Đỉnh Cấp Lưu Manh - Lý Tiếu Tà

Đỉnh Cấp Lưu Manh

Hướng Nhật là một đại ca xã hội đen của bang Bạch Hổ tại Bắc Hải, vì đàn em thân tín phản bội truy sát, chết một cái chết tức tưởi.

Sau khi chết, vì cơ duyên mà hồn hắn nhập vào người một sinh viên đại học với cái tên là Hướng Quỳ, một kẻ đúng theo cái nghĩa "thư sinh trói gà không chặt". Thế nhưng khi Hướng Nhật nhập hồn vào xác Hướng Quỳ thì mọi việc trở lên khác trước rất nhiều. Đây gọi là Hướng Nhật hồi sinh trong một thân xác mới.

Thứ nhất, hắn rất giỏi võ. Với sự trui rèn võ thuật các môn từ Nhu đạo, Triệt quyền đạo, Đài quyền đạo và Không thủ đạo, đặc biệt là Tiệt quyền đạo của đại cao thủ Bruce Lee, Hướng Nhật có một thân võ công thuộc vào hàng đại tông sư, có lần hồi trẻ còn cầm đao đuổi chạy một lúc gần 100 thằng du côn.

Thứ nhì, hắn rất giàu có. Lúc trẻ vừa đi học, vừa làm lưu manh, khi tốt nghiệp lấy được hai bằng đại học về kinh tế và luật ra, hắn trong thời gian đó cũng đem số tiền của bang Bạch Hổ (thu được qua các phi vụ làm ăn hay bảo kê kiếm tiền) rót vào thương trường đầu tư lấy lãi.

Thứ ba, hắn rất lưu manh. Tôn chỉ sống là một lưu manh chính nghĩa, dù làm gì cũng nhất quyết không buôn bán thuốc phiện hoặc các thuốc gây nghiện khác.

Thứ tư, hắn rất sợ yêu, nhưng chính vì theo tình tình chạy, trốn tình tình theo mà hắn trở nên rất đào hoa.

Danh Sách Chương Đọc Từ Đầu

Chương 1: Mượn Xác
Chương 2: Hảo hán phải biết tiến lùi
Chương 3: Một mình đấu mỹ nữ
Chương 4: Qua đêm với anh
Chương 5: Ở chung
Chương 6: Nội khố của em lộ ra rồi
Chương 7: Thượng đế cùng vương mẫu thông gian
Chương 8: Để anh sờ một cái!
Chương 9: Một sợi lông đen
Chương 10: Ra là anh trai em còn dâm đãng hơn anh nhiều!
Chương 11: Có vẻ quen quen
Chương 12: Cùng đi ăn tối
Chương 13: Thấy bạn học hồi cao trung
Chương 14: Huyết tinh
Chương 15: Chẳng lẽ ghen rồi
Chương 16: Có tin anh tối nay tập kích em không?
Chương 17: Ta ghét nhất là người ngạo mạn hơn ta
Chương 18: Người đẹp, mời anh một ly nào!
Chương 19: Nguyên lai anh to cao đẹp trai phết
Chương 20: Tự dẫn xác đến
Chương 21: Đừng sợ, thiến mày thôi!
Chương 22: Em đã bị lừa rồi, đồng chí cảnh sát ơi!
Chương 23: Rất giỏi tập kích nửa đêm
Chương 24: Cầm thú cũng không bằng
Chương 25: Nếu còn sờ ông đây kiện cô tội bất lịch sự!
Chương 26: Rất đàn hồi, rất co giãn!
Chương 27: Vừa xem TV vừa... chiến
Chương 28: Viện nghiên cứu loại người bất bình thường!
Chương 29: Thật không muốn làm nhục mày
Chương 30: Tỷ chỉ làm công cho người mà thôi!
Chương 31: Lưu manh thứ thiệt tới rồi!
Chương 32: Lần thứ hai vào sở cảnh sát
Chương 33: Chờ tụi bay lâu lắm rồi
Chương 34: Thẩm vấn tàn khốc
Chương 35: Thật sự có thể dùng tay ư?
Chương 36: Á mỹ cha - Ta nguyện ý
Chương 37: Ông nghĩ sao về việc ăn cơm trước kẻng
Chương 38: Tình địch
Chương 39: Dám gọi thị trưởng là lão già ư?
Chương 40: Sư phụ, anh tốt với em quá!
Chương 41: Tụi mình ân ái nhé!
Chương 42: Uy hiếp
Chương 43: Hù dọa
Chương 44: Một ngày không bình tĩnh
Chương 45: Ông đây muốn đập hắn
Chương 46: Sư phụ, thật sự có thể sao?
Chương 47: Có chút mất mát trong lòng!
Chương 48: Tình cờ gặp mặt
Chương 49: Âm mưu
Chương 50: Em nghĩ... em muốn...