Sự Trỗi Dậy của Khiên Hiệp Sĩ

Chương 264: Sự Trỗi Dậy của Khiên Hiệp Sĩ Chương 264 – Familiar




“Chúng ta sẽ tới đâu tiếp theo đây?”

“Đúng rồi. Đến phòng của Firo.”

Hiện tại, tôi cũng đã dành cho Firo một căn phòng.

Một phòng trong nhà tôi.

Tôi đã nghĩ để con bé ở trong chuồng Filo Rial cũng chẳng có vấn đề gì, nhưng Firo đã muốn như vậy, nên chẳng còn cách nào khác.

Trẻ con luôn muốn có phòng riêng mà. Nên chuyện này cũng như vậy thôi.

Cơ mà, con bé hình như không ở lại bên trong đó.

Lúc này cửa đang khóa, nhưng giờ là lúc thích hợp để kiểm tra xem có gì lạ không.

Chúng tôi bước vào nhà, rồi mở cửa phòng Firo.

“Đây là...”

Lăn lóc khắp phòng là đồ chơi trẻ em và những vật lấp lánh, y hệt như gian phòng của con nít.

Tuy thế, lại có một cái tổ chim làm bằng rơm.

Con bé có dùng nó không? Chẳng có dấu hiệu từng dùng qua nào cả.

“Có lẽ sẽ có vài cái trứng đây.”

“Firo đẻ trứng ạ?”

“Ừm, có lẽ với Motoyasu... À không, có lẽ là trứng với Melty.”

“Melty-chan là con gái mà!”

Raphtalia liền sắc bén bắt bẻ.

Thế nhưng, Raphtalia lại không hề hay biết, rằng Firo và Melty đã có cái quan hệ như thế kia kìa!

Tuy nguyên nhân chủ yếu là do tôi gây ra đó.

Thế nhưng ngọn nguồn cũng không hoàn toàn là như thế.

Mặc dù chủ trương của bản thân con bé có thể sẽ khác.

“Thực sự thì cũng có thể là của Naofumi-sama đấy chứ!”

“Nằm mơ mà có!”

Đúng thật là, Raphtalia đang nghĩ cái quái gì vậy?

Nói rằng Firo là đối tượng của tôi, có nói mớ cũng để lúc ngủ hẵng nói chứ.

... Mới không lâu về trước tôi còn suýt nữa bị xâm phạm đấy.

Được rồi, tôi đang kiểm tra xem có gì trong căn phòng lộn xộn này không, nhưng...

Trông như có các loại khoáng thạch khá quý và các món trang sức được vứt vương vãi.

Chúng từ đâu ra vậy?

Ngoài ra, trong tổ còn có xương nữa. Đồ ăn thừa đấy à?

Mà ngẫm lại thì, Firo có 2 bộ mặt.

Một mặt là ngây thơ một cách tự nhiên, và một mặt khác là dã thú. Phần dã thú có lẽ mới chính là bản chất thật.

À, tôi đã cảnh cáo con bé trước đó rồi, và cũng không có cục tròn tròn[1] nào hết, nên cũng tốt thôi...

Về mấy cái xương này, chắc là xương rồng.

Chắc đó kiểu như chiến lợi phẩm lúc tôi cho Firo chạy loạn lên và đi luyện Lv?

“Nếu ta mà lấy chúng, con bé có lẽ sẽ nổi giận.”

“Em nghĩ là việc tự ý nhìn mà không xin phép đủ để em ấy nổi giận rồi.”

“Quả thật...”

... Hửm?

“Pii!”

Từ trong bộ giáp của tôi, hai con FiloRial non chui ra và bắt đầu kiểm tra căn phòng.

“Đó là cái gì vậy!”

“À, mấy con non ta nhận từ Firo, chẳng biết chúng chui ra từ đâu nữa.”

Khi tôi cởi bộ giáp, vẫn chẳng thấy chúng, kể cả khi đã cởi bộ đồ luôn.

Thỉnh thoảng chúng từ những kẻ hở của bộ giáp mà bò ra.

Mấy con FiloRial non này rốt cuộc là cái gì vậy.

“Naofumi-sama... Lẽ nào chúng là ký sinh...”

“Cái gì!”

2 con non này, thực sự ký sinh vào tôi sao?

Đừng đùa chứ!

“Pii!”

2 con non lục lọi trong tổ rồi từ từ kéo ra một thứ gì đó.

Cái gì vậy?

Đó là một vật tựa như một viên ngọc to hơn nắm tay tôi một chút.

“Viên ngọc đẹp quá. Có màu hồng nhạt.”

“Ừ... Nó là gì nhỉ?”

“Sao em biết được?”

Tôi thử giám định nó.

Ma Lực Thạch... Của Firo?

“Pii!”

2 con non ấy để hòn đá Ma lực thạch vào tay tôi.

“Cầm nó?”

“Pii!”

“Nếu Firo mà thấy, sẽ không có nguy hiểm gì chứ?”

“Pii!”

2 con chim non lắc đầu.

Nhưng mà, các ngươi là cái quái gì vậy.

Trong khi đang suy nghĩ, Ma lực thạch đang trên tay tôi bỗng tan ra và bay hơi đi mất.

“Uwa!”

Một đám khói bốc lên và loại khí đó bay về phía tôi.

Toi rồi! Chạy thôi!

Ngay khi nghĩ vậy, màn khói đã vây xung quanh tôi, rồi... Biến mất.

“Ca- Cái gì thế này?”

“Naofumi-sama, ngài không sao chứ?”

“Ừ... Có vẻ như không có chuyện gì khác thường cả.”

Để đề phòng, tôi kiểm tra Status.

Nếu gặp phải một trạng thái bất thường nào đó mà lại không hay biết thì rắc rối lắm.

Tôi cảm giác ma lực có tăng lên một chút. Thực sự thì... Cái quái gì thế này?

Có cảm giác như tôi vừa nhận được thêm một thứ gì đó như là gia hộ của Gaelion.

Ngoài ra, tôi còn có thể cảm nhận được vị trí của Firo.

Hình như, con bé đang chạy về đây.

Cái gì? Thế này?

“Pii!”

“Các ngươi—”

Khi tôi vừa nghĩ như vậy, thì dấu ấn nô lệ trên 2 con non thay đổi.

Chiếc khiên bắt đầu phát sáng.

Nhận được Skill 『Familiar・Filo Rial』.

Nhận được Skill 『Mode Change・Filo Rial』.


Familiar?

Giống như trong những game Sử Ma đấy hả...? (Sử Ma: Có nghĩa là sai khiến ma thú)

Rốt cuộc là cái gì vậy?

Nhưng cứ tiếp tục mà lo lắng về chúng cũng rất nguy hiểm.

Firo sắp về rồi!

“Raphtalia. Phải mau chóng rời khỏi căn phòng. Firo sắp trở về rồi.”

“Ể? À, vâng!”

Và chúng tôi nhanh chóng bước ra khỏi phòng.

Ngay sau đó.

“Firo về rồi đây~!”

Firo vui vẻ bước vào từ cửa chính.

“Chào mừng trở về.”

“Ngài, ngài hình như biết em ấy sẽ về sao?”

“Theo cách nào đó, ừ.”

Tại sao vậy nhỉ?

Tôi có thể cảm nhận Firo đang ở đâu mà chẳng cần phải dùng đến Khí.

Sẵn tiện, Familiar FiloRial và Mode Change FiloRial là cái gì vậy?

“A, Chủ nhân~. Skill mới học được đó là của Fitoria thay cho lời cảm ơn vì lần trước~” (Note: Vụ Thương lên cơn: V)

Bị nhìn thấu rồi!?

Vậy là không cần phải giấu nữa à?

“À ừm~, những đứa trẻ ấy là Fitoria nhờ chuyển cho Chủ Nhân~... Chúng được tạo thành từ Ma Lực và sẽ bảo vệ Chủ Nhân~”

“À, vậy nên chúng mới đột nhiên xuất hiện như vậy.”
“Un. Cô ấy nói là chúng sẽ giữ yên lặng cho đến khi thích ứng được với Ma Lực của Chủ Nhân~”

“... Vậy là chúng ký sinh vào ta à?”

“U—n, và~... À rể? Không nghe được giọng của Fitoria nữa rồi?”

Firo nghịch nghịch cái Ahoge và trả lời.

Quả nhiên là như vậy.

2 con FiloRial non này ký sinh vào tôi!!!

“Nếu ngài không thích, ngài có thể giao chúng cho Firo.”

“Ồ—”

“Bây giờ, Chủ Nhân có thể chuyển Ma lực cho Firo, nên Firo có thể biết được Chủ Nhân đang ở đâu.”

“A, vậy à.”

“... Vừa nãy, ngài ở trong phòng của Firo phải không?”

Ực!

Mà, Firo đã biết rồi thì cũng đành chịu thôi.

“Ta đã nhìn qua phòng của nhóc rồi. Dọn dẹp nó lại một chút đi.”

“Buuu.”

“Và, chúng ta tìm thấy một hòn đá màu hồng trong tổ.”

“Có thứ đó sao~? Firo không biết đó~”

“Không biết á.”

“Nói đến thì... Mel-chan có nói là có thấy nó vào buổi sáng sau khi ngủ cùng với Firo~.”

“Ồ...”

“Dạo này, Mel-chan cũng nhận được mấy đứa trẻ như thế, chắc đó là lý do rồi?”

Vậy là Melty cũng bị ký sinh à.

Cô bé đó đúng là có số khổ.

Nguyên nhân gây ra là tôi mà lại nói như vậy, nghe chẳng hay ho gì nhỉ.

“Pii!”

Tạm thời, tôi không thích chúng, nên cho chúng bám vào Firo đi.

Tôi túm lấy cả 2 và cố gắng nhét cho Firo. Chúng đột nhiên trở nên mềm nhũn rồi nhập vào bên trong cơ thể Firo.

“Ể?”

Raphtalia tròn mắt ngạc nhiên.

Đôi cánh của Firo trong dạng người đang phát sáng.

Và ngay trước tầm mắt tôi xuất hiện biểu tượng Mode Change FiloRial.

... Dường như có một vài loại lựa chọn.

Default, Power, Speed, Magic, và nhiều thứ khác nữa.

Trước tiên thử với Power xem nào.

“A, Firo cảm thấy sức mạnh đang xuất hiện.”

“Hmm...”

Vậy nghĩa là tôi có thể điều chỉnh Status của Firo.

Chỉnh về Default thôi. Con bé mà nổi loạn lên thì phiền toái lắm.

Sau khi làm như vậy, 2 con non kia lập tức tách khỏi Firo và trở về với tôi.

“Pii!”

Rồi 2 con chim đó chui vào áo giáp của tôi ngay lập tức.

Chết tiệt! Ra ngay!

Cởi cả áo giáp cũng không ra! Trong quần áo cũng không có.

Đúng thật là, bọn FiloRial này lại gắn thêm thứ gì đó không cần thiết vào tôi rồi.

Mà, dường như mấy con FiloRial đó đã khiến Firo gia tăng sức mạnh một cách kỳ lạ? Đùa đấy à?

Biết vậy không điều tra phòng của Firo là tốt rồi.

Tôi sẽ ra vài mệnh lệnh vô lý để trả thù.

“Firo, dọn dẹp phòng ốc thường xuyên. Thông qua việc ta kiểm tra đột xuất, nó bẩn thỉu quá mức.”

“Vâ~ng!”

Chẳng rõ vì sao mà Firo lại rất vui vẻ dọn dẹp phòng theo lệnh của tôi.

Không cần đến mấy loại khoáng thạch trông cao cấp kia, nên con bé đem chúng đến nhà kho, tôi có cảm giác con bé biết nghe lời hơn được một chút.

“Ngài biết không~, Firo có cảm giác mình đã hiểu rõ Chủ Nhân hơn~”

“Vậy sao.”

“Firo sẽ không chịu thua Onee-chan đâu.”

“Em đang nói cái gì thế!”

“Tiếp theo Chủ Nhân có đi xem xét phòng của những đứa trẻ khác trong làng không?”

“Ừ.”

Tạm thời tôi đang có dự tính sẽ đi loanh quanh và dò xét.

Trong lúc chủ nhân đi vắng.

Sau đó, dẫn Firo theo, chúng tôi đi tuần tra phòng của các dân làng.

Tiếp theo là của con chó đóng khố... Khi xem xét phòng của Kiel, chúng tôi thấy một quyển nhật ký.

Chúng tôi đọc qua, nhưng nội dung trong đó chỉ toàn là về những món ngon con bé ăn trong ngày, về mấy cái khố, và để trở nên nam tính.

... Căn phòng gì mà giống y như cái chuồng chó thế này? Cái con chó đóng khố đâu rồi!

Tiếp đến là Taniko.

Căn phòng đầy các nghiên cứu về sinh thái của Ma thú.

Ghi chép chi tiết về tính cách, kích thước, sở thích của từng con ma thú trong làng.

Đúng thật là con bé vẫn như vậy, rất yêu quý ma thú.

“Mặc dù em vẫn nghĩ chúng ta đang làm chuyện xấu, nhưng mỗi người đều rất cá tính.”

“Un.”

“Đúng vậy...”

Sau đó là nhà của Atlas với Fohl.

Thực ra, đó là căn nhà mà Atlas gần đây mới chịu dùng.

... Kiểm tra bên trong, việc lau dọn rất kỹ lưỡng.

Mà, do Atlas thường đến chỗ tôi. Và do Fohl không có ở đây nên gần như nó chẳng hề được sử dụng.

Trước tiên, phòng của Fohl.

Chỉ độc một giường và môt bàn. À, do thằng nhóc mới trở về hôm này, nên chẳng có gì thay đổi cả.

Phòng của Atlas thì đầy những con thú nhồi bông, tôi không hề biết đấy.

Tôi cũng chưa từng thấy vật gì đáng giá của Atlas cả.

Mà chẳng phải đó là vật sở hữu của Fohl hay sao? Hở?

Như vậy chẳng bằng nói rằng phòng của Atlas cũng là phòng của Fohl à.

Cảm giác như nó được trang hoàng nhiều hơn lần trước tôi thấy.

Khắp nơi được dán giấy dán tường màu hồng. Trên giường không có dấu hiệu thường được sử dụng.

Kiểu như... Cái phòng này khác hoàn toàn so với những căn phòng khác.

Phòng của con gái có khác.

“Căn phòng dễ thương quá. Atlas-chan ngủ trong phòng này ấy ạ?”

“Không? Có lẽ nó chưa hề được dùng mãi đến khi Fohl quay trở về.”

“Un. Atlas-chan luôn ngủ trên chiếc giường ở cạnh giường của Chủ Nhân mà.”

“... Trên giường của chị à?”

“Nói thì cũng không khác như vậy lắm. Con bé ngủ cùng với Sadina.”

“Nghĩa là tối nay em phải ngủ trên cái giường đầy mùi của Atlas-chan và Sadina-neesan sao...”

Raphtalia nhíu mày như thể cảm thấy khó chịu.

Mà, là như vậy đó.

Atlas dường như chỉ muốn đến phòng của tôi, nên có vẻ như căn phòng riêng này là không cần thiết.

Hãy xem như đây là căn phòng mơ ước của Fohl đi.

Còn... Phòng của Sadina không ở trong làng.

Cái căn cứ bí mật kia là nhà của cô ta.

Tiếp theo là phòng của Imia.

Tộc Lemo xây nhà ở trong đất phía dưới ngôi làng.

Tạm thời, họ xây dựng theo một cách nào đó để không làm sạt lở đất.

Tôi không thể cưỡng chế mở cửa do nó không phải là làm từ Camping Plant, nhưng cửa lại không khóa.

Bên trong là những bản vẽ quần áo, những con ma-nơ-canh, chúng chỉ ra rằng con bé rất nghiêm túc trong việc may mặc.

Ô? Cái kính râm mà tôi tạo ra được treo trang trí trên tường.

Hiện tại, con bé đang đeo một cái kính râm do những người tộc Lemo khác làm. Bởi vì so với cái được làm bởi tôi trong lúc ngẫu hứng thì tốt hơn nhiều, nên tôi đã khuyến khích con bé dùng nó.

Thật là một đứa trẻ ngoan biết trân trọng đồ vật.

Chỉ có nơi này là khá dễ thấy.

Phòng các nô lệ khác cũng tương tự như vậy.

Tuy nhiên, cũng có nhiều phòng dọn dẹp qua loa, nói chung đều rất bẩn, y như phòng của Firo vậy.

Trong giờ ăn tối, tôi nói về chuyến kiểm tra bất ngờ này và cảnh báo bọn chúng.

Chú thích




[1] Pellet (ペリット): Là những vật thừa không thể tiêu hóa được trong dạ dày chim Cú, và được nôn ra khỏi cơ thể, có hình dáng là một cục vê tròn. Trước đây là thứ mà Firo nhổ ra và được coi như là bảo vật