Xuyên Không Đến Đấu La

Chương 2: Ân Nhân


<< Lang Lạc Đại Lục >>

Lang Lạc Đại Lục nằm kế bên Đấu La Đại Lục, năm đó Lang Lạc Đại Lục là một tiểu hành tinh là Lang Lạc Tinh, trong sự kiện "Kiến Tạo", Lang Lạc Tinh cùng Đấu La Tinh và nhiều hành tinh khác hợp nhất tạo nên Tân Đấu La Tinh ngày nay. Lang Lạc Tinh, Hồn Sư cũng phát triển ko kém Đấu La Tinh, nơi xuất hiện nhiều Hồn Sư ưu tú, trong đó một trong thất đại tông môn cũng trấn giữ ở đây.

<< Lang Lạc Đại Lục, Kiến Phong Thành >>

Bờ biển xóng xô ào ạt, nước biển xanh biếc, ánh nắng chói chang chiếu rọi xuống mặt biển sáng long lanh, xa xa cạnh bờ biển dưỡi bãi cát vàng li ti, một cơ thể nhỏ bé động đậy, cậu bé từ từ mở mắt, ánh mắt chói chang chiếu rọi vào mắt cậu, cậu bé ngồi bật dậy, nhìn ngơ ngác xung quanh, bờ biển thật hoang vắng, xung quanh bãi biển rộng chỉ thấy mỗi cậu bé ở đây.

Cậu bé kiểm tra lại tình trạng cơ thể mình, cậu bé rất ngạc nhiên, té xuống vực sau đó còn bị sét đánh trúng nhưng người cậu ko một vết thương, tuy vậy thân thể còn bao phủ một tầng sương nhàn nhạt kì bí, cậu nhanh chóng phóng xuất võ hồn thứ nhất của mình, khuôn mặt cậu bé tối sầm lại, trong lòng đau đớn than thở "tại sao... ông trời... tại sao, ta rớt xuống vực cao như vậy cũng ko sao, ta bị sét đánh cũng ko sao, ông đã cho ta cơ hội sống nhưng lại cướp mất cơ hội trả thù của ta, ông cho ta sống nhưng lại khiến võ hồn ta đứt gãy, như thế thì sao ta trả thù được, sao ông đối với ta tàn nhẫn như vậy aaaaaa".

Cậu bé đang gào thét trong vô vọng thì bầu trời biến sắc, sóng biển dữ dội, một người trung niên khoảng 30 tuổi đang bị một bóng đen rượt theo, bóng đen vừa rượt vừa sử dụng hồn kỹ tàn phá xung quanh, hắn đánh tới đâu, sinh vật nơi đó đều tan biến, hân vừa vung tay thì tiếng gào thét inh ỏi cả đôi tai, còn người trung niên thì liên tục né tránh, người trung niên đó mất phân nữa cánh tay phải, máu chảy làm thấm khắp quần áo, trông người đó sắc mặt tái mét.

Tên áo đen sử dụng hồn kỹ cắn nát khắp nơi, một phần chiêu rơi đúng chỗ cậu bé, người trung niên thấy vậy liền nhanh chân ôm cậu bé nhảy ra khỏi phạm vi chiêu đó, chạy nhanh vào khu rừng kế bên.
" Chấn Lang, ngươi cứ chạy đi, nhưng sẽ ko thoát khỏi bàn tay ta đâu, để ta xem với vết thương như vậy cộng thêm đứa nhóc trên tay ngươi ,ngươi không thoát đâu,giao cho ta đứa nhóc đó, ta cần đứa nhóc đó, trên người nó phát ra năng lượng khiến ta rất thích thú,đem theo nó ngươi sẽ chạy được bao xa, ngoan ngoãn giao vật đó và nó cho ta, ngươi còn may mắn có cơ hội sống sót", tên áo đen vừa gáo thét vừa cười vang dội cánh rừng.

Nằn trong tay người trung niên đứa bé hô lên" đại thúc, người bỏ ta xuống đi, ta với người ko quen biết, ông đã cứu ta một lần ko thể vì ta mà làm gánh nặng cho ông"

Người trung niên nghe xong vẫn im lặng, mặt xanh mét, theo hướng trung tâm của rừng mà chạy, chạy được một hơi thì bóng đen phía trước hiện lên " ngươi chạy nữa cho ta xem, ta nể tình vật đó mới cho ngươi sống đến bây giờ, nếu ngươi ko giao ra, thì ngươi đừng trách ta độc ác", tên áo đen thốt lên cùng nụ cười mỉa mai chỉ về phía người trung niên.

"Ngươi thật can đảm, thừa lúc ta ko để ý làm ta trọng thương, ta hôm nay nếu sống sót được thì với sức ảnh hưởng của ta, Tà Vực Đại Lục sẽ như thế nào". Người trung niên với ánh mắt kiên quyết nhìn về phía tên áo đen đó.

Tên áo đen giận tím mặt đáp lại "nếu như ngày thường với thực lực của ta, cho ta 10 lá gan cũng ko dám giết ngươi, nhưng hôm nay, ngươi lại trọng thương, thử hỏi ta có dám giết ngươi hay ko, ngươi đừng hòng đe dọa ta, Tà Vực Đại Lục là nơi có thể dễ bị tiêu diệt vậy sao? Chỉ một câu, giao đồ thì sống - ko giao thì chết" tên áo đen chưa nói dứt lời hồn hoàn sao lưng hắn hiện lên Vàng Vàng Tím Tím Tím Tím Đen, thất hoàn Hồn Thánh, ánh sáng hồn hoàn thứ ba sáng lên hắn phát chưởng và hô to tên hồn kỹ lao tới " Ăn Mòn", chưởng tung ra không khí xung quanh trở thành màu tím phi thẳng về phía người trung niên, người trung niên xô đứa bé ra xa và quát lớn " tiểu tử nhanh chạy đi, không cần lo cho ta, bây giờ chạy thì hắn cũng ko đuổi theo kịp".

Người trung niên vừa xô đứa bé ra thì chưởng phía sau lập tức ập tới, người trung niên bị dính chưởng thì máu văng tứ tung, té nhào xuống đất, thân thể không khí u ám màu tím bao vây vết thương trên cánh tay phải càng trầm trọng thêm.

Đứa bé chạy lại người trung niên hét inh ỏi " đại thúc, người ko dc chết a, ông đã cứu ta một mạng, ta chưa báo đáp thì ông ko thể chết..." cậu bé đang nói chuyện thì tên áo đen vừa lao tới định tung tiếp một chưởng vào người cậu, hắn sắp lao tới thì người trung niên nhảy ra che một chưởng cho cậu, người trung niên chịu thêm một chưởng, miệng vết thương văng ra ko biết bao nhiêu máu, người trung niên đó vết thương rất trầm trọng, nói với cậu bé " nhóc con, lúc nãy vừa nhìn thấy ngươi, ko biết tại sao võ hồn của ta lại hưởng ứng, nên ta mới liền bảo hộ ngươi a, giờ thì ko được nữa rồi, ngươi phải chăm sóc tốt cho mình a" lời nói vừa dứt vị đại thúc đó đôi mắt từ từ nhắm lại. Cậu bé giờ đây đau khổ tột cùng, ôm chặt thi thể đại thúc, gài thét lớn " Không!!!!!".
Đăng bởi: