Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)

Chương 463: Âm mưu


Tiếng súng vang lên như hồi còi nghỉ giữa hiệp tạm ngưng mọi tranh chấp.

Cơ thể già nua bị thương nặng, nguyên lão đứng đó với ánh mắt đờ đẫn, thậm chí ngay cả áp lực gió mà ông ta gây ra cũng giảm đi rất nhiều.

Với sự giúp đỡ của Worthylin, Palmer cố gắng đứng dậy, Bologo có không phản ứng gì, dường như đã chết, còn Amy thì mắc kẹt trong đống đổ nát, không thể di chuyển.

Derby gắng sức kìm nén nỗi đau thể xác để vội vàng đi tìm bàn tay bị đứt của mình. Palmer thấy vậy thì chống thanh kiếm bạc, đi về phía Derby.

Trận chiến của Palmer chưa kết thúc... chưa hề kết thúc.

Church cất Khẩu súng của Chekhov đi. Trong đánh giá của Lõi Lò Thăng Hoa, Khẩu súng của Chekhov thuộc về vũ khí giả kim cấp Trắng Tinh, nghĩa là, nếu muốn sử dụng vũ khí giả kim này một cách thoải mái thì cấp bậc thấp nhất của người sử dụng phải là Phụ Quyền Giả.

Nói chung, với cấp bậc Nguyện Cầu Giả cũng có thể sử dụng vũ khí giả kim vượt cấp, chỉ có điều Aether của bản thân sẽ không thể đủ cho vũ khí giả kim tiêu hao nên sẽ cực kỳ vất vả.

Nhưng là hàng nhái của Khẩu súng Vận Mệnh, Khẩu súng của Chekov có những đặc tính rất riêng biệt, rất khó đoán bằng lẽ thường.

Bản chất Khẩu súng của Chekhov có thể được chia thành ba điểm. Điểm đầu tiên được gọi là "nạp", Khẩu súng của Chekov sẽ tiêu tốn một lượng lớn Aether để huyễn tạo ra đạn trong nòng và lấp đầy chúng, quá trình Nạp sẽ diễn ra trong một thời gian dài.

Lấy Church làm ví dụ, hắn đã phải mất một tuần liên tục tiêu tốn Aether để chế tạo thành công viên đạn này.

Các cấp bậc khác nhau và các Người thăng hoa khác nhau sẽ có thời gian thay đạn khác nhau, vì vậy Khẩu súng của Chekov không thích hợp trong trường hợp khẩn cấp, mà chủ yếu được sử dụng trong vụ ám sát đã được lên kế hoạch từ lâu.

Sau khi nạp đạn xong, điểm thứ hai sẽ có tác dụng, "Màn thứ 1", được kích hoạt. Dưới ảnh hưởng của "Màn thứ 1", viên đạn trong nòng sẽ biến mất, sau đó xuất hiện chồng lên "phạm vi", tức là tất cả mục tiêu trong phạm vi ảnh hưởng.

Cuối cùng là "Màn thứ 3", người sử dụng cần cầm súng để quan sát, xác định và nhắm vào mục tiêu của mình. Trạng thái chồng chất sẽ biến mất, viên đạn sẽ chắc chắn tồn tại trong cơ thể của mục tiêu.

Bóp cò, thời gian sẽ như bị đảo ngược lại, viên đạn sẽ bật ra khỏi người để quay trở lại nòng súng. Điều này có vẻ hơi kỳ lạ, nhưng nếu tua ngược khung cảnh thì chính Church đã đánh lén nguyên lão thành công, và nguyên lão không hề kịp chống cự.

Nhờ sức mạnh phức tạp và kỳ lạ, cuối cùng đã đạt được phát súng đảo ngược thời gian.

Sử dụng "Màn thứ 1" và "Màn thứ 3" cùng nhiều kỹ thuật vụng về khác để bỏ quá trình "bắn", đồng thời hoàn thành "bóp cò" và "trúng đích", đây chính xác là sức mạnh của khẩu súng Vận Mệnh.

