Xuyên Không Đến Đấu La

Chương 12: Cô Gái Bí Ẩn



Sau khi âm thanh vang lên, xung quanh Hạo Thần mọi người đều xôn xao nhìn hắn.

"6 tuổi 13 cấp a, thật hiếm thấy a"

"Đúng đó, đúng là thiên tài a"

"Đúng là một tiểu quái vật a, tương lai rộng mở a".

Hạo Thần hoàn thành buổi kiểm tra, từ từ bước ra khỏi cửa Truyền Linh Tháp, xung quanh mọi người ánh mắt ngưỡng mộ nhìn hắn, hắn lạnh lùng bước ra khỏi cửa, trong tâm hắn thật phấn khởi "Haha, thật sảng khoái a, nhìn vẻ mặt bất ngờ của bọn họ thật phấn khích a, ta thích nhất những ánh mắt như thế a". Hạo Thần tâm trạng vui vẻ rời khỏi Truyền Linh Tháp.

Hắn nhanh chóng đi về hướng nhà trọ, hiện tại trời cũng đã tối, xung quanh người dân cũng ít đi lại, trên con đường về nhà trọ không gian xung quanh rất yên tỉnh theo đó là có một chút gió lạnh thổi hiu hiu, đường về quán trọ đi bộ khoảng mười mấy phút, băng qua một con hẻm nhỏ sẽ thấy quán trọ, hắn đi thông thả trông rất thoải mái.

Đi đến một con hẻm, bỗng nhiên Hạo Thần cảm thấy có chút bất an, trong lòng hắn hiện lên một vẻ lo lắng chưa từng khó, hắn ngồi xuống điều hòa lại cơ thể, cẩn thận kiểm tra từng chút, hắn kiểm tra tinh thần chi hải không thấy vấn đề, lại nhìn hai võ hồn trên hai tay, hai võ hồn không có gì khác thường, nhưng chúng toát lên một cảm giác bất an khó tả.

"Sáng Thế ca, Hồng Miêu ca, võ hồn của ta có chuyện gì thế, sao lại có cảm giác bất an kì lạ vậy".

"Đệ nhanh chóng tìm kiếm xung quanh, xem có gì khác lạ không, thứ làm đệ bất an chắc hẳn là thứ tốt a, phải nhanh chóng tìm ra, rất thích hợp để đệ tu luyện a". Sáng Thế hiện lên nhắc nhở Hạo Thần.

Hạo Thần nhanh chóng đi tìm xung quanh, hắn đi sâu vào con hẻm tối.

<< Sâu trong con hẻm >>

"Haha, tiểu cô nương thật xinh đẹp a, đem bán chắc cũng được kha khá".
"Thiên Trường, không bằng ta và ngươi xơi trước đi a, sau đó đem bán cũng không muộn"

"Ngươi nói đúng đó Địa Cửu, dễ thương như vậy ko dùng thì thật uổng phí a, ta cảm thấy thật hưng phấn a".Hai tên lưu manh đứng áp sát một tiểu cô nương, vẻ mặt trở nên thật biến thái.

Tiểu cô nương bị hai tên vô lại ép sát vào tường, cô gái trở nên sợ hãi, khóe mắt đỏ hoe như muốn khóc, giọng nói run run.

"Các ngươi tránh xa ta ra đi a, không thì đừng trách ta không khách sáo nha". Cô bé khóc thút thít trả lời.

"Haha, vùng vẫy đi, ta xem ngươi làm được gì, ngươi càng vùng vẫy ta càng thích a, ahihihihuhuhaha".

Hai tên biến thái chuẩn bị làm hành động biến thái thì phía xa xa, một thanh phi kiếm bay đến, thanh phi kiếm màu trắng bạc hướng đến tên cao to nhất mà lao đến với tốc độ chóng mặt, hai tên lưu manh nhìn thấy phi kiếm bay tới, bọn hắn phản xạ cũng không chậm, lập tức nhảy khỏi chỗ đang đứng, thanh phi kiếm cũng không chậm, lao tức tốc tới chém vào vai tên cao to, tên cao to đó bị thanh kiếm chém ngã nhào xuống đất, trên cánh tay hắn bị thương máu chảy khắp tay.

"Là ai, ai dám làm bị thương ca ca của ta". Tên nhỏ con tìm kiếm xung quanh nhưng vẫn không tìm thấy bất cứ dấu vết gì, mặt hắn trở nên tức giận không nói nên lời.

Trong khi hắn đang tìm kiếm thì ở xa xa, phía cô bé đang đứng một thân ảnh kì bí xuất hiện, nhanh chóng nắm tay cô bé chạy nhanh ra khỏi con hẻm. Tên nhỏ con đa nghi quay lại thấy hai người chạy đi, hắn nhanh chóng đuổi theo, hắn phóng thích võ hồn cùng hồn hoàn, không ngờ hắn lại là một hồn sư a, lại là hệ mẫn công.

"Hạo Thần nắm tay cô gái chạy đi, trên người hắn bỗng nhiên cảm thấy cảm giác thật kì dị, cơ thể hắn cảm thấy thật thoải mái, hồn lực trong cơ thể cũng nhanh chóng vận chuyển", hắn nhìn sáng tiểu cô nương bên cạnh, xung quanh hắn và cô bé ấy biến hóa không ngừng, tản mát ra một luồng khí tức thật quỷ dị, trên tay hai người võ hồn cũng vì đó mà cộng hưởng với nhau, cô bé cảm thấy cảm giác kì lạ liền nhanh chóng hướng Hạo Thần mà hỏi.

"Này, sao cơ thể của ta và ngươi lại biến hóa kì dị vậy, còn võ hồn nữa, tại sao võ hồn của ta và ngươi lại cộng hưởng với nhau vậy"

"Ta cũng không biết a, chuyện này cứ để sau đi, quan trọng bây giờ là giải quyết tên phiền phức phía sau".

Trong khi hay người đang cảm nhận biến hóa thì tên hồn sư kia cũng chạy đến, hắn võ hồn tuy không nhanh nhưng cũng là võ hồn thuộc hệ mẫn công, khi hắn giác tỉnh võ hồn của hắn được gọi là Thiên Bộ, vì phẩm chất võ hồn cùng hồn lực quá thấp, hắn bị mọi người chế giễu và ruồng bỏ nên đi vào con đường sa ngã.

"Các ngươi chạy đi đâu, cùng là hồn sư thì giải quyết bằng vũ lực đi". Hắn nói xong phút chốc vọt qua chặn đường hai người.
Đăng bởi: