Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Chương 291: Định sẵn


Taida cuối cùng sẽ tìm thấy Amy, giết chết nàng và lấy Hòn đá triết gia từ Lõi vĩnh cửu.

Đó là điều mà người nào cũng biết, nhưng lại không có ai đề cập đến, nó giống như một bí mật không thể nói ra và bây giờ thì bị Sore phơi bày dưới ánh mặt trời.

Bologo muốn nói điều gì đó để an ủi Amy, chẳng hạn như hắn nhất định sẽ bảo vệ nàng, hoặc sẽ giết Taida hay gì đó. Nhưng hắn lại không nói nên lời.

Trong mắt Taida, Amy chỉ là một công cụ để phục sinh Alice, nhưng Bologo biết rằng, trong mắt Amy thì Taida lại giống như một người cha.

Hiện giờ cha con tương tàn khó tránh khỏi khiến lòng người xót xa, đối với Amy, dù là nàng bị giết hay Taida bị giết thì đều là cái kết mà nàng không muốn đối mặt.

Lời vừa rồi của Sore khiến bầu không khí vui vẻ bỗng nguội lạnh, Bologo cũng nhớ lại cuộc nói chuyện của mình với Amy trong Vùng đất bị bỏ hoang, nếu Hòn đá triết gia bị lấy đi thì Amy có thể không còn là Amy nữa.

Đối với nàng thì nó chẳng khác nào một hình thức khác của chết.

"Một cơ thể khỏe mạnh chứa đựng bản chất của linh hồn, là nơi sinh ra ý thức của bản thân."

Giọng nói nhẹ nhàng của Bailey cắt ngang dòng suy nghĩ bị kìm nén của Bologo, "Bây giờ Taida đã có thi thể của Alice và Trái tim bất diệt, trong khi linh hồn của Alice thì nằm trong cơ thể của Amy, chỉ khi cả hai kết hợp lại với nhau thì mới có cơ hội đánh thức ý thức của Alice".

"Đừng lo lắng, trừ khi ngươi nghĩ quẩn và tự chui đầu vào lưới còn không thì Taida sẽ không thể làm gì được", Sore nhấp thêm một ngụm rượu và mỉm cười, "Hắn đang mang theo Trái tim bất diệt cho nên giáo phái Tinh Hủ nhất định sẽ không buông tha cho hắn, ngoài ra thì còn bị truy đuổi bởi Đội số 6 của Cục Trật tự. Hắn không có cơ hội để ra tay với ngươi".

Bologo gật đầu, Sore nói rất đúng, với tình hình hiện tại thì họ có ưu thế tuyệt đối, không chỉ có Đội số 6 đang truy đuổi Taida mà trên thực tế, Đội số 4 và Đội số 9 cũng đã được điều động.

Đội số 4 đã tăng cường tuần tra để đề phòng Trái tim bất diệt rơi vào Vùng đất bị bỏ hoang, tránh việc nó kết hợp với Cái ác và đánh thức con quái vật gớm ghiếc này.

Đội số 9 thì vẫn tiếp tục, nhiệm vụ của họ chính là truy đuổi những thứ có liên quan đến ma quỷ, mà hiển nhiên Trái tim bất diệt cũng là một trong số đó.

Bologo đoán Taida hiện giờ đang phải chịu rất nhiều áp lực, chỉ có thể mệt mỏi trốn tránh, không còn thời gian và cơ hội để thực hiện bước tiếp theo.

"Nếu thực sự không ổn thì có thể làm vệ sĩ cho người bạn mới này."

Weil bước đến và dụi đầu vào lòng bàn tay Amy, đây là lần đầu tiên Amy chạm vào một con mèo.

Mặc dù thật kỳ lạ khi Weil có thể nói tiếng người so với những con mèo bình thường, nhưng Amy vẫn tò mò xoa đầu Weil.

Weil phát ra tiếng rên rỉ, nó rất thích Amy, không ngừng cọ cọ.

"Vẻ ngoài này của Weil cũng rất dễ để giả vờ."

Bologo gật đầu đồng ý, nếu Weil luôn ở bên cạnh Amy thì hắn sẽ thấy yên tâm hơn rất nhiều. Tuy chưa bao giờ thấy Weil chiến đấu, nhưng để tay đấm lãnh chúa tộc Bóng Đêm, chân đạp kẻ bất tử cổ xưa thì hẳn trước khi gia nhập câu lạc bộ Kẻ bất tử Weil cũng chẳng phải người hiền lành gì.

Không, không đúng, câu lạc bộ Kẻ bất tử này chẳng có mấy ai là hiền lành, ngay cả con chó Saizon kia cũng có một quá khứ bị che giấu không thể để cho ai biết.

"Weil, ngươi biết quy tắc, chúng ta không thể can thiệp vào thế giới."

Giọng của Sore đột nhiên trở nên nghiêm nghị, hắn rất hiếm khi nói chuyện với Weil với một giọng như vậy.

"Ta đùa một chút thôi."

Vậy mà Weil lại không hề phản bác, thay vào đó còn thừa nhận sai lầm của mình.

Câu lạc bộ Kẻ bất tử không có bất kỳ quy tắc cụ thể nào, nhưng có một ranh giới là không thể vượt qua, đó là can thiệp vào thế giới.

Đây là một nơi ẩn nấp, lánh nạn của những kẻ bất tử này, khi họ nguyện ở lại đây mãi mãi thì mọi ân oán tình cừu đến từ thế giới bên ngoài cũng bị cắt đứt.

Nếu xét trên quan hệ xã hội thì những kẻ bất tử này thực tế đã "chết".

Nhưng một khi bước ra khỏi câu lạc bộ Kẻ bất tử và can thiệp vào thế giới một lần nữa thì nơi đây sẽ không còn bảo vệ họ nữa, những mối ân oán tình cừu đã bị cắt đứt kia lại sẽ được kéo dài.

Sau Cuộc chiến Hừng Đông, chủng tộc Bóng Đêm hoặc bị thiêu chết hoặc bị giam cầm vĩnh viễn, Bologo luôn cho rằng với tư cách là lãnh chúa của tộc Bóng Đêm, Sore có thể sống ở đây một cách hiên ngang là nhờ sự bảo vệ của câu lạc bộ Kẻ bất tử.

"Người bạn mới này rất thú vị", Bode gật đầu khẳng định, "Sống lâu đến mức này rồi, hiếm khi ta mới được thấy những thứ mới lại như thế".

"Nhìn theo góc độ này thì Taida quả thực là một bậc thầy về thuật giả kim. Cho dù có với mục đích mưu lợi, nhưng hắn thực sự đã tạo ra một sự sống mới."

Đám kẻ bất tử không ngừng quan sát Amy một cách kỹ lưỡng. Sinh mệnh mới tinh này đã mang đến cho họ rất một cú sốc không nhỏ, điều kỳ diệu tưởng chừng như không thể kia đã thế mà lại thực sự xảy ra.

"Cám ơn đã khen, cám ơn đã khen."

Amy nhỏ giọng cảm ơn. Biểu cảm của nàng trông rất câu nệ, nhưng cũng không thể trách nàng, đây là lần đầu tiên Amy tham gia một bữa tiệc và đứng trước mặt nhiều người lạ như vậy.

Ngoài ra, Amy cũng gặp khó khăn trong việc khống chế biểu cảm của mình.

Bologo cũng nhận thấy điều này, bởi vì trước đây chức năng của Amy chưa đầy đủ khiến lúc nào nàng trông cũng cực kỳ lạnh lùng, nó giống như một chiếc mặt nạ giúp Amy che giấu cảm xúc ở bên trong.

Nhưng bây giờ thì khác, mọi cảm xúc của nàng được thể hiện ra ngay trên khuôn mặt. Cách thể hiện cảm xúc thẳng thừng này đã khiến cho Amy cảm thấy xáo trộn, vì thế nên nàng mới cố gắng khống chế biểu cảm của mình.

Trong quán bar ồn ào, Bailey ngồi tán gẫu với Bode về lịch sử của Câu lạc bộ Kẻ bất tử, còn Amy thì không ngừng vuốt ve Weil, riêng Bologo bỗng phát hiện một bóng người quen thuộc đang nằm gục ở phía bên kia quầy bar.

Họ nói chuyện nhập tâm đến mức không để ý rằng còn có một Palmer đang say mèm ở đây.

"Hắn đến đây lúc nào?" Bologo hỏi.

"Cách đây không lâu." Sore lộ vẻ tiếc nuối.

"Sao hắn lại say đến mức này?"

“Có lẽ gặp một số vấn đề về tình cảm.” Sore trả lời một cách khá mơ hồ.

"Hả?"

Bologo không hiểu, hắn vẫn nhớ Palmer và vị hôn thê có quan hệ rất tốt, mỗi tuần còn gọi điện thoại cho nhau một lần. Trước đó Palmer còn hỏi mình có muốn về cùng Cao nguyên Nguồn Gió để chơi hay không.

Bode đứng dậy dìu Palmer về phòng, Bailey thấy thế liền đi theo. Dựa vào tư cách thành viên của Bologo nàng muốn đi thăm thú Câu lạc bộ Kẻ bất tử một chút.

Bologo không uống nhiều, còn Amy thì không có chức năng để tiêu hóa. Cho nàng uống rượu là một việc lãng phí, chưa kể nàng còn chưa đủ tuổi vị thành niên, mà trẻ vị thành niên thì bị cấm uống rượu.

Cuối cùng chỉ có một mình Sore uống, sau khi cơn say dần tăng cao, Sore đột ngột nói.

"Ừm? Người bạn mới này có thể coi là có giá trị phi thường."

Giá trị...

Từ này như đánh sâu vào tâm trí của Bologo, sau khi giao tiếp với ma quỷ một thời gian, cái từ này như thể bị nguyền rủa, mỗi lần nghe thấy đều khiến hắn cảm thấy thật đáng ngại.

"Một ý thức hoàn toàn mới được sinh ra từ thép và thi thể, ngay cả ta cũng chưa từng thấy một ví dụ nào như này... Đám ma quỷ là những kẻ sưu tầm có sở thích kỳ lạ, bạn mới, linh hồn của ngươi hẳn rất đáng giá đối với chúng."

Sore nở một nụ cười đầy ẩn ý.

“Trong con mắt của ma quỷ, sự độc nhất có phải cũng là một loại giá trị không?” Bologo hỏi ngược lại.

"Tại sao lại không? Nó giống như một loại đá quý có một không hai mà ngay cả con người cũng sẽ phát điên lên chứ đừng nói đến ma quỷ." Sore nói.

Hai người trò chuyện với nhau, còn Amy thì đã chìm vào im lặng từ nãy đến giờ, như thể bị Sore nói trúng điều gì đó.

“Đôi khi Amy sẽ thấy Alice hiện ra và nói chuyện với mình, ngươi thấy sao?” Bologo hỏi sau một lúc suy nghĩ.

“Ngươi đưa nàng đến đây chủ yếu để hỏi chuyện này đúng không?” Sore nhìn ra mục đích của Bologo.

“Không phải đâu?” Borlogo không phủ nhận.

Bailey bị Bode đưa đi, Palmer ngủ say như chết, mọi vướng bận đều đã biến mất, Bologo cảm thấy giờ đã đến lúc để nói về mấy chuyện nghiêm túc như này.

“Hỏi cái gì?” Amy không biết họ đang nói gì.

Bologo không định giải thích gì với Amy mà chỉ ngồi thẳng dậy và nhìn thẳng vào cặp đồng tử đỏ rực của Sore.

"Sore, ngươi có nghĩ Alice mà Amy nhìn thấy... là ma quỷ hay không?"

Bầu không khí tưng bừng và ấm áp trở nên lạnh ngắt chỉ trong phút chốc, Amy sững người, cơ thể mất tự chủ, không thể cử động nổi như bị hóa đá,.

Chỉ là Bologo không nhận thấy điều này, sự chú ý của hắn ấy đổ dồn vào Sore. Vẻ mặt của Sore đơ ra trong vài giây, rồi tiếp tục mỉm cười.

"Ma quỷ? Vì lý do nào đó, ta lại không hề ngạc nhiên khi nghe ngươi nhắc đến chúng."

Sore ngả người ra phía sau, rồi lấy ra một điếu thuốc từ cổ áo khoét sâu, búng tay, ngọn lửa bùng lên trên điếu thuốc, thôn vân thổ vụ.

Trong màn sương khói, gương mặt Sore dần bị che khuất, chỉ còn lại một đôi mắt đỏ tươi hút hồn.

"Ma quỷ, những kẻ đôi khi ở rất xa, đôi khi lại gần trong gang tấc. Một số người sẽ không bao giờ có gì liên quan đến chúng cả đời, còn một số người lại luôn ở bên chúng mọi lúc."

Sore nhìn chằm chằm Amy, chất vấn.

"Người bạn mới, ngươi có thể nhìn thấy và trò chuyện với ảo ảnh của Alice, phải không?"

Do dự một lát, Amy khẽ gật đầu.

"Nàng nói với ngươi những gì?" Sore hỏi.

Nhất thời Amy im lặng, nhưng may mắn là Sore không ép nàng quá mức mà tiếp tục hỏi.

"Nàng có thúc đẩy ngươi đưa ra lựa chọn nào không?"

Hình ảnh trong ký ức hiện về, Alice đưa tay về phía mình...

"Không", Amy lắc đầu, "Nàng không thúc đẩy ta đưa ra lựa chọn nào".

"Nàng có hứa với ngươi điều gì không?"

"Không, không hứa hẹn gì cả."

Sore đột nhiên nghiêng người, vọt ra khỏi sương mù như một hồn ma, đôi mắt ngừng trước mặt Amy.

"Vậy, nàng có đề cập đến... điều ước hay không?"

Amy nhìn Sore với vẻ kiên định và phủ nhận điều đó.

"Không."

"Huh? Không đến nỗi nào, xem ra đối phương không phải là ma quỷ."

Seley vỗ tay, âm lượng của máy than Vinyl được tăng lên, xua tan đi cái lạnh ngột ngạt và giúp bầu không khí vui vẻ trở lại.

"Tuy ma quỷ thiên biến vạn hóa, nhưng mục tiêu của chúng là cố định. Chỉ cần nắm được những quy tắc này là có thể dễ dàng phán đoán ra được đối phương có phải là ma quỷ hay không."

Sore nâng ly lên rồi uống một hơi hết sạch.

"Đáng tiếc là ngay cả khi có đoán được đối phương là ma quỷ hay không thì cũng chẳng quan trọng, ngươi biết đấy, Bologo, ma quỷ chưa từng nói dối."

Sore lẩm bẩm.

"Như thể một số phận đen tối, một số điều ước đã được định sẵn sẽ hoàn thành cho dù ngươi có trốn tránh thế nào đi chăng nữa."