Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Chương 446: Quyết đấu


Thời khắc mấu chốt, vị cứu tinh vĩnh cửu, cộng sự tuyệt đối đáng tin cậy của ngươi, Bologo Lazarus lóe sáng đăng tràng.

Không biết là do bụng đau đớn kịch liệt, hay là ảo giác do chất độc tạo thành mà hốc mắt của Palmer ươn ướt, hắn cảm thấy mình nhu sắp khóc.

Nhìn thấy Bologo, Palmer phát hiện mình chưa bao giờ nhớ thương cộng sự nhiều đến như vậy, nếu không phải thân thể vẫn như cũ tê liệt không thể động đậy, hắn thật muốn ôm Bologo một cái.

Bologo không thèm đi nhìn Palmer mà dán chặt hai mắt vào đống đổ nát đang cháy sau bức tường sụp đổ.

Cùng mình tùy ý giết rơi những cái kia Kẻ Khát Máu khác biệt, đối thủ là cao giai tộc Bóng Đêm, cường độ Aether cụ thể không biết, Bologo cái này nhìn như cuồng bạo thế công, còn chưa đủ lấy triệt để đánh tan Zephyrin bất tử.

Liếc nhìn Palmer qua khóe mắt, Bologo không hiểu "từ an toàn" mà Palmer vừa nói là gì. Mặc dù hai người có vài sở thích chung nhưng thứ mà Palmer đam mê hoa mỹ hơn Bologo nhiều. Cộng với tính cách diễn viên hài của Palmer, Bologo từ lâu đã học xong bỏ ngoài tai mấy lời của hắn.

Lọc bỏ những câu thoại rác rưởi, chỉ để lại những thông tin hữu ích, do đó Bologo không phải mất một lúc để hỏi cho rõ ràng mà chuyển sang luôn hiện trạng.

"Ngươi làm thế nào mà biến thành cái dạng này?"

"Có trời mới biết, ta vừa tỉnh lại đãnhư thế này!" Palmer oán trách, "Còn nữa! Tại sao lại có tộc Bóng Đêm lặng yên không một tiếng động xuất hiện trong nhà ta a!"

Cứ điểm Morrowind được bao phủ bởi một tầng miền ảo, cho dù cuộc tấn công của tộc Bóng Đêm có ác liệt đến đâu thì vẫn chưa bao giờ đặt chân được vào trong đó. Nhưng bây giờ tộc Bóng Đêm không chỉ xuất hiện ở bên trong mà còn âm thầm gieo rắc chất độc.

Palmer nhận thức được độ nguy hiểm của Cao nguyên Nguồn Gió dạo gần đây nên luôn cảnh giác khi ra ngoài, nhưng bất kể thế nào đi chăng nữa, hắn chưa bao giờ nghĩ rằng cứ điểm Morrowind mà hắn cho là an toàn nhất sẽ bị xâm chiếm.

Cảm giác ấy như kiểu ngươi vừa bước ra khỏi văn phòng của Cục Trật tự thì gặp ngay một nhóm Thanh kiếm bí mật của Đức Vua.

Sau khi không ngừng phàn nàn, Palmer vô cùng tức giận, rõ ràng là về nhà nghỉ dưỡng nhưng lại vướng vào hết rắc rối này đến rắc rối khác.

"Thông tin!"

Bologo quý chữ như vàng, chất lỏng vảy rắn bò dọc theo bề mặt cơ thể, đúc thành một bộ giáp vảy nhẹ và bền.

"Cấp bậc thấp nhất cũng là một Nguyện Cầu Giả, hơn nữa năng lượng bí mật nghi ngờ thuộc Học phái Huyễn Tạo và Học phái Hư Linh, có thể tạo ra sương mù kịch độc."

Trong cuộc tra tấn ngắn ngủi và khủng khiếp, Palmer vẫn cố dò la sức mạnh của Zephyrin.

"Các trạng thái tiêu cực cụ thể bao gồm ảo giác, ngất, tê liệt và cảm giác được tăng cường, nhưng phần đa là cảm giác đau!"

Nói đến đây, Palmer vẫn cảm thấy đau như dao đâm ở phần bụng. Hắn không bao giờ tưởng tượng được rằng mình sẽ bị đâm trong chính ngôi nhà của mình, cũng là bởi vì đang ở trong chính ngôi nhà của mình nên Palmer suýt chút nữa đã vứt sự cảnh giác ra sau đầu.

"Ta bị đầu độc khi đang ngủ... Ta sẽ không phạm phải sai lầm ngớ ngẩn như này, nhưng ta không nhận thấy bất kỳ điều gì bất thường."

Bologo hiểu ý của Palmer, "Đối phương rất giỏi về Aether Ẩn Nấp đúng không?"

Nhờ Aether Ẩn Nấp giúp phản ứng Aether của chính mình gần biến mất, Zephyrin chẳng khác nào một con rắn độc xảo quyệt, đầu tiên, nàng âm thầm khuếch tán độc tố của mình, làm tê liệt Palmer, sau đó khiến rất nhiều trạng thái tiêu cực của độc tố lần lượt xâm nhập vào Palmer, tạo thành một vòng tuần hoàn ác tính.

Khi Palmer phát hiện ra sự khác thường trong cơ thể thì đã rơi vào trạng thái tê liệt, rất khó để chống cự.

"Đúng rồi," Palmer nói thêm, "Độc tố này dường như còn ăn mòn Aether và phá hủy Cự Hồn Giới Hạn... Đây hẳn là sức mạnh chính trong năng lượng bí mật của nàng."

Bản thân Palmer cũng không quá rõ điều này. Mặc dù bây vẫn có thể nói nhưng trong đầu hắn chứa đầy trạng thái tiêu cực, cản trở khả năng phán đoán của hắn.

Khi độc tố xâm nhập, không chỉ Aether của Palmer dần dần bị ăn mòn mà Cự Hồn Giới Hạn cũng bị thủng lỗ chỗ, làm tăng ảnh hưởng của chất độc lên Palmer.

Giờ phút này phá hủy Cự Hồn Giới Hạn nghe có vẻ đáng sợ, nhưng Palmer cho rằng đối với Bologo mà nói thì đó không phải là vấn đề, khả năng phá hủy này sẽ chỉ bùng phát khi chất độc tích tụ đến một mức độ nhất định.

Lý do tại sao Zephyrin có thể phá hủy Cự Hồn Giới Hạn của Palmer chỉ vì Palmer đã bất lực, nằm im giống như một bệnh nhân sắp chết bị nàng ép uống vài lít nọc độc.

Bologo sẽ không cho Zephyrin cơ hội tích tụ độc tố.

Sau khi nghe Palmer nói, Burrog dậm chân nhẹ và đáp lại, "Quay lại tìm ta sau khi hồi phục."

Một giây kế tiếp, dưới sự chi phối của Ngọn Lửa Lò Rèn, vị trí của Palmer bắt đầu thay đổi, sàn nhà sập ngay xuống tầng phía dưới, đi kèm với trở tay không kịp tiếng kinh hô, Palmer nhanh chóng rời khỏi chiến trường.

Đem vướng bận gia hỏa dịch chuyển khỏi, Bologo hoạt động một chút thân thể, cơ bắp giãn ra, ma trận giả kim lóng lánh huy quang, Aether Khuếch Đại toàn diện bao trùm thân thể, trong lúc giơ tay nhấc chân mang theo mười phần lực lượng cảm giác.

Những người khác có thể hoảng sợ khi mọi việc xảy ra quá đột ngột, nhưng Bologo thì khác.


Là một nhân viên Thực Địa có phẩm chất chuyên nghiệp, Bologo yêu cầu bản thân luôn sẵn sàng đối mặt với mọi tình huống khẩn cấp trong bất kỳ tình huống nào.

Nếu gặp kẻ địch mạnh trong nhà vệ sinh thì ấn đầu hắn vào bồn rửa; nếu gặp trong nhà hàng thì cắt cổ bằng dao dùng cơm; nếu gặp trong quán bar thì đập vỡ chai rượu để lấy mảnh vỡ và đâm xuyên tim hắn...

Đó không phải là một trò đùa, một năm trước... à không, đại khái là hai năm trước, trong cuộc sống thực tập sau khi ra tù, Bologo đã sử dụng nhiều phương pháp ấn tượng như vậy để xử lý đám ác ma đang ẩn nấp trong xã hội loài người.

Những tiếng ồn ào phát ra đống đổ nát, Zephyrin đẩy đống đá vụn đang đè lên mình ra. Vết trầy xước trên mặt nàng đang lành lại với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy, theo đó, ánh sáng đỏ tươi không ngừng chập chờn, làn sương độc chết chóc bao quanh nàng. Sau đó Aether tuôn trào, màn sương đỏ nhạt được phủ thêm một tầng đỏ thẫm.

Dựng lưỡi hái răng cưa lên, khi Aether được truyền vào vũ khí giả kim, sợi xích kèm răng cưa sắc nhọn gầm lên và bắt đầu chuyển động, Zephyrin trừng mắt nhìn kẻ đã phá hỏng niềm vui của nàng trước mặt, nàng quyết tâm phải tra tấn Bologo bằng các hình phạt khủng khiếp nhất.

Bologo không vội tấn công mà như thể đang tuân theo một nghi thức nào đó, đợi Zephyrin sẵn sẵn. Cùng lúc đó Borrog từ từ lấy từ trong ngực ra một chiếc mặt nạ kỳ dị, xấu xí, đeo lên đầu.

Tiếng hít thở dồn dập bị Mặt nạ Kinh Hoàng bóp méo, biến thành tiếng thở hổn hển khát máu của dã thú, kèm theo đó là cảm giác sợ hãi ghê người tràn ra.

Ngón tay lướt qua bề mặt được thuộc da nhớp nháp, có thể cảm nhận rõ từng vết nứt nhỏ, giống như vết sẹo được khắc trên Mặt nạ Kinh Hoàng.

Trong sự cố rối loạn trục thời gian, trong trận hỗn chiến cuối cùng, Trái tim bất diện đã tấn công mọi người một cách bừa bãi, sức mạnh háu ăn của nó đã nuốt chửng bất cứ linh hồn nào chạm đến, sau đó phá hủy vật chất ở thực tại.

Mạnh như hiệp sĩ bạc do Ghế thứ Ba điều khiển mà còn không ngừng vụn vỡ và hủy diệt trong sự háu ăn, chất lỏng vảy rắn của Bologo cũng vậy, chứ chưa nói đến Mặt nạ Kinh Hoàng, nó không tránh khỏi cơn thủy triều đỏ của Trái tim bất diệt.

Trái tim bất tử diệt đã gây ra ảnh hưởng không thể phục hồi đối với Mặt nạ Kinh Hoàng, khiến nó rạn nứt. Mặt nạ Kinh Hoàng là một vật khế ước, không phải là vũ khí giả kim nên Lõi Lò Thăng Hoa không có bất kỳ phương pháp thích hợp nào để sửa chữa nó.

Ít nhất thì giờ nó vẫn hoạt động.

Sau khi sát khí đáng sợ bộc phát, Bologo dẫn đầu phát động tấn công, kích nổ cục diện trận đấu.

Ngọn Lửa Lò Rèn bùng lên, gần như ngay lập tức nhấn chìm chiến trường xung quanh, biến nó thành lãnh địa của Bologo.

Zephyrin vẫn chưa biết gì về năng lượng bí mật của Bologo. Trong khoảng dừng do sự do dự ngắn ngủi ấy, Bologo nắm chặt tay lại, khiến toàn bộ khu vực bắt đầu sụp đổ.

Gạch và đá thi nhau rơi xuống và các bức tường bắt đầu siết lại, nhanh chóng thu hẹp không gian sinh tồn của Zephyrin, nếu năng lượng bí mật của nàng thuộc Học phái Hư Linh ảnh hưởng đến tâm trí thì chắc chắn Zephyrin sẽ thiếu cách thức hiệu quả để tấn công vật chất trong hiện thực.

Động tác của Zephyrin lộ ra chút bối rối. Dưới sự chỉ huy của Bologo, khu vực này trông giống như cái miệng của một con quái vật khổng lồ đang cố nuốt chửng Zephyrin vào bụng.

Nàng vung lưỡi hái lên, phá vỡ vài lớp tường một cách thô bạo để nhảy về phía cửa sổ ở một bên, chỉ cần thoát ra khỏi tòa nhà này thì mối uy hiếp đến từ Bologo sẽ giảm mạnh.

Zephyrin có thể nghĩ ra điều này, và Bologo đương nhiên cũng có thể nghĩ ra, thậm chí còn nhanh hơn Zephyrin.

Ngọn lửa màu xanh lam lan đến bệ cửa sổ, gạch đá nặng nề chất đống rơi xuống, bịt kín tất cả các cửa sổ chỉ trong nháy mắt, cả căn phòng đang nhanh chóng co lại, không ngừng dày lên, gia cố.

Zephyrin đã không còn đường trốn, làn sương độc của nàng có thể khiến Người thăng hoa tê liệt, nhưng lại không có tác dụng với những vật vô tri vô giác như này.

Bologo nhìn quanh chiếc lồng mà mình đã tạo ra, và trong khoảnh khắc ấy, thế mà hắn lại thấy hơi hoài niệm, nhớ về trận chiến với Nhận Giảo Chi Lang trong bài kiểm tra đầu vào.

Phòng Khai Hoang đã phủ lên tòa nhà và bịt kín nó lại, và giờ đây Bologo cũng có thể làm được với hiệu quả tương tự.

"Duy trì khống chế như này hẳn sẽ tiêu hao rất nhiều Aether?"

Zephyrin cảnh giác nhìn Bologo. Đây là một cái lồng giam chết chóc, nếu muốn rời đi, nàng chỉ có thể tìm cách đánh bại Bologo.

Bologo thản nhiên nói, "Còn thừa, đủ đỡ để dùng đến lúc giết chết ngươi."

Nhờ năng lượng bí mật đã thăng cấp lên Ngọn Lửa Lò Rèn và sự tiến bộ trong việc điều khiển Aether, việc duy trì mức độ chiêu mộ như nay đã trở nên khá dễ đối với Bologo.

Điều này khác với việc thống ngự thông thường. Người thăng hoa thuộc Học phái Thống Ngự thông thường sẽ truyền Aether của mình vào vật chất, sau đó tiêu thụ một lượng lớn Aether để thao túng và bóp méo chúng. Tuy nhiên Bologo thì khác, hắn không truyền Aether vào vật chất mà lại mở rộng ma trận giả kim của riêng mình, biến vật chất thành một phần của cơ thể.

Có thể nói giờ Bologo đang "nuốt chửng" Zephyrin.

Zephyrin rất thông thạo Aether Ẩn Nấp nên nàng sẽ che giấu tung tích cực giỏi, cộng thêm chất độc quái gở đó, nếu không phong tỏa nơi này thì nàng sẽ dễ dàng thoát khỏi tầm quan sát của Bologo.

Bologo vẫy tay nhẹ nhàng như nhạc trưởng của một dàn nhạc, khiến vô số cây gai nhọn mọc lên từ dưới Zephyrin. Zephyrin còn giỏi cả về Aether Cảm Nhận nên có thể dự đoán trước dòng Aether trong Bologo nhưng vẫn giả vờ tránh nó.

Những mũi nhọn liên tục ập đến từ mọi hướng và các đòn tấn công liên tiếp khiến Zephyrin rơi vào thế bị động tuyệt đối.

Lưỡi hãi răng cưa phát ra tiếng ầm ầm, dưới cú vung mạnh mẽ của Zephyrin, một cơn bão có thể xẻ đôi kim loại được tạo ra, cắt đứt, nghiền nát mọi vật chất xung quanh.

Ở đằng xa, Bologo nhàn nhã vẫy tay, ra lệnh cho vật chất.

Trong quá trình điều khiển vật chất, Người thăng hoa thường chỉ cần tập trung tinh thần để ra lệnh, nhưng nếu họ tích hợp lệnh vào hành động và dùng hành động để dẫn dắt ý thức của mình thì có thể đẩy nhanh quá trình và giảm áp lực tinh thần, chẳng hạn như những gì Bologo hiện đang làm là vẫy tay.

Giờ Bologo không chỉ đang đùa với Zephyrin mà còn quan sát tộc Bóng Đêm bí ẩn này, dò la xem nàng có còn một số năng lực vượt quá ước tính của thông tin mà Palmer cung cấp hay không.

Về cấp bậc thì Bologo đại khái đã đoán ra đối phương hẳn cũng là một Nguyện Cầu Giả giống mình.

Nhưng cần phải lưu ý rằng Zephyrin có khả năng bất tử giống mình và năng lượng bí mật có thể khiến Bologo nằm im.

Bologo không sợ chết, nhưng lại phải cảnh giác trước khả năng có thể khiến mình bị vô hiệu hóa.

Trong lúc miên man suy nghĩ, ánh sáng đỏ tươi lóe lên, Zephyrin đột nhiên thay đổi phương hướng công kích, lao thẳng về phía Bologo, lưỡi hái răng cưa cọ vào đất, tóe ra vô số tia lửa và tiếng ồn, đồng thời còn cày thành một vết lõm sâu.

Trong lúc Bologo quan sát Zephyrin, Zephyrin cũng đang quan sát hắn. Nàng phát hiện ra rằng nãy giờ Bologo vẫn luôn giữ khoảng cách, điều khiển vật chất từ xa để tấn công mình. Vậy nên thay vì lãng phí thể lực để né tránh, nàng đã quyết định chiến đấu với Bologo ở cự ly gần.

Tiếng lưỡi hái răng cưa gầm rú đang áp sát lại gần, nhưng vào giây phút hiểm nguy này, Zephyrin lại phát hiện một... niềm vui lóe lên trong mắt Bologo?

Trước khi nàng tiếp tục suy nghĩ kỹ càng thì những tia sáng bạc nhảy múa, từng cụm gai sắt giao nhau, đỡ lấy lưỡi hái đang hạ xuống, sau đó một thanh trường kiếm dài và hẹp nhô ra, đâm về phía Zephyrin.

Zeffilin buông một tay, dùng chiếc găng sắt để nắm lấy thanh trường kiếm, đỡ đòn tấn công này.

"Ta... Ta tóm được ngươi!"

Trong khi Zephyrin gầm gừ, một lượng lớn sương độc tràn ra và ăn mòn cơ thể của Bologo, nó không mang lại đau đớn về thể xác mà khiến ngay cả ma trận giả kim cũng vội vàng chớp tắt như một cỗ máy bị quá tải.

Phần răng cưa xoay tròn, vô số cành sắt bị cưa đứt trong tia lửa dữ dội. Trong lúc nó bất ngờ hạ xuống, Bologo cũng chiêu mộ chất lỏng vảy rắn, bầy rắn quấn quanh người Zephyrin và bò lên, trông như những bụi gai đang bám vào cơ thể.

Hai người đều từ bỏ phòng ngự, đối chọi gay gắt.