Church không thích Khẩu súng của Chekhov, nó thực sự rất mạnh trong việc ám sát, nhưng lại quá cồng kềnh, do đủ thứ hạn chế khác nhau nên rất hiếm trường hợp có thể sử dụng nó.

Thời gian nạp đạn quá lâu, tầm bắn hạn chế, tiêu thụ nhiều Aether, nếu mất mục tiêu thì không thể bóp cò…

Nếu được lựa chọn thì Church chắc chắn sẽ không sử dụng vũ khí giả kim này để ám sát kẻ địch. Nhưng lần này thì hết cách, kẻ địch của Church là một Thủ Lũy Giả.

Phát động một cuộc tấn công rất có thể sẽ bị chặn, trừ khi cuộc tấn công đã hoàn thành ngay từ đầu.

Ngoài Khẩu súng Chekhov có thể xóa quá trình "bắn" nhờ quá trình lằng nhằng của nó, các phương pháp ám sát khác rất khó để gây tổn thương cho nguyên lão.

Nhưng ngay cả như vậy Khẩu súng của Chekov vẫn không giết được nguyên lão, nếu là Phụ Quyền Giả thì khẩu súng này đã đủ để gây ra vết thương chí mạng, nhưng là Thủ Lũy Giả, quá trình Aether hóa của cơ thể nguyên lão đã đến mức độ rất cao. Ông ta vẫn còn sống.

Church dựa vào tường, mồ hôi đầm đìa, mức độ tiêu hao Khẩu súng của Chekhov đối với hắn quá kinh khủng, sau một phát bắn, Church đã gần như mất đi sức chiến đấu.

Hắn cảm nhận được Aether đã bị rút cạn khỏi cơ thể, sức lực thì còn lại rất ít.

Nguyên lão ôm ngực, chẳng mấy chốc máu đã ngừng chảy như vừa bị rút cạn. Ông ta ngẩng đầu lên trừng mắt nhìn Church, người vừa ngoan cố giơ Khẩu súng của Chekhov lên lần nữa.

Trong một khoảng thời gian, Khẩu súng của Chekov sẽ không thể tái sử dụng lần nữa, nhưng Church vẫn giương súng lên để giả vờ, giằng co với nguyên lão.

"Tìm thấy!"

Derby rút bàn tay bị đứt của mình ra khỏi đống đổ nát, sau đó lấy máu của Nhiếp Chính ra khỏi bàn tay đang nắm chặt của mình.

Hắn hào hứng vẫy tay và chạy về nguyên lão, Derby biết không thể trì hoãn lâu hơn nữa và phải hoàn thành việc Ban máu ngay lập tức.

Nụ cười của Derby cứng lại.

Lưỡi kiếm lạnh lẽo xuyên qua eo của Derby, khi bạc vừa tiếp xúc với máu thịt, âm thanh xèo xèo lúc thịt bị nướng đã vang lên.

Palmer túm lấy cổ Derby từ phía sau và đâm thanh kiếm bạc vào người hắn.

Cả Derby và nguyên lão đều có cấp bậc cao hơn Palmer nên dòng chảy Aether không thể giấu khỏi nhận thức của họ. Do đó Palmer đã làm ngược lại, hắn không huy động bất kỳ Aether nào mà chỉ dựa vào cơ thể đầy sẹo của mình, trèo ra khỏi đống đổ nát và tặng Derby một nhát sau lưng.

Chiến lược đơn giản, không màu mè đã có hiệu quả bất ngờ trong cuộc chiến căng thẳng này, cả Derby và nguyên lão đều đắm chìm trong sức mạnh của Khẩu súng của Chekhov nên không để ý tới Palmer đang lại gần.

"Bất ngờ không!"

Palmer gầm gừ, tóm lấy cổ Derby, rút thanh kiếm bạc ra và định chém bay đầu hắn.

Máu Sôi sùng sục, ngọn lửa bùng lên từ lồng ngực Palmer. Do không có sự bảo vệ của Aether, nhát này đã giáng một đòn mạnh vào Palmer, đánh hắn bay ngược về đống đổ nát một lần nữa, khiến Palmer không thể gượng dậy thêm.

