Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Chương 165: Giáo phái Tinh Hủ


Năng lượng bí mật Chinh Chiêu Chi Thủ quả thực rất tiện lợi, nó không chỉ có thể dễ dàng phá tường mà còn có thể nhanh chóng dọn dẹp tàn tích. Khi Bologo dời đống đổ nát sang một bên, tên sát thủ xui xẻo đã bị nghiền nát. Ngay cả khi hắn có thể hồi phục bằng cách ăn thịt tươi, thì cái miệng không hoàn chỉnh vẫn khiến hắn phải nhấm từng chút một.

Về phần Belly, hắn cũng coi như may mắn, bản chất Năng lượng bí mật đã giúp hắn sống sót sau những búa đầy bạo lực của Bologo, ngoại trừ tình trạng khá tồi tệ ra thì mọi thứ vẫn bình thường... có lẽ là như vậy.

Trần nhà thờ đã bị sập một mảng lớn, đầy gạch đá rơi xuống từ lỗ thủng lớn, ánh sáng mờ ảo hắt xuống cơ thể bê bết máu của Belly. Ánh mắt của tên này đã đờ đẫn, không còn chút sức lực để chống cự.

Không phải hắn không muốn chống cự mà là những chiếc đinh bạc kì dị này tình cờ lại đâm trúng từng khớp xương trên người mình, khiến mình không thể cử động. Điều tồi tệ nhất là Belly còn mơ hồ phát hiện ra rằng những chiếc đinh bạc này dường như là vật sống.

Cách nói này có vẻ hơi kỳ lạ, nhưng theo nhận thức của Belly thì đó là sự thật, những chiếc đinh bằng kim loại màu bạc này, như những hạt giống có sự sống, bắt đầu nở ra sau khi được cắm vào cơ thể mình, những chiếc rễ bằng kim loại đã ăn sâu vào máu thịt, quấn lấy các cơ quan nội tạng, và cuốn quanh các mạch máu.

Bên ngoài thì không thể thấy gì, nhưng cơ thể Belly đã bị kim loại hung hãn xuyên qua. Chỉ cần Bologo ra lệnh, kim loại có thể bóp nội tạng của hắn nát bét bất cứ lúc nào. Ngay cả với cơ thể cường tráng như dã thú, hắn cũng khó có thể chống cự lại một thanh kiếm đến từ bên trong.

Cảm giác này giống như bị phá vỡ Cự Hồn Giới Hạn, chỉ khác là ở đây là lớp phòng ngự bằng da thịt của Belly, sinh tử của hắn giờ đã hoàn toàn nằm trong tay Bologo.

Bây giờ trong nhà thờ chỉ còn Bologo và Belly, Palmer được Bologo cử đi lục soát nhà thờ xem có con cá nào lọt lưới hay vật gì khả nghi hay không, nhân tiện gọi cho Bộ phận Hậu cần tới xử lý chiến trường.

Bologo đã có thể hình dung ra vẻ phẫn uất trên gương mặt của những người đưa đò. Cách đây không lâu, họ mới cùng đi tàu điện ngầm để đến thị trấn Autumn Hurt, vừa chia tay được một lúc, mình đã tập kích vào buổi lễ tà ác này.

Bologo cảm thấy rằng mình nên vui mừng mới đúng, dù sao thì những người trong Bộ phận Hậu cần mới là người phải chịu trách nhiệm về những chuyện nhức đầu sau đó.

Bước sang một bên, Bologo loay hoay tìm một cái ghế vẫn còn nguyên và ngồi trước mặt Belly, hắn có nhiệm vụ trông coi tên Người thăng hoa này ở đây và nhân tiện tra hỏi xem có được thông tin gì không.

"Có điều gì muốn nói sao?"

Ánh sáng mờ ảo lập lòe trên người Bologo, Năng lượng bí mật của hắn vẫn đang được kích hoạt, một sợi dây bạc kỳ dị kéo dài từ cổ tay áo của hắn, nối với đinh bạc trên người Belly.

Belly không nói lời nào, chỉ nhìn chằm chằm vào Bologo với đôi mắt đỏ bừng, gầm gừ trong cổ họng như một con dã thú.

"Hả? Ta biết đám tà giáo các ngươi không sợ mấy thứ như cái chết. Dù sao thì các ngươi cũng là một lũ mất trí, tin thờ những thứ tà dị kia."

Bologo không biết trên đời này có thực sự có Thần hay không, nhưng điều chắc chắn là ma quỷ thực sự tồn tại, chỉ là trong mắt những người khác nhau, thì cách xưng hô của ma quỷ cũng khác.

Chẳng hạn như đám người sùng bái này coi ma quỷ là vị thần mà họ phục vụ.

Nhưng chẳng bao lâu nữa, Bologo sẽ cho hắn biết trên đời này còn nhiều thứ đáng sợ hơn cả cái chết, chỉ là họ chưa từng gặp mà thôi.

Giơ tay lên, nắm lại, những chiếc đinh màu bạc găm vào cơ thể Belly lại nhích thêm một chút, thậm chí còn có thể nói rằng nó đã đã mất đi trạng thái rắn và biến thành một con rắn độc chết người đang cắn xé máu thịt của Belly, trườn khắp cơ thể.

Cảm giác kỳ lạ chưa từng thấy này khiến cho nỗi sợ hãi trong lòng Belly nhanh chóng tăng cao, trong cơn đau thấu tim, con rắn độc chết người quấn lấy xương, trườn đi giữa các cơ quan nội tạng quan trọng, thậm chí còn chạm vào trái tim hắn.

Sau khi lấy được Chất lỏng vảy rắn kỳ dị, Bologo đã hình dung ra nhiều cách để sử dụng nó, và đây là một trong số đó.

Bologo vốn chỉ là một Người Thăng Hoa, không thể đột Cự Hồn Giới Hạn của người khác, nhưng hắn có thể dùng phương pháp này để phá vỡ gông cùm bằng máu thịt. Chỉ cần hắn duy trì mối liên kết với Chất lỏng vảy rắn, thì Chinh Chiêu Chi Thủ có thể dễ dàng điều khiển những con rắn này theo bất cứ kiểu gì hắn muốn.

Nhục thể truyền đến dị thường cảm giác đồng thời, Bologo vẫn không quên tới gần Belly, một cái tay khác nén tại hắn trên mặt, dùng sức đè xuống làn da, khiến Belly hai mắt không bị khống chế mở ra, đồng tử từ giữa ngón tay lộ ra.

"Tại sao các ngươi lại tin thờ thứ này?" Bologo nghi ngờ, "Sau khi biết được vận mệnh chắc chắn sẽ phải chết, các ngươi đặt hy vọng vào thế giới sau khi chết ư?"

Nói đến đây, giọng Bologo càng thêm hoang mang và khó hiểu, hắn chế nhạo.

"Vậy thì đợi các ngươi, chắc chắn là Địa ngục a?"

Theo lượng Aether được truyền vào, mặt nạ của cái ác và nỗi sợ cũng trở nên sống động, Mặt nạ Kinh Hoàng vặn vẹo thành khuôn mặt điên cuồng nhất trên thế gian, đập vào mắt Belly. Hắn cố gắng nhìn đi chỗ khác, nhắm mắt lại, nhưng không thể, chỉ có thể trơ mắt nhìn tất cả diễn ra.

Bologo không biết Belly đã nhìn thấy gì dưới ảnh hưởng của Mặt nạ Kinh Hoàng, nhưng khi hắn ngừng truyền Aether và Mặt nạ Kinh Hoàng bình tĩnh trở lại, đôi mắt của tên tà giáo sùng đạo này đã đờ đẫn, cả người ngây ngốc như thể đã mất trí, trông như một xác chết.

