Thiên Đạo Thần Hoàng

Chương 10: Hộ Tống Linh Dược Cho Dương gia


[Nguồn: https://ngantruyen.com – Translates: Tiểu Vy]

“Ở cùng ta muội chịu khổ rồi!” Trần Vũ nhẹ nhàng dùng tay vuốt lên khuôn mặt láng mịn của Tuyết Vân chậm rãi nói, đúng như vậy, nếu như Tuyết Vân mà theo vào các gia tộc thì sẽ được sủng ái rất nhiều đâu cần sống khổ sở như thế.

“Hừ, huynh nói cái gì vậy, có tin muội giận huynh luôn không!” Tuyết Vân giận giỏi lắc lắc đầu nói, nàng căn bản là không cần giàu sang gì, chỉ cần sống hạnh phúc với hắn là được, nếu như không có hắn lúc trước cưu mang nàng hiện tại nàng đã không được như thế này.

“Ta hứa với muội, ta sẽ cố gắn chăm chỉ kiếm thật nhiều linh thạch, sau đó sẽ cưới muội làm vợ, muội hãy chờ ta.” Trần Vũ tự tin nhìn thẳng vào ánh mắt trong vắt của Tuyết Vân, đây là lời thật lòng của hắn.

“Được! muội mãi đợi huynh!” Tuyết Vân đầu dựa vào người Trần Vũ, ánh sáng hoàng hôn nhẹ nhàng chiếu qua hai người, khung cảnh thật lãng mạng.

* * *

Sáng hôm sau, Trần Vũ đã có mặt ở trước cổng thành, xung quanh treo đầy những khối bài thông báo bằng đá, bên trên có dán đầy thông tin, những thông tin này phi thường hữu dụng với những tán tu như hắn.

“Ngô gia cần tìm người giúp săn bắt ma thú cấp sáu, nhưng tối thiểu phải có thực lực Ngưng Thần cảnh tầng tám trở lên, nếu được đến phủ của Ngô gia đăng ký”

“Cần thu mua số lượng lớn Tủy Cốt Hoa, nếu có đến Tàng Trân Các đổi linh thạch”

“Lý gia cần tuyển nữ nhân thực lực từ Ngưng Thần cảnh trở lên, nếu được đến Lý gia thương lượng”

Có rất nhiều tin tức khác nhau, nhưng quy mô điều khiến hắn phải trố mắt, với thực lực hiện tại của hắn căn bản là không làm được.

Nhưng có một khối bài thông báo khiến hắn chú ý, trên đó có viết cần tuyển thêm người hộ tống số linh dược của Dương gia đến Lưu Ly Thành, khi hoàn thành sẽ nhận được ba viên hạ phẩm linh thạch, chỉ cần đạt cảnh giới Luyện Khí cảnh tầng ba trở lên là có thể đến Dương gia đăng ký.

Trần Vũ đứng phía dưới thành nhìn tấm bảng thông báo treo phía trên cổng thành, chậm rãi suy nghĩ: “Giá ba viên hạ phẩm linh thạch, chỉ là hộ tống vận chuyển linh dược thôi, không có gì nguy hiểm, có lẽ công việc này phù hợp với ta.”

Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Trần Vũ hướng phía nhà Dương gia phủ đi đến.

Dương gia là một tiểu gia tộc trong Thanh Phong Thành này, người có thực lực cao nhất trong đó chỉ là Trúc Cơ cảnh sơ kỳ mà thôi, Dương gia sinh ý bằng cách buôn bán các loại linh dược, hằng năm thu ít nhất cũng gần ngàn hạ phẩm linh thạch.

Đi đến trước cửa phủ của Dương gia, trong phủ tuy không quá xa hoa như những phủ lớn khác, trong đây đường đi được lót bằng đá mài nhẵn trông khá đẹp, lại có trồng nhiều cây ven hai bên đường làm không khí phía dưới thoáng mát.

“Dương gia này cũng tuyệt đấy chứ, nếu về sau ta có cơ hội ta cũng sẽ xây một nơi như thế này cho Tuyết Vân!” Trần Vũ đảo mắt một vòng đánh giá xung quanh, sau đó đi đến một bàn đăng ký ở phía trước.

Phía trước hắn đã có ba người xếp hàng, trong đó có hai thiếu niên như hắn, còn lại là một trung niên tuổi đã tầm hơn ba mươi râu hình quai nón đang xếp cuối.

Theo như đánh giá của hắn thì những người này thực lực đã là Luyện Khí cảnh tầng bốn không ai thảm như hắn chỉ mới đến Luyện Khí cảnh tầng ba.

“Ồ! Tiểu huynh đệ ngươi cũng đi đăng ký sao, ha ha, ngươi thật may mắn đấy, ngươi là người cuối cùng rồi” Tên đại hán râu quai nón đứng xếp hàng phía trước Trần Vũ nhìn thấy hắn đi lại thì cười hắc hắc vỗ vỗ bả vai của hắn.

