Quân Lâm Nhị Thứ Nguyên

Chương 189: Năng lực của Julia




“Này Này! Mấy đứa đang làm gì thế? Đừng có sờ lung tung... Uy! Em đang sờ gì đó?... Ay ay, cái con bé này, chỗ đó mà em cũng dám sờ?”

Không biết là tính phúc hay là bất hạnh, tiếng kêu của Ye Jian vang vọng trong quán bơi lội cỡ lớn. Hiện tại, trong khu vực dành riêng cho bơi lội này, ngoại trừ các nữ sinh của lớp 1-B và 2-B ra thì cũng chỉ có đúng một nam tính là Ye Jian. Với tư cách là nam sinh duy nhất, đồng thời cũng là hoàng tử trong mộng của tất cả các nữ sinh trong trường, Ye Jian chỉ vừa bước chân vào khu vực bể bơi thì lập tức đã bị các nữ sinh bao vây.

“Oa! Làn da của Ye-chan thật trơn! Thật mịn! Còn hơn cả con gái tụi mình luôn. Sờ đã quá đi ~!”

“Ừ! Sờ tới sờ lui thật thoải mái, giống như tơ lụa vậy!”

“Mình lại thấy giống như ngọc mịn vậy, mọi người xem, mọi người xem, còn sáng lấp lánh trong suốt nè.”

“Ô ~~, so với con gái tụi mình còn con gái hơn! Mọi người nói xem, Ye-chan liệu có phải là con gái không?”

“Ồ? Chuyện này đúng là có khả năng nha. Mọi người tưởng tượng thử xem, nếu Ye-sensei để tóc dài, sau đó mặc váy...”

Ngay lập tức, tất cả nữ sinh đều sửng sốt.

Sau đó, tiếng rít chói tai như muốn lật tung cả mái vòm của quán bơi lội vang lên.

“Thật xinh đẹp!”

“Giống như một công chúa!”

“Không! Là tiên nữ!”

“Tuyệt đối là Nữ Thần điện hạ!”

“Thật không thể tin được! Chẳng lẽ Ye-chan thật sự là bé gái sao?”

“Mọi người đừng đoán. Chúng ta mau nghiệm chứng đi! Kiểm tra xong là biết ngay thôi!”

“Nghiệm chứng thế nào?”

“Chuyện đó còn phải hỏi sao? Chẳng phải mọi người luôn nói là phía dưới của nam sinh khác với tụi mình sao? Chúng ta chỉ cần sờ một cái xem Ye-chan có giống với tụi mình không là...”

Những lời này còn chưa nói hết thì tất cả các thiếu nữ nghe được đều sáng mắt lên rồi điên cuồng mà nhào về phía Ye Jian.

“Cmn! Mấy con bé này, choáng nha! Có điên cũng vừa phải thôi! Kanon, mau giúp chú!”

“Ye-ji... Ye-sensei...”

Nghe tiếng Ye Jian gọi mình, Kanon-chan thật sự rất muốn giúp. Chỉ là Kanon cũng biết mình chân yếu tay mềm, trói gà không chặt; Nhìn các bé gái đã gần như phát điên ở trước mặt, Kanon thật sự lực bất tòng tâm.

“Nagisa, em... Cmn! Nagisa, em bán đứng tôi? Hóa ra em chính là người đầu têu cho cái chuyện này?”

Đưa mắt nhìn, hóa ra thiếu nữ buộc tóc đuôi ngựa lại chính là người dẫn đầu chen ở trước nhất.

“Hì hì, kỳ thực người ta cũng rất tò mò, rốt cục Ye-chan là bé trai hay là bé gái.”

Con bé này, hoàn toàn không có lương tâm rồi.

“Yukina! Em ————”

“Nếu Ye-sensei dám có động tác dư thừa nào, em tuyệt đối sẽ báo cáo với trường học để vạch trần anh.”

ngantruyen.com
Âm thanh lạnh buốt khiến cho bất cứ ai nghe được cũng phải sợ hãi, đôi mắt như hai viên bảo thạch màu rám nắng cũng bắn ra những tia sáng sắc như dao, chỉ là, sâu trong đôi mắt này, sự hiếu kỳ tỏa ra không thể nào che giấu được. Uy! Nagisa, ngay cả em cũng vậy sao?

Con bé này, vậy mà lại đi ăn cây táo, rào cây sung! Vì những nữ sinh đã muốn phát cuồng này mà ‘phản bội’ sư phụ!

“Asagi-chan...”

“Hừ!”

Đáp lại Ye Jian là một tiếng hừ lạnh, Asagi đại mỹ nữ làm mặt lạnh mà quay đầu sang hướng khác, chỉ là khóe mắt thì vẫn cứ liếc liếc, cố gắng nhìn về phía Ye Jian.

“Mấy đứa, mấy con nha đầu thối này. Chờ đó cho tôi! Julia, mau cứu tôi.”

Vèo ——!

Một luồng sáng màu vàng kim chói mắt chợt lóe lên, sau đó, khi chưa ai kịp phản ứng, thì tất cả các nữ sinh đang bao vây Ye Jian đều đã bị hất lên không và rơi vào trong hồ bơi.

Bịch! Bịch!
Bọt nước mát lạnh của bể bơi hắt lên và văng tung tóe khắp nơi. Trong tiếng hét của các thiếu nữ, Ye Jian cuối cùng cũng thoát nạn.

“Hô ~ hô ~~ thật đúng là ~~! Mấy con bé ngốc này, hôm nay mấy đứa tự mà bơi đi! Yukina, Nagisa, Asagi, ba đứa chờ đó.”

Nói xong, Ye Jian trong bộ dạng tả tơi, không đúng, là trong tình trạng đã bị lột chỉ còn có chiếc quần bơi, trực tiếp quay người rời khỏi quán bơi lội.

Thấy Ye Jian muốn bỏ đi, các nữ sinh đương nhiên là muốn giữ lại. Chỉ là hiện giờ, trong lòng Ye Jian đang có chút tâm sự, mà các nữ sinh lại quá điên, nên cậu tạm thời không muốn ở lại đây.

“Ồ? Sao em cũng theo tôi tới đây? Còn mặc thành như vầy, mau đi trở về đi!”

Trong bộ đồ tắm một mảnh màu tím bó sát người làm nổi bật lên những đường cong hoàn mỹ, Julia vẫn cứ yên lặng không nói tiếng nào mà đi theo sau lưng Ye Jian.

Không thể không nói rằng, trong bộ đồ tắm một mảnh, Julia thực sự tỏa ra vẻ đẹp khiến người khác mê mẩn. Đôi chân trắng muốt mảnh khảnh thon dài hoàn toàn lộ ra ngoài không khí cho thấy vẻ đẹp kinh người của nó; Mông vểnh và ngực bị bó sát, làm nổi bật lên những đường cong ưu mỹ tròn trịa đến kinh người. Cơ thể vì dính nước nên hơi ẩm ướt, nhưng vẫn không thể nào che giấu được hương thơm tự nhiên trên người Julia.

Đây là một thiếu nữ tinh khiết tựa như bông sen của tuyết giá nở giữa băng nguyên. Dù là Ye Jian đã gặp được rất nhiều mỹ nữ, thế nhưng cậu vẫn không thể không cảm thán phong tư lúc này của Julia.

Nghe được Ye Jian muốn mình trở về quán bơi lội, Julia chỉ nhẹ nhàng lắc đầu. Sau đó, bóng của Julia chợt lóe lên, cô bé nhằm về phía phòng thay quần áo, lưu lại một làn gió thơm.

Thấy Julia rời đi, Ye Jian cũng chẳng nghĩ nhiều, cậu chỉ tiếp tục đi ra ngoài. Chỉ là chưa đợi tới khi cậu kịp bước ra khỏi khu vực sân vận động, Julia đã lại một lần nữa xuất hiện bên cạnh Ye Jian, chỉ là lúc này, trên người thiếu nữ đã là bộ đồng phục.

“Tốc độ thay quần áo của em thật đúng là nhanh.”

Âm thầm nhả rãnh một câu, chuyện tới nước này rồi, Ye Jian cũng chẳng muốn ngăn cản Julia theo mình nữa. Cũng đành để thiếu nữ đi theo cậu vậy.

Rời khỏi khu vực sân vận động, Ye Jian nhìn về phía thiếu nữ nước ngoài một chút, sau đó, cậu dường như đột nhiên nghĩ tới điều gì đó và chợt hỏi: “Julia, em... Có phải là vì không biết bơi nên mới không dám ở lại đó không?”

Đôi mắt màu bạc khẽ lấp lóe, thiếu nữ không trả lời.

Thấy phản ứng của thiếu nữ như vậy, Ye Jian lập tức hiểu. Quả nhiên, con bé hoàn mỹ này hóa ra vẫn có khuyết điểm, mọi mặt đều toàn năng, chỉ có mỗi việc xuống nước là biến thành vịt lên cạn.

“Nếu không biết bơi, vậy để lần sau nếu có cơ hội tôi sẽ chỉ riêng cho. Bơi lội thực ra rất đơn giản.”

“Ừm!”

Nhẹ nhàng gật đầu, sau đó lại không có động tĩnh.

“Nhắc mới nhớ, tới giờ tôi còn chưa gặp qua onee-sama của Julia. Hôm nào dẫn tôi đi gặp một lần được không?”

“Cần trưng cầu đồng ý!”

“Được, nếu vậy thì chút nữa về nhớ hỏi một chút. Nếu được, tôi cũng không ngại gặp mặt để tâm sự với ‘nee-chan’ của em một lần.”

Lại lần nữa gật gật đầu, rồi lại trở nên im lặng. Những chuyện như thế này, Julia không thể tự quyết định, nhưng tối thiểu thì thiếu nữ cũng có thể trở thành người dắt mối.

Có lẽ nguyên nhân mà ‘onee-sama’ của Julia chịu để cho Julia tới đây giám thị Ye Jian, một phần hẳn cũng là vì muốn thử lôi kéo cậu.

Dù sao dựa theo chiến tích cùng tiềm lực mà Ye Jian đã thể hiện, cậu hoàn toàn có tư cách để mọi thế lực lớn trên thế giới đều phải thận trọng mà đối đãi. Những kẻ có đôi mắt nhìn xa trông rộng, sau khi nhìn thấy chiến tích của Ye Jian, hẳn đa phần đều sẽ nghĩ ngay tới việc lôi kéo cậu, hoặc tối thiểu cũng phải thử tiếp xúc với cậu một lần, rồi sau đó mới quyết định thái độ.

“Nhận ra không?”

“Uh!”

Đôi mắt bạc yêu dị dần trở nên lạnh lẽo. Nếu Ye Jian không đề cập, thiếu nữ có thể không quan tâm; Nhưng nếu Ye Jian đã nói ra, vậy thì phải coi trọng.

Ngón tay ngọc thon dài khẽ nâng lên và chỉ về một hướng, sau đó, một luồng gió đột nhiên bắn ra từ đầu ngón tay của Julia.

Chỉ trong tích tắc, một con chim nhỏ đậu trên một nhánh cây cách đó không xa đã bị luồng gió bắn trúng. ‘Xoẹt ——’ một tiếng, con chim nhỏ đã biến thành một trang giấy bị nghiền nát.

Hoàn thành đòn tấn công, Julia thu ngón tay lại. Đối với thiếu nữ, việc tiêu diệt một Shikigami dùng để giám thị chỉ đơn giản như việc giơ tay nhấc chân.

“Năng lực khống chế khí lưu?”

Nhẹ gật đầu, đối với Ye Jian, Julia hầu như không bao giờ giấu giếm, trừ những việc bị ‘onee-sama’ chính miệng bảo rằng cấm không cho nói ra.

“Năng lực cũng khá tiện lợi, tính dẻo rất tốt. Bất quá tôi nghĩ, chắc em không chỉ có một năng lực thôi đúng không?”

Đôi mắt bạc lấp lóe, Julia lại một lần nữa gật đầu.

“Được rồi, hỏi chút vậy thôi. Không cần để ý!” Sờ lên mái tóc vàng mượt như tơ của Julia, Ye Jian cười cười, sau đó cậu đưa mắt về phía trung đình cách đó không xa, “Giờ chúng ta đi tiếp thôi, con chim vừa rồi không đáng là gì, bên kia còn có một con khác lớn hơn nhiều.”

Convert by: Strauss