Derby ôm chặt vết thương trên ngực, cái chết đã cận kề đến thế, trong thoáng xuất thần ấy, hắn cảm thấy mình có thể nghe thấy tiếng bước chân của tử thần đang đến gần.

Không... Không phải Tử thần.

Nguyên lão đã gọi gió. Luồng không khí mang theo máu của Nhiếp Chính di chuyển về phía nguyên lão. Bàn tay già nua chỉ cách dòng máu vĩnh sinh đúng vài mét.

Một con dao găm xuyên qua làn gió để bay tới. Đối với nguyên lão, đòn tấn công này thực sự quá nực cười. Ông ta thậm chí còn không thèm nhìn quỹ đạo của con dao găm mà chỉ phẩy tay, cơn gió mạnh bỗng xáo trộn khiến con dao găm lệch ra khỏi quỹ đạo.

Tiếng bước chân dồn dập đang đến gần, Worthylin dốc hết sức lao vào chiến trường, nguyên lão khinh thường liếc nhìn nàng rồi tiện tay gọi một cơn gió mạnh đẩy Worthylin bay ra xa.

Trong mắt nguyên lão thì đây chỉ là hành vi chó cùng rứt giậu mà thôi, ông ta đã rất gần với cuộc sống vĩnh cửu.

Đột nhiên, một phản ứng Aether nổ ra từ con dao găm bị đánh bay. Khi nguyên lão nhận ra mình đã trúng kế thì hình bóng của Bologo đã thay thế vào chỗ con dao găm Bóng Ma.

Những lưỡi dao gió dày đặc đã khiến Bologo đầy vết bầm tím, cánh tay trái của hắn rũ xuống, vài ngón trên bàn tay phải đã bị gãy, nhưng hắn vẫn ngoan cố giơ cây búa lên và đập xuống.

"Giết..."

Một âm thanh không rõ ràng phát ra từ cổ họng của Bologo, lưỡi dao gió cứa vào nó khiến máu không ngừng chảy.

"Tru tâm!"

Mặt nạ Kinh Hoàng, toàn diện bộc phát.

Một giây? Hay là hai giây?

Bologo không rõ nỗi sợ hãi tột độ này có thể ảnh hưởng đến hai kẻ đó bao lâu, nhưng chỉ cần có thể ảnh hưởng một chút thôi, khiến động tác của cả hai bị chậm lại trong chưa đầy một tích tắc là đã thành công đối với Bologo rồi.

Vẻ mặt hoảng sợ và tức giận của Derby và nguyên lão hiện ra trong mắt Bologo. Bologo đáp lại bằng một nụ cười tàn nhẫn.

Mặc kệ ngọn lửa do Máu Sôi nhấn chìm cơ thể mình, Bologo ném cây búa xuống, phá vỡ ngọn lửa muôn trùng.

Đây là vận mệnh đã định, là lời than thở đã viết từ lâu.

Cây búa đập trúng bình chứa lơ lửng, nện vỡ nó cùng với máu của Nhiếp Chính bên trong.

Bologo còn chưa kịp thưởng thức kiệt tác vĩ đại của mình thì nguyên lão đã gầm lên để khuấy động cơn gió mạnh. Bologo bị cuốn lên trời, khi rơi xuống lần nữa, cơ thể của hắn bê bết máu, những vết thương chí mạng đã phủ kín người Bologo.

"Không... Không..."

Nguyên lão quỳ xuống, lè lưỡi như con chó hoang, cố gắng liếm vết máu vương vãi.

Cuộc chiến sinh tử đã kéo dài quá lâu, máu đã thấm đẫm mặt đất. Máu của Nhiếp Chính hòa với máu của Derby và Bologo, mùi kinh tởm phát ra từ đầu lưỡi.

Nguyên lão đột nhiên ngẩng đầu, nắm lấy Derby, điên cuồng hét lớn: "Ngươi Ban máu cho ta!"

Dựa vào dòng máu của Nhiếp Chính, nguyên lão có thể trở thành tầng lớp thuần huyết cao quý sau khi Ban máu. Nhưng nếu người Ban máu là Derby thì huyết thống của ông ta sẽ bị hạ thấp.

