Sự Trỗi Dậy của Khiên Hiệp Sĩ

Chương 328: Fenrir Force




“Sao ngươi lại nhìn đi chỗ khác vậy hả!” (#` 皿 ´)

“À, xin lỗi, xin lỗi.”

Được rồi, việc tôi cho hắn thấy là tôi đang nhàn nhã với hắn nên dừng ở đây thôi.

Raphtalia và những người khác cũng có vẻ không gặp vấn đề gì cả.

Chắc cũng đến lúc tôi nên bắt đầu nghiêm túc rồi.

“Mọi người! Mau niệm ma pháp hỗ trợ lên ta! Nếu có thêm sức mạnh của mọi người thì cái gã này sẽ bị ta đánh bại dễ ràng thôi!”

Này này... Chờ đã! Từ lúc nào mà luật lệ của trận đấu lại biến thành như thế vậy.

Không phải chỉ cần một mình ngươi là có thể hạ được ta hả??

“Zweite Boost!”

“Zweite Magic!”

... Vân vân.

Tuy rằng có rất nhiều phép hỗ trợ khác nhau lần lượt được niệm lên hắn ta, nhưng không hiểu sao tôi chẳng thấy có thay đổi gì đáng kể cả.

Tuy nhiên, so với mấy cái phép đó thì quả thật tính năng của All Revelation Aura X kinh khủng thật.

The như dự đoán của tôi, năng lực được tăng cường lớn đến mức có thể lấp đầy khoảng cách Lv gần gấp 3 lần giữa hai bên.

Mà... Cho dù không phải Hiệp Sĩ, nên nếu không phân bố số điểm thì cũng sẽ vậy thôi nhỉ.

“Hay lắm! Nếu được hỗ trợ đến mức này thì ta sẽ ổn thôi!”

“Này, ngươi thật sự thấy được buff nhiều ma pháp hỗ trợ đến vậy cũng được à?”

“Đừng tưởng vì ngươi trở nên mạnh hơn một chút thôi mà có thể lên mặt nhé!”

“Ngươi là kẻ duy nhất mà ta không muốn bị nói câu đó đấy.”

“Ngươi chỉ có thể cười được trong lúc này thôi. Hãy nhận lấy ma pháp được tăng cường nhờ vào sức mạnh từ mọi người của ta đây!”

Không... Không phải là ta đang cười đâu, mà ta đang cạn lời thật rồi đấy... ╮ (╯_╰) ╭

Trong lúc tôi đang nghĩ vu vơ như thế thì Tact đã bắt đầu niệm ma pháp của hắn

Không muốn phải khen nhưng... Nhanh thật đấy

『Ta, người Hiệp Sĩ thật sự ra lệnh cho căn nguyên của sức mạnh. Bây giờ ta một lần đọc hiểu được chân lý. Hãy thiêu rụi kẻ địch của ta bằng cơn bão lửa!』

“Dreifach Fire Storm!”

Dreifach!?

Này đợi chút đã, cái gì vậy =.=

Mồm thì nói là hiểu được ma pháp đến cực hạn trong khi nó chỉ là Dreifach à.

Chuyện này thật lố bịch.

Mà nếu nghĩ kỹ thì ma pháp hệ Reveletion chính là ma pháp chuyên dụng của Hiệp Sĩ.

Nếu mà nói theo tiêu chuẩn cơ bản của thế giới này, Dreifach sẽ trở thành hệ thống ma pháp mạnh nhất chắc.

Thực tế, trong tất cả những ma pháp tôi từng thấy cho đến bây giờ thì đây đúng là cái có niệm chú nhanh nhất thật.

“Nhận lấy này!!!”

Tact vừa bắt đầu phát động ma pháp vừa nở một nụ cười đắc thắng.

Và rồi một cái vòi rồng lửa được sinh ra và bay thẳng hướng đến phía tôi.

『Chỉ là một Hiệp Sĩ đơn thuần, ta ra lệnh cho căn nguyên của sức mạnh. Bây giờ ta một lần đọc hiểu được chân lý, hãy phá bỏ cơn bão lửa của tên kia!』

“Anti Dreifach Fire Storm.”

Bắt bài được Tact, tôi liền phát động ma pháp vô hiệu hóa cái vòi rồng của hắn.

Và như chưa từng có chuyện gì xảy ra, vòi rồng tan dần vào không gian và biến mất hẳn.

Cho dù thời gian trễ lâu đến như vậy, tôi vẫn có thể vô hiệu hóa hoàn toàn ma pháp của hắn.

“(Ta ngạc nhiên đến mức nói không ra lời rồi đấy. Người đã đạt đến được cực hạn ma pháp thật ấy hả? Ngươi đã sống ở thế giới này bao nhiêu năm rồi thế?”

“Cái...!” ∑ (;゚д゚)

Đòn ma pháp tất sát của mình bị vô hiệu hóa một cách nhẹ nhàng đến khó tin, Tact nhất thời không thể nói nên lời.

Hình như đây là kiểu ma pháp phạm vi rộng, đừng nói là hắn đã tăng Lv bằng ma pháp này nhé?

“Ra đây là năng lực của Trượng... Nhất định ta phải cướp được nó!”

“Đếch phải do trượng...”

Có phải hắn nhầm lẫn gì không, nghĩ rằng tôi mạnh như thế đều là do sức mạnh của cây trượng này.

Đột nhiên tôi nhớ lại Ren và mấy tên kia như hồi còn trẻ trâu trước đây... Lâu lắm rồi tôi mới cảm thấy bực mình đến vậy.

Mà đúng là sử dụng cây trượng này khiến khả năng phân tích ma pháp nhanh hơn thật. Nhưng mà việc đọc được ma pháp của đối thủ đều là nhờ kết quả nghiên cứu của bản thân tôi.

“Nói đúng hơn, bởi vì có một Long Đế ở bên cạnh nên ngươi cũng đã được học long mạch pháp, đúng chứ? Mấy cái ma pháp đó đúng là chuyên gây trở đấy!”

Thật sự tôi đến cạn lời với thằng này. ╮ (╯_╰) ╭

Có thật là hắn đã đạt đến được ma pháp cực hạn không vậy?

Công nhận là tốc độ niệm phép của hắn nhanh đi.

Nếu là với phép Dreifach thì hắn còn không mất tới năm giây để niệm.

Nhưng tôi thừa khả năng niệm với tốc độ nhanh hơn như thế.

Tất nhiên là nhờ vào ma pháp hỗ trợ cùng với cây trượng của Trash.

Theo như phỏng đoán của tôi thì tên này... Mà thôi việc này để sau nói thì tốt hơn.

Hửm?

Tôi quay về phía có dấu hiệu của ma pháp.

Và thấy con witch, kẻ vẫn chưa học được một bài học nào, đang định niệm một ma pháp và bắn về phía tôi.

Chắc Witch đang tưởng tượng ra một kết cục là sẽ khiến cho tôi để lộ sơ hở và Tact lợi dụng cơ hội đó để tấn công tôi.

Nằm mơ.

Tôi bước một bước lên trước để đưa cả hai kẻ này đứng trên một đường thẳng, tôi sẽ thổi bay luôn cả con Witch cùng với cả Tact.

“Zweite Wing Blow――”

“Fenrir Force X!”

Xen lẫn Khí vào trong, tôi liền phóng ra skill nhắm vào cả Tact và Witch trên cùng một đường thẳng để xử cả hai một lần và mãi mãi luôn.

Mối liên hệ giữa ta và ngươi sẽ được kết thúc ngay tại đây!!!

Cây trượng phát sáng chói lóa, phần trang trí hình con sói mở ra và một tia sáng phóng ra từ viên đá quý.

“Wow!”

Trước mắt tôi một thứ giống như một tia laze cực lớn phát ra và phóng về phía Witch.

Đáng lẽ sẽ là vậy nhưng do độ giật nên nó đã bị trượt mất!

Tact với cự ly siêu gần với tôi cũng đã né tránh được chiêu đó.

Chẳng phải phản xạ thần kinh của hắn quá tốt hay sao?

Chính xác thì kỹ năng sẽ kéo dài khoảng 3 giây thì phải?

Vì trượt mất rồi nên nghĩa là phải hủy kỹ năng này thôi nhưng mà SP tiêu hao nhanh quá.

A... Sau khi bắn xong rồi tôi mới nhận ra.

Chẳng phải tôi cần cho bọn chúng nếm mùi đau khổ hơn nữa rồi mới giết hay sao.

Nếu không làm thế thì tâm trạng tôi sẽ không tốt lên được.

Với ý nghĩa như vậy, pha bắn trượt vừa rồi cũng không tệ cho lắm.

“Chậc! Trượt rồi à.”

Từ vị trí cách vài mét so với tia laze tôi vừa bắn, Witch đang xụi lơ trên đất.

Vì hoàn toàn đã trượt mất ả ta. Nhưng nó lại trúng vào đứa không liên quan khác.

Theo như tôi nhớ được thì một cô gái loài người mặc trang phục hầu gái đã tan xác sau đòn đó.

Có vẻ đến một mảnh thịt cũng không còn sót lại luôn.

Mà cô ta đã dám chĩa cả súng trường vào tôi cơ mà, nên là có sống hay chết ra sao tôi cũng chẳng quan tâm.

Cái này có tính là sát nhân không nhỉ?

Tôi hoàn toàn không có một chút cảm giác tội lỗi nào.

Vì nói đi nói lại thì đây là một đám người mà chỉ cần tôi sơ hở ra một chút thôi là bị chúng bắn chết ngay.

Vậy nên đây chỉ là tự vệ chính đáng.

Không phải chỉ có mình Witch mà cô ta cũng đã định bắn tôi nữa.

“A...”

Tact thất thần nhìn theo chiếc khăn quàng cổ đang rơi lơ lửng trên không trung. Thứ dường như là của người con gái đã biến mất đó.

“Lần sau ta sẽ không trượt đâu!”

Để thời gian lãng phí thế này thì không được rồi..

Tôi nắm chặt lấy cây trượng và bắt đầu nạp ma lực.

“Thằng khốnnnnnnnnnnnnnnnnnn!!!!”

Tact đã trở lên điên cuồng y như Trash hồi trước, hướng về phía tôi và vung vũ khí của hắn một cách bừa bãi chẳng có một quy tắc quái gì.

Móng Vuốt, Roi, Rìu, Chùy, và Dụng Cụ Ném

Tôi né tránh tất cả.

“Tên khốn này!!! Tên khốn nhà ngươi vừa giết Erie! Ta... Tuyệt đối sẽ không bao giờ tha thứ! Ta sẽ giết ngươi một cách tàn bạo nhất!”
“GYAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!”

Đám harem của Tact hình như cuối cùng cũng đã nhận ra được tình hình đang xảy ra trước mắt, và cùng nhau kêu gào hoảng loạn.

Tuy nhiên, không biết có phải là do nóng giận quá hay không mà những bước di chuyển của hắn trở lên vô cùng dễ đoán.

Tôi thường thấy trên anime đi kèm với cơn giận dữ thì sức mạnh cũng thay đổi theo nhưng mà, thực tế thì lại như này đây.

Nó khiến tôi nhớ lại khung cảnh trận chiến của Ren với nữ kỵ sĩ khi cậu ta bị lời nguyền ăn mòn.

Đây chắc là cảm giác của cô ta khi đã né được tất cả đòn đánh khi ấy đây mà.

Nói thế này có vẻ hơi ngược đời, nhưng hắn nên giận dữ một cách bình tĩnh hơn.

Phải vừa giận dữ vừa suy nghĩ xem sẽ giết đối thủ thế nào cho hiệu quả.

Như là tôi bây giờ đó!

“Người làm sao mà hiểu được! Erie là người bạn thơ ấu của ta. Cô ấy luôn ở bên ta từ lúc nhỏ! Cô ấy là đối tượng đầu tiên của ta (xxx đầu tiên ấy: V) , cô ấy là một tồn tại như thế vậy mà... Vậy mà, người lại giết... Giết cô ấy... Ngươi không có tư cách làm việc đó!”

“Biết quái được! Nếu đã ra chiến trường thì không thể nào có thể biết được khi nào cái chết ập đến. Ngươi có thể nói ra được câu đó đối với những người đã từng bị ngươi giết không!”

Cái kiểu lý thuyết cùn gì thế này.

Muốn đi giết người ta nhưng lại không muốn đồng đội của mình bị giết, tôi thật chẳng thế nào có thể hiểu được cái logic này của hắn.

Nếu hắn thật sự nghĩ là không muốn để cô ta chết dù thế nào. Thì hắn nên chuẩn bị tâm lý sẵn sàng lấy thân mình ra mà bảo vệ cô ta chứ.

Atlas... Luôn nói lời này với tôi.

Có thể sẽ chết ở tại nơi thậm chí còn không phải là chiến trường nữa.

Nếu đó là người quan trọng thì phải luôn luôn ở tại nơi có thể bảo vệ cho người đó bất kỳ lúc nào.

Cái lúc mà tôi giơ cây trượng lên và phóng ra kỹ năng, thì hắn đã làm cái quái gì?

Chẳng phải đến cả việc hành động để bảo vệ cô gái đó, hắn cũng không thể làm được hay sao?

Không, nói đúng hơn, chính vì ngươi đã né tránh nên bạn thơ ấu của ngươi mới chết.

Nếu quan trọng đến như thế thì ít nhất trong nháy mắt đó sao ko cố mà căng cơ thể ra mà bảo vệ đi chứ.

Nếu mà cảm thấy đòn tấn công đầy tính uy hiếp như vậy, thì hắn ta lại càng phải cố bảo vệ.

“Là người đã giết cô gái đó, ta sẽ nói ngay tại đây. Cái chết của cô ta chính là do lỗi của ngươi vì đã không bảo vệ cô ta!”

Dù là lô gic hay là cái gì, đó cũng chẳng phải là chuyện của tôi.

Trận chiến này chỉ đơn giản là trận chiến của những kẻ giết người với nhau mà thôi.

Nếu mà muốn bảo vệ và không để ai phải chết bằng bất cứ giá nào thì hãy sẵn sàng đánh cược bằng tính mạng sống của mình đi.

Cách làm thì có vô số kể.

Tact có vẻ như đang thiếu mất giác ngộ sẵn sàng chấp nhận cái chết khi mà ai cũng có thể sẽ chết chỉ vì tên bay đạn lạc.

Aaa... Khó chịu thật đấy.

“Air Strike Float Mirror, Second Float Mirror.”

Tôi triển khai Float shield phiên bản Trượng, và cho chúng xoay vòng xung quanh Tact

“Grừ...! Chết tiệt! Đừng có chạy!”

“Tại sao ta phải đứng yên để nhận công kích từ ngươi chứ. Dùng trượng thì cách chiến đấu của ta khác hẳn với khiên, đúng không nào?”

Phải rồi, cũng không hẳn là phản xạ của tôi chậm hay gì đâu.

Đương nhiên, với một đối thủ đáng gờm thì tôi sẽ không theo kịp được, nhưng với tình trạng đã niệm phép hỗ trợ cỡ này thì không thể nào không tránh được mấy đòn của hẳn.

Cho dù cầm khiên, phản xạ thần kinh của tôi cũng chẳng thay đổi gì.

Đó là bởi vì tôi cố ý không né tránh.

Làm người cầm khiên mà lại đi tránh né thì làm gì cho đời đây.

Ngăn chặn hành động của đối phương chính là nhiệm vụ của người cầm khiên.

“Ta sẽ phóng ra một loạt các ma pháp, nên lo mà đỡ cho hết này.”

“Làm gì có thằng điên nào đi hứng hết chứ!!”

Tôi niệm những ma pháp có niệm chú ngắn.

“Zweit Fire! Zweit Water.”

Nhân tiện về ma pháp thuộc tính thì tôi chỉ biết đúng hai cái này.

Vì ngay từ đầu có biết nhiều thì tôi cũng có dùng được đâu.

Chỉ tạm thời sử dụng được bằng cây Trượng hàng mượn được nên cũng chẳng cần phải nhớ mấy thứ khác.

“Đòn công kích cỡ này thì...”

Ma pháp bay đi theo một đường thẳng tắp và Tact dễ dàng tránh được.

Nhưng mà đó chẳng phải mục đích của tôi.

Sau khi né tránh, hai đòn ma pháp đã bắn trúng vào lưng của Tact.

“Grừ!? Cái... Cái gì vậy!?”

“Đến nước này rồi thì ngươi phải hiểu rồi chứ?”

Năng lực của Float Mirror có thể làm cho ma pháp và skill được chỉ định phản xạ theo mọi góc độ khác nhau.

“Được rồi để cho ngươi dễ hiểu ta sẽ biểu diễn cho xem. Air Strike Blast!”

Nắm lấy cây trượng đã được nạp xong, tôi phóng ra kỹ năng.

Ma lực được phóng ra thành một chùm ánh sáng.

Tên Tact lại định tránh né nhưng mà, theo ý muốn của tôi, gương được điều khiển phản xạ blast, và chúng bay vòng vòng xung quanh Tact.

Vì tôi không chủ ý bắn trúng hắn nên hiển nhiên đây chỉ là đang chơi đùa với hắn mà thôi.

Hắn vẫn có thể đuổi kịp đúng là ngoài dự tính nha!

Blast giờ đã hoạt động như một cái lồng.

A, đã tạo thành Combo rồi.

Chuyện như vậy cũng có thể hả?

Nói đúng hơn, những chiếc gương đang tự chuyển động thay cho việc tôi phải điều khiển chúng.

Tiện thất đấy.

Cái này thì không biết Trash có thể kiểm soát được không?

... Chắc là làm được thôi nhỉ???.

Dù nói là Trash thì tôi vẫn có thể thấy kiểm soát thứ này khó đến mức nào.

Quả nhiên cho dù là vũ khí nào thì hình như cũng đều có tính tương thích cả.

Nếu mà là Trash bây giờ thì hẳn có thể kiểm soát nó tốt hơn tôi nhiều.

Bởi vì ông ta từng nói ông ta còn sử dụng được skill cấp cao nữa cơ mà.

Nghe nói là ông ta có thể tạo ra được một hình phản xạ đa diện đa góc độ, bên cạnh đó khi cho phản xạ Air Strike Blast thì có thể phá hủy trên diện rộng.

Cho dù có vật cản thì vẫn bắn trúng được mục tiêu như thường, đây có vẻ như là ưu điểm của nó.

Tuy tôi vẫn có cảm giác là có khả năng cả phe mình cũng bị va lây bởi chiêu này, nhưng ông ta nói rằng nếu qua tính toán cẩn thận thì không thành vấn đề. Cơ mà với tôi thì chắc không làm được rồi.

Nhiều nhất tôi có thể làm bây giờ là di chuyển những cái gương theo ý nghĩ.

Kinh nghiệm của việc này chính là đến từ việc điều khiển Float Shield.

Ôi trời... Quả nhiên tôi vẫn chỉ là Khiên Hiệp Sĩ mà thôi.

“Blast Prison!”

Cùng lúc khi tôi hô lớn, nhà tù được tạo ra bởi Blast phát nổ.

“Guhaaa!”

Ngay lúc nó bộc phát thì Tact bị thổi bay đi.

Đám con gái bám đít thằng Tact hét ầm lên.

Một phần trong số chúng vất vả phục hồi từ cơn hỗn loạn bắt đầu chĩa súng trường về phía tôi

“Chưa đâu! Ta... Ta hoàn toàn không hề hấn gì cả... Chỉ... Chỉ là vết chầy xước ngoài da thôi.”

“À thế cơ đấy!!”

Bởi vì nghĩ rằng tên này đang... Cố gắng chịu đựng nên đám phụ nữ ở phía bên ngoài vòng chiến đấu niệm ma pháp hồi phục lên hắn.

Thậm chí có mấy đứa còn bắt đầu tranh giành nhau niệm phép hỗ trợ.

Lòng tự ái của ngươi cho phép chuyện này à? Đây không phải là thứ đáng phải tức giận sao?

“Ngươi ghét việc những cô gái của mình bị chết đến thế à? Vậy thì nếu ta ưu tiên nhắm vào chúng thì ngươi sẽ chỉ còn có thể cố mà bảo vệ chúng thôi nhỉ.”

Tact đột nhiên sắc mặt trắng bệch, hướng mắt nhìn về phía đám phụ nữ xung quanh hắn.

Sau đó đám phụ nữ thì nhìn tôi run lẩy bẩy. ( ( (゚д゚) ) )

Cái quái gì vậy... Sao tôi có cảm giác như mình đang vào vai ác thế này.

Nhưng tôi lại cảm thấy vô cùng sảng khoái

Việc trả thù nó sảng khoải đến thế này ư... Lần đầu tiên tôi được trải nghiệm đấy.

Chắc là bởi vì vũ khí của tôi ngay từ ban đầu chỉ có thể là khiên, nên chỉ có thể gây đau khổ một cách gián tiếp cho kẻ địch mà thôi.

Không biết đứa nào nói là phục thù sẽ chẳng đem lại bất cứ thứ gì ấy nhỉ.

Đối tượng trả thù nếu không tự phản tỉnh và cải thiện bản thân thì trường hợp đó thì nên giết quách đi cho đỡ chật đất.

Ta nói đúng chứ? Witch.

Nhưng mà nếu cứ giữ cái suy nghĩ này sẽ khá gay go.

Nếu giờ mà tôi quá đắc chí nữa thì có thể sẽ bị lời nguyền nuốt chửng ngay, nên đành thôi vậy.