Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Chương 447: Kẻ bất tử vs kẻ bất tử


Trong một cuộc đối đầu ngang tài ngang sức, cơ thể bất tử có ý nghĩa cực lớn về mặt chiến thuật, nó không chỉ cho phép ngươi liều mạng mà không sợ rủi ro, mà còn mang đến áp lực vô tận cho kẻ địch.

Trong tình huống chiến đấu khốc liệt và biến hóa khôn lường này, một khoảnh khắc sơ suất có thể sẽ dẫn đến cái chết, nhưng tình thế đã thay đổi, hình phạt tử hình tàn khốc ấy không còn áp dụng được cho kẻ bất tử.

Không có gì tệ hơn một kẻ địch sẽ không chết.

Trong tiếng hét kiêu ngạo của Zephyrin, lưỡi hái răng cưa vẽ ra một vệt đỏ tươi, những chiếc răng cưa đang xoay điên cuồng không chỉ cắt đứt cành sắt mà còn đập vào lớp vảy giáp của Bologo.

Tia lửa tóe lên không ngừng, sau đó, lưỡi hái phá vỡ lớp giáp phòng ngự, để lại một vệt máu lớn trên ngực Bologo, đồng thời trong lúc xẻ vào thịt, chất độc cũng thừa cơ chui vào.

Đôi má tái nhợt của Zephyrin tràn ngập niềm vui sướng, nhưng chẳng mấy chốc hàng loạt vết nứt nhỏ đã xuất hiện trên khuôn mặt thanh tú đó.

Chất lỏng vảy rắn xâm nhập vào người Zephyrin, biến thành những bụi gai mọc man dại, gần như xâm chiếm hoàn toàn lồng ngực của Zephyrin ngay lập tức.

Những bụi gai xoắn và kéo dài giống như vô số con dao sắc bén ghép lại với nhau, cắt đứt máu thịt mỏng manh, cắt đứt mạch máu, cắt đứt xương, thậm chí nghiền nát cả trái tim và cột sống.

Cơ thể vỡ ra thành nhiều tảng thịt phẳng lì, máu me đầm đìa.

Đôi mắt của Bologo đã chết lặng. Sau khi lưỡi hái răng tách ra, vết thương trên cơ thể hắn cũng nứt ra theo đó. Một vết thương ghê rợn xuất hiện trên vai trái của Bologo. Vết thương sâu đến tận xương, đòn vừa rồi của Zephyrin gần như cắt đứt toàn bộ cánh tay trái của Bologo.

Nọc độc đã lan vào các dây thần kinh. Đúng như Palmer đã nói, hàng loạt trạng thái tiêu cực đang ảnh hưởng đến Bologo cùng một lúc. Dưới sự rối loạn của nhận thức, hắn thậm chí còn không kiểm soát nổi cơ thể của mình, không tự chủ được mà phải khuỵu xuống.

Nhưng Bologo vẫn cố chấp ngẩng đầu lên. Ánh lửa yếu ớt chợt lóe lên trên đầu ngón tay.

Đốt vảy cháy nổ tung.

Ngay lập tức, thủy ngân đỏ gầm lên và tạo ra một vụ nổ, ngọn lửa hừng hực xuyên qua người Zephyrin, thổi bay nàng trong quả cầu lửa rực cháy.

Tòa nhà bắt đầu cong vênh dữ dội dưới ảnh hưởng của chất độc. Rất khó để Bologo chiêu mộ vật chất một cách chính xác, nhưng... không cần phải chính xác, hắn chỉ cần làm giống như một kẻ say rượu đang tức giận, đập phá bừa bãi là xong.

Những cột đá vuông vức lắc lư rồi đổ về phía thân hình đang bốc cháy. Lúc đầu, Zephyrin còn có thể né tránh một cách vụng về, nhưng dưới những đòn tấn công liên tiếp, nàng không thể giữ nổi sự linh hoạt của mình. Chi dưới của Zephyrin đã bị những cột đá nghiền nát, sau đó có càng nhiều cột đá đổ xuống, hết lớp này đến lớp khác, chặn đứng Zephyrin.

Bologo nôn ra một đống máu, khi máu tươi rải xuống mặt đất thì phát ra xì xì và bốc khói, như thể máu của hắn trở thành một loạt axit có tính ăn mòn cực mạnh.

Đây cũng là một trong những tác dụng của chất độc đang xâm chiếm cơ thể của Bologo. Nhưng so với các trạng thái tiêu cực thì Bologođã nhận ra điểm đáng sợ thực sự của nó.

Chất độc này đang cố gắng ăn mòn Cự Hồn Giới Hạn của mình. Mặc dù hiện tại nó còn chưa đột phá hoàn toàn, nhưng cũng khiến đã khiến Cự Hồn Giới Hạn của Bologo tràn ngập những vết nứt, điều này ảnh hưởng rất lớn đến Bologo.

Thảo nào Palmer xui xẻo đến thế. Trong lúc bị Zephyrin âm thầm làm tê liệt thì Palmer đã bị con rắn độc đớp vào cổ họng.

Bologo cũng phát hiện ra điểm yếu của Zephyrin, mặc dù độc tố của nàng rất nguy hiểm, nhưng nó chỉ thích hợp để ám sát, trong tình cảnh phải chiến đấu trực diện thì chất độc ấy sẽ có tác dụng khá hạn chế.

Che bên vai trái bị bầm tím của mình, Bologo chiêu mộ chất lỏng vảy rắn đục lại thành một bộ giáp, băng bó vết thương và che kín người hắn.

Nhìn sơ qua, có vẻ như Bologo đang tự sơ cứu cho mình, hay ít nhất sẽ khiến vết thương không rách ra hơn.

Khi Zephyrin rút đi, màn sương đỏ tươi mờ dần và tan biến, màn sương này là thứ được Zephyrin huyễn tạo ra, sau đó trở thành môi trường để chất độc lan truyền.

Sau thời gian ngắn tiếp xúc, Bologo đã phát hiện ra rằng ngay cả khi không hít sương mù vào thì sau khi bao phủ vật chất, chúng vẫn sẽ ăn mòn và gây ra các tác động khác.

Bologo hít thở sâu liên tục, mặt tái đi. Dưới lớp áo giáp, vai trái của hắn đang tự hồi phục với tốc độ cực nhanh, nhưng hắn vẫn giả vờ mình đang phải chịu cơn đau khủng khiếp.

Kín đáo, hiệu quả, xảo quyệt...

Bologo đã thành thạo những phẩm chất này trong chiến đấu như một thợ săn thực thụ.

Tiếng cưa máy lại vang lên, kim loại gầm lên và cắt, tất các cột đá chắn quanh Zephyrin đều vỡ vụn, tộc Bóng Đêm bất tử này đã trở lại với lưỡi hái răng cưa trong tay.

Zephyrin hiện giờ trông rất thảm thương, khắp người đều là vết máu bẩn, rất nhiều vết thương vẫn đang tự lành. Mặc là một tộc bóng đêm cấp cao, nhưng độ tinh khiết trong dòng máu của nàng kém xa so với một lãnh chúa Bóng Đêm như Sore.

Dựa vào lưỡi hái, bước chân của Zephyrin vẫn còn loạng choạng, nàng không vội tấn công ngay, cơ thể bất tử của Zephyrin cũng có giới hạn, hơn nữa, cuộc tấn công như vũ bão của Bologo khiến nàng nhận ra rằng mình cần phải thận trọng.

Ngay cả khi hiện giờ Bologo đã bị thương nặng.

Sau cuộc đối đầu kịch liệt, hai người đồng thời dừng lại, cảnh giác nhìn đối phương.

Zephyrin chợt ngửi thấy mùi máu trong không khí, và nhận ra hương vị khiến nàng vừa sợ hãi vừa căm ghét ấy.

"Ngươi có Huyết Minh của Sore."

Khi đề cập đến điều này, giọng của Zephyrin mang theo một sự căm ghét méo mó, mặc dù chưa bao giờ thực sự gặp Sore, cũng không có bất kỳ hận thù trực tiếp nào với hắn, nhưng nàng có thể cảm nhận được nỗi tức giận đang sôi trào trong máu.

Cơn thịnh nộ của kẻ đã Ban máu cho Zephyrin.

"Cái gì? Nể mặt Sore, ngươi có thể tha cho ta không?"

Bologo giả vờ yếu thế, bí mật nắm chặt vũ khí đang giấu kín, luôn sẵn sàng phát động một cuộc phản công.

"Ngươi cái tên này cũng không tệ lắm, ta vốn muốn cho ngươi trở thành chúng ta một viên."

Zephyrin không có nói sai, lần này tiến công cứ điểm Morrowind một mục đích khác, chính là muốn tiến hành tộc Bóng Đêm bổ viên, nếu như không phải Bologo làm rối, Zephyrin vốn định đem Palmer chuyển hóa làm tộc Bóng Đêm.

Không có gì thú vị hơn là khiến người thừa kế của nhà Krex sa đọa.

"Vậy bây giờ thì sao?"

Bologo hít một hơi thật sâu, vết thương trên vai trái của hắn đã lành hẳn, hắn đang mong chờ ánh mắt không thể tin nổi của Zephyrin.

"Bây giờ? Bây giờ ta muốn trừng phạt đồng minh của kẻ phản bội bằng hình phạt tàn khốc nhất!"

Màn sương đỏ tươi đang nhanh chóng khuếch tán. Bologo nghĩ rằng đã tạo ra một cái lồng để giam Zephyrin lại, nhưng chẳng lẽ cái lồng này không giam cả Bologo lại hay sao? Trong môi trường kín gió, màn sương độc sẽ không rò rỉ dù chỉ một chút ra bên ngoài.

Zephyrin dùng hết sức kích hoạt Năng lượng bí mật, ánh sáng đẫm máu bùng lên từ ma trận giả kim.

Năng lượng bí mật Phá Hồn Chi Độc.

Học phái chính là Học phái Hư Linh, tác dụng của nó là biến Aether của chính người đó thành một chất kịch độc, gây ra nhiều tác động tiêu cực khác nhau. Một trong những khả năng nguy hiểm nhất của nó là ăn mòn Cự Hồn Giới Hạn một cách chậm rãi. Học phái phụ là Học phái Huyễn Tạo, có thể tạo ra một làn sương mù từ thứ Aether cực độc đó để thực hiện một cuộc tấn công quy mô lớn.

Đối với một sát thủ thì đây là một chất độc cực kỳ hoàn hảo. Ăn mòn Cự Hồn Giới Hạn trong lúc đối phương tê liệt và đau đớn, biến thành một cái vòng luẩn quẩn để khuếch tán sự ảnh hưởng của độc tố.

Màn sương đỏ thẫm tràn ra, màu máu gần như che khuất toàn bộ tầm nhìn của Bologo, Zephyrin đã dùng cách này này để tạm thời che giấu bản thân.

Nhưng máy không thể giấu tiếng cưa máy kia.

Không hề nghĩ đến việc trốn tránh, âm thanh điếc tai của cưa máy vang lên từ phía trước. Bologo phải nín thở để tránh hít phải sương mù, mặc dù nó vẫn có thể tấn công từ trên bề mặt cơ thể nhưng dù gì cũng tốt hơn là hít vào phổi.

Cột đá đổ xuống, chặn đòng công kích của lưỡi hái, lưỡi hái bỗng xoay tròn giữa không trung, sợi dây mảnh ở cuối cán được kéo căng ra từ trong sương mù khiến nó đột ngột đổi hướng.

Đó chỉ là một đòn nhử, lưỡi hái quét thành một vòng cung kỳ dị, bổ về phía Bologo từ một hướng khác, đồng thời trong sương mù truyền đến tiếng bước chân vội vã.

Bologo không cần phải quan sát những điều này. Màn sương mù là xúc giác mở rộng của Zephyrin, và lồng giam mà điều khiển cũng là xúc giác mở rộng của hấn.

Ngọn lửa xanh lam bùng lên ngay lập tức, đan vào trong màn sương đỏ tươi. Chất lỏng vảy rắn hóa thành một bầy rắn chạm mặt Zephyrin, chúng tõe ra thành gai nhọn, chặn đường tiến của Zephyrin như hàng rào chống kỵ binh.

Lưỡi hái răng cưa đang lao nhanh cũng bị bức tường đá nhô cao chặn lại, mặc dù bị tước vũ khí nhưng Zephyrin không dừng bước mà còn tăng tốc để tiến đến gần Bologo hơn, đấm xuyên qua lớp hàng rào chống kỵ binh đã phong tỏa xung quanh.

Hành động ấy khiến Bologo ngạc nhiên, ngay sau đó hắn đã nhận ra rằng, giống như lớp ngụy trang của mình, lưỡi hái không phải là vũ khí giả kim thực sự của Zephyrin.

Từng lớp rào cản bị phá vỡ, Zephyrin vung đôi găng kim loại đang phát sáng lên, tung một cú đấm sắt nặng trĩu xuống.

Zephyrin hiếm khi để lộ vũ khí giả kim thực sự của mình, chỉ khi cho rằng nó có thể kết thúc trận chiến nàng mới dùng đòn tấn công chớp nhoáng này.

Hiện tại Bologo đã bị trọng thương và chìm trong màn sương độc, không có thời điểm nào tốt hơn để kết thúc cuộc chiến bằng bây giờ.

Màn sương đỏ tươi bị nắm đấm sắt xua tan, sau màn sương mù, Mặt nạ Kinh Hoàng phát ra nỗi sợ hãi vô tận, ảo giác điên loạn chợt lóe lên trước mắt Zephyrin, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến nàng quá nhiều, trong mắt nàng, Bologo chỉ trở nên gớm ghiếc hơn thôi.

Một kẻ gớm ghiếc sắp chết.

Chỉ có thế.

Đột nhiên, tốc độ tiến lên của Zephyrin bị khựng lại. Một sợi xích sắt băng giá đã quấn quanh chân nàng vài vòng không biết từ khi nào. Trong lúc quấn, chúng mọc ra thành gai sắt sắc nhọn đâm vào máu thịt.

Làn gió thoảng qua má. Rõ ràng giữa nàng và Bolog vẫn còn một khoảng cách nhất định, nhưng chỉ trong nháy mắt, Bologo đã xuất hiện ngay trước mặt Zephyrin.

Bologo vung lên hữu quyền, Aether Khuếch Đại huy quang quấn quanh lấy cánh tay, tiến tới bắn ra trí mạng quyền kích.

Giống như phim hoạt hình bị thiếu khung hình, Zephyrin còn đang tung dở cú đấm thì giây tiếp theo, nàng đã bắt đầu khuỵu ngã, lồng ngực mới lành của lại chùng xuống, không biết đã gãy bao nhiêu xương.

Đòn phản công trước khi chết?

Một ý nghĩ như vậy lóe lên trong đầu Zephyrin, theo lý thì sau khi bị trọng thương và bị chất độc ăn mòn, lẽ ra Bologo không còn sức để chống cự.

Nàng trừng mắt nhìn Bologo, người đang giơ nắm đấm lên, nhưng vết thương khủng khiếp trên đó đã biến mất từ lâu.

Đầu óc Zephyrin trống rỗng, những cú đấm nặng nề liên tiếp giáng xuống.

Ngực và cổ họng bị nện lõm, Zephyrin văng mạnh về phía sau, nhưng lại bị những cây gai đang quấn quanh kéo lại, Bologo vung mạnh bụi gai, hất tung Zephyrin lên không trung, đụng vỡ những cột đá dọc đường, cuối cùng đập xuống lồng giam dưới đất.

Ngọn lửa chập chờn, cuối cùng phát ra tiếng nổ rền vang, thủy ngân đỏ tích tụ gây ra tiếng vang dữ dội nhất, thậm chí lồng giam còn không thể tiếp tục đóng kín.

Một luồng lửa nóng rực len ra khỏi bức tường cao của Morrowind, sau đó một bóng người quấn đầy gai sắt hiện ra từ trong đó. Dưới xiềng xích của trọng lực, bóng người ấy đập mạnh vào bức tường, để lại một vệt máu đang từ từ nhỏ xuống.

Trong lỗ thủng tạo ra từ vụ nổ, Bologo từ bước ra khỏi ngọn lửa, nhìn xuống mặt đất.