Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 21: 101-105


Chương 116:

Chương 116 : Nữ Anh bài vị (#116)

Người đăng: anpromalong6

Nội thiên địa bên ngoài, Tiêu Tương Cốc rừng trúc.

“ Lạt lạt” những tiếng âm thanh xì xào từ những cành trúc đong đưa theo gió chập chờn, để trong này hoàn cảnh có chút âm u, mỗi một cái cây trúc mặt trên đều mang theo màu đỏ sậm lấm tấm, lại như là mỹ nhân châu lệ.

Trong rừng trúc sâu xa, một gian tinh xá phía trước gieo vài mẫu phương viên hồng hoa, hoa nở xinh đẹp, nhưng cũng lộ ra một loại quỷ dị. Hoa phiến như máu như thế đỏ tươi, phía trước đại sảnh bên trong có hai thân ảnh đang ngắm nhìn mảnh hoa hải mỹ lệ này.

“Khai nhất thiên niên, lạc nhất thiên niên, hoa diệp vĩnh bất tương kiến. Tình bất vi nhân quả, duyên chú định sinh tử” 

Nga Hoàng phong hoa tuyệt đại yểu điệu dáng người đi đến gần nam tử bên cạnh, nhìn phía tươi đẹp như máu Bỉ Ngạn hoa, ngơ ngác xuất thần, nỉ non lên “ hoa diệp vĩnh bất tương kiến, tình bất vi nhân quả, duyên chú định sinh tử”

“Bất hối thử sinh chủng thâm tình- Một đời ôm chặt mối tình thâm

Cam nguyện cô lữ tự phiêu linh- Cam nguyện đày thân nơi đất khách

Lai sinh nhược thị duyên vị tẫn- Duyên này kiếp sau tình chưa nhạt

Trữ phụ thương thiên bất phụ khanh- Thà phụ trời xanh chẳng phụ nàng ”
( Dị thế tà quân- Dạ Cô Hàn tặng Mộ Dung Tú Tú) 

“ Đêm khuya trời lạnh” Thân ảnh đứng dậy, một tay vươn ra hướng về nàng nắm lấy ánh mắt nồng đậm tình ý lấy. 

Kiếp trước nếu dựa vào mấy bài thơ vớ vấn này mà đi cua gái thôi quên đi cho nó lành, nhưng mà bây giờ là thời cổ đại. 

Rồng vào biển rộng chính là nơi có đất dụng vỏ cho hắn đây, khi mà thơ ca rất được ưa chuộng lẫn thưởng thức lấy, nhất là đám nữ nhân tài trí rất dể bị hấp dẫn lấy.

Nga Hoàng ánh mắt có chút mê man lên, bất giác tay nhỏ vươn lên thân ảnh bị hắn nắm lấy rời đi. 

Nàng hiện tại cũng bị tài hoa của hắn cho rung động lên, nhất là mấy lời thơ của hắn vừa rồi làm cho nàng sâu sắc rung động lấy, người cũng không phải cỏ cây hoa lá, cho dù nàng có thủ đoạn hung ác đi nữa cũng là một nữ nhi đây.

Đêm giai nhân ôm vào lòng, nhìn qua khung cửa sổ ánh trăng dịu nhẹ vắt lên trời cao, Thiên An tiếp tục tiến công lấy, khẻ ngâm nga hát lấy.

« Đôi uyên ương cùng đậu,đôi bướm cùng bay

Khắp vườn, xuân sắc khiến người đắm say

Khe khẻ nhìn hỏi ý trung nhân 

Nữ nhi có đẹp hay là mây

Kể làm gì vương quyền phú quý

Ngại làm chi giới luật thanh quy

Chỉ muốn trời đất lâu dài

Được cùng với người trong lòng ta mãi sát bên nhau

Người yêu hởi,ta yêu chàng lắm

Muốn kiếp này luôn được ở bên nhau »

Lời lẻ da diết phá toang những gông xiềng thế tục chỉ cầu được yêu lấy. Kể làm chi vương quyền cao quý, ngại làm gì giới luật thanh quy chỉ muốn trời đất lâu dài, được cùng với người trong lòng ta mãi sát bên nhau. 

Nhìn dung nhan xinh đẹp phía trước, thân ảnh càng ngày càng lại gần lần nữa hướng đến môi nàng hôn xuống. 

Khác với lần trước hắn không có ồ ạt mà hôn nhẹ lên đó, rồi tách ra rồi lần nữa hôn lên, xúc cảm tê dại lan truyền lên.

Lúc này Nga Hoàng vẫn còn bị ảnh hưởng bởi những chuyện phía trước, lại cảm nhận xúc cảm truyền lại trên môi.

Quỷ thần xui khiến thế nào đầu lưởi lại vươn ra liếm lấy, dấu hiệu đả có quân địch liền dũng mảnh tiến lên công thành đoạt đất, toàn thân có phần nóng ran lên, có chút ửng đỏ trên gương mặt.

“ Ngô” Nga Hoàng thốt lên một tiếng khi bị hắn hôn cho choáng ngợp, tay nhỏ vội vươn ra đẩy đi thân ảnh của hắn tham lam hô hấp lấy, gương mặt có chút trắng trước kia đả đổi bằng ửng hồng không biết là xấu hổ hay là thiếu ô xi một dạng, rồi sau đó thân ảnh nhanh chóng lượn mất tiu.

Gà đả lên mâm làm sau có thể nó chạy được, cho nên thân ảnh liền cất bước đuổi theo có điều hắn đi một hồi vẫn không thấy được thân ảnh của nàng. Ánh mắt nhìn về một gian phòng có ánh đèn, thì tay đẩy cửa bước vào ngay sau đó.

Một gian phòng cũng giống như gian phòng của hắn, có điều khác chăng ở phía trước là một chiếc bàn nhỏ trên đó áng lấy một tấm mộc bài có ghi dòng văn tự “ muội muội Nữ Anh linh vị” . 

Bên cạnh là một lư hương đang thắp lấy ba nén hương cháy sắp tàn, lúc này bên trong nội thiên địa bản thể của hắn thông qua ảnh phân thân cũng quan kiến hấy thảy. 

Dù sao ảnh phân thân để lại này được hắn chia sẻ tầm nhìn, cho nên hắn có thể nhìn thấy. Về phần đôi mắt đặc trưng của Rinnegane đả sớm bị chakra ngụy trang đi rồi.

Mà khi ảnh phân thân bước vào không lâu thì thân ảnh của Nga Hoàng cũng nhanh chóng hiện ra phía sau hắn, ánh mắt có chút phức tạp thoáng qua. Nhưng nhanh chóng thay bằng cặp mắt thương tâm u buồn như sắp khóc một dạng.

Quay người lại, thấy thân ảnh của Nga Hoàng hiện ra hắn cũng có chút sợ lấy khi mà đối phương không một tiếng động, như u linh một dạng hiện ra. Bước đến gần nàng, lên tiếng “ Thật xin lổi, là ta vô ý”

Nga Hoàng ánh mắt sầu bi nhìn về tấm linh vị phía trước, chậm rải nói : “ Đây là muội muội của ta.. nàng ấy tên là Nữ Anh ”

Đi đến lau đi những giọt lệ châu vươn ra, an ủi nói : “ ta không hứa có thể xoa dịu phần nào thương tâm chuyện cũ, nhưng có thể để cho nàng dựa vào cùng đối mặt lấy.”

