Đoản Văn Ký Lục

Chương: Đoản Văn Ký Lục Chuyên mục phỏng vấn


"Hôm nay tôi sẽ phỏng vấn 5 vị người qua đường về chuyện tình cảm của họ nhé~"

———

"Xin chào, tôi là người phỏng vấn cho chuyên mục tình cảm trên đường phố. Sẽ ổn không nếu tôi quay video về cảnh phỏng vấn này?"

× Ổn thôi.

"Cô có thích ai chưa?"

× Đã từng.

"Vậy hiện tại cô có để ý ai không?"

× Có... Cô bạn tôi quen trên mạng.

"... Lúc nãy thấy cô buồn phiền, có lẽ là liên quan đến cô gái đó?"

× Đúng vậy. Dạo này cô ấy chỉ SEEN chứ không REP, có khi không SEEN luôn.. Có lẽ là bởi vì tôi hay giải bày tâm trạng với cô ấy, khiến cô ấy không có ấn tượng tốt với tôi, ghét tôi rồi ư.....

"Hừm... Chuyện này hơi rắc rối đấy. Cô không gọi cho cô ấy nói chuyện à?"

× Tôi không có số của cô ấy, với lại, nói chuyện, tôi thấy rất ngại....

Wo cao! Thẹn thùng kìa!

"Vậy đổi sang câu hỏi khác nhé. Trong suốt quá trình trò chuyện giữa hai người, cô cảm thấy cảm động nhất là khi nào?"

× Có lẽ là lúc tôi cảm thấy nản lòng nhất, tuyệt vọng nhất, cô ấy gửi tin nhắn cho tôi, và nói rằng 'có lẽ ngươi đang cần ta, nên ta xuất hiện'. Nói thật lúc ấy tôi khóc rất nhiều, cảm thấy thương cô ấy hơn bao giờ hết, mặc dù cô ấy không biết tôi đang trải qua chuyện gì.

"Tôi nghe cũng cảm thấy rất cảm động. Vậy cô thích cô gái ấy?"

× ... Hình như là không.

"?"

× Bởi vì khi cô ấy nói với tôi rằng, có một người cô ấy để ý rất lâu, chỉ có thể gặp mặt khi thi tập trung. Nay sang năm học mới, cô ấy phát hiện người kia chuyển sang lớp cô, lại còn ngồi phía trên cô ấy. Cô ấy nói thật là bất ngờ. Tôi nghĩ cô ấy rất vui. Lúc đầu thấy tin nhắn, có một cảm giác kỳ lạ xuất hiện rồi biến mất, sau đó tôi không cảm thấy ghen tị với người kia.

"Chuyện giữa cô gái kia cùng người cô ấy thích như thế nào?"

× ..... Anh chàng kia đã có một cô bạn gái lớn tuổi hơn, sau khi cô nàng ấy chia tay, cậu ta rất buồn, luôn mãi chờ đợi cô ta quay trở về. Sau đó cô nàng kia cũng quay về bên anh chàng. Cô ấy rất shock khi nghe tin này, dường như nó đã rút cạn đi sinh lực của cô ấy, phong cách tin nhắn cũng chuyển hướng buồn bã.

"Ừm... Giả sử cô thích cô gái ấy, cô có dám tỏ rình rồi ở bên cô ấy không?"

× Tỏ tình... Nếu tôi thích cô ấy, sẽ không bao giờ cho cô ấy biết tình cảm của tôi. Bên cô ấy đã có rất nhiều lạn đào hoa rồi, tôi không muốn cô ấy vì tình cảm kia mà phản cảm tôi, nhất là rời khỏi tôi. Tôi không chịu đựng được. Tôi thật sự là không phải là một người yêu tốt... Vậy nên, lại là giả thiết kia, nếu tôi thích cô ấy, gặp nhau ngoài đời, tôi chỉ sẽ âm thầm lặng lẽ mà nhìn cô ấy đến với người mình yêu, có đứa con đầu lòng, sau đó tôi sẽ là mẹ nuôi cho đứa trẻ. Cảm thấy đã mãn nguyện lắm rồi, mặc dù mỗi lần nghĩ đến việc cô ấy cùng một người đàn ông ở bên nhau luôn cảm thấy khó chịu...

"Tôi nói cái này, không biết cô có nhận đồng không, bởi vì đây là cái nhìn của tôi. Có vẻ như cô đã thích cô ấy, nhưng tiềm thức luôn trốn tránh và cho cô một cái nhận định rằng cô không thích cô ấy."

× ... Có lẽ vậy.

———

"Xin chào, tôi đang quay video phỏng vấn về chuyện tình cảm, bạn có phiền không?"

• Không phiền không phiền.

"Cậu có thích ai không?"

• Không.

"Cậu có để ý ai không?"

• Ừm... Mình có để ý một người..

"Người ấy trông thế nào?"

• Anh ấy ôn nhu lắm, ôn nhu dễ sợ luôn, dường như không có gì có thể phá nổi biểu cảm ấy trên mặt anh vậy.

"Có chút.."

• Giả tạo nhỉ?

"... Anh ta có biết cậu không?"

• Tất nhiên không rồi.



"? Cậu tỏ tình với anh ấy lần nào chưa?"

• Chưa.. Nhưng mà có lần sinh nhật anh ấy mình mua quà để trên bàn, hôm sau lại đến để đặt những đồ vật khác, thì lại thấy có một món quà đáp trả trên bàn. Đây là đính ước nhỉ? Tín vật nhỉ?? Trùng hợp hôm ấy lại là ngày sinh nhật mình ấy, vui lắm luôn á~

"Cậu có từng nghĩ đến chuyện anh ta biết cậu và biết cậu thích anh ta không?"

• Không thể nào đâu, mình luôn ẩn giấu và không bao giờ để lại chứng cứ phạm tội~



"Giả sử rằng anh chàng kia trùng hợp xem trúng video này, lại nhân nội dung đối thoại mà biết cậu, thì cậu sẽ phản ứng ra sao?"

• ... Tôi sẽ chuồn ngay lập tức!



———

"Xin chào, cho phép tôi được quay bạn khi tôi phỏng vấn bạn về chuyện tình cảm được không?"

- Được.

"Bạn có thích ai không?"

- Không có.

"Lúc trước?"

- Có.

"Người ấy như thế nào?"

- Có vài người, cậu hỏi ai?

"Người mà bạn để ý nhất."

- Ừm... Anh ấy rất trầm tĩnh dịu dàng, tôi thích khi ánh sáng chiếu vào gương mặt ấy, trông anh ôn nhu như một vị thần lại không kém uy nghiêm. Mỗi lúc chiều trà, anh sẽ kéo tôi đi vào tiệm mà anh thích nhất, trưng bản mặt diện than nhưng thật ra đang hào hứng trong lòng bảo tôi chọn món. Mỗi lúc sáng sớm, anh đều đến trước nhà tôi gọi điện thoại, nếu tôi còn chưa dậy thì anh ấy sẽ nhấn chuông cửa... Những khi đêm muộn tôi còn lang thang ngoài đường, anh sẽ dắt con xe cũ kĩ mà anh rất thích ra đi tìm tôi, sau khi chở tôi phượt gió về nhà, anh sẽ nhét tôi vào ổ chăn, tắt đèn, chờ đến khi tôi ngủ anh lại đi về, ngày mai lại thuyết giáo tôi.
"..... Có phải anh ấy đã..?"

- Ừm.

"Xin chia buồn.."



———

"Xin chào, cậu có phiền không khi tôi quay video về cuộc phỏng vấn?"

∆ Không sao.

"Cậu có thích ai chưa?"

∆ Có.

"Người ấy trông như thế nào?"

∆ Cậu ấy có ngũ quan tinh xảo đáng yêu, tuy nhiên, mặc dù có khuôn mặt điển trai nhưng luôn ra vẻ hung dữ, nhất là đôi mắt kia, thật đáng sợ~

"Cậu có tỏ tình với người ấy không?"

∆ Có. Lúc đó cậu ấy ngây ngốc, sau một lúc mới trở về bình thường, nhưng vẫn có nét miễn cưỡng cùng không tưởng.

"Và rồi....?"

∆ .....Cậu ấy bảo cậu ấy có bạn trai rồi. Tôi muốn xác nhận, nên xin xem ảnh người kia. Cậu ấy đưa nền màn hình khoá cho tôi xem, hai người đứng cạnh nhau, một người thẹn thùng cười tươi cùng một người tuy lãnh đạm nhưng đôi môi nhếch lên, đôi mắt có vẻ ôn nhu khi nhìn người bên cạnh. Thật sự, tôi không còn gì để nói hơn nữa, bởi vì hai người quá xứng đôi! Tôi chỉ còn cách chúc phúc hai người họ, và nhận được một nụ cười sáng chói từ cậu ấy. Ôi không, cậu ấy đáng yêu quá đi mất!!! Tôi không thể thích cậu ấy được vì cậu ấy đã là hoa có chủ, nhưng tôi có thể là OTP của hai người họ a! Như vậy là tôi có thể thấy được càng nhiều biểu cảm hiếm thấy của cậu ấy~

"Ừm.. Good luck..?"

———

" Xin chào, bạn có phiền không khi tôi quay lại cảnh phỏng vấn này?"

