Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 17: 81-85 (đánh số 95-100)


Chương 96:

Chương 096 : Vô hình kiếm trận (#96)

Người đăng: anpromalong6

Leo cây và đứng nước là hai kỹ năng cơ bản dùng để khống chế chakra trong người, cũng may hắn là fan Naruto cho nên đối với Chakra cách khống chế lẫn một số nhẫn thuật biết rõ lấy. 

Leo cây và đứng nước chính là đem Chakra trong người tập trung vào lòng bàn chân nhờ đó khống chế có thể leo đứng trên cây bằng mũi chân hay là đứng thắng trên mặt nước hồ. Mục đích của phương pháp này là tích lũy thật nhiều chakra tinh luyện vào đúng vị trí mong muốn, điều này rất khó dù với một ninja đào tạo tốt đi nữa.

Số lượng chakra được huy động để leo cây cực ít, càng khó hơn là vị trí phía sau thân cây, nếu trúng phải võ cây dể bong tróc chakra bám dính sẻ không hiệu quả dẫn đến người bị rơi xuống. 

Thông qua cách này có thể giúp kiểm soát chakra một cách tốt hơn, phân phối lượng chakra tránh tiêu hao vô bổ sử dụng hiệu quả. Mục đích khác sẻ duy trì chakra tinh luyện, trong một trận chiến chakra được duy trì xuyên suốt việc giữ nó lâu dài còn khó hơn cả việc tinh luyện ra nó.

Leo cây và đứng nước là hai phương pháp giúp cho việc khống chế chakra một cách thuần thục hoàn mĩ. 

Khống chế tốt trong một cuộc chiến sinh tử sẻ có lợi hơn, khi phân bố lượng chakra ổn định duy trì, không phải cứ có nhiều chakra là mạnh mẻ hơn dùng một cách vô bổ hoang phí chẳng khác nào là tự sát cả. 

Khi Chakra bị hao hết rút cạn đi chính là cơ thể suy nhược, tinh thần và thể trạng là hai thứ tạo nên chakra một khi hao hết người dùng cũng lâm vào hiểm cảnh, chỉ có tĩnh dưỡng chờ đợi chakra hồi phục mới có thể chiến đấu.

So với leo cây thì cái sau khó hơn cái trước rất nhiều Chakra trôi qua tiêu tán tốc độ tương đối chậm chạp khi leo cây, mà trên mặt nước đứng thẳng, Chakra trôi qua tiêu tán tốc độ muốn mau hơn rất nhiều. 

Đây là bởi vì, đang lưu động trên mặt nước, Chakra trong người thoát ly thông qua lòng bàn chân tiêu tán ra môi trường xung quanh, mà còn theo dòng nước bên dưới mang theo Chakra trôi đi nhiều hơn.

Nếu mặt nước lưu động càng nhanh, Chakra trôi qua tiêu tán càng nhanh, cần bổ sung cùng duy trì Chakra lượng tốc độ cùng độ khó liền cao, trái lại, nước lưu động tốc độ càng chậm, Chakra trôi qua tiêu tán càng chậm.

Cần bổ sung cùng duy trì Chakra lượng tốc độ cùng độ khó liền thấp. So với leo cây khó hơn nhiều khi mà môi trường tiếp xúc mặt nước bên ngoài nhiều hơn.

Thiên An đem Chakra phóng xuất ra số lượng vừa phải bao trùm tại bàn chân giờ chẳng khác nào là thạch sùng một dạng, lòng bàn chân hắn như mọc rể bám trên mặt nước, chakra không ngừng lan tỏa ra môi trường bên ngoài.

Vừa có thể luyện tập lại có thể thư giản, chẳng mấy chốc mấy chục đầu cá đả bị hắn xỏ xuyên quăng lên bờ, một bữa tiệc cá nướng nhanh chóng bắt đầu. 

“ Chi chi” Tiểu hồ ly đột nhiên ngẩng đầu dường như cảm nhận được thứ gì.

“ Lo mà ăn đi” Thiên An khóe môi nhích lên đọ cong, đem một đầu cá nướng quăng cho nó, hắn làm sao không phát hiện ra được có mười mấy cổ khí tức đang ẩn nấp gần đây.

“ La Võng, tác phong đúng là nhanh” Thiên An lẩm bẩm, chậm rải đem miệng cắn lấy một đầu cá nướng ăn lấy.

“ Vù vù vù” Từng cái bóng đen nam tử, trên tay mang theo trường kiếm chậm rải hiện ra, vây thành một trận hình trực tiếp phong tỏa đường ra của hắn, đồng thời lao đến.

“ Giết” Một tên dường như là thủ lĩnh lập tức ra lệnh, một bộ quỷ quái đỏ như máu mặt nạ ra hiệu cho thuộc hạ của mình.

“ Ngu xuẩn” Thiên An lên tiếng, vẫn điềm nhiên ăn lấy thức ăn của mình, hoàn toàn không đếm xỉa gì cả.

Ngay khi mười tên sát thủ chỉ còn trong gang tấc, từng đường kiếm quang hiện ra thân thủ vô cùng mau lẹ, bốn phương tám hướng đều không một kẻ hở. Thiên An cho dù mọc cánh cũng khó thoát được, song khi mũi kiếm một tên chỉ còn cách hắn ước chừng ba tấc phạm vi, hắn liền mở ra nội thiên địa của mình.

“ Cái gì” Mười tên sát thủ cả kinh đồng tử co rút, sống lưng lạnh toát khi chứng kiến một màn khiến người kinh sợ như vậy.

Nam tử kia xung quanh không gian từ từ nứt vỡ, một cái động không gian xuất hiện bên cạnh bao trùm lên người hắn. Thân ảnh kia biến mất trong hắc động, mà bọn họ cũng không thoát được số phận khi bị hắc động này hút vào.

Ở bên trong nội thiên địa, Thiên An khóe môi nhích lên độ cong, đợi đám người này đả vào hết vào bên trong, trực tiếp đóng lại cổng nội thiên địa.

Cùng với hỗn độn thông đạo đóng vào, mười tên sát thủ sau khi tiến vào nội thiên địa của Thiên An, bọn họ liền ngây người khi cảnh vật phía trước như tiên cảnh. Nhưng bọn họ không có thời gian mà trầm mê trong đó, khi bọn họ cảm thấy nơi này có một áp lực không thể diễn tả.

Chỉ thấy vô số sợi tơ vô hình mà mắt thường khó thể thấy được bao phủ khắp mười thân ảnh, giống như một tấm mạng nhện khổng lồ dệt ra vậy. Mà hết thảy tạo ra đều từ một nử tử, mười đầu ngón tay đung đưa, các sợi tơ vô hình càng ngày càng liên kết càng nhanh, khép lại một kiếm trận vô hình.

“ Giết người nơi này, không phải có phần tục khí sao?” Độc Chí mắt đẹp nhìn lấy thiếu niên kia, thân ảnh uyển chuyển gạt qua những cây tiên đậu.

“ Nàng từ lúc nào để ý mấy chuyện này chứ” Thiên An cười nói.

“ Rắc rắc rắc” Từng tiếng xương vở không ngừng vang lên, kèm theo từng tiếng thống khổ thanh âm, thậm chí máu tươi cũng vươn vải ra ngoài, theo bàn tay của Độc Chí bóp lại các sợi tơ vô hình lập tức siết chặt đám người, xương cốt vở nát.

“Chém người như đay..Vô Tình Ti..ngươi…ngươi là Độc Chí” tên thủ lĩnh sát thủ cả kinh, cả cơ thể bị trói buộc cứng ngắc, không thể nào thoát được miệng phun ra một ngụm máu tươi.

“ Tú Nương dệt gấm đả không còn, bây giờ chỉ còn là Hắc Quả Phụ” Tú Nương uyển chuyển cất lời.

“ Xoẹt” máu tươi nhiễm ra, mười cổ thi thể sát thủ yết hầu liền bị từng sợi tơ vô hình giết chết, vươn vấn hồng phấn máu tươi nhiễm lên tơ nhỏ.

Thiên An nhanh chóng khống chế nội thiên địa của mình cướp đoạt sinh mệnh tinh hoa còn lại trong mười người, từng chấm sáng không ngừng bốc ra khỏi cơ thể có thể thấy được dung mạo đối phương như cỏ cây già úa nhanh chóng héo tàn, gì nua khuôn mặt vết nhăn không ngừng hiện lên.

Độc Chí chứng kiến một màn này cũng không mấy quá nhiều rung động, khi trong thời gian này nàng chứng kiến nhiều thứ để cho nàng chết lặng lên. Thiếu niên này để cho nàng không nhắc lên được tâm tư phản kháng. Người cứu nàng trong vạn quân lại chính là khó được quân vương, Đại Việt chi chủ Việt vương Thiên An.

Đợi đến khi cướp đoạt hết tinh hoa sinh mệnh trong người, linh hồn cũng bị dị hỏa đánh vở Thiên An đem vứt mười cổ thi thể này ra ngoài. Về phần vũ khí thì giữ lại chất một chổ, sinh mệnh tinh hoa lẫn hồn lực của mười vị vỏ giả sát thủ này tương đương với hấp thu tinh hoa cỏ cây năm dặm. Giúp cho nội thiên địa của hắn mở rộng thêm 10 m2 nữa.

Từ khi phát hiện việc có thể hấp thụ tinh hoa sức mạnh của con người, người mới chết bị nội thiên địa cướp đoạt sẻ nhiều hơn, nếu đả chết quá lâu bên trong sinh mệnh tinh hoa sẻ tan biến, hay hòa vào thiên địa. Nhất là võ lâm cao thủ cho tinh hoa sinh mệnh càng nhiều, Thiên An liền đánh chú ý lên đám người này.

Cho nên hắn bại lộ hành tung để cho La Võng phát hiện, rồi chờ bọn họ đến rồi giết đi, Lữ Bất Vi phát hiện có người cướp đoạt hai thanh vô hình chi kiếm, làm sao có thể bỏ qua cho hắn đây. Trong La Võng hắn bây giờ chính là trọng điểm phái giết mục tiêu, có điều chặng đường đi đến Tề quốc này La Võng sát thủ bị hắn làm thịt không ít.

Vì sao chạy đến Tề quốc, là hắn muốn tìm kiếm Kinh Nghê hạ lạc, hốt du mỹ nhân này cho mình. Nếu được thì hốt luôn Nhan Lộ, vô danh lấy nốt hắn Hàm Quang kiếm, bởi vì hắn từng xem qua anime biết được Kinh Nghê sẻ đuổi theo vô danh kiếm khách, rồi tại bờ biển thất thủ, cuối cùng nảy sinh phản kháng tổ chức khi người này nguyện hy sinh thành toàn cho nàng, để nàng khơi dậy một lần vì mình mà sống.

Cho nên hắn không có vội vả đuổi theo Kinh Nghê mà trước đến cứu Độc Chí, rồi một đường di chuyển đến Tề quốc. Cho dù không tìm được thì hắn căn cứ vào việc sau này Điền Ngôn là đại tiểu thư của Nông Gia, đi một chuyến Nông Gia chờ đợi là được.+ "

-------oOo-------

Chương 97:

Chương 097 : Trong rừng ám chiến (#97)

Người đăng: anpromalong6

Rừng rậm hoang vắng.

Cơn mưa từ trên bầu trời cũng trút xuống, những tiếng sấm cùng như rể cây tia chớp ẩn hiện trên bầu trời. Mặt đất lênh láng nước mưa chảy thành dòng trôi đi, ấy vậy mà tại một khu vực trong cánh rừng hoang vắng này lại xuất hiện một nhóm người.

Nếu Thiên An có mặt ở nơi này sẻ nhận ra được nhóm người này là ai, nhóm sát thủ đến từ tổ chức khổng lồ thanh hung khí của nước Tần- La Võng. 

Vẫn là một bộ áo đen gương mặt che đi một nữa bởi vải đen, trên đó theo lấy một tấm mạng nhện, đầu đội một chiếc nón vành tay cầm trường kiếm trên cơ thể ở vị trí cổ, mu bàn tay, vai.. xăm lấy một con nhện đen.

Mười mấy tên La Võng sát thủ đang vây lấy một nử tử mang thai dung mạo xinh đẹp khoác trên người một bộ nhuyễn giáp bó sát cơ thể, tay cũng cầm lấy một thanh trường kiếm.

Nữ tử bị vây kín này cũng giống như những sát thủ bên cạnh đều là cùng một tổ chức, trong La Võng thân phận của nàng rất lớn. 

Chính là chữ ‘thiên’ nhất đẳng trong tám cấp bậc của La Võng chính đứng đầu, mà thanh kiếm trên tay nàng cũng không phải bình phàm là Âu Dả Tử đại sư đúc kiếm một trong Việt Vương Bát Kiếm của Câu Tiễn xếp hàng thứ hai- Kinh Nghê và cũng là người mà Thiên An tìm kiếm mấy tháng gần đây.

“ Tại sao?” Kinh Nghê ánh mắt quét qua mười tên sát thủ vây quanh mình.

Bằng thân thủ của nàng đám bọn họ còn chưa đủ uy hiếp, người có thể uy hiếp chính là một tên sát thủ khác đối diện bước đến, trên mặt che lấy một tấm mặt nạ quỷ quái màu đỏ trường kiếm trên tay vẫn chưa ra võ- Lãnh Dạ một thanh kiếm xếp hạng trên Kiếm Phổ đứng thứ 158.

“ Thân là thích khách..ngươi tự biết vì sao?” Lãnh Dạ chậm rải đáp lời.

“ Ta đả hoàn thành nhiệm vụ” Kinh Nghê trả lời.

Lãnh Dạ liền nói : “ vì vậy.. có thể bắt đầu nhiệm vụ tiếp theo?”

Kinh Nghê tay siết chặt võ kiếm, nói : “ Nhiệm vụ tiếp theo.. ta không được lựa chọn.. phải không?”

“ Ngươi chính là vì nhiệm vụ mà sống, từ khi sinh ra đả là như vậy.. chỉ có chết mới có thể kết thúc”

Kinh Nghê cũng biết rõ kết quả này, nàng sinh ra đả được tổ chức này huấn luyện cũng biết lý do vì sao đám người này hôm nay muốn giết mình, ngửa mặt lên trời để cho nước mưa rơi xuống chảy trên làn da căng mịn trắng nõn như ngọc, nhắm mắt lại cảm thán : “ vì mục tiêu.. không chết không ngừng”

“ Đúng” Lãnh Dạ lạnh rên nói, ánh mắt ngưng trọng nhìn chăm chú nử tử phía trước trong lòng cũng không có bình tĩnh như bên ngoài, mà khẩn trương lên bởi vì hắn biết đối phương thân thủ lợi hại thế nào. 

Đây là nhiệm vụ mà tổ chức an bài cho hắn, vượt qua địa vị có thể thăng cấp tiền tại phú quý ở trong tay nhưng nguy hiểm cũng rất cao, bởi vì người phía trước chính là chữ Thiên nhất đẳng Kinh Nghê.

Làm La Võng sát quỷ cấp nhất đẳng sát thủ hắn đương nhiên biết thực lực của chính mình so với Kinh Nghê kém nhiều lắm, nhưng hắn không có đường lui, chỉ có chấp hành nhiệm vụ cấp trên phân phó.

Đây là tổ chức an bài cho hắn nhiệm vụ thăng cấp Ma cấp tam đẳng, chẳng khác nào là bảo hắn đi chịu chết cả. Nhưng nếu không chấp hành kết cục vẫn chính là chết, đây là quy cũ của tổ chức, cấp bậc của hắn còn chưa đủ để lui lại nhiệm vụ. Nhận tất nhiên chết mà không nhận còn chết nhanh hơn, ít ra khi nhận hắn còn tranh được một hồi cơ hội.

Mà lần này quả thật cơ hội đến khi mà Kinh Nghê đang bụng mang dạ chữa, là trời cho hắn cơ hội tuyệt hảo. Bởi vì khi mang thai nhi trong bụng, chỉ cần thôi động chân khí trong người nhất định sẻ ảnh hưởng đến hài tử. 

Chưa kể trong quá trình chiến đấu nó chính là yếu điểm chí mạng, không chỉ hạn chế lực chiến đấu của Kinh Nghê giảm đi nhiều lần mà còn bày ra nhược điểm cho hắn. Nếu thuận lợi hạ được Kinh Nghê hắn cùng nhóm thủ hạ chính là một bước lên mây.

La Võng chữ thiên cấp sát thủ cấp bậc là sở hữu sát thủ mục tiêu. Võ học tự do lựa chọn trong kho, địa vị được cải thiện, hơn nữa chữ thiên cấp muốn danh có danh tiếng, muốn tự do có tự do.Tuy rằng không phải chân chính tự do, nhưng so với bình thường sát thủ tự do, lại là tự do quá nhiều.

La Võng là Tần quốc sát thủ tổ chức, dựa vào cái gì ở bảy quốc, thậm chí là Bách Việt đều có bóng dáng của hắn tồn tại, chung này nguyên nhân, chính là bởi vì La Võng cũng đủ cường đại, cao thủ cũng đủ nhiều. Chuyên hấp thụ tử tù các nước hay các kiếm khách lang thang, giăng một tấm lưới vô hình khắp nơi. 

Không khí lặng đi trong giây lát, một cơn gió mạnh thổi qua lay động khắp xung quanh cây cối, trên bầu trời sấm chớp như rể cây hiện lên. 

Không khí đám người khẩn trương hơn bao giờ hết, mặc dù Kinh Nghê ngửa mặt lên trời vẫn chưa rút kiếm từ bỏ phòng thủ nhưng đây là đỉnh tiêm cao thủ, không phải bọn họ có thể tùy tiện khinh địch được, cho dù là Lãnh Dạ nhất đẳng Sát tự đi nữa, chỉ cần sơ sảy một chút thôi chính là mất mạng.

Đột nhiên Kinh Nghê vốn đang nhắm nghiền đôi mắt mở ra, trong ánh mắt hiện lên sấm chớp quang mang. Nàng không thể chết được, khi còn đứa hài tử trong bụng mình bằng mọi giá nàng cũng không chết.

Thân ảnh chợt động khoảng cách mười mấy bước chân phía trước trong chốc lát thu gọn, chuôi kiếm bên hông thoát ly khỏi vỏ kiếm trong tiếng âm í mưa giông “ cheng” một tiếng thanh thúy, một vệt màu cam kiếm quang hiện ra.

“ Thiên địa la võng.. ngươi không thoát được đâu..” Lãnh Dạ không cam lòng nhìn tấm mặt nạ mình bị chẻ đôi.

Chiếc mũ vành bị cắt đứt hắn nằm mơ cũng không tin được khi thân thủ Kinh Nghê lại nhanh đến như vậy, hắn cứ tưởng khoảng cách giữa mình với Kinh Nghê không cách nhau nhiều lắm, nhưng hắn lầm là một cự ly lớn.

“ Xoẹt xoẹt” Kinh Nghê không một chút thương sót cổ tay khẻ đảo hai đường kiếm nhanh như thiểm điện trong sắc trời hôn ám để lại hai đường kiếm quang cắt chéo nhau, đem Lãnh Dạ bồi thêm cả thân hình hắn đổ ập ngã xuống trước người nàng.

“Cùng lên” một tên La Võng thành viên khác vội hô lên, bằng hắn thân thủ hay bất cứ ai còn lại muốn giết được Kinh Nghê là si tâm vọng tưởng, chỉ có số đông này mới may ra còn có cơ hội, còn một cơ hội khác chính là lựa chọn từ bỏ nhiệm vụ đồng nghĩa với việc từ bỏ mạng sống, không bị Kinh Nghê giết cũng bị La Võng sát thủ khác giết.

Kinh Nghê dậm chân thân ảnh lao nhanh đến một phương, cổ tay cầm ngược chuôi kiếm theo thế lao đến vung đến trước, xoẹt một đường đem tên sát thủ yết hầu cắt đứt, chiếc váy dài xẻ phía sau tung bay nước mưa theo đó mà chảy xuống. 

Ngay khi giết xong một tên sát thủ liền nghiêng người né qua một bên tránh đi một kiếm của một tên khác nhảy lên đâm xuống,thân ảnh xoay người trường kiếm chém ngang đem yết hầu cắt đứt.

Kinh Nghê kiếm có phần thoát ly khỏi tay nắm trong chốc lát nhưng rất nhanh được Kinh Nghê nắm lại chuôi kiếm tạo hình đài sen, liền vung mạnh lên cản lấy một tên khác từ một phương hiện giờ là đối diện nàng chém xuống.

“ keng keng keng keng” Chói tay thanh âm liên miên không dứt hoa lửa nảy sinh không ngừng khi hai chuôi vũ khí va chạm vào nhau, mặc cho tên sát thủ kia dùng lực vẫn không làm gì được Kinh Nghê, mà lúc này hai tên đồng bọn khác từ phía sau tiếp cận.

Chỉ thấy Kinh Nghê cổ tay khẻ động uốn lượn, theo đó trường kiếm đối phương bị dời lực rồi bị văng mạnh theo cái cổ tay nàng vung mạnh ra chuôi kiếm sắc bén găm vào thân cây gần đó, còn tên kia bị văng mạnh đập vào tảng đá lân cận. 

Cả người nàng tung người lộn nhào qua né đi hai chuôi trường kiếm cắt ngang qua để lại hàn quang xanh rờn, nhưng ngay khi vừa tiếp đất lại đón nhận hai nhát chém của hai tên này trở ngược lại sau, mũi chân điểm nhẹ cả người tung lên không trung thân ảnh xoay người.

“ Xoẹt xoẹt” Ngy khi tiếp đất lần nữa trường kiếm để lại kiếm mang màu cam vẻ nhanh qua hai tên này, nhất kiếm đoạt mệnh đem yết hầu cắt đứt đi.

Nhưng nguy hiểm chưa qua đi, tên bị đánh văng đi nhanh chóng thu lấy trường kiếm một tay ôm lấy sườn rồi phóng mạnh trường kiếm đến, mũi kiếm lao nhanh từ phía sau đâm đến Kinh Nghê. 

Mà đối diện một tên khác nhanh chóng chạy đến, chuyện xảy ra chỉ trong tích tắc, ngay khi trường kiếm phía sau chỉ còn 30- 50cm nữa là xuyên qua người nàng.

Kinh Nghê dường như có mắt phía sau một dạng nghiêng người qua một bên trường kiếm chắn lấy hất tung chuôi kiếm này đi, đồng thời thuận thế trường kiếm chấn đi thanh kiếm tên đối diện, máu tươi lập tức nhiễm ra đọng trên cây cỏ bên dưới.

“ Phập” Bén nhọn thanh âm, mũi kiếm trên tay nàng xuyên thủng lồng ngực hắn, nhìn thấy đối phương bàn tay biến thế thành trảo lao đến tay kia nhanh chóng chộp đến ngón tay thành chỉ điểm xuống nách đối phương tay thuận rút ra lưỡi kiếm vung mạnh cắt qua hông hắn đem hắn chấn văng đi.

Vừa thu lại kiếm nàng lại né đi một tên khác có thân thủ nhanh nhẹn hơn, trường kiếm vẻ lên không trung từng vệt màu cam quang mang, rồi xuyên thủng vào bàn tay tên này.

Thân ảnh liền dịch chuyển đảo người qua phía sau khi một tên khác lại đến, liên tục bước lùi về sau, vài tiếng xoẹt xoẹt vang lên tên phía trước trở thành khiên chắn khí tuyệt bỏ mình chết dưới kiếm của đồng đội mình.

Mà lúc này những tên còn lại cũng nhân cơ hội bao vây lấy Kinh Nghê, trái phải mổi bên ba người cùng với một tên đối diện. Một cái quét chân qua đi tấm khiến chắn cho Kinh Nghê bị tên này đá văng di, ngay sau đó một tay hắn thu lại chuôi kiếm rồi nhanh như chớp đâm thẳng đến.

Kinh Nghê ngả người ra sau vừa tránh được mũi kiếm sắc lạnh đam lấy tay trái lại tụ thành quyền từ dưới móc lên đấm vào cổ tay đối phương đem chuôi kiếm đánh văng ra, thân hình nàng chùng xuống nhanh như thiểm điện cổ tay nắm lấy bàn tay hắn nhấc theo.

Mà ngay lúc này sáu tên còn lại nhân cơ hội đồng loạt nhảy đến vây quanh nàng đồng dạng thủ thế chỉ chờ muỗi kiếm sắc lạnh giết chết nàng nữa mà thôi. 

Trong giây lát khoảng cách chỉ còn hai ba mét cự ly, Kinh Nghê bất chợt nhắm mắt lại lần nữa mở ra cổ tay nắm lấy trường kiếm vung lên cắt đến yết hầu tên sát thủ mình đang nắm giữ.

“ Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt”

Trong chớp mắt gân trăm đường kiếm được nàng chém ra kiếm khí lao đến sáu tên sát thủ lao đến, để lại trong không khí từng đường rít gào. Ngay sau đó cả sáu thân ảnh như diều đứt dây một dạng văng ngược về sau, toàn bộ bỏ mạng dưới một chiêu tất sát của nàng. 

Mà qua đi một kiếm này Kinh Nghê hơi thở phập phồng dường như tất cả công lực của nàng đều dồn vào một chiêu vừa rồi, đáng chết là giờ phút này chiếc bụng của nàng lại co thắt đau đớn vô cùng.

Khi mà mang thai trong bụng sử dụng chân khí rất dể dẫn đến động thai, mà giờ phút này Kinh Nghê chính là chịu tình cảnh này, cả cơ thể đổ ập xuống mặt đất ngất đi.+ "

-------oOo-------

Chương 98:

Chương 098: La Võng chi tâm (#98)

Người đăng: anpromalong6

Cũng may toàn bộ đám sát thủ La Võng được cử đến đều đả chết, không có một sát thủ nào khác nếu không Kinh Nghê cũng đả vong mạng rồi. 

Trôi qua gần mười phút dưới cái lạnh lẫn ẩm ướt, có lẻ vì cơn đau dữ dội từ bụng truyền lại để cho nàng hồi tỉnh. 

Cả thân hình đả không còn sức lực, cố níu giữ chút ít khí lực của mình trườn người đến một gốc cây gần đó, thoát khỏi đám xác chết máu tanh nồng từ đám sát thủ.

Hơi thở phập phồng cả người dựa vào thân cây, cả người đột nhiên biến sắc cổ tay nắm chặt lấy chuôi kiếm khi mà nàng cảm nhận được tiếng bước chân, một luồng khí di chuyển đến nơi này, tim đập càng nhanh hơn đắng chát nở lấy nụ cười khi mà nàng giờ đả không còn chút sức lực nào.

“ Hồ ly” Kinh Nghê thở phào một hơi khi thấy thấp thoáng một phương là một đầu cáo trắng nhỏ nhìn về mình, phát ra “ chi chi” tiếng kêu nhưng ngay sau đó lại lo âu hơn, khi nàng biết dả thú bị máu tanh nồng hấp dẫn mà đến, tính mạng mẫu tử nàng cũng không thoát được nguy hiểm.

“ Chi chi” đầu cáo trắng nhỏ này chính là sủng thú của nhà Thiên An nó chính là bị mùi máu tanh nồng dẫn đến, là trợ thủ đắc lực nhất trong quá trình săn mồi của hắn, chỉ có việc phát hiện và tìm kiếm nhờ khứu giác linh mẫn, chuyện còn lại đả có chủ nhân của nó bao cân hết.

“ Có người” Kinh Nghê càng khẩn trương lên khi đầu cáo trắng phát ra tiếng kêu lớn hơn, từ một phương xa hôn ám một cái bóng thấp thoáng di chuyển, đồng tử nàng mở lớn khi thấy được khinh công đối phương cực kỳ lợi hại, cự ly dài mấy trăm mét chỉ trong mấy nhịp hơi thở đả đến.

“ La Võng” Ngay tại xác chết một tên sát thủ Thiên An mày chau lại phát hiện ra đồng phục của tổ chức này, xem qua anime chỉ cần mặc một bộ đồ đen trên áo theo tấm lưới trên cơ thể xăm một con nhện chính là người của tổ chức sát thủ này, hơn nữa đích thân hắn cũng trải nghiệm qua.

“ Chi chi chi” Cáo trắng nhỏ phát ra tiếng kêu rồi giơ móng vuốt chỉ về phương hướng Kinh Nghê cho hắn.

“ Kinh Nghê” Thiên An thầm hô vui mừng lên : “ đúng là vô tâm trồng hoa hoa không nở, có tâm trồng liễu liễu nở hoa”

Mấy tháng nay hắn một mực tìm kiếm tung tích của Kinh Nghê, nhưng đều không thu được kết quả gì. Mấy hôm nay thôi đi tìm kiếm, hấp nạp thiên địa linh khí xung quanh, hôm nay tình cờ muốn đi săn bắt, lại phát hiện ra. 

Nhìn nữ tử phía trước đây là cự ly gần hắn tiếp cận nữ nhân này, lại trong hoàn cảnh này từng hình ảnh liên tục đổ về trong đại não hắn.Trước khi xuyên qua hắn còn xem qua Tần Thời MinhNguyệt phần 6 La Võng Chi Tâm liền biết được Kinh Nghê số phận.

Lử Bất Vi vì ba thanh kiếm vô hình Khổng Chu tam kiếm mà tiến đánh Đông Chu, sai phái Kinh Nghê đến, mục tiêu chính là thanh Hàm Quang trên tay một kiếm khách Đông Chu. Kinh Nghê trước khi tếp nhận nhiệm vụ này, trong một lần nhiệm vụ khác giả thân làm gái phong nguyệt thậm chí trao thân để lấy lòng tin đối phương.

Cuối cùng chính tay giết chết đối phương, sát thủ La Võng nhiệm vụ là trên hết, nhất là nàng từ nhỏ đả được huấn luyện thành một thanh hung khí lấy kiếm làm tên không ngừng giết chóc sát phạt.

Giống như Việt Vương Bát Kiếm sắc bén thanh trừng những người có uy hiếp cho Đại Tần. Nhưng tại nhiệm vụ này thứ không nên xuất hiện của một sát thủ lại nảy sinh, nàng lại nảy sinh tình cảm với nam tử này nhưng cũng tự tay nàng bóp chết để hoàn thành nhiệm vụ.

Tại Đông Chu mục tiêu của nàng chính là đệ nhất kiếm khách Đông Chu, hắn tuy vô danh ẩn dật khó người biết được nhưng tên tuổi trên giang hồ một số người vẫn biết được, mặc dù võ công cao cường kiếm thuật cao siêu nhưng lại không thích giết chóc sát phạt, cho dù có là sát thủ La Võng cử đến giết hắn đi nữa hắn chỉ đả thương không thương tổn tính mạng người khác. 

La Võng Kịnh Nghê tuy lợi hại là giang hồ nghe tin sợ mất mặt nhưng không phải là đối thủ của hắn, nàng thất thủ một đường truy tung khi nhiệm vụ ban phát trong tổ chức, mục tiêu không chết không dừng một đường truy đến đất Tề.

