Sự Trỗi Dậy của Khiên Hiệp Sĩ

Chương 262: Sự Trỗi Dậy của Khiên Hiệp Sĩ Chương 262 – Viếng Thăm Phòng Nghiên Cứu




Trưa hôm đó.

Tôi ghé thăm phòng nghiên cứu của Rat để xem tiến triển.

Atlas và Sadina đã đi luyện Lv với Fohl.

Việc Sadina lại đi cùng với chúng thật đáng nghi ngờ. Chắc là đi ra biển.

“Vậy đây là những thiết bị Naofumi-sama tịch thu được từ cơ sở kia khi chúng ta chiến đấu ở thành phố à?”

Tôi đã thu được khá nhiều thiết bị nghiên cứu dùng Ma pháp, và nhiều loại ống nghiệm khác nhau.

Hiện giờ, Rat, Taniko, vài nô lệ khá thông minh, và những nhà nghiên cứu từ lâu đài đang trong quá trình lắp đặt.

“Đúng thế. Để vượt qua Đợt Sóng, chúng ta phải tận dụng mọi thứ mà chúng ta có thể thu lấy được.”

Raphtalia đang lơ đãng dùng tay gõ gõ vào một ống nghiệm rỗng.

Còn Babaa hiện đang huấn luyện cho những nô lệ trong làng mong muốn được chiến đấu từ lúc rất sớm.

Dường như bà ta đang tìm người để tiếp tục khóa huấn luyện Spartan như nhóm của Raphtalia.

Con chó đóng khố được chọn làm ứng cử viên.

Mà, tôi hơi lo lắng là không biết con nhóc đó đi có phải chuyện tốt hay không.

Tuy rằng khả năng phòng thủ của làng sẽ yếu đi, tuy con bé không thể gọi là thủ lĩnh của đám nô lệ nhưng cũng là kẻ giúp bầu không khí trở nên tốt hơn.

Nhưng Raphtalia đã trở về, thế nên chúng tôi, bằng cách nào đó, sẽ xoay xở được thôi.

Nên có như thế nào cũng chẳng sao cả.

Bây giờ, tôi đến để hỏi Rat về tình trạng nghiên cứu.

Điều duy nhất tôi đích thân yêu cầu cô ta là nghiên cứu trên cây Bioplant. Nhưng tôi nghĩ để cô ta tự do nghiên cứu một ít về vài vấn đề khác cũng chẳng sao.

Dù sao cô ta cũng rất nghiêm túc với công việc, nên chắc là các nghiên cứu của Rat cuối cùng cũng sẽ có ích.

“Ara? Ngài Bá Tước... Bây giờ là Hầu Tước mới phải chứ nhỉ? Có việc gì thế?”

Rat đang đứng trước một bể nuôi lớn và đang dùng tay gõ gõ vào phiến đá.

Cái đó, giống như máy tính cá nhân ở thế giới của tôi à?

Rat ngừng công việc lại và nói với tôi.

“Kiểm tra định kỳ thôi. Thế nào? Tình hình?”

“Để xem... Tôi đang điều chỉnh những thiết bị mới mà Hầu tước tịch thu được.”

Bên trong bể nuôi đó, con ma thú có vẻ thân thuộc của Rat đang bơi và giơ tay lên vẫy với tôi.

Khi tôi vẫy tay đáp lại, trông nó rất vui vẻ nheo mắt và bơi vòng vòng.

“Cô định làm cái gì?”

“Bây giờ thì vẫn chưa quyết định. Cơ thể của đứa trẻ này vẫn chưa được tạo thành.”

“Vậy à.”

Có vẻ như chúng sẽ là một chiến lực tuyệt vời, nên tôi rất mong chờ.

Nhưng vẫn có khả năng sẽ gây ra một tai họa sinh vật, nên tôi phải giám sát thật kỹ càng.

Trong trường hợp này,... Hay gọi là tai họa ma pháp? Hoặc là tai họa luyện kim nhỉ?

Tuy thế, vì Rat là kiểu người rất thận trọng trong nghiên cứu nên có lẽ là tôi đã lo lằng thừa thải rồi.

Dường như cô ta có phương châm là phải thận trọng khi nghiên cứu về cây Bioplant hết mức có thể.

Tuy rằng tôi cũng có thể cải tạo được, nhưng nếu tôi giao việc đó lại cho Rat, sẽ cần một khoảng thời gian.

“Tôi đã có nói với ngài tôi đã xem qua những báo cáo về phục chế vũ khí của Hiệp Sĩ rồi phải không.”

“Ừm.”

Cô ta có nói là không đáng để thực hiện.

“Nghĩa là tạo ra những vũ khí có thể tăng trưởng là không thể?”

“Cũng không hẳn như vậy. Vấn đề đó rồi đến một lúc nào đấy tôi cũng có thể có thể tìm ra được biện pháp.”

“Nói chi tiết hơn xem?”

“Tuy vẫn trong giai đoạn thử nghiệm, nhưng ngài hãy nhìn xem.”

Rồi Rat gõ tay lên cái bảng đá, một màn hình tinh thể lỏng hiện lên từ cái bảng đá đó, và hiển thị một bản thiết kế.

Một vật thể được tạo hình theo kiểu 3D.

Từ những gì tôi thấy, một cái xe kéo?

Nhưng... Trông giống như nó là sinh vật. Một dạng côn trùng à...?

“Cái gì đây?”

“Ma thú dạng xe kéo cỡ lớn.”

“Hả?”

“Vẫn trong giai đoạn ý tưởng thôi, nhưng vũ khí có thể trưởng thành... Không, một ma thú có dạng vũ khí, tôi phải tạo ra một thứ lớn lớn, rồi thu nhỏ dần. Đây là mẫu thử nghiệm đầu tiên.”

À... Nói cách khác, nghĩa là cô ta sẽ tạo ra một chiếc xe kéo bằng ma thú nhân tạo rồi thu nhỏ nó dần.

Thì ra là vậy.

Vấn đề là nó có thể tự di chuyển được không.

Hay phải nhờ bọn FiloRial kéo?

Mà, hình như bọn Firo không thích điều này.

Vì đó là một ma thú, có thể nào để con người vào đó không chứ?

Sẽ rất là đáng sợ nếu nó ăn mất bất cứ ai ở trong đó.

“Vậy cô xem nó có thể làm gì?”

“Ma pháp hỗ trợ và một vài thứ khác. Và tôi nghĩ nếu gắn thêm một cái cần trục vào, nó sẽ có thể trói được kẻ địch.”

“Hừm... Vậy nó có thể hoạt động như một xe kéo thông thường không?”

“Cần nghiên cứu thêm. Tôi không cho rằng nó sẽ có khả năng tự hành được, nên đó chỉ mới là dạng thử nghiệm thôi. Nếu không chạy tốt được, tôi sẽ bỏ nó đi.”

“Vậy sao.”

Với một loại ma thú khó làm như thế đúng là việc chế tạo thử rất cần thiết.

Mặc dù cô ta có hơi kỳ lạ, nhưng bây giờ Rat cũng đã trở thành thuộc hạ của tôi rồi.

“Nếu cái đó thành công, sẽ đến cái này.”

Và, xuất hiện tiếp theo là một bộ Firo Kigurumi mà tôi đã cho Rishia mặc.

Rất nhiều những chi tiết phụ và ký tự được viết dày đặc trên đó.

“Thứ ta thấy chỉ là một bộ Kigurumi thôi mà?”

“Không không. Đó là một ma thú dạng Kigurumi.”

“Haa...”

Rat lại gõ cái póc lên cái bảng đá lần nữa, và bộ Kigurumi ấy chuyển động.

Trông cứ như một con FiloRial đang chạy vậy.

“Vấn đề là ngài hiện có rất nhiều loài FiloRial chủng biến dị, nên tôi chẳng biết thứ này có cần thiết không. Có lẽ là tôi vừa đi một con đường vòng rồi.”

Đúng vậy đấy.

Tuy nhiên, ý tưởng lại rất hấp dẫn. Một bộ giáp trưởng thành được.

Mà, bộ Giáp Man Di mới của tôi cũng có hiệu quả Lực Trưởng Thành.

Tuy vậy, tôi lại không hiểu đó là thứ gì nữa.

“Nếu nó thành công, tôi sẽ chuyển sang ma thú dạng vũ khí, nhưng để hoàn thành thì còn xa lắm.”

“Hiểu rồi. Có một kế hoạch cụ thể như thế cũng rất tốt.”

“... Ngài không bảo đó là dị đoan và bác bỏ sao. Ngạc nhiên thật đấy.”

“Làm đến nước này mà cô mới cảm thấy lương tâm cắn rứt à? Ta vốn không phải người của thế giới này, nên ta không quan tâm đến luân lý của các người.”

Tuy nhìn như thế, nhưng chẳng phải tôi vốn là một tên Otaku trước khi đến đây hay sao?

Tôi đã đọc truyện tranh và chơi rất nhiều game có nhiều nhà khoa học điên rồ lắm rồi.

So với họ, bà cô này còn tốt chán.

Mà quan trọng hơn, cô ta có khả năng giúp chúng tôi gia tăng chiến lực.

Nếu đám ma thú dạng xe kéo thành công, chúng tôi có thể chuyển chúng thành ma thú dạng xe tự hành.

Không... Nếu mọi việc phát triển tốt, có khi chúng tôi sẽ có cả một con Robot khổng lồ, có lẽ tôi đã nghĩ quá nhiều rồi.

Trong thế giới Fantasy này, nếu có con Robot có thể phun lửa cũng rất tuyệt.

Ngoài việc tăng cường chiến lực, mơ mộng về những thứ khác cũng không tồi.

Cái bộ Kigurumi có thể phát triển kia cũng như thế.

Thay vì phải thường xuyên sửa chữa, chúng ta có thể phát triển trang bị mạnh hơn.

“Những ý tưởng này rất thú vị. Cô không nhất thiết phải đặt mục tiêu cuối cùng là vũ khí phát triển đâu, vẫn còn rất nhiều tính năng khác nữa mà.”

“... Lần đầu tiên mà ngài Hầu tước ủng hộ tôi đến mức này đó.”

“Nếu cô có thời gian cám ơn, hãy dành nó mà tìm ra kết quả nào đi.”

“Quả đúng là ngài Hầu Tước.”

“Im đi. Bắt đầu làm việc đi... Đúng rồi. Việc chế tạo thử loại thực vật dạng xe kéo bằng cây Bioplant có vẻ sẽ nhanh đấy.”
“Đúng là vậy.”

Khi tôi đang đề ra phương án cho Rat, Raphtalia trông như đang muốn nói gì đó.

“Dường như hai người đang nói về một đề tài rất tuyệt thì phải.”

“Cũng không đáng kinh ngạc đến thế đâu. Có thể nói kỹ thuật phát triển từ những giấc mơ mà.”

Nếu không có lòng tò mò và ước mơ, chắc chắn sẽ không có sự tiến bộ nào.

Thường thức thì luôn luôn thay đổi.

Trong thế giới của tôi, nô lệ là điều phi thường thức, nhưng trong thế giới này, những tồn tại đó là điều tự nhiên của đất nước.

Nếu cứ để tâm những gì người ta nghĩ thì làm sao có được điều mình muốn được.

“Và? Khi nào thì cơ thể của anh bạn quý giá của cô sẽ hoàn thành?”

Mục tiêu của Rat có lẽ là làm cho con ma thú đó mạnh mẽ hơn, để chúng tôi có thể tiếp tục hợp tác, có lẽ không nên cản trở điều đó.

“Nếu chỉ muốn cho đứa trẻ này ra ngoài, tôi có thể tạo ra một cơ thể Homunculus, nhưng như thế sẽ không thể trở nên mạnh mẽ được. Vậy nên tôi không muốn tạo ra một dạng thay thế... Tôi muốn thiết lập một hệ thống giống như là hạt nhân của Long Đế kìa.”

“Vậy à, Homunculus sao.”

Cô ta có ý muốn biến đồng bọn của mình thành tồn tại mạnh nhất.

Tin rằng đồng bọn sẽ đáp lại ý tốt của cô ta, chính bởi vì như thế Rat mới tiếp tục nghiên cứu.

Ngay cả khi không thể điều khiển cơ thể được, thì vẫn có thể ngay lập tức cứu vãn được thất bại... Cho đến khi có thể chuyển sang một cơ thể mới có cấu trúc như mảnh hạt nhân của Long Đế.

Gaelion chính là một ví dụ tốt.

Gaelion Cha nằm trong Gaelion Trẻ Con. Và nó có thể chuyển đổi qua lại.

Hiện thời, hình như có khoảng thời gian nhất định cho việc chuyển đổi.

Có thể nói Rat muốn đồng bọn của mình có thể được như Long Đế vậy.

“Mà, trong lúc đó, cô cũng nên hoàn tất những nghiên cứu mà ta yêu cầu luôn đấy.”

“... Thực sự là tôi chẳng có cách nào có thể làm trái Hầu tước được.”

Rat làm vẻ mặt phức tạp gãi gãi đầu rồi cô ta gật đầu.

“Sẵn nói về hạt nhân của rồng...”

Raphtalia lấy cái túi đang đeo bên hông ra.

“Gì thế?”

“À, vâng. Khi em đi tu hành với Sư Phụ, chúng em có đi săn rồng, đây là ‘quà lưu niệm’. Em nghe nói chúng rất cần thiết, nên có mang theo, còn những thứ khác em đã nhờ người chuyển vào kho của làng rồi.”

Raphtalia để cho tôi nhìn vào bên trong túi.

Bên trong có rất nhiều long hạch thạch.

Một, hai, ba... Số lượng khá nhiều.

Rốt cuộc là con bé đã chiến đấu bao nhiêu lần vậy?

Cơ mà, săn rồng là thế quái nào chứ?

“Vậy thì, gọi Gaelion đến đây.”

Bởi vì như thế, tôi đi ra ngoài phòng nghiên cứu và gọi Gaelion đến.

“Ừm. Có nhiều mảnh hạt nhân đấy.”

“Nó nói chuyện—”

Gaelion vừa lẩm bẩm vừa kiểm tra bên trong chiếc túi, Raphtalia rất ngạc nhiên.

À ngẫm lại thì, tôi vẫn chưa nói cho con bé biết.

Và trong suốt sự kiện Wrath Dragon, con rồng này cố ý im lặng.

“Ừ, Gaelion có thể nói chuyện được. Còn nhớ lúc chúng ta chiến đấu với con Hủ Long không? Tên này là con đó lúc còn sống đó.”

“Cò- Còn sống...? Vậy, vậy sao nó sống lại được chứ?”

Tôi giải thích ngắn gọn về Gaelion.

Raphtalia thực sự rất ngạc nhiên.

“Với số lượng như thế này, ta sẽ mạnh hơn khá nhiều đấy.”

Các mảnh hạt nhân giống như một dạng Doping với loài rồng vậy. Chúng sẽ khá hữu ích đây.

Món quà lưu niệm tốt thật. Ngoài ra, còn nhiều thứ khác nữa đang chờ trong nhà kho kia.

Lát nữa tôi sẽ xem qua chúng cùng với chú của Imia và nhờ ông ta chế tạo vũ khí và áo giáp.

“Một lượng lớn được lẫn lộn trong đó là mảnh vỡ Long Đế. Thật quá tốt.”

Gaelion dốc ngược cái túi vào miệng và ngay lập tức nuốt sạch sẽ.

“Những thứ đó bán ra rất được giá đấy, ngươi nên xem trọng chúng hơn.”

“Hừm, đổi lại thì ta sẽ trở nên mạnh hơn, ngươi phải thừa nhận điều đó chứ.”

Đúng thật là, cái con rồng vô dụng này... Chỉ giỏi cái lớn lối thôi.

Bỗng nhiên vảy của Gaelion phát sáng.

“Hmm... Ừm ừm.”

“Nhớ lại được gì rồi?”

Những tri thức đã thất lạc của Long Đế, quan trọng nhất là để biết được phương thức đột phá giới hạn Lv 100.

“Thật không may, những mảnh vỡ này không chứa tri thức về thông tin mà ngươi đang tìm.”

“Chết tiệt!”

Những thông tin tìm được là ngẫu nhiên, nên khó mà trúng được thứ gì hữu ích.

“Tuy vậy...”

“Tuy vậy?”

“Ta biết được rằng, các Hiệp Sĩ có thể dùng ma pháp trên cấp Dreifach, Revelation.”

“Cái đó ta biết rồi!”

Tại sao, tôi chỉ toàn kiếm được những thông tin mà tôi đã biết kia chứ?

Mà, dù sao thì tôi cũng có thể học được cách sử dụng, nên cũng không hẳn là vô nghĩa.

“Và, Tứ Thánh Hiệp Sĩ trước đây, và bộ tứ trước đó nữa, ta nhớ là mặc dù họ sống sót qua Đợt Sóng, nhưng lại không thể chiến thắng được Đợt Sóng.”

Hả? Sống sót được, nhưng không chiến thắng được?

Vậy nghĩa là sao chớ? Sống sót qua được chẳng phải là chiến thắng được sao?

Chẳng lẽ giống như là thắng trận đấu nhưng lại thua trong trò chơi?

Quả là bản chất của Đợt Sóng vẫn rất bí ẩn.

“... Không được giết Tứ Thánh... Nếu không, sẽ cực kỳ khó khăn để vượt qua Đợt Sóng. Ngay cả với Thất Tinh, là gần như không thể. Và đây là Đợt Sóng cuối cùng. Nếu thất bại, thế giới sẽ bị phá hủy.”

Đây là lần cuối... Có lẽ không phải nó muốn nói đến Đợt Sóng tiếp theo chứ?

Không thể nào, có lẽ là nó đang nói đến toàn bộ Đợt Sóng mà trước khi chúng tôi bị triệu hồi đến để chiến đấu.

“Còn về Tứ Thụy...” (Thụy có nghĩa là may mắn, điều tốt lành)

“Tứ Thụy?”

“Ta không thể nhớ thêm nữa. Đấy là tất cả những gì ta thu được từ mảnh vỡ.”

“Được rồi. Cũng có tí hữu dụng.”

Tuy có khuyết thiếu, nhưng tôi cũng nên cảm tạ vì những thông tin kia.

Mặc dù không tìm được thông tin mình muốn, nhưng tôi lại nghe được những thông tin không ngờ đến.

Vấn đề ở đây là, thế nào mới coi như chiến thắng, và làm gì thì là thất bại.

Đánh bại tất cả kẻ địch tuôn ra từ Đợt Sóng là chiến thắng, hay còn phải làm gì khác nữa.

Có lẽ việc thu thập các mảnh hạt nhân là cần thiết rồi.

“Bên cạnh đó, số lượng những người ta có thể trợ giúp Class Up gia tăng. Nếu có ai đó muốn, ta sẵn sàng thực hiện.”

“Được.”

Tôi gỡ mảnh hạt nhân khỏi bộ giáp Man Di, và đưa cho Gaelion để làm mới nó.

... Năng lực của bộ giáp tăng lên một chút.

“À, được rồi, nhà Luyện Kim Thuật, ngươi không phải nói muốn kiểm tra cơ thể ta sao.”

“Đúng vậy.”

“Mong muốn thèm khát sức mạnh của ta cũng rất lớn. Nếu như đã có đầy đủ các thiết bị, bất cứ khi nào ta cũng có thể tham gia cải tạo.”

“Taniko sẽ làm ầm lên đó.”

“Về Wyndia, đừng để ý làm gì. Nếu ta không mạnh lên, ta sẽ không bảo vệ được người ta muốn bảo vệ.”

“Rat đang nghiên cứu về sự kế thừa ý thức của loài rồng, hãy nói cho cô ta nhiều nhất có thể đi.”

“Nói thì nói như vậy, nhưng nó cũng tương tự như cách hít thở vậy đó, ngươi hiểu chứ?”

Mu... Quả thực con Gaelion này nói đúng.

Việc này đúng thật rất khó.

“Do đối tượng đã cho phép nghiên cứu, thế nên tốt thôi. Nhân tiện thì tôi cũng thử tìm tòi xem có gì có thể dùng được cho cải tạo không.”

“Fufufu, ta cần phải có sức mạnh để đánh bại FiloRial Nữ Hoàng kế nhiệm.”

Gaelion mỉm cười tà ác, có lẽ nó cũng hiểu được rằng nó không phải đối thủ của Firo.

Mà, với cảm giác như thế, tôi kết thúc chuyến đến thăm phòng nghiên cứu của Rat.