Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Chương 429: Quân đoàn Không Lời


Có thể là do lượng thông tin nhận được hôm nay hơi nhiều mà những lời của Vaughn khiến cho dòng suy nghĩ của Bologo bị đình trệ trong giây lát, giống như mái chèo bị vướng vào dây câu.

Sore? Kẻ phản bội của tộc Bóng Đêm? Ngươi kết thúc cuộc chiến Hừng Đông? Chôn vùi Đế chế Đêm Tối Vĩnh Hằng trong nấm mồ?

Vài lời ngắn gọn của Vaughn tiết lộ quá nhiều thông tin. Chúng đã dệt nên một câu chuyện từ một thế kỷ trước, chứa đầy máu và sự hy sinh, sự phản bội và vinh quang, cùng những bí mật thâm sâu, tăm tối.

Bologo biết khá rõ về Sore, biết vẻ ngoài phóng khoáng và tự tại của Sore, biết dáng người vụng về nhảy múa quanh cột, và cả cách cư xử của một quý ông đẹp trai ướt sũng khi say rượu...

"Thật khó tin phải không? Rất giống với cảm tưởng của ta lúc đó."

Vaughn rất hài lòng với phản ứng của Bologo, sau đó tiếp tục hỏi Bologo về Sore như không có chuyện gì xảy ra.

"Gần đây hắn có học được điều gì mới không? Cái tên này thường thích tự rèn luyện bản thân trở nên đa tài đa nghệ để giết thời gian."

"Hắn... gần đây hắn bị rất thích chơi board game và học múa cột."

Bologo trả lời trong trạng thái xuất thần, còn Vaughn đáp lại bằng một tràng cười sảng khoái.

"Múa cột? Hắn đùa à?"

Vaughn không thể ngừng cười, thật tuyệt, mỗi khi nghe được tin tức mới về Sore, cuộc sống nhàm chán của ông ta sẽ có thêm một chút màu sắc.

Vaughn thì vui mừng còn Bologo lại khá nhức đầu. Trong đầu hắn vẫn đang nghĩ về mấy danh tính cực kỳ tương phản của Sore.

Thì ra là thế.

Đó là lý do Sore thoát khỏi sự thanh trừng của Phán xét Hừng Đông và không bị ràng buộc bởi "Lời thề Hừng Đông". Khi các thành viên khác của tộc Bóng Đêm bị giam cầm trong Vùng đất Đêm Tối Vĩnh Hằng thì cái tên này chìm đắm trong ánh sáng và những bữa tiệc ở Opus, tận hưởng cuộc sống hạnh phúc.

"Một ngày nào đó, ta sẽ giết Sore bằng chính đôi tay của mình và phơi bày hắn dưới ánh mặt trời từ sáng cho đến tối, bảy ngày bảy đêm."

Lời nói căm hờn của Olivia vang vọng bên tai Bologo, vẻ mặt hoảng sợ và trốn tránh của Sore hiện ra trước mắt khi nghe thấy cái tên Olivia.

Ra là vậy…

Bologo cầm ly rượu lên một cách máy móc và tự rót cho mình một ít rượu để hạ nhiệt đầu óc.

Cao nguyên Nguồn Gió là một nơi thần kỳ, kể từ khi đến đây, một lượng lớn thông tin đã được nhồi vào đầu Bologo, một số trong đó cực kỳ quan trọng, trong khi đống còn lại chỉ là những tin tức rác rưởi.

Bologo không có cách nào để lọc những tin tức rác tưởi này, vì vậy hắn chỉ có thể trộn chúng với những thông tin quan trọng rồi vắt óc suy nghĩ.

Nếu không phải trở lại cao nguyên Nguồn Gió rất bất tiện thì Bologo đã sử dụng "chìa khóa mê cung" để đến câu lạc bộ Kẻ Bất Tử và hỏi Sore cho rõ ràng.

Chết tiệt, tên khốn này còn giấu mình bao nhiêu chuyện nữa!

Bologo sắp xếp lại suy nghĩ của mình để tiếp tục cuộc trò chuyện, "Vậy... còn cuộc tấn công ngày hôm nay? Chúng đến từ đâu?"

"Bọn ta không biết," Vaughn giải thích với Bologo, "kể từ khi cuộc chiến Hừng Đông kết thúc, đã không còn chủng tộc Bóng Đêm nào xuất hiện trên lục địa này trong một thời gian dài."

"Nhóm tộc Bóng Đêm này xuất hiện từ một tuần trước, chúng đang hoạt động trong vùng biển gió bão hoành hành. Từ đó, chúng kêu gọi một cơn bão để làm chỗ ẩn nấp, thuê quân đoàn Không Lời và tấn công Cứ điểm Morrowind. Mục đích của chúng rất rõ ràng, chúng đến đây là vì "Lời thề Hừng Đông"."

"Phải biết là cứ điểm Morrowind đã nhiều năm không có phát sinh chiến tranh, các công sự ở đây đều được xây dựng trong cuộc chiến Hừng Đông. Vào thời điểm đó, đám tộc Bóng đêm rất giỏi trong việc điều khiển những cơn bão từ vùng biển cuồng nộ để tấn công bọn ta từ bờ biển."

Cuộc chiến vừa rồi mang đến cho Vaughn một cảm giác kỳ lạ, như thể ông ta đã đột phá hạn chế của thời gian và không gian để quay trở lại chiến trường năm xưa một lần nữa.

"Những kẻ này trốn rất kinh. Đừng nhìn khí thế của chúng hung hăng, nhưng phần lớn đều là đòn nhử, mỗi lần bọn ta đuổi theo thì chúng đều trốn vào trong biển cuồng nộ, nếu không phải trong số chúng cũng có Thủ Lũy Giả thì cuộc tranh chấp chết tiệt này đã kết thúc từ lâu rồi."

Bologo gật đầu, "Nếu đúng là vùng biển dữ đó thì quả thật hết cách."

Biển cuồng nộ là một vùng biển cực kỳ nguy hiểm. Theo nhận thức của thế giới, đó là một vùng biển đầy bão tố hoành hành quanh năm, nhưng Bologo biết sự bất thường của nó đến từ dòng xoáy Aether.

Aether có mặt ở khắp mọi nơi trên thế giới. Ở một số khu vực, nồng độ Aether cực kỳ loãng, thậm chí còn trở thành môi trường Aether chân không, chẳng hạn như Vùng đất bị bỏ hoang bên dưới Khe Nứt Lớn, ngoài ra cũng có một số khu vực có nồng độ Aether cực kỳ cao, Aether ở đó sẽ gây ra nhiều hiện tượng bất thường.

Theo quan sát của Cục Trật tự, biển cuồng nộ là một vùng biển có nồng độ Aether cực cao, lượng Aether dư thừa đã hình thành một dòng xoáy đáng sợ, cản trở hoạt động của thế giới vật chất thông thường và gây ra cơn bão bất tận.

Theo hồ sơ chính thức của Cục Trật tự, bản thân biển cuồng nộ có thể được coi là một loại thảm họa siêu phàm. Dòng xoáy Aether nồng độ cao đã gây ra nhiều hiện tượng siêu nhiên khác nhau.

May thay, sự bất thường của biển cuồng nộ nằm cách xa thế giới loài người. Ngoài ra nó rất gần với cao nguyên Nguồn Gió, trong phạm vi quan sát của nhà Krex nên chỉ mãi mãi nằm ở trên biển.

Nếu lao bừa vào vùng biển dữ này thì rất có thể sẽ bị cơn bão nuốt chửng trước khi gặp kẻ địch. Vì lý do đó, nhà Krex mới rơi vào thế bị động.

"Quên đi, ta đã báo cáo chuyện này cho Cục Trật tự rồi. Mọi người đến đây là để du lịch, không cần phải suy nghĩ về công việc nữa."

Vaughn dừng chủ đề này và không tiếp tục nói thêm về chuyện này với Bologo nữa. Việc để những vị khách đến từ Cục Trật tự dính vào tranh chấp với tộc Bóng Đêm đã là lỗi lầm của ông ta rồi.

Bologo hỏi, "Ta vẫn còn tò mò."

"Tỉ như?"

Bologo lên tiếng, "Quân đoàn Không Lời... là đám lính mặc giáp đen đó?"

Vaughn mỉm cười, "Ồ? Ngươi cũng nhận thấy sự kỳ lạ của chúng sao?"

"Rất khó để không chú ý."

Những khuôn mặt giống y hệt nhau đó mang đến một cảm giác quỷ dị. Ngay cả khi bảo Bologo quên thì hắn vẫn khó có thể quên nổi.

"Chúng là quân đoàn Không Lời, một đội quân đánh thuê gồm toàn Người thăng hoa. Chúng có trang phục giống nhau, khuôn mặt giống nhau và Năng lượng bí mật giống nhau... Chúng cực kỳ bí ẩn và không bao giờ nói, ngay cả cái tên “quân đoàn Không Lời” cũng là do bọn ta đặt cho chúng."

Vaughn trò chuyện về thông tin liên quan.

“Thế rốt cuộc chúng là gì?” Bologo hỏi.

"Không rõ chi tiết, chỉ biết rằng chúng là một đội quân lính đánh thuê, sẽ chiến đấu cho bất cứ ai trả giá cao nhất, trước giờ vẫn thế."

"Ngay trong cuộc chiến Hừng Đông, chúng đã được tộc Bóng Đêm thuê để chiến đấu với bọn ta. Nhưng sau khi cuộc chiến Hừng Đông kết thúc, chúng lại được bọn ta thuê để khai chiến với Đế quốc Kogardel."

Vaughn xua tay, "Đám người này không hề có lập trường tư tưởng rõ ràng. Bất cứ ai trả giá cao nhất sẽ nhận được phục vụ của chúng."

Bologo lẩm bẩm, "Đúng là một đám người kỳ quái."

"Nói đến đây, có người đã từng đưa ra một phỏng đoán như sau," Vaughn nói, "Họ nghi ngờ rằng quân đoàn Không Lời thực ra là một đội quân kẻ bất tử."

"Kẻ bất tử?"

"Ừ, chỉ có kẻ bất tử mới có thể sống lâu như vậy đúng không? Chỉ có điều bản chất bất tử của chúng khá đặc biệt."

Vaughn vờ nói với giọng bí ẩn, "Ví dụ, từng cá thể của chúng có thể bị giết chết. Nhưng chỉ cần không bị giết hết, chúng vẫn có thể sinh ra thêm vô hạn, kiểu như quân đoàn nhân bản..."

"Nghe có vẻ khá tệ," Bologo nói, "Tại sao các ngươi không trả giá cao hơn? Dù sao thì chúng cũng không lập trường."

"Thế thì phải nói đến sự chuyên nghiệp của quân đoàn Không Lời. Trước khi hết hợp đồng, chúng sẽ trung thành tuyệt đối với người thuê, còn nếu hợp đồng đã kết thúc, chúng cũng rất sẵn lòng nhận một khoản tiền để tặng cho người thuê cũ một nhát dao.

Còn chuyện đâm mạnh đến cỡ nào thì phải phụ thuộc vào hoa hồng của chủ thuê mới. "

Bologo cảm thấy khá kinh ngạc, "Xem ra bọn họ không phải là hoàn toàn không có lập trường."

"Đây là chuyện tốt cho chủ thuê, nhưng lại là chuyện đau đầu cho bọn ta. Cứ lúc nào rảnh là chúng sẽ phát động một cuộc trận đánh nghi binh và để lại rất nhiều xác chết, mặc dù phía bọn ta không có thương vong nào nhưng trận chiến vẫn gây ra không ảnh hưởng không nhỏ đến công sự, ngoài ra còn phải thu dọn chiến trường…"

Vaughn tiết lộ những rắc rối gần đây, tộc Bóng Đêm không thể chinh phục Cứ điểm Morrowind, nhưng sự quấy rối liên tục của chúng quá thực rất khó chịu.

"Nhưng nhữn đợt tấn công ấy chỉ nằm trong phạm vi Căn cứ Morrowind mà thôi. Những khu vực khác của cao nguyên Nguồn Gió vẫn rất an toàn. Các ngươi vẫn có thể đi dạo chơi."

Giống như một hướng dẫn viên du lịch, Vaughn giới thiệu các điểm tham quan xung quanh cho Bologo, còn Bologo cũng đã quen với cách nói chuyện của Vaughn.

Chà... phiên bản trung niên của Palmer, không có vấn đề gì cả.

Vừa nghĩ đến Palmer thì Bologo đưa mắt nhìn sang hướng đó. Chẳng biết từ lúc nào đã có một chàng trai ngồi ngay cạnh Palmer.

Đó là một chàng thanh niên rất đẹp trai, và nhìn thì có vẻ Palmer rất sợ hắn. Dưới cái nhìn của chàng thanh niên, các động tác của Palmer gượng gạo không thôi.

Chàng thanh niên thì hoàn toàn không nhận thấy sự bất thường của Palmer mà khoác tay lên vai hắn với nụ cười trên mặt, tựa hồ như đang trò chuyện rất vui vẻ.