“Thật may mắn, cũng hi vọng lần này cuộc hộ tống này êm xuôi mọi việc là được!” Trần Vũ không hề khách khí hướng đại hán chấp tai chào hắn một cái, sau đó cười nói.
“Khà khà ngươi yên tâm, ta đã vận chuyển cho Dương gia hơn mười năm rồi, ta thành công thì ít chứ thất bại thì nhiều, nghe ta là được không cần phải lo!” Tên đại hán cười khoe thành tích thất bại của mình khiến Trần Vũ đứng ngơ ngác.

“Thật không ngờ tên này lại xui xẻo như thế, không biết hắn có bị điên không!” Trần Vũ thầm mắng trong bụng, nhưng không dám nói ra bên ngoài, nếu không sẽ bị thông đến chết.

“Ân!” Trần Vũ chỉ đáp lại một cách cho có lệ, sau đó tìm cớ tránh xa tên đại hán này ra, sau một hồi cũng đến lượt hắn tiến đến đăng ký, mọi việc xong xuôi, tên tổng quản của Dương gia thông báo ngày mai tập hợp lại đây bắt đầu.

Trần Vũ đi dạo hướng ngoài thành đi vài vòng sau đó hướng nhà mình đi về, đến trước sân đã thấy có một người con gái mặt y phục màu trắng đứng trong đó đang nấu cơm khiến hắn cảm thấy ấm lòng.

Sau khi ăn cơm xong, Trần Vũ nhắm mắt vận dụng Nạp Khí Quyết hấp thụ linh khí nhàn nhạc trong thiên địa, một thời gian trôi qua mới đây đã gần chiều, ánh sáng chiều tà chiếu qua khuôn mặt của hắn.

“Haiz… đúng là không có linh thạch rất khó tu luyện!”

Sau khi tu luyện xong, hắn không khỏi thở dài ngao ngán vì linh khí trong Thanh Phong Thành này quá loãng.

Ngồi dậy, hắn đi gặp Tuyết Vân sau đó đem mọi chuyện chuẩn bị đi hộ tống cho đoàn linh dược của Dương gia cho Tuyết Vân biết, nàng cũng như ngày thường, ngồi nhắc nhở hắn.

* * *

Sáng hôm sau có hơn mười người đã tập hợp đến trước phủ Dương gia, bọn họ đa số là thiếu niên như hắn, bọn hắn phải đi phía sau đòn xe linh dược để hộ tống, trên đường đi đến Lưu Ly Thành cứ bình thường trôi qua.

Người dẫn đội hộ tống lần này là người của Dương gia, tên Dương Chiến Thiên, đã đạt đến Ngưng Thần cảnh tầng bảy, phía sau hắn là một chiếc xe gỗ khá lớn, trên đó chở nhiều linh dược đến Lưu Ly Thành tiêu thụ.

Trong nhóm Trần Vũ gặp lại tên đại hán hôm trước, tên đại hán ấy tên Lương Hùng là một tán tu tuổi hơn ba mươi, Lương Hùng nói Trần Vũ rất có duyên nên mới nói chuyện với hắn.

Ngày thứ hai đang đi trên đường thì có một đám cỡ mười người, mặt áo đen đứng ra chặn xe hộ tống của bọn họ lại.

“Các ngươi là ai, sao lại dám chặn xe của Dương gia chúng ta! Còn không mau tránh ra!” Tên tộc nhân của Dương gia tên Dương Chiến Thiên giọng hầm hừ nói.

“Hắc hắc, chúng ta chỉ cần các ngươi bỏ lại chiếc xe đang chở hàng đó, thì sẽ tha cho các ngươi một mạng, nếu không...ta sẽ bạo cúc từng tên đến chết!” Tên đại hán có một vết sẹo do đao kiếm gây ra hướng ánh mắt tham lam nhì về hướng chiếc xe đang chở đầy linh dược cười lạnh.

(* bạo cúc: thông nát ass (!-))

Trần Vũ đứng phía sau nghe tên cầm đầu nói như vậy, hắn không tự chủ nắm chặt quần mình lại, hắn cho dù có chết cũng không muốn chết thảm như thế.

Tên đại ca thấy mình hơn tên dẫn đội xe linh dược một tiểu cảnh giới nên mới dám dẫn người ngang nhiên xông ra chặn cướp lấy hàng hóa.

Phía sau tên đầu lĩnh, có hơn mười người đang nắm chặt thanh kiếm sẵn sàng chiến đấu, những người này điều là những tán tu, lười biến chỉ biết dựa vào cướp bốc để sinh sống, trong nhóm chỉ có tên đại ca là tới Ngưng Thần cảnh tầng tám, còn lại chỉ là Luyện Khí cảnh tầng ba bốn mà thôi.

“Vậy đừng trách ta không nương tay, tất cả mọi người chiến đấu.” Dương Chiến Thiên lạnh lùng nói, hắn không ngờ chỉ một tên tán tu vậy mà dám cướp bốc đồ của Dương gia.

Số Từ: 1488

Đăng bởi: