Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Chương 301: Lựa chọn giống nhau


Lần tua lại thứ ba.

Bên ngoài cửa vang lên tiếng ồn ào, Bailey dụi mắt, nhìn vào đồng hồ và nghĩ thầm ai lại gây ra tiếng ồn như vậy vào sáng sớm.

Phiền thì phiền thật nhưng Bailey không định đứng dậy để ngăn nó lại. Những ngày bận rộn này đã khiến nàng kiệt sức, giờ nàng buồn ngủ đến mức muốn chết đi sống lại nên phải giành giật từng phút từng giây để có được giấc ngủ với chất lượng tốt nhất.

Nàng vùi đầu vào chăn bông với hy vọng có thể giảm bớt ảnh hưởng của tiếng ồn, nhưng nó lại không hề yếu đi mà ngược lại ngày càng to hơn, cho đến khi Bailey không thể chịu được nữa phải đột ngột bật dậy khỏi giường.

Mỗi bộ phận đều có một khu ký túc xá dành cho nhân viên trực thuộc, tức là tất cả nhân viên sống ở đây đều là nhân viên cốt cán của Lõi lò thăng hoa. Bailey hung hăng đứng dậy, chuẩn bị đi xem tên chết dẫm nào dám dến quấy rầy giấc ngủ chất lượng cao của bộ trưởng.

Bailey vừa bước ra khỏi phòng ngủ thì có một tiếng động ầm ầm truyền đến, sau đó là hàng loạt tiếng gõ cửa đầy thô lỗ, như thể có một tử thần đang đấm liên tiếp vào cửa để đòi mạng sống.

Mở cửa, Bailey chuẩn bị mắng chửi té tát thì thấy Bologo đang đứng sau đó với vẻ mặt u ám, kèm theo cảm giác ớn lạnh tỏa ra từ người, nó khiến cơn giận của Bailey bị dập tắt ngay tức khắc.

Giờ phút này, trạng thái của Bologo rất xấu, tròng trắng trong mắt đỏ ngầu, chóp mũi hơi ửng đỏ, thậm chí còn có vết máu tươi.

Rõ ràng mới là rạng sáng nhưng Bologo lại cho người ta một cảm giác mệt mỏi như sau khi đánh trận trở về.

"Chúng ta bị rơi vào một vòng lặp thời gian. Theo góc nhìn của ta thì đây là lần tua lại thứ ba. Người gây ra rất có thể là Amy và Taida..."

Bologo nhanh chóng nhắc lại thông tin mà mình biết, rồi đứng ở cửa đợi Bailey trả lời.

Bailey sững ra mất một lúc. Sau khi liên tục dụi mắt thì kinh hãi nhìn Bologo, rồi không nói gì mà quay thẳng đầu lao vào phòng ngủ để tìm chìa khóa.

Bologo thở phào nhẹ nhõm, ngoài ra còn hơi vui vui vì dù sau bao nhiêu lần tua ngược thì Bailey vẫn sẽ đưa ra quyết định giống nhau.

"Nếu đã là lần thứ ba thì ta sẽ..." Bailey đang nói giữa chừng thì bị cắt ngang bởi Bologo.

"Không cần nhiều lời, chuyện gì nên nói thì cũng đã nói ở lần tua lại trước rồi?"

Bologo đáp lại Bailey với một nụ cười gượng. Bailey không kịp phản ứng, sau đó mỉm cười, nhưng ngay sau đó nụ cười cũng đọng lại.

Không cần lời nói.

Đây là lần thứ ba Bologo bước lên con đường này. Với kinh nghiệm tua ngược lần thứ hai, hắn đã có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian trên đường, chỉ khi nào đến Khe nứt lớn thì hắn mới cần xác định lại vị trí của Amy.

Hơn nữa, sau lần tua ngược trước, Bologo nhận thấy rằng nút đặt lại đã bị trì hoãn, điều này cũng giúp Bologo giành được nhiều thời gian để hành động hơn.

Bailey huých nhẹ Bologo, Bologo quay người bỏ đi không ngoảnh đầu lại. Nhìn bóng lưng đang khuất dần, Bailey cảm thấy hơi kỳ lạ, Bologo cũng thế, đây là lần thứ ba gặp nhau nhưng hắn vẫn sẽ khâm phục quyết định dứt khoát của Bailey.

Nhìn theo góc độ của Bailey thì Bologo chẳng khác nào một tên điên, đột nhiên gõ ầm ầm vào cửa rồi nói mấy thứ điên rồ như tua ngược thời gian.

Trong lần tua lại lần thứ hai, Bologo đã định đe dọa Bailey bằng các tài khoản giả và biển thủ công quỹ, hoặc, không cần nói nhiều lời vô nghĩa mà bắt cóc nàng đem đến văn phòng.

Nhưng điều mà Bologo không ngờ là Bailey lại thể hiện lòng tin tuyệt đối vào mình.

Nàng không chỉ tin tưởng mình mà còn tin tưởng tuyệt đối vào bản thân, tin tưởng Bailey trong mỗi lần tua lại.

Bailey hiểu và tin tưởng vào bản thân nên có thể lường trước được mọi khả năng, giống như một sự đồng tâm nhất trí, Bailey trong vô số dòng thời gian sẽ đưa ra lựa chọn giống nhau.

Tin tưởng và giúp đỡ Bologo.

Một vài lời đã được lặp đi lặp lại hàng nghìn lần trong vô số lần tua lại thời gian, và bây giờ tất cả những gì cần thiết là hành động.

Bailey nhìn Bologo rời đi, mặc dù đã nhận được câu trả lời từ Bologo nhưng nàng vẫn không thể không đẩy cửa phòng Amy ra và nhìn vào căn phòng trống.

Tâm trạng của nàng hơi chùng xuống, không biết Bailey đang nghĩ gì nhưng may mà nàng không buồn bã quá lâu, Bailey nhanh chóng nhận ra một chuyện khác.

“Nếu nói như vậy thì Bologo có thể giữ cho trí nhớ khi thời gian bị tua lại?” Bailey nói với chính mình.
Dựa trên dáng vẻ vội vã của Bologo thì khoảng thời gian tua lại này rất ngắn, hắn đang phải chạy đua với thời gian. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, chỉ có người có thể giữ lại trí nhớ như Bologo mới có thể hành động tự do, còn mình sẽ quên hết tất cả và lặp lại quỹ đạo ban đầu sau khi tua lại.

Không... Không được.

Mắt Bailey nheo lại, cắn mạnh móng tay, nàng không thể cứ bị động như thế được, nàng phải làm gì đó, trong khoảng thời gian có hạn này.

Sau khi tua lại lần thứ ba kết thúc thì mọi thứ sẽ bị đặt lại từ đầu trừ Bologo.

Bailey tin rằng trong lần tua lại thứ tư mình vẫn kiên định hỗ trợ Bologo, nhưng nếu chỉ có mình Bologo là người gánh trên vai mọi chuyện này thì đó chắc chắn là một áp lực cực lớn.

"Nghĩ đi, Bailey, nghĩ xem ngươi còn có thể làm gì khác."

Bailey nhanh chóng tìm lại mọi thông tin liên quan trong tâm trí mình. Giữa hàng ngàn thông tin vụn vặt, một thứ mà gần như đã nàng bị lãng quên chợt xuất hiện.

Đúng rồi, còn bọn họ.

Bailey chợt nhớ ra đám người mà nàng sắp quên.

Gần trong gang tấc, lại xa tận chân trời.

Nàng tin rằng đám người đó chắc chắn sẽ không bị ảnh hưởng bởi việc tua ngược thời gian, dù sao họ bí ẩn như thế, trong mắt nhiều nhân viên biết chuyện thì họ chẳng khác nào ma quỷ, không gì không làm được.

Đã đến lúc tìm kiếm sự trợ giúp của họ.

Nhưng liệu... họ sẽ giúp?

Bailey nhức đầu phát khiếp, nàng hiểu rõ mình đã mắc sai lầm, rằng nàng đã dành tình cảm không nên có cho Amy, nhưng Bailey không quan tâm, nàng nghĩ rằng mọi chuyện sẽ ổn.

Đó là lý do tại sao nàng lại cung cấp cho Amy rất nhiều thiết bị vì tình cảm cá nhân, ngoài ra còn hỗ trợ Bologo, thậm chí giao cả vũ khí giả kim của Đội số 10 cho hắn.

Nhưng một khi họ biết mọi chuyện thì đến Bailey cũng không dám suy đoán ý của họ, hay việc cuối cùng họ sẽ đưa ra phán quyết gì?

Suy cho cùng thì họ không hề có mối quan hệ cá nhân nào với Amy, Amy chỉ là một dự án nghiên cứu cần được đặc biệt quan tâm trong mắt họ.

So với một thứ khổng lồ như Cục Trật tự thì những gì đang xảy ra hiện giờ lại nhỏ bé đến mức không đáng nói.

Nhưng không thể do dự thêm được nữa, phải giải quyết vấn đề trước mắt đã, còn việc họ... đến lúc ấy Bailey sẽ nghĩ cách sau, ít ra nàng vẫn là một bộ trưởng, đúng không?

Sau khi suy nghĩ kỹ càng Bailey gần như nhào đến chỗ điện thoại, nhấc ống nghe lên và nhấn phím số.

Sau một tiếng bíp ngắn, Bailey nói nhanh.

"Bailey Leta yêu cầu được nối máy thẳng đến 'Phòng Ra Quyết Định'."