Nàng không ngờ được trong cơ thể mình lại mang một sinh linh bé nhỏ khác, lần nữa gặp gở chủ nhân của Hàm Quang nàng lại bị hắn đánh bại. 

Theo lý nàng đả chết, nhưng đối phương không có giết nàng mà tình nguyện hy sinh tính mạng để nảng và đứa trẻ vô tội được sống, cũng thổi vào cho nàng một luồng tư tưởng muốn phản kháng, thử một lần vì mình. 
Vô danh chết Hàm Quang thuộc về Lộ hắn cũng được Nho Gia, mà KinhNghê hoàn thành nhiệm vụ giết đi kiếm khách vô danh nhưng lại bị La Võng hạ lệnh trừ khử. 

Đem sát thủ La Võng phái đến giết sạch chấp nhận phản lại tổ chức, mặc dù nàng biết kết cục chờ đợi mình là gì nhưng nàng nguyện ý, chính bản thân làm mẹ thôi thúc nàng.

Để rồi sau này cùng với Nông Gia đường chủ Liệt Sơn Đường cộng chi, khi Nông Gia là thế lực cực kỳ mạnh mẻ. 

Ngôn đứa con gái của nàng trở thành đại tiểu thư của Liệt Sơn Đường, mà Điền Mãnh đối với Kinh Nghê thân phận tất nhiên biết rõ khi biết nàng làm phản hắn chính là vui mừng lên.

Dù sao một người như nàng chiến lực cực kỳ mạnh mẻ. Cuối cùng cùng nàng hạ sinh Điền Tứ sau này là Nông Gia đệ nhất người, mà Kinh Nghê vì lo sợ La Võng phát hiện ám hại nhi tử mình đả lựa chọn tự vẫn.

Nhiều năm sau khi La Võng thủ lĩnh Triệu Cao tìm đến một gian nhà gỗ chỉ thấy được một bộ xương mục rửa cùng với Kinh Nghê kiếm. Mà số phận trêu ngươi chính là Điền Ngôn lại lựa chọn đầu nhập vào La Võng, tiếp nhận Kinh Nghê chức vị. 

Nông Gia đại tiểu thư Liệt Sơn Đường đường chủ, đùa bỡn Tung Hoành cùng Mặc Gia thao túng thế cục phát động Thần Nông Lệnh để cho Nông Gia loạn đấu, rồi ngồi lên vị trí Hiệp Khôi .

Điền Ngôn so với mẫu thân mình chỉ hơn không kém, thừa kế vẻ đẹp dung mạo, trí tuệ lại không thua kém mày râu, hơn nữa võ lực cũng vô cùng mạnh mẻ.

Lúc này cơn mưa đả tạnh dần, mùi máu tanh nồng trong gió lạnh theo khoang mũi Thiên An truyền vào. 

Không khác gì hắn xem qua trên anime cả, bó sát nhuyễn giáp tấm lưới che phủ lấy những vị trí hiểm yếu, làm nổi bậc nên vóc người, màu đà hồng đậm tại cổ áo ống dựng lên trên đó có họa tiết hoa văn giống như các cánh hoa.

Đáng nói là một lớp lưới như vảy cá phủ lên bọc lấy những vị trí hiểm yếu trên người, tay cầm lấy một chuôi trường kiếm tinh xảo ở cuối chuôi kiếm tạo hình là một đài sen xinh đẹp ưu nhã.

Như giọt nước khuôn mặt với chiếc cằm nhỏ nhắn, một sống mũi cao cao hàng lông mày đẹp đến nỗi được mọi người ví như tranh vẽ.

Một đôi mắt khiến người nhìn vào như bị say rượu, môi hồng đỏ thắm làn da trắng như ngọc, mái tóc đen tuyền được bới lên được giữ bởi giống như vây cá kẹp tóc màu xám bạc, trước trán giống như giao long uốn lượn nhỏ hơn kẹp tóc. 

Rất đẹp nữ nhân để cho hắn ngây người, hoàn toàn so với nữ nhân bên cạnh hắn đều không hề thua kém. Song ánh mắt của hắn rất tỉnh lại, khi chiếc bụng nhô cao, từ người phát ra từng tiếng thống khổ la hét nhưng bên tay vẫn không rời chuôi kiếm của mình.

“ Sắp sinh sao?” Thiên An lẩm bẩm , mặc dù hắn xem qua biết rõ Điền Ngôn hạ sinh trong một trời mưa ngay khi Kinh Nghê ác chiến với đám người La Võng xong, trong một hoàn cảnh cực kỳ lạc hậu không có trang thiết bị trợ giúp gì cả.

Bây giờ chính mắt trông thấy cũng để hắn rung động lên. Mà trong lòng hắn cũng sóng gió ngập trời không ngờ bản thân mình lại đụng phải cảnh tượng này.

Trong lúc Thiên An quan sát Kinh Nghê thì nàng cũng đồng dạng, mới đầu có phần lo lắng đắng chát không cam lòng, nàng chết không hối hận nhưng đứa trẻ trong bụng nàng đây, cho đến khi nam tử này hiển lộ ra nàng mới thở phào một hơi ít nhất đối phương y phục không phải là La Võng người. 

Tuy La Võng người đều là che mặt khi chấp hành nhiệm vụ, nhưng nàng dám khẳng định đối phương không phải, là vì màu tóc tím ngắn nàng chưa từng gặp qua lần đôi con ngươi co thành hai vạch giống như rắn kia nàng chưa từng gặp qua ai trong tổ chức như vậy.

“ Ngươi!!!” Kinh Nghê thốt lên khi thấy thiếu niên lại gần mình, ánh mắt chuyển dời về chiếc bụng nàng mà đến, nàng là người thông minh trong giây lát hiểu được đối phương là muốn giúp đở mình, trên người hắn không tỏa ra sát ý cộng thêm nàng bây giờ cũng đả ốc không mang nổi mình vỏ rồi.

“ Yên tâm, ta sẻ không hại nàng, em bé sắp sinh rồi, hít sâu thở mạnh” Thiên An vội vả đi đến dù hắn chẳng có tí tẹo kinh nghiệm gì, nhưng trước khi xuyên không xem không ít điện ảnh đây.

Cũng biết được chút chút hiện giờ ở đây chỉ có hắn phụ giúp thai phụ này sinh sản, điều kiện hiện giờ lại khắc nghiệt với bất cứ thai phụ nào. Cũng may Kinh Nghê là người luyện vỏ, thể chất trong người vượt xa những nử tử khác.

Nếu đổi lại là những nử tử bình thường khác, chỉ e hài tử trong bụng đả sớm không giữ được sau một hồi ác chiến.+ "

-------oOo-------

Chương 99:

Chương 099 : Mẫu nữ bình an (#99)

Người đăng: anpromalong6

Mặc dù chưa ăn thịt heo nhưng vẫn thấy heo chạy đây, hít thở là một khâu quan trọng để cho phụ nữ sinh sản thuận lợi. 

Khi bắt đầu cảm nhận đau, có cơn co xuất hiện các mẹ nên tập trung vào hơi thở để tập thở nhanh dần. Hít vào bằng mũi và thở ra bằng miệng. Cơn đau càng tăng thì thở càng nhanh hơn và nông hơn. 

Đến khi cảm nhận bớt đau thì thở chậm lại và thở sâu hơn, tần suất nhịp thở giảm dần. Ở giữa các cơn co tử cung, nên thở sâu và nhẹ nhàng bình thường để lấy lại năng lượng đã bị mất đi khi thở nhanh, nông và tích trữ năng lượng cho lần thở của cơn đau kế tiếp. Nên thư giãn toàn thân là tốt nhất.

Cảm nhận được cơn co tử cung: Bụng gò cứng dần và xuất hiện cơn đau. Các mẹ nên hít vào một hơi thật sâu. Sau đó nín thở, miệng ngậm chặt không phát ra âm thanh nào, hai tay nắm chặt vào hai thành của bàn sinh, hai chân đạp mạnh vào hai ống treo cổ chân của bàn sinh, dồn hơi rặn mạnh để đẩy hơi xuống vùng bụng dưới giúp đẩy thai nhi ra ngoài. 

Gập cổ nhìn xuống bụng. Lưng thẳng, mông áp sát bàn đẻ (không nhổm, nhấc mông lên vì như thế con sẽ khó ra ngoài). Khi cảm thấy sắp hết hơi nhưng vẫn còn đau có thể hít vào một hơi khác và rặn tiếp tục cho đến khi hết cảm thấy đau bụng nữa.

Giữa 2 cơn co tử cung, hết đau thì thở sâu điều hòa, dưỡng sức để tập trung vào đợt rặn kế tiếp.

Đó là những gì hắn lướt wed xem qua ký ức như thủy triều đổ về, giờ lại lâm thời đảm nhiệm luôn. Tay vội tách đùi thon dài nàng ra, lúc này nước ối đả đổ ra cùng với mùi tanh nồng để hắn đỏ mặc tim đập lạc nhịp là cô bé của KinhNghê hiển lộ ra trước mặt.

Nước bên trong chảy ra không ngừng, chiếc vảy xẻ dọc cũng được hắn vén qua bên tâm tư nhanh chóng bình ổn lại, khi hắn biết rõ giờ phút này cũng không phải là để chim chuột ngắm gái.

“ Không ngờ ta có ngày lâm thời làm đở đẻ, hơn nữa đối tượng lại là Kinh Nghê” Thiên An thầm nói.

Vận lên Chakra trong người quán chú khí vào người Kinh Nghê, đồng thời đem đôi tay hướng đến đùi nhỏ của nàng vạch ra, nhanh chóng thoát đi y phục ở hạ thể bên dưới.

“ Hít sâu thở mạnh, rồi nín thở miệng ngậm lại, dòn hơi rặn mạnh để đẩy hơi xuống bụng, đứa bé.. a a a!” Thiên An lời con chưa hết đả thấy được tại âm đạo của Kinh Nghê phồng lên hai mép cô bé mở rộng ra hết cở.

Bên dưới côn thịt cương cứng lên hiển nhiên hắn cũng bị kích thích không nhẹ, nước ối chảy ra xối xả hòa lẫn cùng máu tanh một cái đầu em bé xuất hiện tại đó, làm cho hắn bối rối lên đem tâm tư lộn xộn trong lòng trấn áp xuống.

Mà lúc này Kinh Nghê hay tay siết chặt nhận mệnh lại nghe theo lời nói của Thiên An, nam tử đột nhiên xuất hiện khẩu âm có phần khác biệc, cũng chẳng có thời gian đâu mà xấu hổ khi nơi tư mật của mình hiện ra trước mặt hắn. 

Nếu ngày thường nàng đả sớm một kiếm giết chết hắn rồi, nhưng giờ đây còn sức đâu mà lo nghĩ.

Môi cắn chặt hít sâu liền hít thở mặc cho cơn đau âm ỉ như muốn xé toạt cơ thể nàng ra, bên trong tử cung co thắt âm đạo mép thịt nong ra hết cở bởi hài tử của mình. 

Cơn đau so với bất cứ vết thương nào còn đau nhất, thậm chí so với trước kia màn trinh bị phá đi còn đau hơn gấp nhiều lần. 

“ Hít sâu thở mạnh, lấy hơi rồi nín thở đẩy hơi xuống” Thiên An từ trong bối rối tỉnh lại, cũng không quên vận lên Chakra trong người mình dung nhập vào người Kinh Nghê.

Kinh Nghê cảm nhận được cơn đau mình được xoa dịu bớt đi phần nào, liền nghe theo lời gả nam tử kia, hít một hơi sâu rồi nín thở tất cả khí trong người dồn xuống thành bụng cố gắn rặn, đem hài tử đẩy ra khỏi tử cung mình. 

Rồi cả cơ thể nàng không một chút sức lực, cả cơ thể nhẹ tênh tay chân không còn khí lực khi hài tử trong bụng đả thuận lợi xuất sinh chui ra khỏi cơ thể của nàng, lọt vào trong tay nam tử xa lạ kia.

“ Oe oe oe oe” Tiếng khóc trẻ sơ sinh vang vọng khắp cả khu rừng, những tiếng khóc đầu tiên vang lên một sinh mạng mới bắt đầu, trên thế gian nhiều hơn một bé gái. 

Thiên An giờ phút này tâm tình cũng không bình tĩnh được, sau này làm mưa làm gió đại tiểu thư Điền Ngôn đùa bỡn Tung Hoành hai người Cái Nhiếp Vệ Trang, khơi mào Nông Gia loạn đấu sau đó lại đứng ra dẹp loạn. 

Mưu trí thực lực dung mạo đều là nhất đẳng, không hề thua kém bất cứ mày râu nào, giờ phút này đang không ngừng khóc rống trong lòng mẫu thân mình. Mà hắn giờ chính là ôm cả mẹ lẫn con di chuyển về căn cứ của mình phương hướng.

Kinh Nghê nhìn thiếu niên đem tấm da thú cởi ra để lộ tấm lưng cường tráng, gò má có chút hồng lên khi nhớ lại cách đây không lâu nơi tư mật của mình còn bị thiếu niên này thấy hết, còn đang định lên tiếng đồng tử lập tức mở lớn, khi nàng thấy được quanh người hắn không gian đổ vở, một cái hắc động chậm rải mở ra.

“ Vào thôi, nơi này rất an toàn, ta sẻ không làm hại bé con, với nàng” Thiên An đem tay luồn vào eo của Kinh Nghê, giao lại hài tử cho nàng rồi bế lấy hai người vào bên trong nội thiên địa của mình.

“ Người này rốt cục là thần thánh phương nào?” Kinh Nghê trong lòng thầm hô, khiếp sợ vô cùng, khi tận mắt chứng kiến một màn kinh sợ như vậy.

Nàng trên giang hồ một thân võ lực cũng tính là tầng trên của giang hồ nhân sĩ, trở thành La Võng chữ Thiên sát thủ kiến thức làm sao không có. 

Chết dưới tay nàng không ít lợi hại cao thủ, huyễn cảnh nàng cũng thấy qua, nhưng người nam tử này lại để cho nàng rung động. Thủ đoạn của hắn quá mức kinh thế hãi tục, cái không gian hắc động kia không phải là huyễn cảnh, mà là chân thật tồn tại.

Càng làm cho nàng chết lặng là khung cảnh xung quanh liền thay đổi bên trong không khí dể chịu sương mù dày đặc, xanh rì một mảnh cây đậu, bất tri bất giác miệng nuốt lấy một thứ, càng kinh sợ hơn khi cơ thể nàng suy yếu lại như chưa từng xảy ra một chuyện gì cả, hoàn toàn khôi phục.

“ Thần tiên” 

Thiên An nghe được cười nói : “ chưa phải thần tiên, nhưng cách cũng không xa, tỷ là người thứ hai làm khách trong thiên địa của nhà ta đấy, quên mất còn cả bé con này nữa chứ”

Kinh Nghê nghe xong trong lòng càng rung động, cũng bỏ mặc đối phương ôm lấy mình bay đi trong không gian. 

Ánh mắt thấy được cái hắc động kia chậm rải đóng lại, cảnh vật bên ngoài cũng nhanh mất đi. Ở trên không trung nàng có thể thấy được không gian không lớn lắm này.

Giờ phút này đây Kinh Nghê ôm lấy chính mình hài tử, đôi mắt bên trong hiện ra vô cùng khiếp sợ, im lặng không nói một lời nhìn khung cảnh nơi này.

“ Đây là..!!” Kinh Nghê lấp lửng nói, ánh mắt nhìn về những chấm tinh quang phát sáng có mặt trong không gian nơi này dung nhập vào hài tử mình.