Nga Hoàng ánh mắt nhìn hắn, con mắt mông lung như mây mù chậm rải nói : “chúng ta là một đôi tỷ muội song sinh, tình cảm lại rất tốt cho dù là thứ gì đều cùng nhau chia sẻ. Chỉ tới lúc có một người đàn ông xuất hiện tại cuộc đời hai chúng ta, chàng chính là Thuấn Quân”

Nói đến đây Nga Hoàng ngừng lại, ánh mắt nhìn sang Thiên An thấy hắn ra hiệu tiếp tục không sao cả bộ dáng liền tiếp tục, nói :“ từ lần đầu tiên nhìn thấy hắn mọi thứ đều thay đổi,hai chúng ta đều yêu người đàn ông này.Nhưng mà cái gọi là tình yêu căn bản không thể chia sẻ được, từ sâu tận đáy lòng ta và muội muội đều ích kỷ hy vọng Thuấn Quân sẻ yêu ta nhiều hơn.

Có lẻ muội muội vô ý phát hiện Thuấn Quân dường như tốt với ta hơn một chút, chính là chút khác biệt này lại thành nút thắt thật nặng trong lòng muội muội. Muội ấy lâm bệnh bệnh càng ngày càng nặng hơn, cho dù là thuốc gì cũng không thể chửa nổi, muội ấy cũng cuối cùng đi thật xa rồi.

Cái chết của muội ấy giống như một dòng sông vô hình giống như Tương Giang ngăn cách ta và Thuấn Quân, dần dần Thuấn Quân cũng trở nên thật xa cách ta đã rất lâu không gặp Thuấn Quân rồi”

Nhìn trước mặt Nga Hoàng thương tâm, hắn liền ôm lấy nàng vào lòng của mình hôn nhẹ lên trán của nàng, bàn tay vươn ra vuốt ve lấy những sợi tóc của nàng trong lòng cảm xúc cũng không dể chịu gì, chỉ có thể cười nhạt nói lên “ sau này có ta ở nơi này, sẻ không để nàng thương tâm nữa, đừng khóc được không ta hội đau lòng”

Nga Hoàng nghe được thân hình có chút run lên, nước mắt vẫn tiếp tục ngấn ra thấm ướt lấy y phục của hắn. Có chút nghẹn ngào lên, một hồi lâu thì cũng bình ổn cảm xúc lại nhưng mà con mắt có chút sưng hồng lên.+ "

-------oOo-------

Chương 117:

Chương 117 : Lệ vũ ngàn hàng Tương Phi trúc (#117)

Người đăng: anpromalong6

Tiêu Tương Cốc một ngày, ở một mảnh rừng trúc.

“ Đây là Tương Phi Trúc của vũ lệ ngàn hàng trong truyền thuyết” Đem ánh mắt nhìn về những cành trúc có mặt khắp ở xung quanh, trên mỗi chiếc lá đều lốm đốm những vệt đỏ sậm như châu ngọc, thậm chí cả những lóng trúc màu xanh cũng có lốm đốm đồng dạng như vậy.

Sở dĩ nó có tên là Tương Phi Trúc chính là gắn liền với một điển cố thời xưa. 

Tương truyền vào thời Nghiêu Thuấn, trên núi Cửu Nghi ở Hồ Nam có 9 con ác long sống trong 9 hang động, chúng thường đến sông Tương giỡn nước, khiến nước dâng tràn mênh mông, làm mùa màng bị hư hại, nhà cửa bị sụp đổ, nhân dân kêu trời không thấu, tiếng oán than đầy đường. 

Đế Thuấn quan tâm đến nỗi thống khổ của dân, biết được tin ác long làm hại bách tính, ăn không ngon, ngủ không yên, muốn đến phương nam giúp dân trừ hại, trừ trị ác long. Đế Thuấn có hai bà phi tên Nga Hoàng và Nữ Anh là hai cô con gái của Đế Nghiêu. 

Tuy xuất thân hoàng gia, lại là đế phi, nhưng hai bà chịu ảnh hưởng và có được sự dạy bảo của Nghiêu Thuấn, đồng thời không ham hưởng lạc, mà luôn quan tâm đến nỗi thống khổ của dân.

Đối với việc ra đi lần này của Đế Thuấn, hai bà cũng lưu luyến không nỡ rời. Nhưng, nghĩ đến việc diệt trừ tai hại và nỗi đau khổ cho bách tính vùng Tương Giang, hai bà nén nỗi li sầu đưa tiễn Đế Thuấn lên đường.

Đế Thuấn đi rồi, Nga Hoàng và Nữ Anh luôn chờ đợi tin vui Đế Thuấn chinh phục được ác long, ngày đêm cầu khấn mong sớm thắng lợi trở về. 

Nhưng, một năm rồi lại một năm nữa qua đi, chim én bay đi bay về đã mấy lần, hoa nở hoa tàn đã mấy độ, vậy mà Đế Thuấn vẫn bặt tin. 

Cuối cùng lo lắng ác long làm tổn thương, hay là nơi tha hương nhuốm bệnh.Hay là giữa đường gặp nguy hiểm, hay là đường núi xa xôi lạc mất phương hướng. 

Nghĩ trước nghĩ sau, nghĩ rằng: ở nhà mong chẳng được tin, không thấy người trở về, chi bằng đi tìm. Thế là đội sương gió băng rừng vượt suối đến Tương giang ở phía nam tìm chồng.

Trèo hết núi này sang núi khác, vượt hết sông này đến sông khác, cuối cùng họ cũng đến được núi Cửu Nghi, men theo giòng Đại Tử Kinh đến đỉnh núi rồi lại theo giòng Tiểu Tử Kinh xuống núi, tìm khắp từng sơn thôn ở núi Cửu Nghi, đi khắp từng con đường nhỏ ở núi Cửu Nghi. 

Một ngày nọ, họ đến một nơi gọi là Tam Phong Thạch , nơi đây có 3 khối đá cao vút, trúc xanh vây quanh, có một ngôi mộ trân châu cao lớn.

Sau khi từ dân làng biết đây là mộ của Đế Thuấn, từ nơi phương bắc xa xôi đến đây giúp dân làng diệt trừ ác long, mọi người nơi đây đã có một cuộc sống an lạc, nhưng Đế Thuấn cúc cung tận tuỵ, đổ biết bao mồ hôi cùng tâm huyết, chịu khổ nhọc và bệnh chết nơi đây, hương thân phụ lão vùng Tương giang cảm kích hậu ân của ông nên đã xây nên ngôi mộ này. 

Một bầy hạc tiên trên núi Cửu Nghi cũng cảm động, chúng sáng chiều bay đến Nam Hải ngậm về từng viên trân châu lóng lánh rải trên mộ Đế Thuấn, trở thành ngôi mộ trân châu. Còn 3 khối đá lớn là do Đế Thuấn dùng 3 chiếc răng bừa cắm xuống đất để diệt trừ ác long biến thành.

Nga Hoàng và Nữ Anh sau khi biết được sự tình, đau buồn vô hạn, hai người ôm nhau khóc. Khóc liền 9 ngày 9 đêm, khóc đến nỗi sưng cả đôi mắt, khan cả giọng. Nước mắt khô, cuối cùng máu chảy, cả hai chết bên cạnh Đế Thuấn.

Nước mắt của Nga Hoàng và Nữ Anh rưới lên trúc ở núi Cửu Nghi, trên thân trúc xuất hiện những vết đốm, tím có, trắng có, còn có cả màu đỏ như máu, đó chính là “Tương Phi trúc”.

Trên thân trúc còn có những đường vân giống chỉ tay, tương truyền đó là do hai bà phi gạt nước mắt trên thân trúc lưu lại; lại có cây trúc mang vết đốm đỏ tươi như máu, đó là huyết lệ từ trong đôi mắt của hai bà chảy ra nhuốm thành.

“Trúc Tương phi,

Trúc Tương phi,

Còn rưng ngấn lệ tương tư đến giờ.

Tiếng đàn ai oán muôn xưa,

Tương giang trong ánh trăng mờ còn nghe”

Việc Nga Hoàng, Nữ Anh ở Tiêu Tương Cốc này có liên quan gì với Nga Hoàng Nữ Anh thời xưa hay không hắn cũng không nắm chặt được. Dù sao hắn đến nơi này cũng là một chuyện phản mẹ nó khoa học rồi, cho nên có tồn tại thêm mấy chuyện phi lý nữa hắn cũng chấp nhận được.

“Dẫu là gặp nhau chẳng thà không gặp- Tiêu Tương Lệ Vũ sao phải cố chấp để thêm khổ đau” Lúc này đột nhiên một cơn gió thoảng từ phía sau lưng hắn thổi qua, kèm theo một thanh âm nam tử truyền đến, khiến hắn chậm rải xoay người.

“Tại hạ là Thuấn” một nam tử xuất hiện, mặc lấy một bộ y phục màu tím bên ngoài khoác lên một tấm áo bào màu đen, trên đầu là mộ y quan có hai trâm vàng ở bên ở hai đầu có hai sợi dây nhỏ được buộc thả xuống, đôi tay là kỳ dị âm dương hoa văn, nhìn sơ qua cho hắn cảm giác là người nho nhã như văn nhăn nhả sỉ.

“ Các hạ chính là phu quân của Nga Hoàng” Thiên An biết rõ còn hỏi, dù sao là hắn chủ động đi ra đây, khéo quá thành vụng.

Thuấn mày nhíu lại, hai tay chắp lại sau lưng lên tiếng : “ các hạ đã từng gặp qua Nga Hoàng nàng ấy ở đâu”

“ Ở tại căn nhà bên trong rừng trúc” Quay người lại nhìn về phương hướng, nhưng hiện trong tầm mắt hắn chính là một mảnh trúc lâm nào có căn nhà nào chứ. 

Khóe môi nhích lên độ cong, khi cảm nhận được khí tức của Thuấn đả rời đi, đôi mắt lại nhìn về một phương khác. Xa xăm rừng trúc là một gian phòng ốc, ẩn hiện trong lớp sương mù chính là gian phòng ốc của Nga Hoàng, Nữ Anh. 

Dưới đôi mắt của hắn tất cả huyễn cảnh ảo thuật đều không có đất dụng vỏ, để hắn để ý chính là ngay vừa rồi một luồng nhỏ bé vô hình khí tràn vào cơ thể hắn. 

Đương nhiên hắn biết Thuấn quân giở trò, hắn cũng chẳng cần phải phá giải. Dù sao chút thủ đoạn này muốn lấy mạng của hắn còn chưa đủ.

Quan khán rừng trúc một hồi, thân ảnh lại chậm rải di chuyển, tầm nữa tiếng thời gian liền trở lại gian phòng của mình. 

Vừa khi bước vào gian phòng tĩnh tọa không lâu, khí tức quen thuộc lại xuất hiện. Nga Hoàng như bóng ma lặng không tiếng động hiện ra phía sau, cởi ra lớp y phục trên người, sau đó đem những vết thương còn lại xử lý lấy.

Đợi nàng giúp mình xử lý vết thương xong xuôi, thì vươn tay ra bắt lấy tay nhỏ của nàng kéo vào lòng mình, chậm rải nói : “ Hôm nay gặp phải Thuấn trong rừng trúc, Nga Hoàng”

Nga Hoàng trong lòng nhanh chóng thoát ly ra khỏi lồng ngực, đem ánh mắt chậm rãi ngẩng lên, nói “ công tử , huynh gọi ta là gì”

“ Đến rồi” Thiên An trong đầu hô lên, xong trả lời nàng : “ Nga Hoàng”

Nga Hoàng ánh mắt nghi hoặc hỏi :“ Huynh làm sao biết được tên của tỷ tỷ ta” 

“ Chuyện đùa này không vui chút nào Nga Hoàng” Thiên An nhìn phía trước nữ tử, từ sợi tóc vóc người này, trang sức quần áo hoàn toàn cũng giống nhau như đúc, đến ngay cả giọng nói lẫn ánh mắt cũng không sai biệt gì.

“ Nga Hoàng là tên tỷ tỷ ta” Nữ Anh chậm rải nói lên.

Đả diễn thì diễn cho nốt, dù muốn dù không hắn cũng đả tham dự vào vở kịch này mà hiện giờ chính là vai diễn của hắn đây. 

Về chuyện thực hư thế nào thì từ từ khám phá ra, trên đời kẻ cho là thông minh thì chết sớm chỉ có giả ngu mới sống lâu được. 

Đem tay bắt lấy tay nàng, để lên trái tim mình nói: “ Những lời ta nói trước đây không một thay đổi, nếu đó là quyết định của nàng ta sẻ tôn trọng lấy, Nga Hoàng”

“ Những lời gì từ công tử, ta là Nữ Anh ” 

Nge đến đây thân ảnh hắn đứng dậy, hướng về căn phòng đêm trước nơi là linh đường của Nữ Anh, đẩy ra cửa gổ bước vào khung cảnh vẫn không có gì thay đổi. 

Căn phòng u tối chập chờn ánh nến thế nhưng hắn vẫn thấy rõ vẫn là linh đường quen thuộc, vẫn là lư hương có 3 nhan hương đang cháy dở, cùng với tấm bài vị trên đó. 

Nhưng khác chăng lẻ ra viết muội muội Nữ Anh linh bài đả đổi thành tỷ Nga Hoàng chi linh vị.+ "

-------oOo-------

Chương 118:

Chương 118 : Chữ sắc trên đầu có cây đao (#118)

Người đăng: anpromalong6

Hắn có thể nhận biết những chữ này chính là văn tự của Bách Việt cũ, Tiêu Tương Cốc chính là nằm trong lảnh thổ của Bách Việt cách Động Đình Hồ không xa, nằm ở đoạn sông Tương Giang đổ vào Động Đình Hồ không xa. 

Quãng thời gian trước vì hòa nhập vào Bách Việt thuận lợi hắn cũng dành chút thời gian học lấy chữ viết của Bách Việt. Dù sao hắn cũng không muốn người xem hắn là yêu quái chuyển thế đây.

Lúc này Nữ Anh thân ảnh xuất hiện phía sau hắn, ánh mắt u buồn sầu bi nói : “ tỷ tỷ của ta đã qua đời rồi, công tử đã gặp phu quân trong rừng trúc sao?”