Không có âm thanh phát ra từ micrô, nhưng môi trường xung quanh bắt đầu bị bóp méo, các bức tường rắn chắc và mặt đất bỗng trở nên mềm mại, các cạnh và góc sắc nét biến thành dẻo và xốp.

Bailey nhận ra có ánh mắt đang đổ dồn về phía mình, kèm với bóng người vô hình vây quanh và thì thầm.

"Xác nhận danh tính, Bộ trưởng Lõi Lò Thăng Hoa, Bailey Leta."

Một giọng nói lạnh lùng và trung tính vang lên từ micrô.

Sau một thời gian chờ đợi đến khó chịu, lời nói khiến người ta tuyệt vọng vang lên.

"'Phòng Ra Quyết Định' từ chối nối máy trực tiếp."

Bailey im lặng mấy giây, sau đó đập mạnh vào tường khiến nắm tay dính đầy máu tươi.

"Mẹ kiếp! Lũ khốn 'Phòng Ra Quyết Định' này!" Bailey không nhịn được mà chửi thề.

Bailey luôn cho rằng chế độ phản nhân loại nhất trong Cục Trật tự có liên quan với Phòng ra quyết định. Với tư cách là người đứng đầu của Cục Trật tự, những kẻ này luôn bí ẩn như vậy, cao cao tại thượng, giấu mình trong bóng tối.

Các nhân viên chỉ có thể chờ cuộc gọi của 'Phòng Ra Quyết Định' chứ không thể chủ động liên lạc với nó, ngay cả những bộ trưởng như Bailey cũng chỉ có một kênh là nộp hồ sơ. Nếu phòng ra quyết định không muốn liên lạc thì sẽ bị từ chối như bây giờ.

"Chết tiệt, ta biết ai đang nghe những điều này! Nghe cho rõ đây, có một vụ việc rối loạn dòng thời gian chưa biết đang xảy ra!"

Bailey không cam lòng gầm lên vào micro.

"Nhân viên Thực Địa Bologo Lazarus đang giải quyết vấn đề này, nghi ngờ rằng không bị ảnh hưởng bởi việc tua ngược thời gian và có thể giữ lại trí nhớ của mình. Ta xin cấp phép Người Không Thể Bị Lay Chuyển đến hỗ trợ hắn!"

Đầu bên kia của micrô vẫn là một âm tần số cố định, nhưng ngay sau đó, giọng nói trung tính đã vang lên lần nữa.

"Lệnh bị lặp lại."

"Cái gì?"

Bailey không hiểu, rốt cuộc thì 'Phòng Ra Quyết Định' có vấn đề gì sao? Thật là kinh khủng! Nghĩ đến đây, nàng thế mà lại bật cười, nhưng nụ cười này lại chua xót đến lạ thường.

“Lệnh bị lặp lại.

Người Không Thể Bị Lay Chuyển đã được kích hoạt.

Chương trình đang thức tỉnh."

Tiếng báo cáo liên tiếp vang lên khiến Bailey đứng đờ ra tại chỗ.

Lệnh bị lặp đi lặp lại, vậy tức là có ai đó đã xin phép kích hoạt Người Không Thể Bị Lay Chuyển, chẳng lẽ lại còn người nào khác ngoài Bologo biết nguyên nhân của sự cố?

Không... Không phải.

Bailey chợt hiểu chuyện gì đang xảy ra, nàng ngã khuỵu xuống đất như mất hết sức lực.

"Trời ạ, Bailey, ngươi thật là ngu ngốc."

Bailey che mặt cười không ngớt, tiếng cười ngày càng trở nên kiêu ngạo, khiến đến cả mặt đất cũng không ngừng run rẩy.

Dù có tua ngược thời gian bao nhiêu lần thì Bailey Leta vẫn sẽ đưa ra lựa chọn như vậy, không bao giờ dao động.

Nàng lớn tiếng khen ngợi chính mình.

"Làm tốt lắm, Bailey!"

...

Lần tua lại thứ hai.

Bailey nhìn Bologo đã biến mất khỏi tầm mắt, rồi ngồi xuống giường, cắn móng tay và lo lắng nghĩ xem mình có thể làm gì.

Nhưng trong sự việc tua lại chẳng khác nào lời nguyền này, ký ức của những người như nàng sẽ liên tục bị tái thiết lập, chỉ có những người vượt qua lời nguyền mới có thể can thiệp vào thay đổi trong tương lai.

Đôi mắt đảo quanh liên tục cho đến khi hướng vào chiếc điện thoại cố định đặt trong góc, nó nằm yên lặng nơi đó với màu sơn đỏ chói như máu.

Bailey chợt bừng tỉnh, nàng nhớ tới mấy kẻ xa tít chân trời gần ngay trước mắt ấy nên vội lao tới, bấm số, nhấc micro lên. Sau một tiếng bíp ngắn, nàng hét vào micro.

"Cứu mạng! Cục trưởng! Đã xảy ra chuyện lớn!"