§ Không.

"Bạn đã thích ai chưa?"

§ Có một người.

"Có thể nói cho tôi biết người ấy như thế nào không?"

§ Cô ấy.. rất mẫn cảm, nhưng rất kiên cường. Mang một trái tim đậm tình nghĩa, rất bênh vực người mình, có một sự cố chấp đến đáng sợ. Xung quanh cô ấy có rất nhiều lạn đào hoa, sức hút của cô ấy quá mãnh liệt, tôi thừa biết điều đó.

"Có vẻ là bạn rất thích cô ấy. Bạn đã tỏ tình với cô ấy chưa?"

§ Chưa.

"Bạn có nghĩ rằng cô ấy cũng thích bạn không?"

§ Tôi nghĩ là friend-zone.

"? Lý do gì bạn nghĩ như vậy?"

§ Bởi vì cô ấy đã có người mình thích rồi.

".... Người kia có thích cô ấy..?"

§ Không, cậu ta đã có người yêu rồi.



"Ừm.. Chúng ta chuyển câu hỏi khác ha. Bạn vẫn có thể theo đuổi cô ấy, nhưng tôi thấy thái độ của bạn có vẻ như là gặp chuyện buồn, là liên quan đến cô ấy?"

§ Ừm. Nói ra cũng không sao, có lẽ là bởi vì cậu là người lạ. Thực ra thì dạo này tôi gặp rất nhiều chuyện, cảm thấy rất nản lòng, có những lúc tôi muốn nói cho cô ấy nghe, nhưng lại nghĩ đến cô ấy rất bận về việc học, đến thời gian nghỉ ngơi cũng không có, tôi không dám cho cô ấy đến thời gian nghỉ cũng chỉ có phiền lo. Cô ấy lại nghĩ tôi không quan tâm cô ấy, bắt đầu chán với cô ấy rồi. Nhưng thực sự là tôi cũng có rất nhiều chuyện muốn nói a! Chỉ là khi lọc ra những điều tôi cho rằng là không nên nói ra, cũng chỉ còn ít ỏi những câu như dò hỏi cô ấy nên chọn cái gì giữa hai cái, hay là những câu vô vị khác. Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng tôi chẳng nói cái gì cả. Ngoại trừ trưng ra bản mặt vô vị của mình ra, thực sự là khiến cô ấy rất thất vọng. Tôi cảm thấy rất nản lòng... Không biết nên làm sao nữa.



"Ừm.. Bạn có lẽ nên dẫn cô ấy đi chơi hay đi dạo nhiều hơn, khiến cô ấy vui vẻ, theo đó bạn cũng sẽ vui vẻ theo. Đến một lúc bạn sẽ nguyện ý nói những lời đó mà không cần sầu lo cô ấy sẽ như thế nào..."

§ Cảm ơn lời khuyên.

———

"Xin chào, tôi có làm phiền chị không khi quay video về lần phỏng vấn này?"

Có đó!

"Có thể cho tôi biết vì sao không?"

Tôi đang bận cùng chồng tôi bàn bạc tối nay ăn nấu ăn hay ăn ở ngoài!

"À thì.. Xin lỗi đã làm phiền, nhưng tôi nghĩ nếu một trong hai có thể nấu ăn thì nên ăn ở nhà tốt hơn nhiều."

Why?

"Bởi tự mình nấu ăn thì sẽ cảm thấy hạnh phúc hơn nhiều. À mà nếu chị thích lãng mạn thì đi nhà hàng cũng được, chỉ là có chút tốn kém..

Cậu nói cũng có lý..

"Chị ơi, có thể cho tôi phỏng vấn một chút được không?"

Cậu hỏi gì?

Hai vợ chồng chị quen nhau như thế nào?

À. Hồi đó tôi còn học cao trung, anh ấy chuyển đến, có một lần tôi thấy anh ta vứt rác trước nhà tôi, tôi liền cùng anh ta cãi nhau. Phía sau thì cậu tự não bổ cũng hiểu ha?

"Vâng vâng, tôi đã hiểu. Cảm ơn vì đã tham gia cuộc phỏng vấn nhỏ này, chúc chị cùng chồng chị sống hoà thuận hạnh phúc bên nhau suốt đời."

Cái này còn cần cậu chúc à?

....

Tức Phụ, em nói cho anh, tối nay em nấu ăn, anh đừng có mà cản em nghe chưa?!

Cái gì?!? Anh dám?!

....

"Ai.. Vợ chồng người ta cãi nhau mà thôi, tan tan."

"Chuyên mục phỏng vấn đến đây là kết thúc, xin cảm ơn đã lắng nghe và theo dõi, moah moah."
Đăng bởi: