Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Chương 459: Máu của Nhiếp Chính


Một phần kim loại trên bộ giáp lởm chởm có màu trắng bạc, một phần thì bị cháy đen, ngoài ra còn một vài nơi được tô điểm bởi màu xanh lam. Ở phần rìa, kim loại bị nung tới mức nóng đỏ đang phát ra những luồng nhiệt.

Derby nhìn chằm chằm vào con quái vật bước ra ngọn lửa hừng hực, sau đó vung mạnh con dao găm trong tay. Con dao găm chứa Phá Hồn Chi Độc được tinh chế va chạm với bộ giáp sắt nóng đỏ, dễ dàng chém đứt kim loại, đồng thời để lại trên cánh tay đẫm máu của Bologo một vết cắt sâu hoắm.

Sau khi thoát ra, Áo Choàng cuốn lấy cơ thể của Derby, hòa vào trong màn đêm. Bologo vung thanh đại kiếm không ngừng to dần, xẻ đôi bóng tối trước mặt, từ cái bóng mờ ảo, một vệt máu rực lửa tóe ra và rắc lên đống đổ nát.

Bóng dáng của Derby không biết xuất hiện từ đâu, hắn chật vật ngã xuống đất, cụp đôi mắt đầy oán hận và hung ác xuống. Nhát kiếm của Bologo đã chém trúng chân của hắn.

Đoán được hành động của Derby không khó đối với Bologo, nhưng sau khi chém xong nhát kiếm, Bologo không tiếp tục truy đuổi mà lại đứng yên tại chỗ, thở hổn hển.

Dù có tấn công quyết liệt đến đâu, dù đã chiếm ưu thế trong thế trận như thế nào thì Bologo vẫn không thể thay đổi được sự chênh lệch về cấp bậc.

Đòn tấn công trước đó của Derby đã khiến Bologo bị thương nặng, hắn phải dựa hoàn toàn vào Aether của Amy và khả năng tự phục hồi liên tục của Trục Thời Gian Ngược Dòng để chống chịu cho đến bây giờ.

Bộ giáp đã nóng đến mức khó có thể chịu nổi, còn bề mặt cơ thể của Bologo đã bị đốt cháy hoàn toàn, chưa kể con dao găm của Derby còn chém trúng hắn.

Phá Hồn Chi Độc xâm nhập vào cơ thể dọc theo vết thương, cơn đau bị khuếch đại cứa vào dây thần kinh của Bologo. Những người khác có thể đã ngất đi vì đau, nhưng Bologo thì lại thấy vừa phải, hắn rất giỏi chịu đau.

Bologo cho rằng đây là một loại năng khiếu của mình, chỉ cần muốn, hắn có thể quên đi cảm giác đau, giống như một cỗ máy tinh vi, chặn những thông tin vô dụng đó lại.

Cuộc tấn công của bầy chim Phong Hóa yếu dần đi, bọn chúng đã quay trở lại với bản năng của mình, tấn công lung tung theo mọi hướng.

Để điều khiển một số lượng lớn vật bị điều khiển như vậy cần phải tập trung tinh thần cao độ, thế công vừa rồi của Bologo đã khiến Derby rất khó tiếp tục tập trung trong việc chỉ huy, vì vậy hắn chỉ có thể đưa ra những chỉ dẫn mơ hồ cho đám sinh vật giả kim này, khiến chúng tiếp tục áp chế kẻ địch.

Tiếng rít của Súng Gió không ngừng vang lên, luồng khí áp suất cao đẩy lưỡi kiếm chết người lao vút đi như một viên đạn xuyên giáp, xé toạc những vệt máu vương vãi trên bầu trời đêm, sau đó con chim Phong Hóa nổ tung, ngọn lửa lan rộng trong bóng tối.

Nhiều phát Súng Gió khác liên tiếp bắn về phía Zephyrin đang tiến tới, cản trở hành động của nàng, nhưng Zephyrin vẫn lao đến gần Bologo với bước chân mạnh mẽ của mình.

Ánh sáng của Aether đang bừng lên trên Phá Hồn Giả, ít người biết rằng thực ra Zephyrin không giỏi sử dụng lưỡi hái răng cưa, quyền anh mới là phương thức chiến đấu mà nàng giỏi nhất.

Cú đấm khủng khiếp giáng xuống, đuôi bọ cạp độc bắn ra, Phá Hồn Chi Độc nhanh chóng thẩm thấu, lan tràn, làn sương độc chạm vào bộ giáp, phát ra tiếng xì xì, ăn mòn kim loại và Aether dưới đó.

Niềm vui lóe lên trong lòng Zephyrin. Nàng đã làm được. Giống như lần trước, cú đấm này sẽ xuyên thủng mọi lớp phòng ngự và đưa chất độc vào người Bologo. Ngay cả khi Bologo cũng là một kẻ bất tử, nhưng trong khoảng thời gian hắn hồi sinh đã đủ để Zephyrin làm quá nhiều việc.

Bologo quay đầu lại, một góc của tấm mặt nạ hung ác đã bị vỡ lộ ra khuôn mặt đầy máu, cùng với đôi mắt xanh lam lạnh lùng vô tình.

Dưới sự thiêu đốt của Máu Sôi, không khí trở nên nóng bức hơn bao giờ hết, nhưng chẳng hiểu vì sao trong môi trường nhiệt độ cao này, Zephyrin lại cảm nhận được cái lạnh của mùa đông.

Dù Bologo không nói gì nhưng Zephyrin đọc được từ trong mắt hắn.

"Chờ đến ngươi."

'Aether - Khuếch Đại' lấp đầy cơ thể của Bologo. Trong khoảnh khắc ấy, bộ giáp nóng đỏ vỡ tan, hóa thành bầy rắn nhảy múa điên cuồng, sau khi thoát khỏi bộ giáp bao bọc, động tác của Bologo nhanh như tia chớp.

Đây là một cái bẫy, Borogo không định đuổi theo Derby, hắn đang đợi Zephyrin.

Khi bị Bologo bóp cổ, nhiệt độ cao đã thiêu cháy cổ họng của Derby, trong đường hô hấp của hắn đã xuất hiện rất nhiều bong bóng máu, chúng xung huyết và sưng tấy, chặn ngang cổ họng.

Derby rơi vào tình trạng nghẹt thở, vội vàng đưa tay luồn vào trong cổ họng, làm vỡ bong bóng máu và nôn ra một lượng lớn máu.

Máu được trộn lẫn với một chất lỏng phát sáng được nôn ra là một phần của máu của Derby đã Aether hóa, sau khi rời khỏi cơ thể, máu đã Aether hóa bắt đầu tràn ra và biến mất.

Derby chật vật hít thở không khí, khi nhìn lên thì thấy cuộc đối đầu giữa Zephyrin và Burlogo.

Đó là cái cạm bẫy, Derby muốn ngăn cản đây hết thảy thì đã trễ.

Bolog và Zephyrin đều là Nguyện Cầu Giả, nhưng với sự tăng cường của Amy, tốc độ của Bologo nhanh hơn nhiều so với Zephyrin.

Sau khi né Phá Hồn Giả đang đấm tới, Bologo tung một cú đấm còn mạnh hơn vào bụng Zephyrin, khiến nó bị móp hoàn toàn, gần như phá nát cơ quan nội tạng bên trong.

Những con rắn lửa đỏ tản ra, bò lên người Zephyrin, mặc dù Phá Hồn Chi Độc của nàng rất nguy hiểm nhưng thời gian từ khi ăn mòn mục tiêu đến khi trúng độc hoàn toàn không hề ngắn.

Đầu tiên, bầy rắn trói các khớp của Zephyrin trước khiến nàng rất khó cử động, sau đó quấn quanh cơ thể thành nhiều vòng tròn. Đồng thời, trong lúc di chuyển, chúng dần đông đặc lại thành chất rắn, khiến Zephyrin còn chưa kịp phát ra tiếng nào thì đã bị bao phủ bởi nhiều lớp kim loại.

Giống như một tác phẩm điêu khắc được đổ bằng kim loại, cú đấm của Zephyrin đã vĩnh viễn bị dừng trong khoảnh khắc này.

Bologo giơ thanh kiếm đang kéo dài ra, chặt đứt tay của Zephyrin sau một cú vung kiếm. Phá Hồn Giả chết chóc cũng rơi xuống và nằm lăn lóc trên đất, sau đó lưỡi kiếm chém xuống không chút do dự, chia tác phẩm điêu khắc thành nhiều mảnh, sau đó ghép chúng lại với nhau để tạo thành một chiếc quan tài sắt u ám dựng đứng trên mặt đất.

Quan tài niêm phong.

Lớp vảy cháy bùng lên, trên quan tài sắt xuất hiện một ngọn lửa dữ dội, Bologo quay lưng về phía ngọn lửa, một bóng đen méo mó phủ xuống, bao trùm lấy Derby.

Khi dần thăng cấp, Bologo đã phát hiện ra rất nhiều điều mà trước đây hắn không để ý, cấp bậc không phải thứ quyết định tất cả, giống như Derby đang đứng trước mắt.

Mặc dù là một Phụ Quyền Giả, nhưng hắn vẫn biến thành bộ dạng thảm thương như này dưới sự tấn công điên cuồng của mình.

Điều này không có nghĩa là Derby yếu mà là Derby không thích hợp với chiến trường như hiện giờ. Derby đáng lẽ phải là một chỉ huy ẩn sau các lớp phòng thủ và được bao quanh bởi nhiều Người thăng hoa, chỉ huy đội quân sinh vật giả kim khổng lồ, chứ không phải ở đây chiến đấu đến chết với mình.

Bologo hỏi, "Thế công của các ngươi trông có vẻ dữ dội, nhưng thực tế là đã cùng đường rồi phải không?"

Lực lượng tộc Bóng Đêm còn sót lại này không mạnh, nếu không thì Derby đã không được phái đi xâm nhập doanh trại địch. Có rất ít Người thăng hoa cấp cao vẫn có thể hành động trong số tộc Bóng Đêm còn sót lại, điều này đã góp phần gây ra tình cảnh như hiện giờ.

Derby không trả lời mà dựa vào tường khó khăn đứng dậy. Thanh kiếm mà Bologo đã đâm trúng hắn có gắn bạc ở lưỡi, vết thương cực kỳ sâu, vết thương cỡ này cho dù cơ thể đã Aether hóa cũng khó có thể tự lành.

May mà Zephyrin đã câu đủ thời gian cho Derby, hắn cử động cơ thể trong chốc lát thì thấy mọi thứ đều ổn ngoại trừ cơn đau kịch liệt.

Chỉ có điều...

Derby nhìn đống đổ nát khổng lồ đang cháy, nó đẹp làm sao, nhưng tiếc là với chỉ một vài Kẻ Khát Máu tinh nhuệ còn sống hiển nhiên sẽ không thể địch lại Bologo.

Những kẻ Kẻ Khát Máu và bầy chim Phong Hóa khác bay rải rác trên chiến trường cũng chịu vô số thương vong dưới sự phản công của nhà Krex, sau một hồi hoảng loạn ngắn ngủi ban đầu, nhà Krex đã tập hợp lực lượng và phát động một cuộc phản công.

Trận chiến đã được đẩy ra khỏi Morrowind, lùi về trên bờ biển bão tố.

Điều kỳ lạ là cuộc chiến ở đây không thu hút sự chú ý của bất kỳ ai. Từ đầu đến cuối, chỉ có Bologo cùng Derby tấn công lẫn nhau, đám chim Phong Hóa mà Derby gọi đến không ngừng bay lượn trên đầu họ.

Cảm giác bất an trong lòng Derby ngày càng lớn, nó không chỉ đến từ Bologo, mà hắn còn cảm thấy nước đi này đã sai ngay từ đầu.

Lấy ra một hộp nhỏ từ trong ngực, dòng máu đỏ tươi tinh khiết chảy dưới lớp kính trong suốt, đông lại như một viên hồng ngọc.

Đây là máu của Nhiếp Chính (Regent).

Kể từ khi cuộc chiến Hừng Đông kết thúc, quốc vương Bóng Đêm biến mất khỏi sân khấu lịch sử, ngoại trừ dòng máu trực hệ của ông ta thì đây là dòng máu tinh khiết nhất của tộc Bóng Đêm.

Hy vọng phục hưng của họ.

Bologo đi xuống từ trên đống đổ nát. Giống như Derby, Bologo cũng đã nhận ra sự bất thường của vụ việc lần này. Hắn có cảm giác mọi chuyện trước mắt đều là một cái bẫy được giăng ra đầy khéo léo, nhưng điều mà hắn không hiểu là cái bẫy này nhắm vào mình hay là vào tộc Bóng Đêm.

"Vô luận như thế nào... Vô luận như thế nào..."

Derby khẽ thì thầm như đã đưa ra một quyết định nào đó.

Đường dẫn tới Hầm Gió đã bị chôn vùi trong đống đổ nát, thậm chí rất có thể ngay cả con đường mê cung đã sụp đổ. Nhiệm vụ của Derby đã thất bại, nhưng hắn vẫn không cam lòng.

Nắm chặt máu của Nhiếp Chính trong tay, ngay lúc Derby vừa định thực hiện quyết định kia thì một giọng nói già nua vang lên.

"Đưa nó... cho ta..."

Giọng nói kia già yếu làm sao, nghe như một người chết đang đào mồ sống dậy, dựa vào chút sức lực cuối cùng để nói ra những lời thì thầm phút chót của mình.

Khoảnh khắc giọng nói đó vang lên, một sự tĩnh lặng bao trùm trên chiến trường. Đồng tử của Derby co lại thành một dấu chấm, tròng trắng mắt đỏ ngầu, Bologo cũng ngừng cử động, hơi thở trở nên vô cùng nặng nề, thậm chí gần như đã nín thở.

Làn gió nổi lên, thổi bay khói bụi và ngọn lửa, áp lực vượt xa sức tưởng tượng dâng lên từ dưới đống đổ nát, rồi đẩy lùi mọi chướng ngại vật như một vị thần.

Phá vỡ các quy tắc, bất ngờ lớn nhất của trận chiến này.

"Không... Không thể nào."

Palmer không thể tin nổi những gì đang xảy ra trước mắt mình. Thân hình cong queo và teo tóp tựa vào một cây quyền trượng bằng vàng và loạng choạng đi về phía Derby.

Bước chân của ông ta không vội vã, cực kỳ khoan thai, nhưng mỗi khi cây quyền trượng chạm đất đều sẽ khiến tinh thần chấn động.

Lão già mặc một bộ trường bào đỏ tươi, đeo mặt nạ hoàng kim, trong mắt lão ta chỉ có Derby, hay nói cách khác, là giọt máu của Nhiếp Chính trong tay Derby.

Với sự xuất hiện của ông ta, cuộc hỗn chiến này cuối cùng đã đến hồi kết.

Khi chứng kiến cảnh này, Bologo có hơi buồn bã, hắn không muốn trách móc gì cả mà chỉ khẽ thở dài.

"Ít ai có thể cưỡng lại cám dỗ của sự bất tử."