Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Chương 244: Mắt Hổ


Trên cây cầu dài dưới lòng đất tối tăm, hai người ngơ ngác nhìn con hổ đang lao tới, Bologo sững sờ mất một lúc mới nhận ra.

"Jeffrey?"

Nhận Giảo Chi Lang của Lebius quả thực rất dễ nhận ra. Có thể đứng ngay gần với Nhận Giảo Chi Lang mà không bị tấn công, Bologo đoán đối phương hẳn phải là thành viên của Cục Trật tự, kết hợp với tin đồn trước đó, hắn dễ dàng đoán ra được danh tính của đối phương.

Mãnh hổ tháo mặt nạ xuống, để lộ gương mặt quen thuộc, đó là Jeffrey.

Không nhếch nhác như hai người, quần áo của Jeffrey vô cùng chỉnh tề, thậm chí còn không dính máu mấy, vẻ mặt thì thoải mái, trong chiến trường có thể nói là như địa ngục đối với Bologo, đối với hắn lại chẳng khác nào đang đi dã ngoại.

"Jeffrey!"

Bologo còn chưa kịp tiếp tục đặt câu hỏi thì Palmer đã xúc động hét lên, hắn trực tiếp dang hai tay ra và chạy về phía Jeffrey, thề sẽ dành cho Jeffrey một cái ôm đầy yêu thương.

“Trước ngày hôm nay, ta chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ mong chờ sự xuất hiện của ngươi đến vậy!” Giọng Palmer gần như đang khóc.

Đối với con quỷ xui xẻo này, hôm nay quả thực là một ngày khủng khiếp, hết nguy hiểm này đến nguy hiểm khác ập đến, cuối cùng cả người Palmer như chết lặng, thậm chí hắn còn lảm nhảm cả mấy lời vô nghĩa như ca ngợi Nữ chủ nhân Scarlet.

Jeffrey hơi nghiêng người sang một bên, dễ dàng né được vòng tay âu yếm của Palmer, còn Palmer không kịp hãm, cắm mặt xuống đất với tư thế chó gặm bùn.

Bologo loạng choạng bước tới, hắn đã biết về việc Jeffrey quay lại chiến trường, nhưng nhớ lại cảnh tượng vừa rồi, hắn thực sự không ngờ Jeffrey lại mạnh đến vậy.

Thành thật mà nói, ấn tượng của Bologo về Jeffrey có hơi khác.

Khi mình ra tù, Jeffrey vẫn luôn giữ hình tượng một người hiền lành, cùng lắm thì là một người trung gian kỳ quặc, thường xuyên giới thiệu mình cho một số công việc chặt ác ma... Được rồi, nói như vậy cũng khá kỳ lạ.

Tóm lại ... sức mạnh của Phụ Quyền Giả.

Bologo bắt đầu có cảm giác kỳ vọng vào sức mạnh, hắn khao khát có được sức mạnh mạnh mẽ hơn, chỉ bằng cách này, mình mới có thể có tiền vốn để đàm phán với ma quỷ, đồng thời cũng có thể có khả năng tự bảo vệ bản thân trong các cuộc tranh chấp, thay vì bị đám quái vật này rượt khắp nơi.

"Hành động lần này, ngươi và Lebius cũng tới?"

Bologo hỏi. Bây giờ đại khái hắn đã hiểu về niềm vui bất ngờ mà Palmer nói là gì.

“Ừm, Lebius đang đi săn những kẻ khác, Năng lượng bí mật của hắn rất thích hợp cho một cuộc săn quy mô lớn.” Jeffrey liếc nhìn con sói bên cạnh và giải thích.

Bản thể của Lebius không ở đây mà ở trong một góc khuất nào đó, hắn thống lĩnh một bầy sói di chuyển khắp mê cung khổng lồ này, đuổi theo những kẻ địch đang bỏ chạy.

Rất ít người sống sót sau cuộc săn lùng của Lebius.

"Cận vệ Lá Chắn là một nhóm đối thủ mới. Chúng ta biết rất ít về chúng nên chỉ có thể làm ra một cái bẫy như thế này... Ta vẫn đang đuổi theo tên kia, Lebius đã khiến hắn bị thương nặng, nhưng không ngờ rằng các ngươi lại có thể giết chết hắn."

Jeffrey nói nửa chừng, rồi liếc nhìn cái xác đẫm máu, "Phụ Quyền Giả quá nguy hiểm. Điều đầu tiên bọn ta làm khi bắt đầu hành động là loại bỏ những kẻ này".

Bologo gật đầu. Hắn nhờ vào lưỡi kiếm đen sì, sắc bén cắm ở trái tim Latis mới có thể hoàn thành việc giết chết Latis.

“Chờ một chút, như vậy công lao này hẳn sẽ được tính cho bọn ta, đúng không?” Palmer đột nhiên đứng lên, ánh mắt lóe sáng, “Coi như là bọn ta đã giết Phụ Quyền Giả này đúng không?

"Ừm? Coi như là vậy."

Jeffrey do dự một lúc, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu xác nhận.

Hai con quỷ xui xẻo Bologo và Palmer đã bị nhiệm vụ này giày vò quá sức rồi, cũng nên để họ nhận được vài khen thưởng, chẳng hạn như giết chết một Phụ Quyền Giả với tư cách là Người Thăng Hoa… mặc dù Phụ Quyền Giả này bị thương rất nặng, nhưng không thành vấn đề.

Palmer phát ra một tràng pháo tay, Bologo không biết tại sao hắn lại quan tâm đến nó đến vậy, rõ ràng Palmer không giống người tham luyến công lao như thế.

Nhưng có chuyện Palmer nói rất đúng, tuy Bologo không quan tâm đến danh tiếng, nhưng hắn khá để ý đến việc lương tăng gấp ba lần, đặc biệt là trang thiết bị được Lõi lò thăng hoa hỗ trợ về sau.

Sau mỗi nhiệm vụ nguy hiểm, một trong những động lực chính thúc đẩy Bologo là những vũ khí giả kim Lõi lò thăng hoa sẽ phát cho họ để làm phần thưởng.

Thanh gươm ánh sáng đã vỡ nát, Bologo vẫn còn khá tiếc, loại vũ khí giả kim chết chóc như này không có nhiều.

"Chúng ta sẽ làm gì tiếp theo?" Bologo hỏi, "Ngoại trừ đống rễ chồi thối rữa vẫn đang phát triển, lực lượng của giáo phái Tinh Hủ hẳn đã hoàn toàn tan rã".

Giáo phái Tinh Hủ là kẻ đen đủi lớn nhất trong trận hỗn chiến này. Các trận chiến liên tiếp đã làm hao mòn nhân lực của chúng một cách nghiêm trọng, thậm chí Giám mục Scarlet, Latis, cũng đã chết trong cuộc chiến sau đó, có thể nói là toàn quân đã bị diệt.

"Chuyện rễ và chồi rữa không cần phải lo lắng. Sau sẽ có người xử lý việc này. Bây giờ nhiệm vụ chính là trấn áp Cận vệ Lá Chắn... Đây là việc đội chống bạo loạn đang làm."

Jeffrey nói và ra hiệu cho cả hai đi theo mình.

"Ta sẽ đưa các ngươi ra khỏi đây trước, hành động tiếp theo sẽ giao cho những người khác, các ngươi đi tìm chỗ chữa trị vết thương trước đi."

Hai con quỷ xui xẻo này đã hoàn thành mục đích nhiệm vụ của mình rồi nên không cần tiếp tục giày vò họ nữa. Jeffrey đã làm việc trong Bộ phận Hậu cần một vài năm rồi nên biết rất rõ những gì cần để có thể làm việc lâu dài.

"A, đúng, Jeffrey."

Bologo ngăn Jeffrey lại, hắn chợt nhớ ra rằng mình còn một việc cực kỳ quan trọng khác chưa nói với Jeffrey.

“Có chuyện gì vậy?” Jeffrey quay đầu lại thì thấy Bologo đang lấy ra một quả cầu cứng được bọc từ phía sau.

“Ta lấy được nó?” Bologo nói.

"Cái gì?"

Nhìn thứ kỳ lạ này, Jeffrey nhất thời không nhận ra nó là gì.

Bầy rắn uốn thành một cây búa vuốt, Bologo dùng sức cạy lớp vỏ cứng ở bên ngoài, để lộ ra bình chứa đầy vết nứt, giọng nói ma quái vang lên.

"Ta đã cướp lại Trái tim bất diệt."

Giọng Bologo rất nhẹ, nhưng lại đập vào ngực Jeffrey như một nhát búa nặng.

Ngay từ khi bắt đầu hành động, kết nối giữa Bologo và Jeffrey đã bị gián đoạn, không bên nào biết được hành động của bên kia, một trong những mục đích quan trọng của việc Jeffrey theo đuổi Latis là cướp lại Trái tim bất diệt.

Sau khi nhìn thấy Latis đã chết, hắn biết rõ Trái tim bất diệt không nằm trong tay Latis, bởi vì nếu Latis có nó thì thứ họ sẽ phải đối mặt là một địa ngục điên cuồng tuyệt đối.

Nhưng nghĩ kiểu gì đi chăng nữa thì Jeffrey cũng không bao giờ ngờ rằng Trái tim bất diệt lại nằm trong tay của Bologo, vị chuyên gia này đã khống chế Trái tim bất diệt trong tay mình ngay từ đầu.

Sau một thoáng sửng sốt, Jeffrey nhìn xung quanh, trong bóng tối vô tận bên dưới, dường như có thứ gì đó đang duỗi vô số cánh tay, cố gắng kéo những người trên cây cầu dài xuống vực sâu.

"Chúng ta cần phải nhanh chóng rời khỏi đây", giọng Jeffrey vang lên. "Nơi này quá tệ".

Jeffrey không biết Bologo và Palmer đến đây theo cách chó ngáp phải ruồi nào, nhưng hắn biết chính xác Latis đến đây để làm gì.

Tay Giám mục Scarlet này đã nhận ra rằng hy vọng chiến thắng là bằng không, nên muốn hiến tế bản thân mình.

Hiến tất cả máu thịt của mình cho vực thẳm này và tồn tại ngay dưới đó.

Không có thời gian để xử lý đống máu thịt này, điều quan trọng nhất bây giờ là rời khỏi đây với Trái tim bất diệt, càng sớm càng tốt.

Vất vả lắm mới an toàn, Palmer không hiểu nỗi lo lắng của Jeffrey đến từ đâu, Bologo thì không hỏi thêm câu nào nữa mà nghe theo lời của Jeffrey và cảnh giác nhìn xung quanh.

"Ta sẽ mang nó."

Jeffrey dang tay tiếp quản bình chứa, là Phụ Quyền Giả, hắn cực kỳ thích hợp để đảm nhận trọng trách này.

Nhưng ngay khi Jeffrey chuẩn bị nắm lấy bình chứa thì tiếng Aether gào thét vang lên trong bóng tối.

Trong nháy mắt, mặt đất rung chuyển, vực thẳm xao động, vô số xúc tu khổng lồ đỏ tươi trồi lên từ bóng tối phía dưới, quấn quanh trụ của cây cầu và hướng lên trên. Chỉ trong nháy mắt nó đã leo lên cây cầu dài, mùi thối rữa và màu đỏ tươi lấp kín cả tầm mắt.

Sắc mặt của Palmer tái nhợt, mỗi một xúc tu đều khổng lồ như con rắn đỏ tươi khi nãy, dưới da thịt có một tia sáng lung linh chiếu rọi, phản chiếu máu thịt thành một thứ trong suốt như hổ phách đỏ.

"Sao có thể?"

Tia sáng vàng lóe lên trong mắt Jeffrey, con quái vật đó chắc chắn đang ngủ say, sao nó có thể thức dậy vào lúc này.

Nhưng sự thật là như vậy. Jeffrey ngay lập tức giải phóng sức mạnh của Phụ Quyền Giả, Aether tăng vọt, một lực lượng khổng lồ ngay lập tức được ban cho Jeffrey.

Hắn sẵn sàng chết cùng con quái vật, dù thế nào đi nữa, hắn cũng không thể để Trái tim bất diệt rơi vào trong tay nó, đồng thời Jeffrey gầm vào trong Trạm trung chuyển tin tức.

"Cái ác đã thức tỉnh! Thông báo cho Người Canh Gác Vực Thẳm!"

Ngay sau khi tin tức được nói ra, trong Mạng lưới tâm linh rơi vào tĩnh lặng trong ngắn ngủi, sau đó là lượng thông tin trao đổi dồn dập, tới tấp như một cơn bão.

Một số người đang nguyền rủa làm thế nào mà Cái ác lại có thể thức tỉnh, một số người thắc mắc tại sao Người Canh Gác Vực thẳm lại không đưa ra lời cảnh báo, một số người thì cảnh báo Jeffrey, bảo hắn cố gắng chống cự, bầy sói đang tiến về phía hắn, đây là những gì Lebius nói.

"Bologo! Mang nó đi, ta sẽ cho các ngươi thời gian."

Jeffrey đưa lưng về phía Bologo, ánh sáng trong mắt hắn gần như đã ngưng tụ thành mặt trời giữa ban ngày.

Khi còn nhỏ, Jeffrey được gia đình đưa đi chơi sở thú, đó là nơi Jeffrey lần đầu tiên nhìn thấy một con hổ, rõ ràng là bị nhốt trong lồng, nhưng đối diện với ánh mắt mệt mỏi và uể oải của nó, Jeffrey khi còn nhỏ chỉ cảm thấy mình như bị mắc kẹt trong nỗi sợ hãi, đến nỗi thậm chí không thể di chuyển.

Khi ấy, đôi mắt của con hổ đã khắc sâu vào trái tim hắn.

Về sau, khi hắn trở thành Người thăng hoa, rồi dần thăng cấp lên Phụ Quyền Giả, Năng lượng bí mật cũng ngày càng mạnh mẽ khi được tối ưu không ngừng.

"Năng lượng bí mật của ngươi rất thú vị. Nó là một loại mà Cục Trật tự chưa từng ghi lại. Họ đã giao quyền đặt tên cho ngươi."

Những lời của Lebius năm ấy văng vẳng bên tai, hắn tiếp tục.

"Đôi mắt của Medusa? Ta cảm thấy câu chuyện thần thoại này rất thích hợp với Năng lượng bí mật của ngươi."

Jeffrey nghĩ một lúc, sau đó lắc đầu phủ nhận, về Năng lượng bí mật này, hắn đã đặt tên cho nó từ lâu.

Năng lượng bí mật Mắt Hổ.

Ánh sáng vàng lướt qua, bất cứ nơi nào Jeffrey nhìn thấy, mọi thứ đều như bị đông cứng lại.