Tiểu Đội Bát Quái Siêu Đẳng

Chương 103: Tiểu Đội Bát Quái Siêu Đẳng Chương 103




Tư Không Dịch và Yến Khôn thông qua cuộc điện thoại xác định chuyện đi Mỹ, nhưng dù đã xác định thì cũng phải đợi cậu nghỉ đông mới được. Bây giờ là đầu tháng 12, ước chừng một tháng nữa cậu mới được nghỉ, mà tháng cuối cùng này cũng là thời gian mà sinh viên điên cuồng ôn tập chuẩn bị thi.

Cho dù cuộc thi đối với Tư Không Dịch là chuyện nhỏ, nhưng vì quay phim mà cậu bị trễ chương trình học một ít, hơn mười ngày gần đây cậu đều ngâm mình trong thư viện, tốt xấu gì cậu cũng bị điểm danh là thanh niên nhiệt huyết. Nếu thành tích quá tệ, không chỉ không có mặt mũi ra ngoài, mà những người trong giới giải trí nâng cao đạp thấp phỏng chừng cũng sẽ kiếm chuyện.

Trong phòng có bốn người, chỉ có Hình Lưu Vân là đi theo Tư Không Dịch đến thư viện, Mạnh mạt và Hách Suất đều là theo quan niệm 60 điểm là đủ, thêm một điểm cũng lãng phí. Tất nhiên hai người có thể thi đạt yêu cầu, vì vậy hiện tại bọn họ không lo lắng chút nào.

Tư Không Dịch ngồi trong góc thư viện, rất nhanh ngửi thấy một mùi thơm nồng, quay đầu liền thấy Hình Lưu Vân cầm một ly trà sữa đặt xuống trước mặt cậu.

“Uống đi, hiện tại trời lạnh lắm. Ngồi lâu làm cước chân là không tốt đâu.”

*Cước là loại bệnh dễ xuất hiện ở mùa đông do nhiệt độ thấp, môi trường lạnh giá ảnh hưởng đến các vùng da khu vực này, cụ thể chính là các mạch máu ngoại vi nằm ngay dưới lớp da mỏng ở các đầu ngón tay, chân.

Tư Không Dịch nở nụ cười, lắc lắc đầu bưng ly trà lên uống một hớp, sau đó cảm thán nói: “Haiz, đáng tiếc ngoại hình và khí chất của cậu tốt như vậy.

Hình Lưu Vân nghe vậy cau mày: “Sao vậy? Ngoại hình của cậu cũng không kém gì tôi mà.”

Tư Không Dịch cười nói: “Vừa rồi có ít nhất sáu, bảy nữ sinh ngồi xung quanh nhìn chằm chằm ly trà sữa trong tay tôi đó. Nếu tôi là một cô gái xinh đẹp thì mới xứng đáng được cậu quan tâm và ân cần chăm sóc nha.”

Hình Lưu Vân nghe thế bật cười: “Đừng có nói nhảm nữa, đọc sách của cậu đi! Phỏng chứng tháng hai âm lịch chị tôi sẽ đính hôn. Đến lúc đó cậu tham dự nhé?”

“Hai chúng ta là quan hệ gì chứ! Bạn bè đương nhiên phải đi. Thế nhưng, bạn trai mà chị cậu chọn đã vượt qua khảo nhiệm của nhà cậu chưa? Không phải trước kia nói mọi người không đồng ý sao?”

Hình Lưu Vân nghe vậy lộ ra vẻ mặt tự đắc: “Đương nhiên ít nhiều gì cũng nhờ tôi hòa giải. Người nhà của tôi ấy mà, đa số đều tương đối nghe lời tôi.”

Tư Không Dịch nhướng mày: “Nói giống như cậu là lão đại trong nhà vậy! Bác cậu không đánh cậu à?”

Lúc Hình Lưu Vân nghe cậu nhắc đến chữ “bác”, hai mắt đột nhiên trầm xuống, sau đó cười lạnh một tiếng, đẩy đầu Tư Không Dịch qua: “Đọc sách đi. Nghỉ đông cậu định làm gì? Có muốn đi đâu không?”

“À, tôi đi Mỹ một chuyến, ký hợp đồng với hãng quần áo thể thao Sky, đi quay quảng cáo.” Cậu theo bản năng không nói chuyện đi cùng Yến Khôn cho Hình Lưu Vân biết.

Hắn nghe thế gật đầu: “Vậy sau khi trở về thì thế nào? Tôi nghe nói ở phía tây nam ngoại ô mới mở một sân trượt băng, cùng đến đó chơi vài ngày không?”

Tư Không Dịch đã chơi trượt tuyết nhưng đúng là chưa từng trượt băng, lập tức gật đầu nói: “Được nha được nha!”

Hình Lưu Vân cười cười: “Vậy đến lúc đó thì liên lạc.”

Sau đó Hình Lưu Vân bị một cú điện thoại gọi đi, lúc hắn rời đi, Tư Không Dịch nhận thấy khí tức trên người hắn thay đổi một chút.

Xào xạc. [Tiểu Dịch Tiểu Dịch.]

“Hửm? Chuyện gì?”

Cỏ Nhỏ gãi gãi cổ tay cậu: [Em cảm thấy hơi kỳ quái, hơi thở của người kia hình như không đúng lắm.]

Tư Không Dịch dừng lại một chút, rũ mắt nhìn ly trà sữa nóng hầm hập trong tay, sau đó thở dài nói: “... Ai mà không có lúc tâm trạng xấu. Có lẽ cảm giác của em sai rồi.”

Cỏ Nhỏ nhân ra tâm trạng cậu không tốt lắm, liền an ủi mà gãi gãi lòng bàn tay cậu.

Ngay lúc Tư Không Dịch an ổn ngồi đọc sách, một nữ sinh ngồi trước cậu một bàn bỗng nhiên đứng lên, rất nhanh đi đến bên cạnh cậu rồi đặt mông ngồi xuống, thoạt nhìn vừa khẩn trương vừa thẹn thùng. Nhưng cậu lại nhận ra dường như cô đang cực kỳ sợ hãi

“Tư Không Dịch, cậu đừng nhìn tôi, cậu có thể giúp tôi được không? Tôi cảm giác, tôi cảm giác hai ngày nay luôn có người theo dõi tôi, nhưng dù tôi nói ra cũng không có ai tin. Nhưng tôi thật sự cảm giác được có nguy hiểm đến! Hai ngày trước, Đồng Đồng phòng kế bên nửa đêm dậy đi toilet thì bị cảm lạnh, nhưng đến bây giờ cô ấy vẫn không khá lên! Tôi rất lo lắng, sau khi tôi đi thăm bạn ấy, cảm thấy có khả năng cô ấy bị đồ dơ bám vào, nên mới... Thế nên... Cậu có thể giúp tôi không?” Nữ sinh kia cúi người xuống bàn: “Tôi cảm thấy có khả năng tôi cũng bị bám vào.”

Tư Không Dịch nghe thế cả người đều ngơ ngác, cậu kiếm chế lắm mới không trực tiếp đứng lên. Cậu làm như không có việc gì liếc nhìn phía sau cô gái một cái, sau đó cúi đầu lật một trang sách nói: “Cô nói chuyện thật kỳ quái, cô nói đồ dơ, là cái thứ kia đó hả? Còn nữa, tôi không rõ, tại sao cô lại tìm tôi?” Gặp loại chuyện này, không phải nên nói cho cha mẹ trước tiên sao, hoặc là nói với bạn thân? Cậu và nữ sinh này hoàn toàn không quen nha.

Sau đó Tư Không Dịch chợt nghe cô gái nức nở nói: “Tôi nói với bạn rồi, họ cũng không tin tôi, tôi, tôi nghĩ cậu rất tốt bụng, trước kia có lần tôi làm rơi đồ, cậu cũng nhặt giúp tôi. Hơn nữa, hơn nữa cậu còn có kỵ sĩ và công chúa, còn có Tiểu Bạch nữa. Cậu, bản thân cậu cũng rất lợi hại, còn biết võ, cho nên, cho nên...”

Thấy cô gái muốn khóc, Tư Không Dịch nhanh chóng an ủi: “Được rồi, cô đừng gấp, cô nghĩ chuyện này phải giải quyết thế nào? Hay là buổi tối tôi đi với cô một vòng, nhìn xem có chuyện gì kỳ quái xảy ra không? Tôi cũng không biết nên làm gì bây giờ?”

Thế nhưng nếu thật sự có đồ dơ, Đại Hoàng và Đại Hoa sẽ nhận ra. Dù sao trên thế giới này, vẫn có những chuyện kỳ lạ mà. Lần này nghe nữ sinh nói như vậy, cậu ngược lại muốn nhìn một cái, xem rốt cuộc thứ kia là vật gì.

Cô gái thấy Tư Không Dịch đồng ý giúp đỡ còn muốn đi một vòng tìm nguyên nhân kỳ quái, sau khi thả lỏng lại cảm thấy mũi chua xót. Dù thế nào cô cũng không ngờ, bạn thân, bạn tri kỷ của cô lại không tin lời cô, nhưng người mà cô hoàn toàn không quen lại đồng ý cùng cô đi điều tra vấn đề.

“Cám ơn cậu. Thật sự rất cám ơn cậu. Tôi, tôi tên là Hạ Thiến Thiến, cậu gọi tôi Thiến Thiến là được rồi.”
Tư Không Dịch gật đầu: “Vậy cô về trước đi. Tôi cũng quay về chuẩn bị, gọi mấy nhóc Đại Hoàng nữa. Tối nay bảy giờ gặp ở Minh Hồ cạnh trường, được không?”

Hạ Thiến Thiến dùng sức gật đầu: “Được! Tôi, tôi đi đây. Tôi cũng muốn chuẩn bị chút đồ.”

Hạ Thiến Thiến nói xong liền chạy nhanh như gió, cậu nhịn không được hơi nhíu mày tự hỏi, rốt cuộc cô gái này chuẩn bị cái gì vậy? Không phải là máu chó mực gì đó chứ? Gần đây máu chó mực thuần khiết rất khó tìm.

Động tĩnh của hai người bên này rơi vào mắt không ít người, nữ sinh trong thư viện còn được chứ ánh mắt mấy nam sinh nhìn Tư Không Dịch quả thật như có khổ đại cừu thâm. Người này giống như một cục lửa lập lòe chói sáng, mấy nữ sinh đã không nhiều còn bị Tư Không Dịch hấp dẫn. Nữ sinh xinh đẹp vừa rồi phỏng chừng là tỏ tình thất bại, nhìn đi, hai mắt người ta đỏ bừng hết cả luôn! Tài nguyên tốt như vậy cậu không cần thì cho chúng tôi đi! Cậu đã có nhiều fan nữ như vậy rồi, phải chừa cho người ta một chút chứ?

Tư Không Dịch cảm thấy bầu không khí không đúng lắm, nghĩ nghĩ rồi thu dọn sách vở nhanh chóng bước ra ngoài, đi thẳng về biệt thự cạnh trường học. Trên đường, cậu bảo Cỏ Nhỏ báo cho bọn Đại Hoàng, cậu cần hỏi trước tình huống, nhân tiện nói chuyện này cho bạn trai nhà cậu mới được.

Chuyện làm Tư Không Dịch kinh ngạc chính là Yến Khôn đang ở trong biệt thự, cậu vừa vào cửa liền thấy hắn đang cắt dưa hấu bỏ vào máy ép. Đây là muốn ép dưa hấu a, nhưng khi cậu nhìn lại áo khoác lông và áo lót giữ ấm trên người, cảm thấy bạn trai nhà cậu có lẽ đầu óc không đúng lắm.

“Ngày đông lạnh lẽo, anh uống nước dưa hấu hả?!”

Yến Khôn quay đầu lại, hơi bất ngờ nhìn thấy Tư Không Dịch, hôm nay cậu về hơi sớm. Thế nhưng nhìn gương mặt hiện rõ chữ “anh bị kích thích à” của cậu, Yến tổng lườm một cái: “Lát nữa em không được uống.” Mùa đông dưa hấu cũng không rẻ, hơn nữa chắc chắn em chưa từng nếm thử cảm giác đông lạnh sảng khoái khi uống vào ngày đông đâu.

Yến Khôn ép dưa hấu xong, bỏ một ít đá nhỏ và bơ lên, sau đó nhướng mày nhìn Tư Không Dịch đang ngồi trên sô pha nhìn chằm chằm ly nước bất động: “Sao hôm nay về sớm vậy? Còn nữa, đừng có nhìn nước dưa hấu của anh, không phải em nghĩ đầu óc anh có vấn đề sao? Ngày đông lạnh lẽo, uống nước dưa hấu làm gì a?”

Khóe miệng Tư Không Dịch giật giật, trực tiếp đặt mông ngồi xuống cạnh Yến Khôn, giơ tay muốn cướp cái ly trong tay hắn, kết quả bị Yến tổng lợi dụng ưu thế tay dài, giơ lên cao làm cậu sống chết cũng không với tới.

“Sao anh có thể như vậy, vừa nãy em chỉ nói, mùa đông uống nước dưa hấu lạnh như băng nhất định cực kỳ sảng khoái! Vậy mà là người yêu đó hả! Anh mà như vậy là mất em đó!” Tư Không Dịch vừa nói vừa dứt khoát vòng chân khóa ngồi trên đùi Yến Khôn giật ly nước dưa hấu, thật vất vả cướp về tay mới phát hiện tư thế này không đúng lắm, mà có vẻ như cơ thể Yến tổng cũng không thích hợp.

Hắn giơ tay ôm eo Tư Không Dịch, cười cười khi thực hiện được ý đồ, sau đó dựa người vào sô pha hỏi: “Uống nước của em đi, uống xong chia anh một ngụm. Nói xem, rốt cuộc là có chuyện gì?”

Cũng không biết đầu óc Tư Không Dịch đang nghĩ cái gì, thế mà uống một ngụm lớn, sau đó ngậm trong miệng rồi cúi đầu hôn Yến Khôn. Hắn tuyệt đối không ngờ người yêu sẽ tri kỉ như vậy nha, vừa muốn nói gì đó đã cảm thấy trong miệng lạnh lạnh ngọt ngọt, lập tức giơ tay đè đầu cậu, hung hăng làm nụ hôn thêm sâu.

Lúc hai người hôn đến khó tách ra, giống như súng sắp cướp cò, Đại Hoa bỗng phẫn nộ meo một tiếng.

Meo meo meo méo méo méo!!! [Tách ra tách ra! Chưa có lấy tờ giấy hồng hồng là chưa được giao phối! Dù là liếm lông cũng không được!]

Cả người Tư Không Dịch lập tức cứng đờ, sau đó dở khóc dở cười. Cái này không phải là liếm lông cho nhau đâu, chỉ có động vật mới liếm lông biết không. Bọn họ là nghiêm túc yêu đương mà.

Yến Khôn: “...” Khi nào thì mới đến ngày lành không có thú nuôi ở nhà vậy! Dù một ngày cũng không có hả?

Yến tổng bưng ly nước nhìn Tư Không Dịch, dùng ánh mắt hỏi cậu lý do hôm nay về nhà sớm.

Cậu kể lại chuyện trong thư viện chiều nay cho hắn và năm nhóc nghe.

“Tụi bây nghĩ Thiến Thiến nói thật không? Cá nhân tao thấy có khả năng, chẳng phải tụi bây cũng là sinh vật không tầm thường sao? Còn nữa, nếu một người sau khi chết mà có chấp niệm quá nặng, vẫn sẽ lưu lại năng lượng xấu đúng không? Vậy nên tao muốn điều tra xem rốt cuộc đây là chuyện gì. Nói thế nào thì Thiến Thiến cũng xin tao giúp đỡ, cũng xem như có dính dáng, tao phải đi nhìn xem.”

Yến Khôn trầm tư một lúc, cuối cùng gật đầu nói: “Không loại trừ khả năng có người làm việc xấu. Em đừng nhìn anh như vậy, em không biết những chuyện trong cái vòng lẩn quẩn này đâu, phải biết, người càng quyền cao chức trọng thì lại càng sợ chết, càng có quyền có tiền lại càng có lòng tham. Bọn họ dùng tất cả biện pháp để bản thân sống lâu thêm vài năm, hoặc là nuốt thêm càng nhiều tài phú, vậy nên vẫn phát sinh một vài chuyện kỳ quái.”

Tư Không Dịch giống như nghe được đại bát quái, hai mắt lòe lòe tỏa sáng: “Nói nhanh lên, rốt cuộc là chuyện gì? Anh gặp chuyện kỳ quái hả? So với sự tồn tại của Tiểu Văn Tiểu Bạch còn kỳ quái hơn?”

Hắn bật cười một tiếng: “Hiện tại anh ở vị trí này, có thể thấy được rất nhiều thứ, nhưng anh là người tương đối chính phái. Yêu nước kính nghề, thành thật nghiêm túc, là thanh niên ưu tú được quốc gia khen ngợi mà. Vì thế anh sẽ không dính đến tà đạo ngoại môn. Anh chỉ xem trọng năng lực và khoa học kỹ thuật. Dốc hết toàn lực, khoa học kỹ thuật là mạnh nhất. Có nó, anh có thể đứng ở thế bất bại.”

Tư Không Dịch liếc mắt xem thường: “Được rồi được rồi, anh giỏi. Giờ mau nói xem, rốt cuộc anh có nhìn thấy chuyện kỳ quái nào không?”

“Sao lại không có được? Nói về nhà họ Bạch ở Bắc Kinh đi, đó cũng là một đại thế gia, nhà bọn họ từng xảy ra một chuyện lạ. Khoảng chừng ba năm trước, toàn bộ đàn ông nhà họ Bạch đều mắc một căn bệnh kỳ lạ, nhưng đến bệnh viện kiểm tra lại không phát hiện vấn đề gì, thế nên người nhà họ Bạch cũng không để ý nhiều. Nhưng ba tháng sau, Bạch gia chết hết mười mấy người đàn ông, trong đó có cả ông Bạch và gia chủ đương nhiệm nhà họ Bạch, một gia tộc hùng mạnh suýt chút nữa sụp đổ, nếu không có con dâu cả lợi hại, nhà họ Bạch đã tiêu tan rồi.” Yến Khôn nói xong nhìn Tư Không Dịch: “Em thấy chuyện này có thú vị không?”

Cậu gật đầu: “Thật sự là rất thú vị.” Rốt cuộc là nhà họ Bạch bị đối thủ hãm hại, hay là con dâu cả muốn đoạt gia sản? Dù là người nào thì cái chết của người nhà họ Bạch đều rất kỳ quái.

“... Nếu chuyện này thật sự có người giở trò quỷ, vậy cũng quá lợi hại rồi, anh không sợ sao?”

Yến Khôn nghe thế cười lạnh một tiếng: “Nếu thật sự có người giở trò quỷ, thủ đoạn của hắn còn lợi hại, nhưng có gì phải sợ chứ? Chuyện gì cũng có manh mối để lần theo, nếu anh xảy ra chuyện giống vậy, còn không chờ bọn chúng hạ độc, anh đã có thể tóm kẻ sau lưng rồi, còn chờ ba tháng để hại chết anh hả? Hơn nữa, tuy rằng cũng có người có tài năng đặc biệt, nhưng anh không biết còn có người có năng lực lớn như vậy. Trừ phi có pháp bảo đặc biệt lợi hại. Nhưng anh vẫn không tin.”

Tư Không Dịch gật đầu, rồi lại bĩu môi, bạn trai tổng tài phiếu cơm nhà cậu tương đối khó bị hãm hại, dù bị gài bẫy cũng sẽ không chết dễ dàng như người nhà họ Bạch. Nhưng chuyện gì cũng có ngoại lệ, ai nói trên đời này sẽ không có pháp bảo lợi hại, lỡ như có, lại bị người không có năng lực lấy được, hậu quả này nghĩ thế nào cũng thấy chua xót.

“Dù thế nào cũng phải đi nhìn xem!”

Gâu meo chít vo ve xào xạc: [ Tiểu chủ nhân nói rất đúng!]

Nếu thật sự có yêu nghiệt, nhất định phải cắn chết trước rồi nói sau!