Chuyện này khiến cho Bologo cảm thấy có chút đau đầu, làm công việc này một thời gian, hắn nhận ra Mặt nạ Kinh Hoàng rất thích hợp để dùng thẩm vấn, nhưng đối mặt với các loại kẻ địch khác nhau, thì hiệu quả thẩm vấn cũng khác nhau.

Ví dụ, một tay buôn hạng hai như Jello thì chỉ cần dùng một chút sức là hắn đã rũ hết bí mật ra ngoài, còn một kẻ sùng bái ngoan cố như Belly cần phải dùng một liều lớn, nhưng một khi dùng quá liều thì sẽ trở thành tình trạng như hiện giờ.

Không rõ là hắn đã suy sụp, hay chỉ là ngất đi trong một thời gian ngắn, giờ Belly không có bất cứ phản ứng gì với Bologo.

Điều này không khiến Borlogo nới lỏng cảnh giác, là một người đi vay, hắn có thể cảm nhận rõ hơi thở điên cuồng và mục nát đến từ Belly.

Nó đem đến cảm giác như Belly cũng là một người đi vay và cũng nhận được Ban ân từ ma quỷ, chỉ là có vẻ như ma quỷ không quan tâm đến hắn cho lắm, và Ban ân thì vô cùng mỏng manh.

"Ác ma sao?"

Bologo phán đoán dựa trên trực giác.

Hắn đã giết rất nhiều ác ma, nhưng hầu hết những ác ma đó đều là do người thường biến dị, đây là lần đầu tiên Bologo gặp phải một Người thăng hoa biến thành ác ma.

Những người thăng hoa cũng có thể biến dị thành ác ma, nhưng khi linh hồn của họ đã hoàn toàn bán đi, ma trận giả kim thuật sẽ không thể tiếp tục phát triển. Vì lý do này, những Người thăng hoa này sẽ không bao giờ có thể thăng cấp nữa, sẽ bị ngừng lại vĩnh viễn ở cấp bậc này.

Bologo đoán rằng đây chính là nguồn gốc của mùi mục nát trên người Belly, nhưng còn khả năng tự phục hồi kỳ lạ của hắn thì sao?

Palmer hẳn là hiểu điều này. Cộng sự này của mình có mối quan hệ sâu sắc với đám tà giáo, nhưng khi vừa mới định gọi Palmer, thì Bologo mới sực nhớ ra rằng Palmer không có ở đây.

Nếu không thành lập Mạng lưới tâm linh, khoảng cách liên lạc của Còi kỳ hạn chế, Bologo hét lên vài tiếng nhưng không có ai đáp lại, Palmer hẳn đã hoàn thành việc tìm kiếm, rời khỏi khu vực nhà thờ và đi gọi điện cho Bộ phận Hậu cần.

Hắn lại nhìn vào Belly trước mặt. Bologo chỉ đơn giản là lục soát cả người hắn và lôi ra một cuốn sách đầy những lời tà dị.

Ánh mắt Bologo trở nên nghiêm túc, những lời lẽ điên rồ này đều là những lời ca ngợi, nhưng hắn vẫn tìm thấy một số manh mối hữu ích từ những mấy lời đầy hoang đường này.

"Mấy thứ này không được đề cập trong sổ tay nhân viên..."

Bologo thì thầm, bỏ cuốn sách xuống và nhìn Belly đang bất tỉnh, hắn lại nắm chặt tay.

Những con rắn đáng sợ ẩn nấp trong cơ thể lập tức náo loạn, cơn đau xuyên thấu kích thích từng tấc dây thần kinh của Belly, hắn đột nhiên mở to mắt, mặt đỏ bừng, mạch máu hằn lên.

Toàn thân co quắp, nôn ra máu, có vài sợi chỉ bạc xen lẫn màu đỏ tươi.

"Các ngươi là ai?" Bologo lạnh lùng đặt câu hỏi.

