Chương 1: Một nhát đao nhẹ dàng.
Chương 2: Ra tay trước chiếm tiên cơ.
Chương 3: Nữ giáo viên nông thôn.
Chương 4: Vỗ mông ngựa xuống đùi ngựa.
Chương 5: Chó sủa không cắn người, chó không sủa cắn người.
Chương 6: Chỉ đánh loại người không có mắt.
Chương 7: Đời người sao chẳng gặp lại?
Chương 8: Người sắt không ăn cơm cũng đói bụng.
Chương 9: Dân không chọc vào quan
Chương 10: Cỏ đầu tường ngã theo chiều gió
Chương 11: Đánh rắn giập đầu, ra tay chuẩn và hung ác
Chương 12: Vung kiếm
Chương 15: Chọc anh vào tổ ong vò vẽ.
Chương 16: Gió bùng lên báo hiệu giông bão sắp đến.
Chương 17: Để lộ mũi nhọn.
Chương 18: Đào hố chờ ngươi nhảy xuống.
Chương 19: Thư tình hay phiếu nợ.
Chương 20: Lớn nhỏ gì cũng là rồng.
Chương 21: Cảm giác gọi là mập mờ.
Chương 22: Đạp xe chở người yêu.
Chương 23: Đội trưởng cảnh sát hình sự.
Chương 24: Bàn rượu.
Chương 25: Sợ mình đứng sai hàng ngũ.
Chương 26: Ban ân kết bạn.
Chương 27: Úp mặt nóng lên mông lạnh.
Chương 28: Đâm lao phải theo lao
Chương 29: Ngừng lại sẽ đứt gãy.
Chương 30: Chỉ cần tư tưởng không tụt dốc thì khó khăn gì không vượt qua?
Chương 31: Bão tố sắp xảy ra.
Chương 32: Kêu oan.
Chương 33: Tôi không phải là ai khác, tôi là Vương Tử Quân.
Chương 34: Mọi người vỗ tay.
Chương 35: Tận dụng nhân tài.
Chương 36: Nên ra tay thì ra tay.
Chương 37: Nước quá trong không có cá.
Chương 38: Công bộc của dân chính là người giúp việc đại chúng.
Chương 39: Ba giai đoạn trên bàn rượu.
Chương 40: Một lần bại thì không sao; nhiều lần bại thì năng lực có vấn đề.
Chương 41: Đánh giá.
Chương 42: Tên đã lên lên dây cung không thể không bắn.
Chương 43: Nói phải làm, đã làm phải quyết đoán.
Chương 44: Kết thúc đặc sắc.
Chương 45: Xe trước đi xe sau đến.
Chương 46: Nghe anh nói vài lời thật sự nâng cao tri thức.
Chương 47: Trưởng ban tài chính.
Chương 48: Về nhà.
Chương 49: Trung thu vui vẻ.
Chương 50: Làm người phải hiểu có lúc yếu thế.
Chương 51: Tỏ ra tâm lý nắm chắc.
Chương 52: Không phải mỗi lần nói lời xin lỗi là xong.