Khuôn mặt của Derby tái nhợt. Cấp bậc của hắn thấp hơn so với nguyên lão, nếu hắn thực hiện nghi lễ Ban máu thì quá trình của buổi lễ sẽ rất dài, hắn cần chuyển hóa nguyên lão từng chút một, nhưng tình hình hiện tại sẽ không cho hắn đủ thời gian.

Đã quá muộn để quan tâm đến những điều này, trưởng lão mắng chửi, ông ta đã đi ra khỏi Hầm Gió, ông ta không muốn chịu đựng cuộc sống như vậy nữa ...

"Đã đến lúc trò hề này kết thúc."

Một giọng nói bình thản vang lên từ trên cao. Khi ấy, nguyên lão mới nhận ra rằng tiếng sấm vang vọng đã biến mất từ lâu.

Nguyên lão ngẩng đầu lên, ngay sau đó một luồng gió lớn ập đến, buộc ông ta phải quỳ xuống.

Vaughn treo lơ lửng giữa còn cơn gió, thờ ơ nhìn nguyên lão như đang nhìn một cái xác chết.

Nguyên lão tuôn trào dòng nước mắt nóng hổi. Ngày xưa, ông ta vốn mạnh mẽ và trẻ trung như Vaughn, nhưng bây giờ lại trở thành bộ dạng này.

"Đừng ép ta! Vaughn!"

Nguyên lão giơ cao "Lời thề Hừng Đông" trong tay. Máu đã nhuộm đỏ cuốn sách, mỗi trang đều tràn ngập một màu đỏ tươi, từng trang sách bị gió mạnh lật tung, bay phấp phới trong gió.

Đây là con bài thương lượng cuối cùng của nguyên lão, chỉ cần "Lời thề Hừng Đông" còn ở trong tay thì ông ta vẫn sẽ chiếm thế chủ động tuyệt đối.

Vaughn buồn bã nói, "Có phải nỗi sợ hãi về cái chết đã lấy đi sự tỉnh táo cuối cùng của ngươi?"

Nguyên lão không hiểu ý của Vaughn. Khoảnh khắc tiếp theo, cơn gió mạnh xé toạc cuốn sách thành từng mảnh, những trang vỡ tung bay khắp bầu trời như vô vàn bông tuyết.

Không có gì xảy ra, như mọi khi.

Nguyên lão không tin mọi thứ trước mắt, vài ngày trước, rõ ràng là Church và Vaughn còn xác nhận "Lời thề Hừng Đông" trong Hầm Gió...

Cuốn sách In Dập!

Nguyên lão đờ đẫn quay đầu nhìn Church đang vô cùng mệt mỏi. Church thì bình tĩnh nói: "Dựa theo chỉ thị của 'Phòng Ra Quyết Định', Cục Trật tự sẽ giữ "Lời thề Hừng Đông" cho đến khi tranh chấp kết thúc."

Thứ mà nguyên lão lấy được chỉ là cuốn sách In Dập, "Lời thề Hừng Đông" thực sự đã bị thay thế ngay từ ngày hôm đó...

Chúng đã cố tình diễn cho mình xem, tất cả mọi việc là để bắt con cừu đen không an phận trong đàn.

Nguyên lão lẩm bẩm, "Đây là một âm mưu ngay từ đầu."

"Một cuộc chiến mới đang đến," Vaughan trả lời, "Trước khi sẵn sàng đối phó với kẻ địch, trước tiên phải đảm bảo sự sạch sẽ của bản thân mình."

Đây chính là bài học mà Sore đã dạy cho gia tộc Krex, ngay cả Đế chế Bóng Đêm vĩnh cửu huy hoàng như vậy cuối cùng cũng bị hủy diệt trong tay Sore.

Nguyên lão không biện minh thêm bất cứ câu gì nữa. Ông ta cúi đầu xuống, đôi tay trắng nõn như ngọc giờ đã chuyển sang màu đen kịt, làn da trở nên nhăn nheo, giòn, sau đó bong ra như lớp sơn tường cũ, để lộ thịt và máu đỏ sẫm.