Belly không đáp lại, nhưng ngay sau đó ảo giác điên cuồng lại lóe lên trước mắt hắn, đan xen với nỗi đau đớn trên cơ thể, đã hoàn toàn đánh bại lý trí của hắn.

"Giáo phái Tinh Hủ."

Bailey rên rỉ trong đau đớn. Bologo không lạ gì từ này, hắn đã nhìn thấy từ này ngay trong cuốn sách nhỏ mà hắn tìm thấy từ Belly.

Có thể nói, trong cuốn sách đó, Bologo đã có được những thông tin mà mình cần, nhưng thay vì mấy dòng chữ lạnh lẽo đó, thì hắn muốn nghe Belly tự mình nói ra và kiểm chứng chéo độ thật của thông tin.

"Ngươi là ai?" Bologo tiếp tục hỏi.

"Belly. . . Là một Người ăn thịt."

Belly nói với đôi mắt trống rỗng, giọng vô cảm, chút ý thức còn sót lại đã bị đập tan và nghiền nát.

Người ăn thịt? Không phải Người thăng hoa… Đây là hệ thống cấp bậc của giáo phái Tinh Hủ?

"Vậy thì... Nữ Chủ Nhân Phàm Ăn là ai?"

Trong cuốn sách nhỏ này, từ xuất hiện thường xuyên nhất chính là Nữ Chủ Nhân Phàm Ăn, có vẻ như đây là vị thần mà giáo phái Tinh Hủ này tin thờ, nhưng vị thần này không có tên, chỉ có một danh xưng tôn kính, và hình như tên thật của Thần là cấm kỵ, chỉ có thể dùng cái danh xưng này để chỉ Thần.

Không có vị thần nào trên thế giới này, chỉ có những ma quỷ độc ác và tàn nhẫn, và chúng chính là những vị thần giả dối kia.

Bologo biết rất rõ điều này. Nữ Chủ Nhân Phàm Ăn là một ma quỷ, vậy Thần có phải là ma quỷ kia? Có phải là ma quỷ đã lấy đi linh hồn của mình hay không?

Đối mặt với câu hỏi của Bologo, cơ thể Belly run lên một cách mất kiểm soát, như thể có một nỗi sợ hãi khác vượt qua mọi thứ và giáng xuống hắn, rất nhiều máu đổ ra dọc theo vết thương khắp người, rồi tụ lại thành một vũng máu lớn dưới người Belly.

"Không... cái tên có ma lực, bọn ta còn chưa chuẩn bị kỹ càng vật hiến tế."

Bailey điên cuồng nỉ non, từ chối tiết lộ bất kỳ bí mật nào về Thần.

Nhưng Bologo cúi đầu nhìn xuống, vũng máu tụ lại như gương, hắn mơ hồ nhìn thấy có thứ gì đó quấn quanh mình.

Là dây rốn, trông giống như ruột, một dây rốn đẫm máu.

Cảm giác quỷ dị đó lại xuất hiện, giống như khi lật giở cuốn “Hướng dẫn chơi Guitar điện và ma quỷ”, cảm giác u ám khi bị thứ gì đó nhìn vào lại hiện ra.

Khuôn mặt của Bologo phản chiếu trong vũng máu trong như gương, ngay sau đó khuôn mặt hắn bị cắt thành hàng nghìn mảnh, rồi được phản chiếu trong đôi mắt kép khổng lồ trồi lên từ vũng máu.

Một giọng nói thì thầm, Thần ở ngay cạnh mình, cám dỗ mình gọi ra tên thật của Thần.

"Phàm ăn ... Beelzebub."

Trong ánh mắt tuyệt vọng của Belly, Bologo ma xui quỷ khiến gọi ra cái tên đó, lập tức tiếng cười yếu ớt của một người phụ nữ vang lên, những xúc tu nhợt nhạt duỗi qua mặt gương máu, bước từ hư ảo ra thực tại.