Gật đầu, ánh mắt chăm chú nhìn lấy thân ảnh này hắn quả thật không tìm thấy được một điểm khác biệt nào cả. Có phải là thật hay không, thì cần phải chờ thời gian khám phá mới được.

Nữ Anh con mắt u buồn nói “ Thuấn Quân chàng ấy vẫn còn trách ta, chàng ấy đã thi triển thuật âm dương lên người chàng khiến chàng sinh ra ảo giác”

Nghe đến đây hắn đem tay mở ra y phục của mình, chỉ thấy ở vùng bụng của mình nơi đó một màu tím bầm hình tròn giống như rể cây một dạng lan tỏa ra xung quanh cực kỳ yêu dị. Gương mặt cũng biến đổi thành ngưng trọng vô cùng.

“ Không biết diễn thế này đả giật giải Orsca chưa?” Thiên An trong lòng thầm hô lên.

“ Hai tỷ muội chúng ta cùng Thuấn Quân đều thuộc Âm Dương Gia, thuật tu luyện của ta và tỷ tỷ đều là Thủy thuật trong ngủ hành, thủy tính vô thường nhưng xuân phong hóa vũ thấm ướt vạn vật. Cũng có thể khiến cho sóng to gió lớn, nước chảy đá mòn.” 

Nữ Anh ngừng một chút rồi tiếp tục nói : “Thuấn Quân tu luyện chính là Hoàng Thiên Hậu Thổ chính là Thổ thuật trong ngủ hành, chàng là dương còn chúng ta là âm. Vốn dĩ âm dương song tu đây chính là kết hợp hoàn hảo vô cùng. Nhưng mà Bạch Lộ Khi Sương mà tỷ tỷ tu luyện lại nảy sinh tương khắc với Thuấn Quân.

Cũng có nghĩa là, có thể cùng với Thuấn Quân hòa hợp, chỉ có ta. Ngày hôm đó tỷ tỷ đột nhiên dùng nội lực nghịch hướng dẫn vào bên trong cơ thể ta. Ta giống như bị ném xuống dòng sông băng hàn vô cùng thống khổ. Thuấn Quân vì cứu ta trong tình cảnh cấp bách đã ra tay, nhưng lại làm tỷ tỷ bị thương. Tỷ tỷ từ đó bệnh tật triền miên.

Mà Thuấn Quân, nhưng đem hết thảy trách nhiệm đều trốn tránh đến trên người ta, sử dụng âm dương chú thuật, đóng kín Tiêu Tương cốc, nhượng ta chịu đủ vĩnh viễn thê lương." 

Nhìn Nữ Anh con mắt sầu bi thê lương lên tiếng, mấy lời này hắn tin tưởng mới lạ. Trong này nhất định có điểm đáng ngờ lấy, từ từ hắn sẻ mở ra hết thảy bí mật ở đây. Đi đến nhìn giai nhân trước mặt, sau đó đem tay ôm lấy thân hình của nàng vào lòng ôn hòa nói :

“ Cứ xem như là một đoạn hồi ức đau thương, sau này ta hứa sẻ không để cho nàng chịu thống khổ bi thương, một mực bồi bạn nàng cho đến khi sinh mệnh kết thúc”

Nữ Anh thân ảnh có chút run lên đem đầu nhô ra bắt gặp ánh mắt như muốn hòa tan mình của hắn, rồi chậm rải nói :“ Sức khỏe của chàng đã bị Thuấn Quân hạ lời nguyền âm dương rồi, chỉ có ta mới hóa giải được” 

“ Có nguy hiểm cho nàng không?” Tiếp tục đem tay vuốt ve gương mặt của nàng, lo lắng nói “ nếu thật sự không cách nào giải được, có thể cùng nàng một đoạn nhân duyên ta..”

Lời còn chưa nói hết ngón tay mảnh khoảnh của Nữ Anh đả đặt lên môi hắn chậm rải lắc đầu, thanh âm ôn nhu nói : “ sẻ không có nguy hiểm gì, chàng yên tâm”

Vẫn tiếp tục trang lấy, đôi khi hắn cảm nhận mình kiếp trước không đi theo ngành diễn viên là một thiệt thòi lớn cho ngành điện ảnh của nước nhà, thân ảnh dời bước đi theo Nữ Anh nhanh chóng an tọa.

Nử Anh thân ảnh chậm rải từ từ hướng về phía sau hai chân khép lại quỳ xuống, người cúi xuống đem hai tay vòng qua eo hắn, mềm mại thân thểcũng đả dính vào. Mà lúc này trên gương mặt cũng nhiễm lấy một tầng hồng hà, càng làm cho người mê đắm lấy.

“ Đây là…” Thiên An ánh mắt quay sang nhìn nàng, ánh mắt nóng bỏng lên khi mà cảm nhận được cơ thể mình hiện tại dục hỏa bắt đầu quấn thân, máu trong người bắt đầu lưu chuyển lên cả người nóng ran lên. 

Nhận thấy giai nhân xấu hổ đỏ ửng gương mặt đang tiến đến gần mình, hắn biết chuyện gì xảy ra tiếp theo rồi.

Thân ảnh xoay người đem tay kéo lấy thân hình nàng vào lòng ôm ấp, sau đó đem môi mình áp lên bờ môi đỏ mọng của nàng, mà Nữ Anh hay tay vây quanh lấu sau lưng hắn đem hắn ôm chặt lấy, mà phía dưới hắn cũng bắt đầu trổi dậy. 

Hai người thân thể sát nhau, phản ứng của hắn Nữ Anh liền nhận ra gương mặt đỏ ửng hơn nhưng mà nàng cũng nhanh bị ném lên mây xanh, khi mà theo đầu lưỡi đối phương công thành đoạt đất, tiến vào lảnh thổ của nàng bắt đầu quấn lấy chiếc lưỡi đinh hương.

Tiêu Tương Cốc bao trùm trong đêm tối, những cây trúc đung đưa theo gió một gian cô độc phòng nhỏ bên trong, hai cổ thân thể giao hòa từ thể xác đến tinh thần hoan ái lấy, âm thanh tiêu hồn thực cốt diễn ra trong gian phòng u tối này.

“ bạch bạch bạch”

“ân ân ân”

“điểm nhẹ… điểm nhẹ… van cầu huynh.. a a”

“ bạch bạch bạch”

“ hừ hừ hừ hừ”

“ bạch bạch bạch”

“ a a a” 
Theo một tiếng cao vút thanh âm vang lên, thân hình của Nữ Anh trong đêm tối trắng ngần như tuyết có phần run rẩy lên, đồng thời âm thanh hoan ái cũng lặng xuống chìm vào trong yên tĩnh.

Mà lúc này Thiên An mồ hôi lạnh tuôn ra, tay chân lạnh buốt giống như lọt vào hầm băng một dạng. 

Thân ảnh chậm rải đứng dậy đem những vết dịch thể bám trên người nàng, lau đi sau đó hôn nhẹ lên trán nàng chậm rải phủ lên thân hình nàng chăn mền che lấy.

Vuốt lấy gương mặt tinh xảo một hồi, cười nói : “Tình bất vi nhân quả, duyên chú định sinh tử, nếu như chúng ta gặp gở sớm hơn.”

Ngay khi thân ảnh Thiên An rời đi, vốn đang ngủ say Nữ Anh mở đôi mắt đẹp của mình ra nhìn lấy, ánh mắt có chút ướt át lấy thân hình khẻ run khi thấy một bóng ảnh khác xuất hiện trong phòng, nỉ non nói : “Tình bất vi nhân quả, duyên chú định sinh tử”

“ Nếu chúng ta gặp gở sớm hơn đây” Một thanh âm giống hệt như Nữ Anh cất lời, trong đó có mấy phần tiếc nuối, theo bóng ảnh đi gần lại diện mục cũng nhanh chóng lộ ra một Nữ Anh như giọt nước một dạng, chính là Nga Hoàng.

“ Thật thật giả giả, để xem bí mật che dấu là gì đây?” Thiên An trong lòng hô lên, đối mặt với việc hàn khí xâm nhập thể nội, đau đớn truyền lên đại não chẳng một chút lo sợ gì cả.

Chỉ cần hắn đem nội lực hàn băng trong người dời vào nội thiên địa là được, lợi dụng nó đem vào vùng hỗn độn là xong rồi. Có điều hắn không có làm như vậy, mà tiếp tục diễn nốt vở kịch này. 

Trước đây xem qua Đế Tử Giáng Hề hắn cũng nghi hoặc vô cùng, rốt cục người bên trong là Nga Hoàng hay Nữ Anh, ai mới là người chết. Bây giờ đích thân trải nghiệm khám phá, hắn làm sao không kích động chờ mong đây.

Bên trong đan điền lúc này đả là một mảnh băng sương bao phủ. Mọi chuyện bắt đầu khi hắn cùng Nữ Anh hoan ái lấy cũng chính là cái bẩy chết người mà hắn đón nhận.

Phật nói chữ sắc trên đầu có một cây đao chả sai cả, mẹ của Trương Vô Kỵ nói cũng chả sai nữ nhân càng đẹp càng dể lừa người.

Thì ra khi hoan ái cùng với Nữ Anh thì hắn bất ngờ lên khi mà nàng còn là tấm thân xử nữ đây, chuyện này giống như trúng số vậy.

Làm cho tinh trùng lên nảo để hắn bất ngờ khi Bạch Lộ Khi Sương trong người Nữ Anh cũng bị đẩy qua cho người hắn, nàng chính là mượn đợt hoan ái này đẩy đi chân khí năm xưa Nga Hoàng lưu lại.

Khi hắn xem Đế Tử Giáng Hề tên nam tử kia cũng còn sống sau khi được Nữ Anh giải thuật đây, không biết có hoan ái cùng hay không nhưng hiện giờ hắn đả có thể đoán ra được phần nào, thứ mà tên kia nhìn thấy chính là Huyễn Cảnh do nàng tạo ra đây. 

Đồng thời cũng nói rỏ ra được giữa Thuấn Quân và Nga Hoàng, Nữ Anh cũng không phải là phu thuê sâu đậm như hắn biết, nhất định còn che dấu một tầng bí mật. 

Mà qua lần hoan ái này Nữ Anh không chỉ đẩy Bạch Lộ Khi Sương qua cho hắn mà công lực còn tăng lên một tầng, khi Thượng Thiên Nhược Thủy trong người nàng đề thăng rất nhiều.

Song tu thuật của Âm Dương Gia được nàng vận chuyển, Thượng Nhiên Nhược Thủy chân khí cùng với chakra trong người hắn giao hòa. 

Để nàng được lợi không nhỏ, dù sao chakra trong người hắn có ngủ hành thuộc tính. Lại có tinh thần lực hòa trộn vào trong đó, cho nên Thượng Thiên Nhược Thủy tẩm bổ được lợi vô cùng. 

Lúc này đây, Nga Hoàng, Nữ Anh từ trong bóng tối xuất hiện bên cạnh hắn nhìn về thân ảnh thiếu niên toàn thân tỏa ra hàn khí.

Băng tinh cũng đả xuất hiện trên cơ thể, cảm xúc ngổn ngang lên, dù sao hắn chính là một trong số những người nam tử đến đây để lại cho bọn họ cảm xúc khác biệt.

“Thật xin lổi!” Nga Hoàng đưa tay vuốt lên gương mặt tuấn lãng của hắn, thanh âm xa xăm ánh mắt sầu bi nhìn về hắn.

Đại não nhất thời lâm vào hồi ức từ khi hắn đến nơi này chỉ chưa đến một tuần thời gian, cứ lặng lẻ bước vào trái tim của nàng chiếm cứ lấy một góc nhỏ lấy.

Đột nhiên hàn khí cấp tốc tản đi, Nga Hoàng ánh mắt có chút kinh ngạc lên khi nàng cảm nhận được cơ thể Thiên An biến hóa, dưới lớp giá lạnh cơ thể lại tồn tại chút ấm áp nhỏ nhoi, trái tim tưởng chừng như ngừng đập biến mất thì vẫn yếu ớt ngoan cường tiếp tục.

Bạch Lộ Khi Sương chân khí nàng đương nhiên biết được lợi hại của nó đây, chính là chí âm chí nhu chí hàn bị nó đánh vào thể nội chính là chết không thể nghi ngờ, cho dù là Thiên An một thân võ công tuyệt thế cao thủ đi nữa. Trong lúc bất cẩn bị đẩy vào chính là chết không thể chổ chôn.

“ Tỷ, đây là” Nữ Anh cũng kinh ngạc không kém sau đó thì mừng rở lên, khi thấy hàn khí dường như tiêu thất đang bị một cổ hỏa diễm lực lượng thiêu đốt, đem hàn băng chi khí từng bước cắn nuốt.

Mà bên cạnh Nga Hoàng ánh mắt phức tạp lên một hồi rồi cũng hợp sức với Nữ Anh, giống tiết trời từ đông sang xuân băng tan một dạng.

Các luồng chân khí Bạch Lộ Khi Sương lạnh giá chiếm giữ các kinh mạch lẫn đan điền nhanh chóng bị nàng hấp ra, dù sao nó cũng là chân khí của nàng sở tu đây.

Thiên An ý thức vẫn ở bên trong cơ thể mình, nếu các nàng thật giám ra tay công kích hắn, hắn liền đem toàn bộ chân khí của hai người hút vào bên trong nội thiên địa cả. Bây giờ chẳng qua là cố tình đạo diễn một màn khởi tử hoàn sinh mà thôi.+ "

-------oOo-------

Chương 119:

Chương 119: Thật giả lẫn lộn (#119)

Người đăng: anpromalong6

Tiêu Tương Cốc, ngày hôm sau.

Ánh mặt trời chiếu rọi đến tinh xá bên trong, Nga Hoàng mở to ánh mắt có chút kinh ngạc khi nhìn Thiên An ngồi dậy, thân ảnh nhanh chóng di chuyển bên cạnh hắn trên tay là một chậu nước ấm, sau khi đặt xuống tay vòng qua ôm lây người hắn.