Hài tử bởi vì là sinh non, trời sinh thể chất có chút suy yếu, trừ sinh xuống tới thời điểm khóc om sòm một hồi, còn lại chính là ngủ mất.

“ Tiểu gia hỏa này sinh non, thể chất suy nhược, bây giờ được thiên địa linh khí lẫn sinh mệnh tinh hoa tẩm bổ, bù lại thiếu hụt, tương lai chính là tuyệt thế thiên tài.

“Cảm tạ” Kinh Nghê đôi mắt nhìn hài tử mình sau đó nhỏ giọng nói.

Hồ An khống chế sinh mệnh tinh hoa tẩm bổ cho bé con mới sinh vừa đủ để cơ thể nhỏ bé có thể tiếp thụ.

Rất nhanh Thiên An ôm lấy Kinh Nghê đả đến một căn kiến trúc hình tròn cắt nửa làm bằng đá kia, là gian phòng trọng lực của hắn. Là nơi mà hắn rèn luyện thân thể cho mình, lợi dụng trọng lực đè nén không ngừng bứt phá giới hạn cơ thể.

“ Đợi một chút” Thiên An đem nàng thả xuống, mặt vội quay đi khi thấy nàng đang cho bé gái bú sửa bầu ngực cao ngất trắng nõn hiện ra, đem tay hướng về cánh cửa mở ra đi nhanh bước vào trong hướng về phòng điều khiển điều chỉnh lại mức trọng lực bình thường.

Bên trong không chỉ có phòng luyện tập còn có cả phòng nghĩ ngơi và cả một gian phòng vệ sinh hiện đại tầm 10 m2 nửa, có buồng tắm nước nóng khác chăng là méo có dầu gội, hắn vội vào bên trong là điều chỉnh lại mức trọng lượng cơ thể.+ "

-------oOo-------

Chương 100:

Chương 100 : Kính thiên văn (#100)

Người đăng: anpromalong6

Trên bộ đả chú trọng đường thủy Thiên An làm sao có thể quên được, nhưng mà trước mắt vẫn là ưu tiên xây dựng các tuyến đường sắt có mặt trong toàn lảnh thổ. Về phần giao thông đường thủy sẻ được ưu tiên sau. Lại nói đường thủy thì việc ra đời các động cơ hơi nước cùng luyện thép công nghệ.

Thiên An cũng bắt đầu xây dựng một chi quân đội hải quân trang bị tàu thuyền không phải là gổ như trước mà hoàn toàn làm bằng thép hay bọc thép trên đó là các động cơ hơi nước, nhưng số lượng có hạn đến giờ chỉ có đúng một chiếc quân hạm mà thôi, mà số lượng hải quân chỉ đúng 1000 người.

Tàu lửa ra đời phấn khởi nhất chính là dân chúng khi mà bọn họ có thể sử dụng thứ tuyệt vời này di chuyển mà chỉ cần bỏ tiền chi trả là được. So với cởi ngựa ngồi trên những chiếc xe ngựa thì tại nơi này tốt hơn nhiều.

Điều kiện tiên quyết là không bị say xe cuộc sống đúng như những ngày đầu Việt vương của họ nói trước đây, sẻ một tốt hơn. Hiện tại bọn họ tầng lớp bình dân hưởng thụ còn so với các giới quý tộc các nước còn gấp mấy lần.

Có điều trước mắt chỉ có Thiên Hạ Vô Song thành con dân mới có thể hưởng thụ lấy, còn về những nơi khác vẫn chưa xây dựng được.

Đại Việt cường đại các nước chư hầu làm sao không kiêng kỵ lên, khi mà đám gián điệp trà trộn hay các thương đoàn buôn bán để cho các nước đỏ mắt tham lam từ vũ khí đến lương thực. 

Nhưng bọn họ kiêng kỵ thì kiêng kỵ có thể làm được gì, cầu trời khẩn phật mong sau Thiên An không đem binh đánh mình là may rồi. Hơn nữa Đại Việt lại nằm ở phía xa xôi, cách xa trung nguyên chi địa, chỉ có Sở quốc và Tần hai nước lớn giờ là có biên giới tiếp cận với Đại Việt.

Tờ báo phát hành khiến cho sinh khí trong đô thành lại đề thăng lên, vốn tòa thành đả nhộn nhịp khi đủ các trò chơi trong thành. Giờ đây báo chí ra đời để người dân tiếp nhận thông tin nhanh hơn, có thể tại nơi này biết được các địa phương xa khác trong thành tin tức, lại thêm đủ thứ tin tức trên đó thu về để người dân hồ hởi hưng phấn trò chuyện.

Khi giờ giấc chính quy sắp bắt đầu trên các tuyến đường dòng người đổ ra càng nhiều hơn. Đặc biệc vô số các khung xe to lớn hình chữ nhật được đầu máy hơi nước kéo đi, trên đó là hàng trăm các dân chúng, hay các cổ xe đạp di chuyển trên các làn đường, thậm chí còn có cả các ván trượt di chuyển trong làn đường trong cùng. 

Trên vỉa hè rất nhiều người cất bước qua lại, những đứa trẻ quần áo chỉnh chu phía sau mang theo một chiếc ba lô nhỏ ríu rít như chim sẻ di chuyển.

Y phục cũng được Thiên An quy định lại, khi mà y phục thời này quá lãng phí vải vóc các tay áo ống chân đều to rộng. Tốt rồi cái gì pa tia, cúc áo nịt giày dép hiện đại cũng tràn ngập đô thành, mới đầu sẻ không có người quá quen thuộc, nhưng dưới đủ loại thủ đoạn chẳng hạn như đồng phục công xưởng, nhà trường.. người dân dần dần tiếp nhận. 

Nhất là việc quần xanh áo trắng khăn quàng đỏ đặc trưng của nền giáo dục trung học Việt Nam cũng được hắn đem ra, để hoài niệm lại quê hương của hắn. Cũng không quên chôm luôn các tục ngử ca dao của nước Việt, thậm chí cả 5 điều bác Hồ dạy hắn cũng đạo nốt luôn đem vào phổ biến cho con dân, đúc các tượng đá trưng bày khắp các lảnh thổ.

Đêm tối buông xuống, vương cung Đại Việt một nơi.

“Thật bất khả tư nghị” Tú Nương sau một hồi khiếp sợ lên tiếng.

Thân ảnh nhìn về màn đêm trên bầu trời tinh tú trong lòng đả nổi sóng biển không ngừng, thế giới quan của nàng hoàn toàn bị lật đổ, những gì nàng biết hay nghe trước đây đều bị thay đổi bởi một thứ.

“ Mặt trăng sao lấy xấu xí như vậy” Mộng Dao bỉu môi cất lời, ngồi trên một cái ghế lớn một con mắt vẫn đặt vào một ống ngắm , một thanh màu đen tròn ống dài được giữ thăng bằng bởi ba chân thanh kim loại, được đặc chếch nghiêng một đầu, một đầu Mộng Dao đang ngắm đầu kia chính là phương hướng bầu trời.

“ Trời tròn đất vuông, chỉ là do con người thiếu hiểu biết nói ra, chúng ta sinh sống trên một tinh cầu đường tròn giống như mặt trăng mà các nàng lẫn những ngôi sau đó vậy.” Thiên An một tay ôm giữ Mộng Dao nói.

“ Như vậy chúng ta làm sao đứng được, nếu hình tròn mọi thứ sẻ bị ném ra rồi” Tử Dận trầm ngâm một hồi dò hỏi.

Thiên An nhếch môi rồi nói : “ Đó là nhờ có sự hấp dẫn của tinh cầu mà chúng ta sống, bên trong nhân của nó tỏa ra một lực hút khổng lồ đem tất cả sinh vật cây cối hút lại, vì sao mọi vật trên không rơi xuống lại có xu hướng rơi xuống đất chứ không phải bị văng ra ngoài”

“ Lực hấp dẫn”Tử Dận, Mộng Dao, Tú Nương thốt lên.

Thiên An gật đầu lên tiếng : “Lực hấp dẫn vô hình, kiểm soát mọi thứ tồn tại trên thế giới này, cả mặt trăng đang xoay quanh tinh cầu chúng ta sống cũng bị lực hấp dẫn tác động, nhưng sức hút của nó yếu hơn tinh cầu này, nếu một ngày lực hấp dẫn không còn tất cả mọi người, sinh vật tất cả mọi thứ đều bị tống văng ra thiên không ngoài kia”

“ Ngoài kia thiên không có gì, có thể sinh sống được sao?” Tú Nương dò hỏi.

Thiên An lắc đầu nói : “ Không, nơi đó không có không khí là chân không, không có trọng lực, không có lực hấp dẫn, một khi ra đó chúng ta sẻ chết, được rồi các nàng đừng hỏi nhiều như vậy mà, ta cũng đâu biết nhiều như vậy đâu”

“ Vậy nội không gian của chàng là thế nào?” Diễm Linh Cơ cười hỏi.

“ Ách” Thiên An gương mặt có chút cứng ngắc, sau đó trầm ngâm một hồi, nói : “ nó sinh ra từ thân thể ta, hẳn là thân thể ta giống như tinh cầu này lực hấp dẫn vậy, mọi thứ bên trong đó đều do ta định đoạt, hơn nữa ta đối với những thứ này vẫn còn rất mơ hồ, còn chưa hiểu sâu được”

“ Nội thiên địa, chính là chổ tốt chơi kia sao?” Mộng Dao nghỉ một hồi nhớ lại trước đây thập ca dẫn nàng đến một nơi rất xinh đẹp.

“ Ân” Thiên An gật đầu, hắn nhiều năm đến nay đối với nội thiên địa cũng có tìm hiểu, nhưng kiến thức của hắn vẫn còn hạn chế rất nhiều. Cho nên chỉ mơ hồ suy luận phán đoán mà thôi.

Đám nữ nhìn hắn nhiều một hồi, bọn họ ở đây ai cũng đả bước vào bên trong không gian tiên cảnh kia cả. Nhất là ba nữ đi theo hắn từ lúc đầu, đối với không gian bên trong rõ ràng hơn bất cứ ai.

Trừ Hồ Minh Châu, Hồ Mỹ Nhân, Diễm Linh Cơ đả quá quen thuộc với Thiên An ra thì còn lại Mộng Dao, Tú Nương và Tử Dận mỗi ngày trôi qua đều tràn ngập mới lạ lẫn bất ngờ. Điển hình rối nay khi mà dùng cơm xong hắn đem thứ cơ quan máy này cho bọn họ ra dòm ngó sao trời, để cho bọn họ chấn kinh lên.

Những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời lại là những hành tinh to lớn. Mặt trăng thứ gần gũi nhất mỗi ngày trôi qua thường thấy thông qua kính thiên văn lại là màu nâu nhạt với với nhiều vùng nổ nhỏ, gợn đá.

Hay những ngôi sao khác rất nhiều hành tinh khác trong hệ mặt trời bạn có thể quan sát được qua kính thiên văn. Điển hình trong số đó là các hành tinh gần trái đất như sao hỏa, sao thủy, sao kim và sao mộc. Một số hành tinh khác thì bạn chỉ có thể quan sát được qua đài quan sát thực nghiệm. Vậy hình ảnh cá hành tinh này ra sao thì dưới đây là một số hình ảnh cho bạn tham khảo.

Celestron Astromater 70EQ là kính thiên văn một trong những món đồ linh tinh đi theo hắn đến thế giới này. Khi phát hiện ra, thời gian đầu chính là để cho Linh Cơ, song Hồ ngắm sao trăng trời tối. 

Chiếc kính thiên văn này cũng không phải là kính thiên văn lợi hại gì, nó chỉ ở mức tầm trung mà thôi. Vật kính khá lớn 70mm giúp quan sát được rõ nét các vật thể ở xa, dải tiêu cự 900mm tăng độ phóng đại cao nhất lên tới 165x. Với khả năng nhìn này thì Celestron Astromater 70EQ giúp quan sát được Sao Mộc, Sao Thổ, các chòm tinh vân, núi lửa trên mặt trăng. 

Mặc dù không lợi hại bằng những kính thiên văn tốt hơn, nhưng giữa thời cổ đại lại xuất hiện một món đồ hiện đại. Cũng đả đủ khiến cho gia đình nhỏ Thiên An tràn đầy vui vẻ rồi, chiếc kính này không chỉ để cho nữ nhân của hắn ngắm sao trời. Mà thông qua đó hắn cũng hạ lệnh cho thuộc hạ căn cứ vào chiếc kính thiên văn này mà chế tạo ống nhòm, hay kính hiển vi để phục vụ quân sự và y học.

“ Thiên An, đây là gì?” Tú Nương nhịn không được dò hỏi, khi nàng thấy bằng bàn tay như tấm gương hình chữ nhật trôi nổi đến người nàng.

“ Muội biết.. muội biết.. là điện thoại” Mộng Dao nhanh nhẩu trả lời : “ thập ca, đáng ghét bao giờ mới trả lại cho muội”

Diễm Linh Cơ đem ngón tay dí vào đầu nàng, cười nói : “ muội đó, trầm mê vào đó, lại đem món đồ này đi dọa đám bạn học”

Mộng Dao bỉu môi : “ đám quỷ nhát gan”

Thiên An cười nói : “ gia đình chúng ta, đều có một chiếc cả, dùng để liên lạc với nhau”

Tử Dận khẻ gật đầu, nàng đả từng thấy qua thứ này ở trên người của ba vị tỷ tỷ trước đây, nhưng nàng không có dò hỏi, để mặt cho nam nhân mình bắt lấy đầu ngón tay đặt lên nút màn hình nhỏ, rộng 10 cm dài 15cm màn hình cảm ứng là kính cường lực, vỏ bọc nhám hồng chống trơn trượt, lại không bị nước ảnh hưởng, cả màn hình đột nhiên sáng lên khi ngón tay của Tử Dận ấn vào.

“ Đây.. đây”Tú Nương bất giác hô lên, lòng không yên tĩnh được khi được Diễm Linh Cơ một bên giúp đở khỏi động màn hình, lại vô tình kích hoạt vào camera, lại chụp lấy Diễm Linh Cơ.

“ À nó là máy ảnh, có thể lưu giữ khoảnh khắc nha, tha hồ chụp lấy khoảnh khắc mình muốn” Thiên An nhìn qua màn ảnh của Tử Dận, lấy ra chiếc điện thoại của mình trong túi,khởi động màn hình lên liền chọn lấy camera “ tạch”một tiếng liền chụp gương mặt há miệng của Hồng Liên vào.

“ Trông không khác gì cả, thật là kỳ diệu” Tử Dận nhịn không được than thở

Thiên An cười nói : “ Khi bị chụp vào hồn phách liền bị giam cầm nha, lúc đó thập ca chỉ đùa muội, muội lại đem đi hù đám bạn học. Ai mà không sợ cho được cơ chứ”

Mộng Dao lập tức đem tay bắt lấy chiếc điện thoại, gương mặt tràn đầy vui vẻ nhưng nhìn thấy một bên gần đó Hồ Mỹ Nhân cười nhẹ, liền đem nó dấu đi trong áo mình, thành thật nói : “ ca ca, tỷ tỷ an tâm, Mộng Dao nhất định sẻ đi ngủ đúng giờ, tuyệt không có chuyện như trước kia”

“ Tin muội được không?” Hồ Minh Châu khẻ cười, cô em chồng này tinh linh cổ quái lại được Thiên An cưng chiều, cho nàng không ót phiền hà cũng vui vẻ.+ "

-------oOo-------


Đăng bởi: