Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Chương 278: Thuyền đi trên cạn


Ánh hào quang chói lọi bốc lên rồi lan rộng, cảm giác thần thánh trải đều khắp nơi trên sắt thép lạnh giá, trông như vương quốc thiên đàng nơi mặt đất.

Năng lượng bí ẩn Cái Chạm Mặc Khải (*).

Năng lượng bí mật này thuộc về Học phái Bí Khải, nó có thể giúp Bailey vượt ra khỏi ranh giới của thực tại và hư ảo để chạm trực tiếp vào ma trận giả kim, rồi can thiệp vào đó ở cấp độ vi mô, khống chế quá trình biến đổi về chất của kim loại và điều chỉnh ma trận giả kim một cách chính xác.

Đáng tiếc là không giống như Amy, Cơ Thể Cộng Hưởng vừa có thể sử dụng cho cả nghiên cứu, vừa có thể tăng sức chiến đấu thì Năng lượng bí mật của Bailey rất hạn chế, chỉ có thể sử dụng trong nghiên cứu.

Nàng cũng đã từng thử dùng Năng lượng bí mật để chiến đấu, nhưng do Cự Hồn Giới Hạn và Aether bài xích lẫn nhau nên rất khó để Năng lượng bí mật của Bailey có thể đột phá ràng buộc của cả hai để gây sát thương trực tiếp cho kẻ địch.

Điều này khiến Bailey hoàn toàn gạt bỏ ý định trở thành một kiếm sĩ giả kim mà thay vào đó thành thật tập trung vào công việc nghiên cứu của mình.

"Thật mệt mỏi a..."

Bailey thở hổn hển, hai tay buông thõng xuống, sau khi Năng lượng bí mật được giải trừ thì con dao mổ nàng đang cầm trên tay tan biến thành bụi vàng.

Chủ trì một nghi thức không phải là một nhiệm vụ dễ dàng đối với mọi nhà giả kim. Nó không chỉ đòi hỏi kiến thức chuyên môn mà còn cả sự tập trung cao độ, nhờ đó, khống chế các vật liệu giả kim này hợp nhất với Aether một cách chuẩn xác, rồi cuối cùng phủ chúng lên thể xác, tinh thần và linh hồn của Bologo.

Chuyện này khiến Bailey hơi nhớ sư phụ của mình, nếu Taida ở đây thì nàng sẽ chỉ phải làm công việc của một trợ lý.

"Được rồi, kiểm tra số liệu trạng thái của hắn."

Bailey hét lên với trợ lý ở bên cạnh. Vài miếng dán điện cực nối với dây cáp kéo dài đến tận các thiết bị ở hai bên được gắn vào ngực của Bologo, sau đó từng trị số nhảy lên đều đặn theo thời gian.

Hiện giờ công đoạn khó khăn nhất đã qua, chỉ cần chờ quá trình biến đổi của Bologo hoàn thành.

Điều mà Bailey không ngờ là giờ đây nghi thức đang diễn ra suôn sẻ đến bất ngờ.

Lau mồ hôi trên trán, Bailey nghi ngờ nhìn Bologo đang nằm trên bàn mổ.

Mọi chuyện liên quan đến người đi vay đều không hề đơn giản, chưa kể đến cái tên Bologo này còn thừa kế sức mạnh của Chúa tể. Sợ tình huống mất kiểm soát như lần trước nên Bailey đã chuẩn bị đầy đủ cho nghi thức lần này, nhưng hiện giờ thì có vẻ những sự chuẩn bị này không cần thiết.

Bologo nhắm chặt hai mắt, nỗi đau bao trùm cả thể xác, tinh thần và linh hồn đã không còn, giây phút này vẻ mặt của Bologo bình tĩnh đến không ngờ, như chìm vào giấc ngủ sâu.

Cái tên này ngủ rồi?

Bailey nhìn Bologo với đủ thứ tò mò trong lòng. Nhưng nàng cũng hiểu tầm quan trọng của nghi thức nên chỉ đứng bên cạnh bàn mổ đợi Bologo tỉnh lại.

Aether nồng độ cao bao phủ xung quanh, theo thời gian, thỉnh thoảng sẽ có những giọt nước màu vàng tách ra từ hư vô rồi rơi xuống người Bologo như mưa phùn, sau đó chúng sẽ bị hấp thụ trong nháy mắt để lấp đầy ma trận giả kim đang dần khô cạn.

Nếu quan sát kỹ hơn thì có thể thấy cơ thể của Bologo đang dần trong suốt, như thể ánh sáng đã bị bóp méo, máu thịt ở đó không còn nữa, mà thay bằng một loại năng lượng thực thể hóa nào đó.

Đây là quá trình Aether hóa do thử thách Muối mang lại cho cơ thể, thể xác phàm trần dần thăng hoa, Aether tinh khiết sẽ lấp đầy sự yếu kém của phàm tính.

Rất khó để quan sát lợi ích mà thử thách Lưu Huỳnh mang lại, nhưng từ các trị số trên thiết bị thì trạng thái tinh thần của Bologo rất ổn định, đây là một hiện tượng tốt.

Về phần lợi ích của thử thách Thủy Ngân thì hiện giờ đã quá rõ ràng. Nhờ thử thách, con rắn đỏ tươi đã tăng thêm tính ổn định cho linh hồn của Bologo, đồng thời cũng mở rộng thêm nền tảng này để giúp ma trận giả kim bao phủ trên linh hồn có thể phát triển hơn nữa.

Phản hồi trực quan nhất là Aether liên tục được hấp thụ, từng hạt mưa vàng thẩm thấu vào ma trận giả kim của Bologo để lấp đầy khoảng trống.

Tam vị nhất thể, quy về ổn định.

"Hoàn mỹ!"

Bailey thầm khen bản thân, mình đúng là một thiên tài.

Việc duy nhất cần làm tiếp theo là đợi, đợi Bologo tỉnh lại. Đi vòng quanh bàn mổ vài vòng, Bailey đột nhiên dừng lại, nghiêng người quan sát Borlogo.

Bologo có vẻ thực sự đang ngủ, không biết hiện giờ hắn đang mơ cái gì.

Đôi mắt của Bailey nheo lại như thể đang nghĩ đến chuyện xấu xa gì đó, nhưng ngay khi nàng chuẩn bị thực hiện thì Bologo bỗng cử động.

Bologo đột nhiên co giật dữ dội như thể vừa giẫm hụt trong giấc mơ (**). Hắn cau mày, mồ hôi túa ra từ trán, trông như đang phải trải qua một cơn ác mộng nào đó.

"Các trị số đang vượt quá ngưỡng bình thường!"

Một giọng nói lo lắng phát ra từ bên cạnh. Các trị số đang thay đổi với biên độ cực lớn, Bologo rơi vào trạng thái mất kiểm soát chỉ trong nháy mắt.

"Chuyện gì đã xảy ra?"

Bailey sửng sốt trước sự thay đổi đột ngột này, rõ ràng mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp, tuy nhiên Bailey không dễ bị đánh bại như vậy, dù cấp bậc không cao nhưng dù sao thì nàng vẫn là bộ trưởng đương nhiệm.

Nàng vẫy tay, Aether phát sáng dọc theo đó, sau đó là vô số hạt mưa đang rơi tí tách biến thành cơn bão dữ dội.

Một lượng lớn Aether được hóa lỏng sau đó được trút xuống Bologo. Bailey lập tức nhấn nút cạnh bàn mổ, đủ loại thuốc giả kim khác nhau được tiêm vào cơ thể Bologo theo những cây kim đã được gắn sẵn từ trước.

Các bệnh nhân khác nhau cần phải có các kế hoạch điều trị khác nhau. Bailey không quan tâm đến việc sống chết của Bologo mà chỉ quan tâm đến sự ổn định của ma trận giả kim, vì vậy tác dụng phụ của những loại thuốc giả kim này cực kỳ nghiêm trọng, nhưng hiệu quả cũng rất rõ ràng. Bologo đã trở về trạng thái ổn định.

Bailey nhìn Bologo đang trong cơn ác mộng và đưa tay ra vuốt má hắn.

"Rốt cuộc ngươi đang mơ về điều gì?"

Bologo đứng trước cơn bão dữ dội như tượng trưng cho ngày tận thế, tận thế của vạn vật. Cơn cuồng phong kéo mọi thứ vào con mắt đen của cơn bão, biến tất cả trở về cõi hư vô.

Dưới lực kéo của nó, ánh sáng và bụi lan khắp nơi dệt thành một dải ánh sáng lộng lẫy, trông như cực quang lấp đầy bầu trời đêm.

Bologo ngây dại trước khung cảnh tuyệt đẹp này, nhưng hắn cũng hiểu có vô số nguy hiểm đang ẩn chứa trong đó.

"Rốt cuộc ngươi là cái quái gì đây?"

Bologo nhìn chằm chằm vào cơn bão chói lòa một lúc lâu, cho đến khi đồng tử trở nên giống như mặt gương, tràn ngập cơn bão chói lòa, cặp đồng tử màu xanh lam đã bị bao phủ bởi một màu đen kịt.

Một cảm giác giằng xé xuất hiện từ trái tim như muốn lôi linh hồn của mình ra khỏi cơ thể. Ma xui quỷ khiến thế nào àm Bologo tiến về phía trước, đồng thời, một bóng đen chồng lên trên cơ thể hắn bỗng xuất hiện, như thể đó là linh hồn đang bị tách ra.

Bologo tiến về phía trước như đang bước trên một cánh đồng băng hoang vắng, ngay sau đó hắn nhìn thấy rất nhiều bóng người giống như mình, cũng đang đi về phía cơn bão.

Không... không đúng...

Không thể tiếp tục tiến phía trước, không thể...

Bologo chống cự lại theo bản năng, nhưng hắn đã mất quyền kiểm soát cơ thể của chính mình. Hắn đã bị cơn bão tóm được và chỉ có thể tiến về phía trước một cách máy móc, vĩnh viễn lạc lối ở nơi đây như những hình bóng hư ảo kia.

Đáng chết!

Bologo thầm nguyền rủa trong lòng. Hắn vẫn nhớ lời dặn của Bailey, nhưng đúng như miệng quạ đen, nàng vừa mới nói về cái gì mà lạc lối với mình bây giờ hình như gặp luôn tình huống đấy.

"Vậy... ngươi chính là Nguồn Bí Mật ư?"

Bologo vẫn giữ lại một chút tỉnh táo và nhìn chằm chằm vào cơn bão lớn như muốn nuốt chửng cả trời đất kia.

Không ai đáp lại.

Tiếng thủy tinh vỡ vang lên từ trong cơ thể, Bologo nhìn vào lòng bàn tay của mình, cái bóng chồng lên người đang dần hiện ra, nếu mình đoán không lầm thì linh hồn của mình sắp bị lôi ra ngoài.

Bão tố nuốt chửng làn bụi trắng xóa mù mịt trời đất khiến tầm nhìn trở nên rõ ràng. Xung quanh Bologo có vô số bóng người, họ đứng đó như những tác phẩm điêu khắc trên băng, một số đang gầm thét, một số đang gào khóc, một số thì cuộn tròn thành quả bóng như thể không muốn đối mặt với hiện thực này.

Khi linh hồn dần bị kéo ra khỏi cơ thể, Bologo quan sát thấy rõ nơi mà bóng chồng tách ra trên cơ thể đang không ngừng kết tủa thành tinh thể, nó bao phủ từng chút một cho đến khi mình trở thành một thành viên của những người đã chết này.

Đột nhiên, tiếng sấm vang lên nơi xa xăm, Bologo quay đầu nhìn về phía sau một cách cứng ngắc, hắn vẫn nhớ bóng đen sừng sừng cùng hàng trăm con mắt đỏ tươi.

Ban đầu chúng bị phân tán và tan vỡ bởi cơn bão chói lòa, nhưng bây giờ Bologo đã tận mắt nhìn thấy, một hình bóng hùng vĩ nhô lên từ mặt đất, nó trông như đang nhìn mình, sau đó chiếc mỏ neo khổng lồ xuyên qua lớp gió và tuyết, đập mạnh vào trước mặt mình.

Sợi dây xích thẳng tắp, cái neo rỉ sét kéo về phía sau, nghiền nát vô số người chết, xẻ dọc cơn gió gào thét như thuyền đi trên cạn.

Không ai bảo Bologo phải làm gì, nhưng theo bản năng, hắn giơ cánh tay phủ đầy tinh thể của mình lên, nắm vào chỗ phình trên mỏ neo khi nó kéo ngang qua. Ngay sau đó, hắn bị kéo lê, hất tung trong tuyết và bụi mù trời, cho dù bị hàng đống xác vụn đập vào mặt, hắn vẫn không chịu buông ra cho đến khi thoát khỏi sức hút của cơn bão.

Đi thẳng về phía trước, đâm vào bóng tối, và trở lại thế gian.

Bologo đột ngột bật dậy, tỉnh lại khỏi cơn ác mộng, ngồi trên bàn mổ thở hổn hển dữ dội.

Ngực hắn phập phồng không ngừng, trên trán mồ hôi lạnh toát ra, như thể Bologo vừa mới phải trải qua một trận đại chiến sinh tử, cảm giác không chân thực lan tràn khắp người.

Sau một hồi sững sờ, Bologo sờ vào khắp nơi trên cơ thể để liên tục xác nhận rằng mình vẫn còn sống, sau khi nhận ra mình đã thoát khỏi không gian địa ngục kia, Bologo mới thở phào nhẹ nhõm.

"Các ngươi đang nhìn cái gì?"

Bologo nhận thấy những ánh mắt xung quanh mình, tất cả nhân viên nghiên cứu đều dừng công việc trên tay lại và nhìn Bologo với vẻ kinh ngạc, một số ít còn quơ tay múa chân.

Bị sốc khi thấy mình hoàn thành thử thách Bộ Ba cùng một lúc sao? Nhưng người này kém cỏi đến vậy?

Ngay khi Bologo đang khó hiểu thì một nhân viên nghiên cứu đã bình tĩnh lại và chỉ về phía ngay cạnh Bologo, hắn quay đầu lại nhìn sang.

Thì thấy Bailey đang ngã dưới đất, ôm đầu, co rúm vì đau đớn.

"Bologo... tên khốn nạn này..."

Đôi mắt giận dữ ló ra từ giữa các ngón tay của anh, từng tiếng thét bất không cam lòng vang lên.

Ngay khi Bologo bật dậy, hắn đã đập ngã Bailey bằng một cú húc đầu cực mạnh, động tác vừa lưu loát lại vô cùng tàn nhẫn.

(*) Mặc Khải: hay mạc khải dịch từ chữ La Tinh là revelatio, gốc từ chữ Hy Lạp là apocalypsis. Apocalypsis có tiếp đầu ngữ apo- nghĩa là cách, tách biệt, khỏi (off, from, away); calypsis có nghĩa là che, phủ (cover). Như vậy, apocalypsis nguyên nghĩa là vén màn che lên (lifting of the veil), tức là tỏ ra cho biết, cho thấy.

(**): Cơn giật đầu giấc ngủ (hypnagogic jerk) là một cơn co thắt cơ bắp vô thức xảy ra khi chúng ta đang ở giai đoạn chuyển tiếp giữa thức và ngủ. Đây là hiện tượng khi cơ thể thiếp ngủ thì đột nhiên bị giật mạnh. Hơn nữa, kèm theo đó là cảm giác như bị rơi, hụt chân.