Sự Trỗi Dậy của Khiên Hiệp Sĩ

Chương 284: Sự Trỗi Dậy của Khiên Hiệp Sĩ Chương 284 – Trận Chiến trong Tòa Tháp Thứ Hai




Hửm? Đám nô lệ hành động như đội biệt động đã tới gần được bộ phận trung tâm.

Có vẻ lão phu cần phải đổi kênh khác.

“Kiel-kun!”

Bọn nô lệ của làng hét lên gọi Kiel khi thấy con bé đang đứng chờ sẵn trước cửa phòng.

“Xin hãy tránh ra đi!”

Ô? Trong đám nô lệ đến đây có cả Imia nữa.

Chính con bé đã bảo mình không thích hợp để chiến đấu mà cũng đến nữa à.

“Rất tiếc, nhưng không ai được bước qua cả! Mình đã hứa với Nii-chan rồi.”

Kiel biến thân thành dạng chó, đứng đối lập với đám nô lệ đang cầm vũ khí và chuẩn bị chiến đấu.

“Dù đó có là Kiel-kun đi chăng nữa. Mình cũng không cho phép cậu ngăn cản bọn tớ. Mọi thứ đều là vì Khiên Oniichan.”

“Mọi người sai rồi. Mọi người đã hiểu lầm rồi. Nii-chan... Nii-chan đã ban cho mình sức mạnh. Mọi người cũng nên nhờ anh ấy đi!”

Kiel nhảy lên và nhào vào cắn đám nô lệ.

Tuy nhiên, hình như là do đám nô lệ đã khá quen với chiến đấu nên chúng bắt kịp được với chuyển động của Kiel.

Đám nô lệ có Lv gần bằng với Kiel nên đã đẩy lùi được con bé.

Mục đích của chúng có lẽ là muốn làm tiêu hao thể lực của Kiel.

“... Không còn cách nào khác. Niichan đã dặn, nếu có thể thì đừng dùng đến nó, nhưng tớ sẽ cho các cậu thấy tớ nghiêm túc đến đâu!”

WAAAOOOOOOOOOOOOOOOOOOON!

Kiel tru lên một tiếng, và cơ thể con bé liền biến thành hình dạng mà lão phu đã cải tạo.

Được bao phủ bởi ma pháp, con bé hóa thành một cái bóng đen, và xương của con bé kêu răng rắc khi biến thân.

“A... Aaaa...”

Ngay khi nhìn thấy cái bóng kia, phần lớn đám nô lệ trong làng sợ hãi kêu không thành tiếng.

Chỉ có Imia là người duy nhất giữ được bình tĩnh.

“Haa... Haa... Thế nào! Đây chính là sức mạnh mới của tớ!”

Kiel hào hứng sủa gâu gâu.

Hình dạng đó là một con chó có 3 đầu. Hình dạng của Cerberus.

Cơ mà, vấn đề ở đây là, con bé không thể trở nên lớn hơn được, vốn dĩ là do Kiel biến ra mà..., nên chỉ như một con chó con... Một con Cerberus non.

Không phải là Cerberus, Kielberus mới là cách mô tả bằng Hiragana chính xác hơn, tuy nhiên với cơ thể bé nhỏ, nhìn từ xa quả đúng là rất dễ thương.

Đây là hình dáng mà Kiel mong muốn.

“Tớ tới đây, mọi người! Hãy chuẩn bị đi!”

“Oa! Đừng đến đây! Đừng đến đây, đừng mà!”

“Otou-san! Okaa-saaaan!”

Đám nô lệ trong làng hốt hoảng chạy loạn lên.

“Mọi người, hãy nằm xuống!”

Imia lao lên, và đâm vào Kiel bằng một con dao găm.

Kiel bị đâm vào bả vai và rên rỉ một tiếng.

“Chẳng phải là Imia-chan đây sao. Cậu không sợ mình à.”

“Cũng không đáng sợ lắm đâu...”

... Trông có vẻ như Imia hoàn toàn không hề thấy sợ hãi.

Ờ mà, lão phu cũng phải đồng ý là chẳng đáng sợ gì mấy.

Dù có nhìn thế nào thì vẻ ngoài vẫn rất dễ thương.

“Kiel-kun, cậu đã nói với mình vào ngày mình được Khiên Hiệp Sĩ-sama mua về. Rằng đây là một nơi nếu cố gắng, mình sẽ được đền đáp. Và bây giờ, cậu cảm thấy nơi này có còn như vậy sao?”

“Đúng vậy!”

“Mình lại không nghĩ như vậy. Cho nên mình muốn Khiên Hiệp sĩ-sama trở lại như bình thường. Kiel-kun! Hãy tỉnh lại đi!”

Rồi Imia lấy ra một cái bánh quy từ trong túi và ném đi.[1]

“Đ, đồ ngọt!”

Ngay lập tức đôi mắt của Kiel cứ dán chặt vào chiếc bánh, chạy đuổi theo để bắt lấy, rồi nhai ngấu nghiến.

“Mọi người! Hãy nhân dịp này bình tĩnh lại đi!”

Imia vỗ mạnh tay trước mặt đám nô lệ đang hoảng loạn.

“Nhưng, nhưng con quái vật đó đang ở đây! Phải chạy mau.”

... Phản ứng này. Y như cơn hoảng loạn của Raphtalia khi trước vậy.

À... Thì ra là vậy, ra đó là lý do Kiel lại chọn hình dạng này.

Con bé đã cho rằng Sức Mạnh = Khủng Bố (tinh thần), thế nên mới muốn một hình dáng thật đáng sợ.

Thế nhưng, con nhóc Imia kia, làm sao mà nhận ra được điểm yếu của Kiel vậy...

Có lẽ Ren hay Itsuki đã kể cho con bé nghe những câu chuyện về thế giới của lão phu. Hay chỉ là tình cờ nhỉ.

Cũng có ma thú Cerberus sống trong thế giới này, nên có lẽ chúng cũng có điểm yếu tương tự.

Khi tiến hành cải tạo, lão phu cũng đã nghĩ đến chuyện vậy.

“Cho tới bây giờ, chúng ta tồn tại là vì mục đích gì? Mọi người muốn trở nên mạnh mẽ hơn chính là để chiến đấu chống lại Đợt Sóng kia mà!”

“... Đúng vậy, chúng ta vẫn chưa thua, chúng ta làm việc chăm chỉ để không còn phải mất đi những người quan trọng nữa!”

“Bị Imia-chan mắng cho một trận. Un!”

“Kiel-kun! Bọn tớ không chịu thua đâu!”

“Haa! Cứ đến đây!”

Kiel ngừng nhai cái bánh quy lại và lao nhanh tới đám nô lệ.

Nhanh thật đấy.

Không hổ là Kiel đã được lão phu cải tạo.

Con nhóc đang đùa bỡn với đám nô lệ của làng như trong lòng bàn tay!

“Ku! Cậu ấy nhanh quá! Cứ thế này, chúng ta sẽ không thể chịu được nữa!”

“GÂUUU!”

Một đầu của Kiel ngoạm vào Imia.

“—!”

Cố gắng chịu đau đớn, Imia giữ chặt 2 đầu còn lại.

“Ngay lúc này, mọi người!”

“Un!”

... Cái gì?

Một số nô lệ bắt đầu bắt đầu hát một bài hát ru.

Chết tiệt! Đó là một trong các điểm yếu của Kiel.[2]

“A... Uu...”

Đầu Kiel ngừng cắn Imia, và bước chân của con bé trở nên lảo đảo.

“Uu... Vẫn chưa đâu, tớ... Vẫn chưa xong đâu! Tớ không chịu thua đâu!”

... Không có cơ hội rồi.

Lão phu kết nối đường truyền tới căn phòng của Kiel.
“Kiel. Rút lui.”

“Nii-chan!? Nhưng...”

“Chúng đã biết điểm yếu của ngươi. Cứ như thế này, ngươi sẽ bị đánh bại rồi bị bắt giữ. Rút lui ngay.”

“Chậc! Em hiểu rồi, Niichan!”

Đáng ghét... Không ngờ tình hình lại tệ đến thế.

Đúng là lão phu đã cho chúng thấy được việc cải tạo Bioplant. Nên chắc chúng đã đoán được Kiel cũng sẽ được cải tạo.

Và cả con ma thú gây ám ảnh cho chúng nữa... Có lẽ chúng đã chuẩn bị để đối phó nếu lỡ có gặp nó rồi.

Đó là cách duy nhất lão phu có thể nghĩ ra.

Kiel tuân theo chỉ thị của lão phu, và rút lui khỏi căn phòng.

Và được bảo phải đến trợ lực cho Motoyasu.

Kiel với năng lực chiến đấu cao có lẽ sẽ giúp được Motoyasu cải thiện được tình hình.

Chuông báo động lại kêu nữa.

Dường như có ai đang làm gì đó với hệ thống trung tâm.

Khi chuyển sang kênh đó, thì thấy là Rat đang cố kết nối với bộ phận trung tâm.

Sao cô ta đột nhập vào được chứ?

À à, ra là tranh thủ lúc Firo cùng Atlas đang bận rộn với kẻ giả mạo, Itsuki và Rishia thì cô ta đột nhập vào.

Ngươi tính phân tích những gì lão phu đã làm sao.

Có vẻ như chúng định xâm nhập vào khu trung tâm của những tòa tháp khác thông qua tòa tháp thứ hai, và từ đó đình chỉ hết các chức năng của toàn bộ tòa tháp.

Hô... Ra đó là lý do Rat tham gia lần tấn công này à.

Thế nhưng, vô ích thôi.

“Rafu—!”

Tuyến phòng ngự cuối cùng, con ma thú của Rat mà lão phu đã bố trí sẵn ở đó, phá vỡ trần nhà và xuất hiện.

Khi chiến đấu thử với Firo, có một vài lỗi xuất hiện, nên không thể đưa nó ra thực chiến ngay được, chỉ có thể để nó chờ ở phía trên khu trung tâm.

Đó là nơi tập trung sức mạnh của Đại Địa và Ma lực, rất có lợi trong việc điều chỉnh nên sắp xếp nó ở đó cũng đúng là may mắn.

“Ku... Chỉ còn tí nữa là xong.”

“Không may là vô ích cho ngươi rồi.”

Lão phu kết nối đường dây và nói chuyện trực tiếp với Rat.

“Ngươi nghĩ chỉ với trình độ như thế mà có thể phá được hệ thống bảo mật của lão phu sao?”

“Hầu Tước! Ngài cũng vừa phải thôi!”

“Hahaha. Lão phu sẽ khiến ngươi hối tiếc vì đã chống lại lão phu. Lên đi!”

Thật mỉa mai. Rat. Ngươi sẽ bị con ma thú mình yêu quý nhất hạ gục!

“Rafu—!”

Mii-kun dùng cái đuôi lớn của mình quất vào Rat.

Bởi vì đã quá quen với loài ma thú, Rat đã dùng kiến thức đó để dự đoán và né tránh, cô ta ném ra một cái ống tiêm.

Vô ích thôi. Đừng nghĩ nhiêu đó là đủ để khiến Chủng Raph được cường hóa kia phải ngừng lại.

“Thuốc không tác dụng...”

Thốt lên một tiếng khó tin, Rat bị Mii-kun làm cho không thể di chuyển.

Mii-kun rút cái ống tiêm ra, và bắt đầu đi về phía Rat.

“Rafu—!”

Nó giơ cánh tay to lớn của mình lên, và mạnh mẽ vung xuống.

“Au...”

Đây vốn là một căn phòng nhỏ ở trung tâm tòa tháp, với nhiều thứ máy móc thiết bị nên Rat bị sẩy chân và té xuống mặt đất. Mii-kun lại giơ cánh tay lên lần nữa.

“... Rafu—”

Mắt của Mii-kun và Rat giao nhau.

“... Mii-kun?”

“Ra- Rafu—!?”

Ánh mắt giao nhau chỉ trong khoảnh khắc.

Mii-kun bỗng ôm đầu và rên rỉ.

Ku... Dường như việc điều chỉnh vẫn chưa đủ thì phải.

“Hầu tước! Đây là sao vậy!”

“Không biết. Đấy là do con ma thú của ngươi muốn đó.”

“Cho dù là thế... Ngài lại làm ra chuyện như vậy!”

“Rafu—!”

Mii-kun bắt đầu nổi diên, và khu trung tâm bị phá hủy.

Ku... Phiền phức quá rồi.

Chẳng bao lâu sau, với một tiếng *xoảng* vang lên, Hạt Nhân ở bộ phận trung tâm đó bị vỡ nát.

Ầm ầm ầm! Cả tòa tháp nhanh chóng sụp đổ.

Chẳng còn cách nào khác.

Lão phu mở toàn bộ đường truyền trong tháp thứ 2 lên và ra lệnh.

“Hỡi các thuộc hạ. Tòa tháp sắp sập rồi. Hãy mau chóng thoát ra. Nếu các ngươi chạy về tòa tháp thứ ba, bọn giả mạo sẽ không thể đuổi theo được.”

Lão phu bèn chuyển kênh để xem trận đấu giữa kẻ giả mạo và Firo, có vẻ như trận đấu đã bị gián đoạn do cơn chấn động.

Vẫn chưa hạ được ả giả mạo à.

Giả mạo mà cũng khá nhỉ.

Nhờ có Kiel giúp, Motoyasu đã có thể đẩy lùi được Ren và Gaelion. Chúng đang chạy đến chỗ Firo và nhập bọn với Sadina trên đường đi. Xem ra lão phu có lẽ phải thừa nhận lần chiến đấu này chúng ta đã thất bại.

Và Mii-kun nghe được lệnh rút lui, nó nhìn Rat một cái rồi leo lên trần nhà để chạy trốn.

“Mii-kun! Chờ đã!”

“... Rafu~!”

Đó không còn là Mii-kun mà ngươi biết nữa đâu.

Mà đó là một thuộc hạ mới được tạo ra của lão phu.

Sau khi nói ‘ngươi không trở về với ta sao?’, Rat cũng thoát ra khỏi căn phòng và nhập bọn với kẻ giả mạo.

Cũng thời gian đó, Motoyasu gặp nhóm của Firo và dùng Portal để nhảy đi.

Đoạn hình ảnh cuối cùng mà lão phu có thể thấy được là cảnh Ren, Itsuki đem tất cả thành viên rời khỏi nơi đó bằng Portal.

Tên Itsuki này, có vẻ như lời nguyền của hắn cũng được chữa khỏi một chút, nên đã hồi phục được một ít SP.

Lại thêm phiền phức rồi.

Tóm lại, cuộc chiến ở tòa tháp thứ 2 đã kết thúc trong thất bại.

Đành phải thừa nhận điều đó vậy.

Chú thích:




[1] Trong bộ Sử Thi Aeneid (viết bởi Virgil) quyển 6, Aeneas với sự giúp đỡ của Cumaean Sibyl đã dùng một ổ bánh ngọt có tẩm thuốc để đánh thuốc mê Cerberus, kẻ gác cổng Địa ngục và nhờ đó tiến vào được bên trong cổng.

[2] Trong truyền thuyết Hy lạp cổ đại về Orpheus và Eurydice, Orpheus đã dùng cây đàn Lyre của mình ru ngủ Cerberus để đi vào Địa ngục nhằm tìm lại người vợ đã mất. Sử Thi Georgics (quyển 4) của Virgil cũng có đề cập đến việc này. Trong Harry Potter cũng có cảnh cây đàn của Snape ru ngủ Fluffy.