Chậm rải mở mắt ra khi cảm nhận được ôn nhu nhuyễn ngọc, nhìn một con tóc dài đen nhánh, trắng xám mà mặt xinh đẹp, nhìn quốc sắc thiên hương Nga Hoàng đóa kịch độc, đem tay vươn ra ôm lấy thân hình nàng, nhẹ giọng nói : “ Buổi sáng tốt lành, Nữ Anh”

« Chàng gọi ta là gì?” Nga Hoàng từ trong ngực hắn thoát ra, nhìn hắn nói: “ ta là Nga Hoàng, chàng còn chưa thoát được ảo giác của Thuấn”

Đem tay vòng qua xoay người nàng lại luồn qua eo nhỏ kéo nàng vào lòng của mình, rồi nói : “ là chuyện gì xảy ra”

Nga Hoàng chậm rải nói “ hôm qua chàng ra bên ngoài rừng trúc gặp phải Thuấn quân, bị hắn hạ lấy Âm Dương chú ấn nên sinh ra ảo giác, lầm lẫn ta và muội muội Nữ Anh.”

Thiên An để cho Nga Hoàng phục thị, thở dài một hơi.

“ Sao huynh lại thở dài” Nga Hoàng dò hỏi.

Thiên An đáp : “ ta thích một cô gái, người ta chồng lại mạnh, nàng nói làm sao giờ?, ông trời đúng là trêu ngươi, thật là biết giày vò người mà”

Nga Hoàng nghe được, tâm có chút hoảng, nói : “ huynh..huynh đừng ra ngoài rừng trúc nữa, ở bên trong tinh xá..”

“ Nghe nàng” Thiên An đáp lời.

Nga Hoàng nhìn hắn rầu rỉ, hỏi tiếp : “ có phải ở nơi này khiến đệ buồn phiền rồi”

“Uk” Thiên An gật đầu.

Nga Hoàng gương mặt trở nên ưu thương, khẻ cắn môi như thương tâm : “thế ư”

“ Cái tên khốn đó, không phải đả không để ý nàng nữa ư? Như vậy ta có cơ hội theo đuổi nàng, nàng tâm ở hắn không tại ta, bây giờ hắn trở lại, ta làm sao đây?” Thiên An tiếp tục công kích Nga Hoàng.

“ Ta..” Nga Hoàng có phần bối rối, thân hình khẻ run lên khi vòng eo bị hắn bắt lấy kéo vào lòng mình.

“ Ngô” chỉ kịp thốt lên một tiếng, Nga Hoàng còn chưa kịp trả lời đả bị Thiên An tập kích hôn xuống.

Hai đầu lưỡi quấn lấy nhau hôn lấy tê dại xúc cảm truyền lại khiến cho cơ thể nàng nóng ran lên, cả người như dòng điện tê dại chạy qua, thứ cảm xúc này nàng cũng đả nếm thử giống như ma túy vậy khiến nàng nhất thời mê mẩn lấy.

Đến khi lần nữa tách nhau ra một sợi tơ bạc óng ánh liên kết giữa miệng của hai người, Nga Hoàng gương mặt cũng đỏ ửng lên đem đầu nhỏ chôn vào ngực hắn.

“ Đêm qua ta nằm mộng thấy một giấc xuân mộng, Nga Hoàng đừng rời đi ta được không? Cho ta một cơ hội được chăm sóc nàng thương yêu nàng, ta hứa không để nàng khổ sở hay thương tâm”

Nga Hoàng gương mặt ửng đỏ hơn, đêm qua nàng cũng thấy cảnh nam nử hoan ái, lại là người giúp hắn mặc lại y phục, mặc dù cùng Thuấn Quân kết thành đạo lữ có danh phu thuê nhưng nàng vẫn chưa cùng hắn đi đến bước cuối.

Chủ tu Bạch Lộ Khi Sương cùng với Hoàng Thiên Hậu Thổ Quyết là xung khắc, cho nên nàng không thể cùng Thuấn Quân chăn gối được, cho nên một đêm xuân tình hôm qua cũng để cho nàng thẹn thùng.

Hồ An lại không thành thật, thì thầm xuống tai nàng : “ không nói, như vậy sau này nàng là thê tử của ta, từ nay sinh mạng của ta thủ hộ lấy nàng, Nga Hoàng ta sẻ chứng minh cho nàng thấy ta so với tên kia càng tốt”

Thiên An cũng không cho Nga Hoàng trả lời, lại hôn xuống đôi môi của Nga Hoàng lần nữa, tiếp tục công chiếm lấy nữ tử tràn đầy kịch độc chết người này.

Thời gian lại chậm rải qua đi, Hồ An sau khi mở ra được một viên bi Cự Tượng phôi thai, liền ở luôn trong nhà trúc, không đặt chân ra rừng trúc nữa.

Hắn bây giờ đả đem Nữ Anh ăn lấy, muốn ở nơi này chim chuột đôi nữ nhân này NRT Thuấn Quân đòi lại thua thiệt.

Chỉ cần hắn không ra rừng trúc, khi đó Thuấn Quân hạ chú ấn trên người hắn, không thấy hắn trở ra, sẻ tưởng đả bị Nga Hoàng giết chết, khi đó hắn có thời gian hơn đem hai nữ bên trong vu sơn vân vủ.

Mà đôi tỷ muội này rất biết chơi, một ngày là Nga Hoàng một ngày là Nữ Anh thay phiên đùa giỡn hắn, song Thiên An giả ngu ai đến cũng chiếm tiện nghi.

Là Nữ Anh hắn liền khi dể đem nữ tử này hung hăn kéo vào lòng mây mưa, còn Nga Hoang chính là yêu chiều tán tỉnh, hôn hít không ít, từng bước đem đôi tỷ muội này thu vào người mình.

“ Ngươi là thông minh nhất nam nhân mà ta gặp” Nga Hoàng thầm nói, đôi mắt đẹp ngắm nhìn thân ảnh nam tử đang yên lặng say ngủ.

Nga Hoàng ngón tay mảnh khoảnh vút ve da thịt hắn, trên cơ thể lúc này đả không còn những vết thương, cũng chẳng còn xanh tím vết bầm, tất cả thương thế trên cơ thể đả không cánh mà bay.

“ Thật là tiểu oan gia, Thuấn cùng tỷ muội ta nhiều năm như vậy, không ngờ tiểu tặc ngươi” Nga Hoàng lại thầm nói.

Kéo được tay là lôi được áo, hôn được môi là lôi được quần, mà đả lôi được quần Thiên An liền đem xinh đẹp Nga Hoàng chiếm không ít tiện nghi, cơ hồ so với việc kéo lên giường một khâu cuối cách một tầng nhỏ nữa mà thôi.

Ban đầu khi nam nhân này đến, nàng chủ tâm xem hắn như là vật thay thế của Thuấn Quân, đồng thời muốn dùng hắn đối phó với phu quân của mình, nhưng bất tri bất giác lại bị nam nhân nàng lại chiếm lấy tiện nghi.

Trước khi hắn đến đây không ít nam tử tài tuấn đi vào Tiêu Tương cốc, nhưng những kẻ đến đây đều không cách nào thoát khỏi số phận chết dưới tay nàng, trở thành phân bón cho Bỉ Ngạn hoa.

Bởi bọn họ không chịu được hai tỷ muội bọn họ cùng Thuấn Quân bố cục, giống như lạc vào mộng ảo, hôm nay một người mai một người khiến cho thần kinh bọn họ hoài nghi, kính sợ, mụ mị phát điên, nhưng nam tử lại khác.

Hắn so với nhiều người trước càng thông minh, mỗi một ngày hòa mình thành thật nghe theo hai tỷ muội bọn họ bố trí, cuối cùng cả đôi tỷ muội lại chịu không ít thua thiệt, cho dù là kết thành đạo lữ Tương Quân Thuấn đi nữa cũng chưa có cùng hắn quá trớn như cùng với nam nhân bên cạnh này.

Cuối cùng bị tiểu tặc này chiếm không ít tiện nghi, phương tâm cũng bị hắn chiếm lấy, hơn nữa không phải là mình, Nữ Anh so với nàng còn sớm bị tên này chiếm lấy tiện nghi.

Sáng sớm tia ánh sáng mặt trời đầu tiên chiếu rọi đến trong phòng xá.

Thiên An chậm rãi mở hai mắt ra, đả thấy Nga Hoàng thân thể quỳ ngồi ở một bên, đem tay kéo lấy giai nhân trước mặt ngả đổ vào lòng mình, nói : “ Nga Hoàng, bảo bối”

Nữ Anh ánh mắt thoáng qua quang mang, hỏi : “chàng gọi thiếp là gì”

“ Nga Hoàng” Hồ An thuận miệng đáp.

Nữ Anh ánh mắt sầu bi, nói : “ chàng lại lầm lẫn tỷ tỷ thiếp danh tự, xem ra ảo thuật mà Thuấn Quân thi triển trên người chàng còn chưa hết”

“ Là vậy ư?” Thiên An vươn vai dậy, đem tay luồn qua eo nàng kéo vào lồng ngực mình, lên tiếng : “ Nga Hoàng cũng được, Nữ Anh cũng được, ta chỉ biết nàng là thê tử của ta”

Nữ Anh gương mặt lại thoáng đỏ lên, khi cảm nhận được huyết khí phương cương cùng lồng ngực rắn chắc của nam tử truyền lại, nhất là hạ thể bên dưới cách một tầng vải nàng cảm nhận rõ được cái thứ để nàng vừa yêu vừa hận kia lại cộm cứng.

Xấu hổ nói : “ để thiếp giúp chàng”

Thiên An gật đấu, hưởng thụ giai nhân giúp mình sửa sang lại y phục, tâm trạng vui vẻ hơn rất nhiều.+ "

-------oOo-------

Chương 120:

Chương 120 : Tản mạn trong đêm (#120)

Người đăng: anpromalong6

“ Lệ Cơ tiểu thư, mấy ngày nay có gì bất tiện không?” Trên một tuyến đường phố Dược Thiên Sầu mặc một bộ y phục bình thường chẳng nổi bậc, trên đầu đội lấy một mũ trùm song hành cùng một thiếu nữ chỉ mười bốn mười lăm tuổi.

Mặt mày thanh tú, dáng người thướt tha tóc dài đến eo trắng nõn nhu ngọc làn da, mày phượng thẳng tắp so với Tử Dận còn kém chút thành thục nhưng chỉ cần cho nàng thời gian một mỹ nhân bại hoại dáng người không thua kém gì, đặc biệc từ người khí chất thanh tao.

Từ một đêm tiếp đón dân chạy nạn hắn phát hiện ra hai người Kinh Kha và Lệ Cơ, bất cứ cá nhân nào đến Thanh Y Lâu đều không thoát được Thiên Võng tổ chức. Một mạng lưới tình báo kiểm soát người trong trang, đề phòng gián điệp hay sát thủ trà trộn.

Cuối cùng danh tự của hai người bị hắn phát hiện, rồi tại nơi dạy học miễn phí của hắn trong trang tiếp xúc với Lệ Cơ liền biết được thân phận bọn họ. 

Kinh Kha sau này đâm Tần rung động thất quốc đây, mà hết thảy đều bắt đầu từ một nữ nhân chính là Lệ Cơ.

Hồi nhỏ Công Tôn Lệ Cơ cùng hai vị sư huynh là Hàn Thân và Kinh Kha theo Công Tôn Vũ học võ, ngẫu nhiên cứu được cậu bé Doanh Chính đang bị thương, khiến cậu nhớ mãi không quên.

Lớn lên, Công Tôn Lệ và Kinh Kha nảy sinh tình cảm. Chiến Quốc xảy ra chiến tranh hỗn loạn, Tần đánh Bộc Dương cả ba chạy đến đất Tề sinh sống.

Sau này Lệ Cơ lớn lên dung mạo vang danh khắp chốn Doanh Chính biết được mệnh lệnh Tề Vương đem Lệ Cơ đưa ra làm phi tần của hắn. 

Nhưng khi vào cung Lệ Cơ đả mang cốt nhục của Kinh Kha.Doanh Chính rất yêu Lệ Cơ, chấp nhận đứa con riêng của cô và đối đãi như con ruột. 

Sau này Kinh Kha vì quốc thù gia thân đoạt vợ mối hận chấp nhận nghe ý kiến của Yên Đan đi sứ vào cung Hàm Dương dâng địa đồ Yên Đốc Kháng và phản tướng đầu Phàn Ô Kỳ rồi thích sát.

Nhưng thất bại khi có kiếm thánh Cái Nhiếp truyền nhân của Quỷ Cốc phái hộ vệ, hai người vốn là bạn lại đứng ở lập trường khác nhau. 

Cái Nhiếp giết Kinh Kha nhưng cũng chịu hắn phó thác nhờ vả chăm sóc Thiên Minh, mà Kinh Kha chết Lệ Cơ cũng phóng hỏa chết theo. 

Thiên Minh được Doanh Chính sai Âm Dương Gia hạ Phong Miên Chú Ấn để nó mất đi ký ức rồi đem ra khỏi thành Hàm Dương sinh sống.

Sau này Cái Nhiếp tìm được mang nó rời đi. Doanh Chính đành hạ lệnh truy sát hai người dẫn đến một hệ liệt anime tình tiết mà hắn xem sau này.

“ Nào có bất tiện, Lệ Cơ cảm tạ trang chủ không hết đây?” Lệ Cơ đáp lời, tay có phần khẩn trương nắm lấy, nàng đến nơi này sinh sống cũng đả hơn hai tháng thời gian. 

Mặc dù nơi ở mới lạ lẫm nhưng nàng rất thích nơi này, tại nơi này nàng học được rất nhiều thứ mới lạ cho mình có việc làm ổn định, có một ngôi nhà mới cho mình mỗi ngày qua đi đều yêu thích với những trò chơi mới lạ khiến nàng say mê lấy.

Đồng dạng thời gian trôi qua, cũng tại Kinh Kha cùng Lệ Cơ trên thân hai người đã tạo thành bất đồng biến hóa. 

Tránh nạn ở nơi này Lệ Cơ say mê đang tìm thường dân chúng sinh hoạt rảnh rỗi thú bên trong, dần dần bình phục gia gia của nàng Công Tôn Vũ cái chết, mang cho nàng thương thế đau nhức. 

Hòa mình vào cuộc sống sinh hoạt nơi này, mỗi ngày làm công trong các công xưởng kiến tạo y phục, thỉnh thoảng tham dự vào các hoạt động tổ chức của Thiên An đem ra chơi các trò chơi như cờ tướng cờ vua để thu lấy thêm thu nhập cho mình. 

Cuộc sống nơi này an ổn bình lặng, lương thực sung túc từ số lượng chuột nuôi nhốt hàng trăm cây lương thực mới lạ. 

