Thiên Đạo Thần Hoàng

Chương 12: Gặp Phải Tên Vô Lại


[Nguồn: https://ngantruyen.com – Translates: Tiểu Vy]

* * *

Sáng hôm sau hai người bước chân trên con đường đông nghẹt người trong thành, Trần Vũ đi trước nắm tay dẫn Tuyết Vân đi khắp nơi trong thành dạo chơi khiến Tuyết Vân luôn vui vẻ.

Phía trước Trần Vũ cùng Tuyết Vân có ba người, một thiếu niên mặt áo bào màu vàng, khuôn mặt trắng xác, đi cùng hắn là hai tên thị vệ.

“Thiếu gia chúng ta nên mau trở về nếu không lão gia sẽ la đó.”

Tên thị vệ đứng kế bên vẻ mặt đầy lo lắng nói với tên thiếu gia đó. Lần trước thiếu gia hắn đi chơi quên đường về khiến gia chủ chửi hắn thê thảm, nên lần này hắn rất cẩn thận.

“Ha ha, có gì sợ cùng lắm cha ta la ta một chút thôi. Ồ phía trước có một cô gái đẹp quá!”

Tên thiếu gia đó là Lương Mã Xiên con của một gia tộc nhỏ trong Thanh Phong Thành này, hắn có biệt danh là phá gia chi tử, ngày ăn rảnh rổi lại nằm, chỉ biết ăn chơi trác tán, thích đi gây sự với người khác, cũng là một tên phế vật trong Lương gia, mười bảy tuổi chỉ mới đến cảnh giới Luyện Khí tầng bốn.

“Đúng là xin đẹp thật!”

Lương Mã Xiên ánh mắt đê tiện nhìn về phía Tuyết Vân đang nắm tay Trần Vũ, dâm tà nói, khiến hai tên thị vệ kế bên cũng giật mình nhìn theo.

Tuy Tuyết Vân là một tán tu nhưng lại được trời ưu ái, đến nổi các tiểu thư của các gia tộc khác phải ghen tỵ

Đám người Lương Mã Xiên bước nhanh về phía Tuyết Vân, tên thiếu gia lại gần nhìn chằm chằm vào người Tuyết Vân, khiến Trần Vũ khó chụi nói: “Thiếu gia, người muốn làm gì?”

“Ta muốn làm gì à hắc hắc, ta muốn cô gái này!”

Lương Mã Xiên ánh mắt dâm dục chỉ vào người Tuyết Vân khiến Trần Vũ trong lòng đầy lửa giận, hắn có thể nhường người khác bất cứ thứ gì nhưng riêng Tuyết Vân là không được.

“Ngươi đừng mơ, đừng tưởng làm thiếu gia của một gia tộc thì có thể muốn làm gì thì làm!” Trần Vũ gầm lên giận dữ, nắm lấy tay Tuyết Vân kéo ra đằng sau mình.

“Ha ha, các ngươi có nghe hắn nói gì không, ta nghe không rõ!”

Lương Mã Xiên cười lạnh làm đám người đi xung quanh cũng né xa hắn ra, có một số người thì đứng lại xem vui.

“Không biết cô gái này sao lại gặp phải tên bại hoại này.”

“Lần trước ta thấy Lương Mã Xiên cũng bắt một cô gái về, rốt cuộc nàng còn sống không ta cũng không biết.”

Đám người đứng phía ngoài bàn tán, Tuyết Vân thì sợ hãi đứng sau lưng Trần Vũ không dám nhìn ra, nắm chặt lấy cánh tay của hắn.
“Thiếu gia người cứ đùa!” Trần Vũ cố gắn bình tỉnh lại nhường nhịn đối phương, hi vọng tên thiếu gia này sẽ tha cho hắn và Tuyết Vân.

“Ta đùa ha ha, các ngươi bắt nàng lại cho ta, tối nay ta muốn cho nàng sung sướng đến chết.” Lương Mã Xuyên ngó lơ Trần Vũ thản nhiên sai thị vệ bắt người.

Hai tên thị vệ kế bên nghe thế liền đi về phía hai người Trần Vũ, miệng cười dâm tiện hai tay xoa xoa nhìn vào người Tuyết Vân.

“Đi theo thiếu gia chúng ta, còn ngươi cút ra cho ta!”

Tên thị vệ bất ngờ xuất hiện gần Trần Vũ sau đó đánh cho hắn một quyền văng ra hai mét người đầy đau đớn, còn tên thị vệ kia nắm lấy tay Tuyết Vân dẫn đi, còn tên thị vệ còn lại ngăn cản Trần Vũ. Những người đứng ở ngoài xem rất nhiều nhưng không ai phía ngoài dám đi vào giúp họ.

“Các ngươi mau bỏ tay ta ra, ta không muốn!”

Tuyết Vân cố gắn chống cự lại, hai hàng nước mắt đã chảy dài trên khuôn mặt của nàng. Chính mắt thấy hai tên thị vệ nắm lấy tay Tuyết Vân sau đó lôi đi, khiến Trần Vũ phát điên. Tên Lương Mã Xiêu thì cười đứng nhìn đám thị vệ bắt lấy Tuyết Vân.

“Các ngươi đừng khinh người quá đáng!”

Trần Vũ giận tím mặt, lấy trong túi vải ra một tấm linh phù mà đỏ nhạc sau đó truyền chân khí vào đánh về phía đám người Lương gia, một ngọn lửa màu đỏ nóng bỏng bay đến, do bất ngờ nên Lương Mã Xiên không kịp đề phòng nên ăn nguyên vố vào mặt khiến quần áo hắn cháy lên.

“Mau dập lửa giúp ta, nhanh nhanh nếu không ta lợn nướng mất.”

Lương Mã Xiên hoảng hốt hô lớn với mấy tên thị vệ kế bên, hai tên kia lập tức bỏ Tuyết Vân ra chạy lại dập lửa trên người hắn. Nhân cơ hội Trần Vũ nắm lấy tay Tuyết Vân chạy trốn.

“Ha ha ngươi cũng có ngày hôm nay sao Lương Mã Xiên!”

Một tiếng cười vang lên khiến mọi người nhìn lại, đó là Lý Bá thiếu gia của Lý gia, hắn là một trong những thiên tài trong Lý gia, mười lăm tuổi đã đạt đến Luyện Khí tầng năm, mười tám tuổi đạt đến Luyện Khí tầng tám, trong gia tộc được mọi người xem trọng.

Nhưng Lương gia và Lý gia luôn đấu đá với nhau, luôn tìm mọi cách để phía bên kia tổn trọng nặng nề.

“Hừ, mau đi bắt hai người đó lại cho ta!”

Thấy Lý Bá đang cười nhạo mình khiến hắn nhục quá hóa khùng lập tức đánh chủ ý lên đầu hai người Trần Vũ.

“Các ngươi mau điều tra thân phận của hai người đó cho ta, nữ tử đó ta nhất định phải có được!” Lương Mã Xuyên khuôn mặt chợt biến đổi, khó coi hơn cả mẹ chết.

Hai tên thị vệ nghe thế lập tức đi điều tra thân thế của hai người Trần Vũ.

* * *

Số Từ: 1050

Đăng bởi: