Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Chương 267: Tiềm năng


Ba ngày nữa đã trôi qua kể từ cuộc gặp với Evan, Bologo đang đến tầng hầm của Viện điều dưỡng Biên Giới. Ở đây có một ga tàu điện ngầm, các đường ray được kết nối với mạng nhện khổng lồ của Opus, từ đây có thể đến thẳng Tổ sâu của Cục Trật tự.

Bologo vẫn mặc bộ đồ đen xám như xưa, đứng một mình trên sân ga tàu điện ngầm, không mang theo thứ gì khác ngoài Mặt nạ Kinh Hoàng và Chất lỏng vảy rắn.

Sau ba ngày nghỉ ngơi, với tư cách là một kẻ bất tử, Bologo nhanh chóng trở lại trạng thái tốt nhất. Sau khi được sự đồng ý của bác sĩ, Borlogo chuẩn bị quay về Cục Trật tự trước.

Thực ra Bologo còn muốn dẫn Palmer đi cùng nhưng sự chống trả của Palmer vô cùng quyết liệt.

"Chắc bây giờ ngươi cũng ổn rồi đúng không? Vài ngày nữa lớp thạch cao sẽ được tháo ra. Ngươi có thể dùng nạng cho vết thương ở chân. Sao không quay lại với ta?"

Sáng nay Bologo đã nói như vậy với Palmer.

Palmer ngái ngủ, sững sờ mất vài giây, sau đó nhìn Bologo, nhớ lại bộ dạng nhão nhoẹt của hắn khi được bế vào, rồi lại nhìn cái dáng vẻ hiện tại.

Đôi mắt sắc bén không thể nhìn thẳng, gương mặt kiên nghị, cơ thể cường tráng, một đấm có thể đấm nát đầu ác ma...

"Ngươi điên rồi!"

Palmer tức giận mắng lớn.

Kẻ bất tử các ngươi thở xong một hơi là có thể đứng dậy tiếp tục chiến đấu, nhưng ta chỉ là một người bình thường a, bị đụng nhẹ một cái cũng cần phải nằm viện mười ngày nửa tháng!

"Không sao, mấy vết thương này ngươi cũng có thể xử lý ở Cục Trật tự mà, đúng không?"

Trong lúc nói, một vài con rắn bạc trườn ra khỏi áo sơ mi của Bologo và vươn về phía Palmer như những chiếc xúc tu, chuẩn bị trói hắn lại.

"Dừng lại! Tổn thương thể xác là một chuyện, tinh thần của ta vẫn còn vết sẹo!"

Palmer khóc lóc, rưng rưng.

"Ta chỉ là một Người thăng hoa vô cùng bình thường, hành động gặp quỷ lần này đâu chỉ có mỗi giáo phái Tinh Hủ, mà còn cả Cận vệ Lá Chắn, thậm chí Phụ Quyền Giả cũng như sung rụng khắp nơi, còn ta thì sao?

Ta chỉ là một Người thăng hoa giai đoạn một, hơn thế còn là một con quỷ xui xẻo. Ngươi có biết nó đã gây ra cho ta nỗi ám ảnh lớn đến cỡ nào không?

Ta đã đăng ký tư vấn tâm lý, ít nhất để cho ta tư vấn tâm lý xong rồi mới đi làm đi!"

Palmer lấy tình và lý ra để thuyết phục, hắn biết rõ rằng với tình trạng của mình hiện tại, một khi Bologo quyết tâm mang hắn trở về nơi làm việc, thì hắn không hề có sức chống cự dù chỉ một chút.

Bologo đưa tay về phía Palmer, ngay khi Palmer định gọi y tá cứu mạng thì Bologo chỉ vỗ nhẹ vào vai hắn và nói với giọng điệu nhẹ nhàng không giống bình thường chút nào.

"Vậy thì nghỉ ngơi cho tốt."

Sau khi dặn dò Palmer xong, bầy rắn bạc lùi về lại dưới lớp áo, Bologo rời đi, để một mình Palmer ngồi ngẩn tại chỗ.

Trên sân ga trống trải, Bologo đang đợi tàu điện ngầm. Nếu là ngày xưa, hắn nhất định sẽ mang Palmer đi cùng mà không chút khách khí, hắn đã quá hiểu cái tâm tư muốn nghỉ ngơi kia của Palmer rồi.

Nhưng sau khi trở về từ Vùng đất bị bỏ hoang, tâm lý của Bologo đã có chút thay đổi nhỏ, tại đó, Bologo suýt nữa đã phải trải qua tử biệt sinh ly.

Palmer suýt chết, Amy thì gần chết.

Mình là một kẻ bất tử, nhưng những người xung quanh mình thì không. Bologo không có bất kỳ ý nghĩ quái gở nào trong lòng, chẳng hạn, để bảo vệ người khác, hắn sẽ hành động một mình trong tương lai.

Điều mà Bologo nghĩ là nếu thời điểm đó hắn là Nguyện Cầu Giả, hoặc thậm chí là một Phụ Quyền Giả, thì tình hình đã hoàn toàn khác.

Đây cũng là lý do tại sao Bologo vội vàng trở lại Cục Trật tự. Taida đã biến mất cùng với Trái tim bất diệt, chuyện này vẫn chưa kết thúc.

Ít nhất thì đối với Bologo nó vẫn chưa kết thúc.

Bologo cần nhiều sức mạnh hơn để giải quyết tất cả những chuyện này. Có thể hắn không có đủ thời gian để thăng cấp thành Nguyện Cầu Giả, nhưng ít nhất cũng phải giải quyết ba thử thách và cố gắng hết sức để rút ngắn khoảng cách giữa hai bên.

Tiếng ù ù vang lên từ phía xa, ánh đèm rực rỡ hiện lên từ cuối đường hầm, toa tàu xé rách từng lớp bóng tối, chậm rãi dừng lại trước mặt Bologo, cánh cửa phía sau bật mở.

...

Đẩy cửa ra, Bologo bước thẳng vào văn phòng, hắn có một cảm giác dù mình đã rời khỏi đây rất lâu, nhưng khi quay lại, văn phòng vẫn như trước.

Lebius vẫn ngồi sau bàn làm việc với đống tài liệu trước mặt, chỉ có một chút khác biệt là lần này cả Uriel và Jeffrey đều không có ở đây, chỉ có mình Lebius trong văn phòng, không biết cả hai đang bận gì.

Lebius ngẩng đầu lên liếc Bologo rồi nói, "Ngươi làm rất tốt."

"Cái gì?"

Bologo hơi bối rối trước câu nói đột ngột này, rồi Bologo mới nhớ ra một điều, đội trưởng của mình cũng là một kẻ rất lập dị.

“Cuộc đột kích, chuyến đi ở Vùng đất bị bỏ hoang, ngươi đã làm rất tốt.” Lebius nhìn tài liệu trên mặt bàn và nói mà không nhìn lên.

"Ồ…"

Bologo ngồi xuống đối diện với Lebius, nói thẳng, "Ta muốn đăng ký thử thách Bộ Ba."

"Thử thách Muối?"

Lebius vẫn không nhìn lên, như thể yêu cầu này của Bologo nằm trong dự đoán của hắn.

"Không, ý ta là ba cuộc thử thách cùng một lúc."

Tiếng bút sột soạt trên giấy dừng lại, Lebius ngẩng đầu lên và nhìn Bologo với một chút nghi hoặc.

Hắn đã từng nghe thấy nhiều yêu cầu kỳ lạ, nhưng yêu cầu kiểu này thì là lần đầu tiên Lebius nghe thấy.

Ánh mắt của Bologo hiện lên vẻ kiên định, "Ta đã làm bài kiểm tra trước đây, linh hồn của ta đã ổn định, mà ta còn là một kẻ bất tử. Dù có thất bại thì thử thách Bộ Ba cũng không thể giết chết ta, tối đa chỉ là ngủ một giấc".

"Cho nên ... thử thách Bộ Ba? Cùng một lúc?"

Lebius cau mày, hắn tưởng Bologo đang nói đùa, nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Bologo thì có vẻ như nó là thật.

"Muối, Lưu Huỳnh, Thủy Ngân, ta nghĩ ta có thể."

Lúc này, thứ chèo chống Bologo không phải là tâm lý tự tin, mà là sự theo đuổi sức mạnh, là lòng khao khát có được sức mạnh mạnh mẽ hơn.

“Ngươi hơi nóng vội rồi, Bologo.” Lebius bình tĩnh trả lời.

"Taida chính là Nhà ảo tưởng, giờ ông ta đã có Trái tim bất diệt. Với sự cố chấp về việc phục sinh con gái mình... thì có trời mới biết ông ta có thể làm ra những gì." Bologo nói.

"Ngươi đang lo cho... Amy?"

Lebius nhớ lại cái tên đó, nói trúng đích.

Bologo im lặng, rồi ngồi phịch xuống ghế như một quả bóng xì hơi, giọng có chút nặng nề.

"So với Alice xa lạ đó, ta càng hy vọng rằng Amy sẽ sống sót hơn. Nàng sở hữu Năng lượng bí mật rất thú vị, lại còn có tài về thuật giả kim. Amy sẽ là một thành viên không tồi trong đội."

Bologo thẳng thắn đến bất ngờ, nói liền một mạch suy nghĩ của mình.

“Ngươi đang đề cử một thành viên mới cho ta?” Lebius nói.

"Coi như là vậy đi... nếu có cơ hội."

Bologo hiểu quyền lựa chọn nằm trong tay Lebius, xét trên các tiêu chí lựa chọn của Đội hành động đặc biệt thì Amy còn kém rất xa.

Đầu tiên, Amy cần phải là người, và thứ hai, Amy còn cần phải là một người đi vay.

Giờ phút này Bologo mới nhận thức được toàn diện Đội hành động mà mình đã tham gia kỳ quái đến mức nào.

Lebius đặt bút trên tay xuống, ngẩng đầu lên nhìn Bologo. Bologo cảm thấy Lebius có thể đang cười, cũng có thể là không. Vị đội trưởng của mình này đúng là bị liệt mặt, đoán suy nghĩ của hắn không khác nào tra tấn, Bologo dứt khoát từ bỏ nó.

"Hả? Đề cử đến từ một chuyên gia đúng là đáng quan tâm", Lebius lại hỏi, "Ngoài những chuyện này ra, ngươi còn có lý do gì? Bologo, không có nhiều thứ có thể khiến ngươi quan tâm đến vậy."

Bologo suy nghĩ kỹ càng. Thực sự không có nhiều thứ mình quan tâm đến cho lắm, ngoài những bí ẩn của bản thân thì người duy nhất có thể giúp Bologo có động lực là Adele, nhưng bà ấy đã ra đi từ lâu rồi.

Cộng sự của mình? Palmer Krex?

Bologo cảm thấy rằng mình không quá quan tâm đến Palmer, hay chính xác mà nói, mình không quá quan tâm đến người cộng sự này trừ khi tính mạng của hắn gặp nguy hiểm.

Vậy thì...

"Nàng là bạn của ta", Bologo trả lời, "Ta không có nhiều bạn".

"Nhưng kỳ thực nàng có thể được coi là tài sản của Taida... tài sản của Cục Trật tự", Lebius cố tình nói, "Ngươi không thể quyết định số phận của nàng".

"Nhưng nàng là bạn của ta."

"Trên quan điểm của Lõi lò thăng hoa thì định vị của nàng chỉ là một vũ khí giả kim có trí óc."

“Vậy thì nộp đơn xin giao nàng cho bọn ta, bọn ta sẽ không lo thiếu vũ khí, phải không? Mà không phải bọn ta vừa lập công lớn hay sao? Mặc dù thất bại trong việc bảo vệ Trái tim diệt, nhưng ít nhất cũng giết chết một Giám mục Scarlet."

Bologo nhìn chăm chú vào Lebius, hiếm khi hắn nhìn Lebius nghiêm túc như này, thường thì hắn rất kính trọng Đội trưởng của mình.

Lebius nhướng mày, nhưng không nói thêm gì về vấn đề này nữa.

"Đừng lo lắng, nàng đang ở Lõi lò thăng hoa, do Bailey phụ trách. Ngươi có thể đến thăm nàng sau."

Lebius mở ngăn kéo như không có đáy của mình, lấy ra một tập tài liệu có in sợi dây xích và bốn thanh kiếm, rồi ném cho Bologo.

"So với mấy chuyện này, tốt hơn là ngươi đọc nó trước để có hiểu biết chính xác về bản thân. Trước khi giúp đỡ một người bạn thì trước hết nên hiểu rõ mình là ai."

Bologo nhìn thấy cấp bậc chỉ định trên tài liệu này, hắn hiểu nó đang chứa một thông tin tuyệt mật nào đó.

"Thông tin liên quan đến Vùng đất bị bỏ hoang?"

"Không, thông tin về Vùng đất bỏ hoang ngươi tạm thời chưa thể tiếp cận. Đây là vì lợi ích của ngươi. Còn nó..." Lebius nói, "Đó là thông tin về chính ngươi".

"Cái gì?"

Thông tin về chính mình, mình muốn biết cái gì còn cần người khác nói cho sao?

"Không phải ngươi vẫn luôn tò mò khả năng Trở từ cõi chết của mình rốt cuộc là gì sao?"

Lời của Lebius khiến Bologo trở nên căng thẳng, hắn chỉ vào tập tài liệu trên tay Bologo.

"Tại sao không tự mở nó ra xem?"