Ẩm thực phong phú với những chiếc bánh mỳ, bánh bèo, vô số thứ ăn được hay đi dạo trong khu chợ lớn trong trang, thời gian rảnh có thể chạy đến học tập chữ viết, mọi người ở nơi đây chất phát giúp đở lẫn nhau để nàng ưa thích cuộc sống nơi này. 

Quan trọng nhất rất nhiều đãi ngộ lẫn tiện ích mà nàng trước đây chưa từng hưởng thụ qua, cũng chưa từng được vui chơi qua, chỉ có độc nhất ở nơi này.

Chẳng hạn như khu vui chơi giải trí các bánh xe lớn, vòng quay ngựa gỗ, cầu trượt.. ở trong trang, hay những món ăn vặt, y phục..rất nhiều thứ đem tâm trí nàng dời đi.

Khác với nàng Kinh Kha trong nội tâm báo thù quyết tâm cùng ý chí lại chưa từng tiêu giảm, ngược lại càng ngày càng tăng, hắn lo lắng kỳ vọng luyện liền kinh người võ nghệ, nhằm báo thù sư kẻ thù.

Báo thù, luôn làm cho người ta phấn đấu quên mình, cũng làm cho Kinh Kha không để ý đến bên cạnh Lệ Cơ một ngày ngày thành thục nồng đậm thiếu nữ ôm ấp tình cảm, ngày một ít đi khi mỗi lần trở về Kinh Kha chính là vùi đầu vào luyện kiếm khổ luyện, còn nàng bị hấp dẫn bởi những thứ xung quanh mình.

Càng đáng chết là có kẻ thừa hư mà vào, thường xuyên chim chuột với giai nhân này không ai khác là Dược Thiên Sầu phân thân của Thiên An. 

Đem nàng mang đến các khu vui chơi giải trí, các trò chơi hoạt động từng bước từng bước một tiếp cận, sói xám móng vuốt đả vươn ra đến đầu thỏ non ngây thơ này.

Trên con đường phố tấp nập dòng người qua lại, mặc dù là đêm nhưng thôn trang bên trong sinh khí bừng bừng. Trên vỉa hè lẫn các gian nhà xuất hiện rất nhiều người chơi cờ tướng với nhau, từ người già đến trẻ nhỏ.

“ Xem ra giải thưởng năm này để không ít người quyết tâm đoạt lấy đây, đúng rồi Lệ Cơ cô có đăng ký tham dự vào giải đấu cờ không?” Dược Thiên Sầu dò hỏi.

Lệ Cơ má có phiếm hồng lên khi hắn lại tự nhiên xưng hô tên mình, đả bỏ đi hai chữ tiểu thư trước đó, đối với nam tử này nàng cũng có chút khác lạ tình cảm. 

Sùng bái, ngưỡng mộ, cảm kích lẫn kính nể trước tài trí lẫn tấm lòng của hắn, bình ổn tâm tình nói : “ Lệ Cơ kỳ nghệ thấp kém..”

“ Vậy là chưa?” Dược Thiên Sầu cắt ngang lời nàng, cười nói : “ Sợ gì chưa thử sao mà biết chứ, giải đấu không phân biệc tuổi tác, ta nhớ năm ngoái có một bé gái 6 tuổi đánh vào vòng 16 đó, nhìn xem bọn trẻ cũng hưng phấn cả ra, cũng đúng đánh vào top 100 cũng đả có tiền thưởng rồi, cô không muón kiếm thêm thu nhập sao?”

Lệ Cơ nhãn châu xoay chuyển, nhìn hắn nói : “ đại tiểu thư thông minh lanh lợi, lại có chân truyền của trang chủ đương nhiên là dể dàng vượt qua rồi, hơn nữa giải đấu cờ này đâu chỉ dành cho người trong trang, các quý tộc công tử kỳ nghệ cao siêu đều tham dự vào, đừng nói 100 hạng đến hạng 300 đả đạt chưa?”

Đem cờ tướng ra để kích thích người dân trong trang hắn đặc biệc dựng lên một giải đấu cho người dân trong trang tham dự, việc này kinh động đến các quý tộc công tử văn nhân nhã sỉ tự nhận mình cao siêu kỳ nghệ đến tham dự. 

Dù sao Cờ Tướng ra đời được Binh Gia các bậc tài trí cảm thán, người đem ra lại là phía nam Việt vương Thiên An, khó được quân vương một tay chèo chống Đại Việt từ đổ nát trở thành phồn vinh.

Mà Dược Thiên Sầu lại là người đem vị khoáng thế quân vương, người tạo ra được môn cờ tướng đó đánh bại. 

Ôm lấy nguồn tiền khổng lồ, từ đó tạo dựng một Thanh Y Lâu khổng lồ, thiết lập một mạng lưới đấu cờ khổng lồ ở các Thanh Y Lâu chi nhánh.

Ai cũng muốn đến diện kiến tham dự vào, người vì danh lợi tiếng tăm người lại đơn thuần vì tài sản, người lại đơn thuần mộ danh mà đến, khi vòng cuối cùng thắng giải chính là so cờ với vị công tử tài hoa vô song này.

Để hợp lý cho thân phận của Dược Thiên Sầu, tại Thiên Hạ Vô Song thành hắn cố ý để thua cho phân thân mình, để cho phân thân đánh ra tên tuổi.

Chọn lấy Tề quốc là điểm cắm cọc đầu tiên là vì nơi này là an bình lại tiếp giáp vùng biển hải sản phong phú, lại có thể làm muối biến. 

Thông qua các thương đoàn Bách Việt mua lấy hàng hóa, lại bán rẻ muối biển. Thanh Y Lâu giống như một siêu thị hiện đại một dạng, buôn bán đủ các mặt hàng từ gia dụng đến trang sức, y phục.. các kiểu. 

Sau đó lại gầy dựng một giải đấu cờ tướng, ban đầu chỉ có nhân viên trong trang tham dự, sau đó càng ngày càng thu hút các nơi. Theo thế lực tăng trưởng thì quy mô của giải đấu cũng được nâng lên. 

“ Cái gì cũng thử mới biết, chưa thử làm sao lại không biết chứ? Hơn nữa Lệ Cơ thông tuệ như vậy, ta tin nhất định sẻ đạt được thành tích lớn, có khi nhất cử thành danh, phượng hót một tiếng diễm kinh toàn trường”

Lệ Cơ mặt đỏ lên khi nghe mấy lời tán dương của hắn, nói : “ Lệ Cơ tài nghệ có hạn, làm sao được như công tử tán thưởng chứ”

“ Quyết định như vậy đi, ta đem nàng ghi danh vào giải đấu” Dược Thiên Sầu tự ý làm chủ lên tiếng.

“ Trang chủ, Lệ Cơ còn chưa có đồng ý đây” Lệ Cơ ngượng ngùng nói.

Càng đến gần đại hội Cờ Vương, sơn trang lại càng trở nên nhộn nhịp đông đúc vô cùng, 
các nhân viên từ các chi nhánh, thông qua các vòng loại đổ về, còn có cả những người không thuộc sơn trang.

Hai người di chuyên trên đường, so với thường ngày còn muốn đông đúc hơn, nhưng may là con đường rộng lớn, hai người chìm trong dòng người qua lại, trò chuyện trong đêm, chủ yếu là Dược Thiên Sầu hỏi còn Lệ Cơ trả lời.+ "

-------oOo-------


Đăng bởi: