Sự Trỗi Dậy của Khiên Hiệp Sĩ

Chương 270: Sự Trỗi Dậy của Khiên Hiệp Sĩ Chương 270 – Vua Lợn




Ngày hôm sau.

Motoyasu với nhiệm vụ áp giải Witch đã quay trở về làng bằng Portal, mang theo đoạn phim quay cảnh Witch bị nhà vua lợn của Faubley ‘làm thịt’.

Cũng có một vài binh sĩ của ông ta cùng trở về đây.

Dường như là để xác nhận rằng tôi có xem đoạn phim đó hay không.

Do không muốn một mình xem nó, nên tôi bảo Ren, Motoyasu, và Itsuki đến xem ‘buổi chiếu thử’ này.

Binh sĩ cũng có nhắc nhở là cảnh ghi bên trong không được ‘hay’ cho lắm, nên mong rằng tôi đừng để những người khác nhìn thấy.

À, tạm thời Raphtalia và Rishia cũng đang cùng xem với tôi.

Còn Nữ Hiệp Sĩ... Cho cô ta xem sẽ nguy hiểm lắm, nên tôi đuổi cô ta ra rồi.

“Khiên Hiệp Sĩ-san đang xem đấy phải không—?”

Uwa... Đúng thật là một kẻ nhăn nhúm, và mập như lợn.

Ông ta trông giống với cái gì thì phải.

A, trông ông ta y hệt như con quái vật trong bộ phim nổi tiếng Star Wars.[1]

Ông ta bao nhiêu tuổi vậy? Chắc chắn phải lớn tuổi hơn Trash rồi, tuy nhiên cái vẻ ngoài xấu xí kia đã che mất những dấu hiệu tuổi tác.

Có cảm giác như là một con quái vật không có tuổi tác vậy.

“Khôôôôôôôôôôông!”

Witch hét lớn.

“Ngươi ồn ào quá. Thế này làm sao ta gởi tin nhắn đến Khiên Hiệp Sĩ-san được.”

Lão ta mạnh bạo nắm tóc của con Witch đang trần truồng.

“Ugu... Khôôôôôông!”

Có vẻ như Witch đã điên rồi.

Thật sảng khoái làm sao.

“Câm miệng!”

Lão dùng cánh tay ú núc chộp lấy cổ Witch, trông lão ta làm việc đó rất thành thạo.

Oi. Đó là động tác bẻ cổ gà mà.

“A... Kư...”

Tuy Witch giãy dụa rất mạnh, nhưng vô ích, chỉ sau một lúc ả ta sùi bọt mép và bất tỉnh.

Sau đó, tên vua lợn tự giới thiệu bản thân, rồi vả mạnh vào mặt Witch để ả tỉnh lại, tiếp theo là những cảnh đáng tởm lợm.

Là những cảnh Sadistic (ác dâm) + giao phối của lợn.

Nếu thứ này mà ở thế giới của tôi, chắc là đã bị cảnh sát bắt lâu rồi.

Không cho những người khác xem quả là một quyết định đúng đắn.

Melty có lẽ sẽ không sao, nhưng Kiel và Taniko mà xem chắc sẽ sợ run cầm cập quá. (Trans: Vãi, tên Naofumi chuyên nghĩ xấu cho Melty, người ta con gái nhà lành, vậy mà...: V)

Dẫu sao, cái thứ này gây ám ảnh không ít, nên tôi sẽ cố gắng không để chúng nhìn thấy nếu hắn ta còn gởi tiếp nữa.

“U...”

Ren, chỉ mới sau 3 phút đã lấy tay bịt miệng và chạy ra ngoài nôn.

Raphtalia cũng đi ra cùng lúc với hắn.

Haa, tôi cũng cảm giác như muốn bệnh đây này.

Còn Motoyasu, Itsuki và Rishia thì sao?

“Fu—fufufun.”

Motoyasu đang trải một tờ giấy ra và vẽ cái gì đó.

Khi tôi thử nhìn xem hắn đang vẽ gì, thì phát hiện đó chính là Firo.

Tôi thực sự rất ngưỡng mộ hắn có thể vẽ được khi đang xem những hình ảnh đáng buồn nôn kia.

À mà, hắn ta vốn có xem đâu chứ.

Trong khi tôi đang cảm thấy khó chịu thì hắn lại đang ngân nga một bài hát cứ như đang chế giễu tôi...

“Đừng nhìn đi chỗ khác mà hãy xem phim kia kìa.”

“Xem những cảnh giao cấu của bọn lợn thì có gì vui đâu chứ? Hơn nữa, còn là nội dung con đã thấy rồi, Nghĩa phụ-san.”

“Ngươi dửng dưng đến vậy sao?”

“Trông nó chẳng khác gì lúc giết bọn ma thú hết. Hahaha.”

Un. Tôi cảm nhận được sự điên loạn của Motoyasu.

Bộ 3 bám theo hắn vừa xem phim vừa chảy nước miếng.

“Con lợn kia. Trông béo múp và ngon lành quá.”

“Chẳng phải trông nó có vẻ hơi cứng quá sao?”

“Để cho nó ôi thiu một tí sẽ mềm và ngon hơn. Đồ ôi thiu cứ để đó cho tớ!”

Đúng là suy nghĩ của dã thú.

Mà, như vậy mới đúng là Filo Rial.

Về sau, tôi mới biết rằng Midori có thể dùng hai loại tấn công là độc và hủy hoại.

Tuy vậy, có thể xem những cảnh này mà vẫn dửng dưng như thế, lũ này đúng là ma thú.

Tiện thể nói luôn thì, ngày hôm sau khi tôi cho Firo xem, con bé có cảm giác muốn phát bệnh.

Vậy là có khác biệt theo cá thể à?

A, nhưng lúc đầu, con bé cũng có bảo con lợn này trông khá ngon.

Có vẻ tên Vua Heo này không còn có thể phân vào loài người nữa rồi.

Rồi, về Itsuki và Rishia...

Rishia đã sùi bọt mép và bất tỉnh.

Itsuki thì vẫn vẻ mặt trơ trơ đó, phải nói là vẻ mặt vô cảm khi xem thì đúng hơn.

“Itsuki, cảm tưởng gì không?”

“Tôi không thấy có gì thú vị cả.”

“Trùng hợp làm sao. Ta cũng nghĩ như vậy.”

Tôi thực sự cảm thấy hối hận vì đã bảo thu lại những hình ảnh đó.

Không, mặc dù tôi muốn có bằng chứng, tôi thực sự lại không ngờ rằng mình phải xem cho đến cuối.

Chẳng lẽ không thể tua nhanh nhanh qua được hay sao chứ.

“Để chắc chắn ngài đã xem, chúng tôi sẽ thu lại hình ảnh.”

Những binh sĩ cầm một thủy tinh cầu hướng về phía tôi.

“Ít nhất ta sẽ giả vờ như đang xem vậy.”

“Vâng. Ừm... Chúng tôi rất tiếc vì sự bất tiện này. Hiệp Sĩ-sama.”

Sự thấu hiểu của binh sĩ quả là một cứu cánh.

Nếu như tôi có lời phàn nàn nào, tên vua lợn đó nhất định sẽ liên tục bắt tôi phải xem chúng cho đến hết mới thôi.

Tôi lơ đễnh giả vờ xem nó, nhưng thực ra lại cố giết thời gian bằng cách dùng Ma pháp Status để kiểm tra trạng thái đám nô lệ.

“Vâng, sau này, chúng tôi sẽ tiếp tục đưa tới. Quốc vương rất vui khi nghe Khiên Hiệp Sĩ-sama muốn có những thước phim ‘hành động’ như thế, nên sẽ tiếp tục gởi tới nữa.”

“... Các anh có thể hiệu chỉnh các hình ảnh đang thu để làm như ta luôn theo dõi không? Nếu cần thiết, ta cũng có thể ‘diễn’ thêm một số hành động nữa.”

“Vâng. Dĩ nhiên chúng tôi có thể.”

Các binh sĩ nói như thế và vào các ngày tiếp theo, bọn họ không có ‘chiếu phim’ nữa.

Tim chỉ có một cái thôi đấy.

Nếu phải xem mấy cảnh phim đáng tởm đó hết lần này đến lần khác, chắc tôi phát điên quá.

Vào cảnh cuối phim, con Witch bị bóp cổ đến bất tỉnh sau khi đã mất cánh tay phải.

Chắc hẳn vẻ mặt sốc nặng của ả rất hấp dẫn, vì lão vua heo kia trưng ra bộ mặt rất ‘ngất ngây’.

Không, tuy rằng tôi trước đây đã từng chơi Guro Game và Game ‘làm nhục’ rồi.

Nhưng không phải là như thế.

Chỉ với mỗi việc là cầm cái thứ này, ở thế giới của tôi là đã bị bỏ tù rồi.

Và cuối cùng, tuy Witch rất dễ dàng bị giết, nhưng tên Vua Heo kia lại cho rằng những thước phim đó có thể mua vui cho tôi, và có lẽ lão cũng nghĩ rằng tôi sẽ vui vẻ mà xem một lượng lớn cảnh những phụ nữ khác bị hắn làm nhục.

Thay vì chơi với món đồ chơi yêu thích trong một thời gian dài, hắn ta dường như đã tìm ra một nguồn vui mới.

Xuống địa ngục đi. Ta không cần xem thêm mấy bộ phim đáng tởm về những phụ nữ bị làm nhục nữa.

Và kết quả là, có một Đống thủy tinh cầu vô dụng chất trong nhà kho của làng.

Thực sự thì tôi không hề muốn gặp quốc vương của Faubley đó tí nào.

Tôi, một lần nữa, tự hứa với lòng là sẽ không gặp tên Vua Heo đó.
“A—... Mình thấy muốn bệnh rồi.”

Vào một buổi tối vài ngày sau đó.

Tôi vừa bước vào suối nước nóng đảo Cal Mira vừa làu bàu như thế.

Tôi đã phân chia công việc cho mỗi người, và khi tối đến, tôi dùng Portal chuyển Itsuki và Rishia tới đảo.

Do Itsuki vẫn chưa hồi phục lại ma lực và SP, nên hắn không dùng Portal được.

Thế nên tôi mang họ đến đây.

Tôi cũng đã cho phép Rishia được vào tắm phía bên nam.

Chắc con bé lo rằng nếu chỉ có tôi với Itsuki, hắn sẽ chết chìm mất.

Nên Rishia mặc một bộ quần áo màu trắng đang giúp Itsuki ngâm mình vào nước.

Một bộ đồ tắm chẳng tốt hơn sao?

Ngoài ra, Raphtalia, Firo và Melty cũng có đến suối nước nóng.

Atlas cũng muốn đi theo. Nhưng bị Fohl cản lại.

Suối nước nóng là nơi tốt nhất để ngâm mình thư giãn.

Tôi vừa mới rửa mình xong và chuẩn bị bước vào nước thì Firo mang theo Melty trên lưng nhảy qua tường rào sang phía chỗ tắm bên nam.

“Chủ Nhân, tắm chung đi~”

“Firo-chan! Đây là bên của nam! Chẳng phải Naofumi cũng ở đây sao!”

Melty vội vàng kéo cái khăn lên che ngực, xấu hổ chống cự và hăm dọa Firo rời đi.

Firo, nhóc vừa mang một kẻ phiền toái đến một nơi phiền phức rồi đấy.

“Không sao đâu, Mel-chan. Ở đây chỉ có Chủ Nhân, người mang cung, với Rishia onee-chan thôi.”

“Naofumi và Cung Hiệp Sĩ ở đây mới chính là vấn đề đó!”

“Ể~?”

Firo, nhóc có vẻ cảm thấy khó hiểu nhưng phản ứng của Melty mới là đúng.

Việc dạy dỗ con bé cứ lại cho Raphtalia với Melty đi.

Tôi mà nói với con bé về chuyện đó thì có hơi kỳ lạ một chút.

“Nhưng tắm chung với Chủ Nhân vui lắm, Mel-chan cũng tham gia đi.”

“Không! Tớ sẽ bị vấy bẩn!”

“Ê này!”

Melty vừa ngâm mình sâu vào hồ nước vừa nói.

Thấy cô bé nói về sự trong sạch và sự xấu hổ, tôi bắt đầu nghi ngờ liệu cô bé có thật là em gái của Witch hay không.

Mà, sao cũng được.

Firo như không nghe thấy gì, biến thành dạng người rồi ngồi kế bên tôi.

“Pii!” X2

Từ trong cái khăn quấn quanh eo tôi, Ma Sử của Filo Rial xuất hiện.

“Các ngươi từ đâu chui ra vậy!”

“Nao, Naofumi sinh ra Filo Rial!”

Melty nói như vậy, nhưng từ phần khăn quấn quanh người cô bé, cũng xuất hiện một con non.

Tôi cũng đã có nghe nói qua chuyện của cô bé, nhưng quả đúng là cả Melty cũng bị ký sinh nữa.

“Cô mà cũng có quyền nói thế sao!”

“I- Im đi!”

“Ahaha— Chủ Nhân và Mel-chan đang rất vui vẻ.”

“Chẳng có cái gì vui hết!” X2

Chết tiệt, con chim này chẳng biết đọc bầu không khí gì cả!

“Chủ Nhân, kỳ lưng cho Firo.”

“À, rồi rồi.”

Nếu tôi mà không làm, Firo sẽ càm ràm mãi cho xem.

Cũng đã vài ngày kể từ lúc chúng tôi bắt đầu đến đây để an dưỡng.

Chuyện Firo nhảy sang bên nam đã trở thành chuyện thường ngày.

Nhưng đây lại là lần đầu tiên con bé đem Melty sang.

Tôi lấy ra cục xà phòng, và chà vào lưng Firo, do sau lưng con bé có đôi cánh nên có khá nhiều bọt được tạo ra.

“Hora, Mel-chan cũng lại đây để được kỳ lưng luôn đi~”

“Không! Cần!”

Melty quả thật ngoan cố.

Mà, tôi cũng không ngờ rằng mình lại phải thường xuyên làm việc này.

Cơ mà, Firo rất thường hay đem ai đó từ bên nữ sang đây.

À, người đầu tiên Firo đem sang phía nam là Kiel.

Với một Kiel không có phân biệt rõ nam nữ, con nhóc đó bảo rằng ở bên nữ không thoải mái cho lắm, nên con bé bảo Firo đưa sang phía bên nam.

Sau đó, Kiel và Firo bơi lội tự do bên nam cứ như là chuyện đương nhiên ấy và bị tôi mắng một trận.

Tại sao tôi lại phải đóng vai phụ huynh mà mắng bọn trẻ trong khi tôi đến suối nước nóng này để thư giãn cơ chứ.

Mỗi lần như thế, Raphtalia lại ‘lên lớp’ cả 2 về chuyện không được sang bên đây.

“Rồi đó, sạch sẽ rồi đó.”

“Vâ~ng.”

Tôi dội một xô nước nóng lên con bé để rửa trôi hết đám bong bóng, và Firo lắc mình như một con cún làm nước văng tung tóe.

“Chủ Nhân, cám ơn~, Firo sạch sẽ chưa~?”

“Nếu không tin thì tự mà kỳ lưng đi.”

“Buuuu”

Firo phồng má, còn Melty thì từ chối ra khỏi nước.

Vẫn ồn ào như thường lệ.

“Ta còn muốn ngâm mình một lúc nữa, các người nhanh nhanh quay về bên nữ đi.”

“Vâ~ng!”

Để chữa trị lời nguyền nên tôi ngâm mình xuống nước còn Firo biến về dạng Filo Rial và ngồi kế bên.

Con bé đang nổi lên trên mặt nước.

Vậy ra trước giờ tôi vẫn đang nuôi một con chim sống dưới nước à. Mặc dù Firo có thể bơi.

“A!?”

Firo đột nhiên cất giọng như thể nhận ra được điều gì đó, rồi đem Melty đưa lên lưng mình.

“Fi—ro-chan, cái—...”

Trước khi Melty kịp nói xong, Firo đã nhảy vụt qua vách ngăn về bên nữ rồi.

“Có, có chuyện gì vậy?”

Rishia ngạc nhiên hỏi.

“Ai mà biết.”

“Rishia-san không quay về bên nữ luôn sao?”

Itsuki nghiêng đầu hỏi.

Xem ra trong đầu hắn vẫn còn lưu lại chút thường thức nhỉ.

Mặc dù tôi không biết có thể tin tưởng vào mớ thường thức của hắn đến đâu nữa.

“Em không sao đâu. Itsuki-sama.”

Nhìn 2 kẻ này lại hành xử như một cặp ngu ngốc, đúng là phiền toái.

Tiện thể thì, từ khi dùng nơi này để hồi phục, tình trạng của Itsuki cũng đang trở nên tốt hơn.

Tuy khuôn mặt của hắn vẫn vô cảm như mọi khi, nhưng sự không quyết đoán của hắn đang dần được cải thiện.

Bằng chứng là việc hắn đã có thể hỏi han này nọ.

“Yaa! Nghĩa Phụ-san đấy à!”

À, thì ra là do cảm nhận được tên Motoyasu mà Firo nhanh chóng quay về bên nữ.

Chú thích:




[1] Tra từ Jabba Desilijic Tiure để biết thêm chi tiết: V.