Thiên Đạo Thần Hoàng

Chương 17: Nàng Là Của Ta


[Nguồn: https://ngantruyen.com – Translates: Tiểu Vy]

Đây là lần đầu tiên hắn xây nhà, miệng mỉm cười khoe khoan với Tuyết Vân, tuy tay nghề hắn không được khéo như người khác, nhưng đây đã là hết sức của hắn rồi.

Tuyết Vân đưa mắt nhìn đánh giá căn nhà sau đó dịu dàng mỉm cười nói:

“Huynh xây căn nhà này thật đẹp, miễn là huynh làm muội đều rất thích.”

Nghe được Tuyết Vân nói như vậy trong lòng Trần Vũ rất vui, miệng cười không ngớt, ngôi nhà này ít nhất cũng tốt hơn nhà tranh của họ lúc trước.

“Sao lại chỉ có một chiếc giường vậy?” Tuyết Vân thấy điểm lạ trong nhà chỉ có một chiếc giường nên quay qua hỏi Trần Vũ.

“À! Tại ta không để ý, hay tối nay muội ngủ trong đây đi ta ra ngoài ngủ.” Trần Vũ vội gãi đầu cười trừ ấp a ấp úng, hắn lúc sáng xây nhưng mà quyên không để ý đến chuyện này.

“Không sao, tối nay huynh ngủ chung với muội luôn đi, dù gì chiếc giường này cũng rộng mà.” Tuyết Vân giọng như muỗi kiêu nói.

Sau khi nói xong khuôn mặt nàng đỏ lên, không dám ngước lên nhìn hắn.

Nghe được Tuyết Vân nói như thế, trong lòng hắn mừng như điên, đây là lần đầu tiên hắn được ngủ cùng với một người con gái, từ lúc gặp được Tuyết Vân đến giờ hắn và nàng chưa từng ngủ chung với nhau, từ bé đã mỗi người một giường.

Đêm xuống hai người cùng nằm trên một chiếc giường khiến hắn cảm thấy khó chịu nhưng hắn vẫn không làm gì, cứ nằm như thế chặc vật Trần Vũ quay sang ôm luôn Tuyết Vân vào người, Tuyết Vân thì vẫn không làm gì cứ mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm, nhưng khuôn mặt đã đỏ ửng lên rồi.

Nhưng ngẫm lại Tuyết Vân tươi ngon mê người đang chờ hắn nhấm nháp là tim Trần Vũ đập nhanh.
Trần Vũ xoay người Tuyết Vân lại, ngón tay nâng cằm Tuyết Vân lên đặt một nụ hôn, ban đầu Tuyết Vân vẫn còn ngại nhưng vẫn không chóng cự, một lát sau thì hôn đáp trả lại hắn.

Lần này thì lửa cháy lan tràn, hai người hôn nồng nàn cởi áo cho nhau. Bắt đầu có từng tiếng kiêu theo nhịp vang lên.

Khi tiến vào một điểm, mái tóc đẹp phập phồng, Tuyết Vân như nữ nài ngựa rong ruổi.

Trần Vũ thì sướng đến mỗi khúc xương hòa tan. Tình nồng quấn quýt, đêm xuân ngắn ngủi.

Sáng hôm sau Trần Vũ sung sướng mở mắt ra, nhìn Tuyết Vân như mèo con cuộn mình trong ngực khiến hắn mỉm cười, không ngờ dáng ngủ của nàng là như vậy.

Bỗng Trần Vũ nhìn đăm đăm, trên người Tuyết Vân không mặc gì, để hắn ngắm hết cảnh xuân. Trần Vũ nổi máu sói quay qua đè Tuyết Vân xuống. Chỉ thấy mấp máy có quy luật, Tuyết Vân rên rỉ như mèo kêu.

Trần Vũ và Tuyết Vân không xuống giường, như muốn bồi đáp lại tình cảm những năm trước. Tình nồng ân ái, đang quấn quýt hoặc sắp quấn nhau.

“Về sau nàng là người của ta, sẽ không ai giành được nàng nữa” Trần Vũ hôn vào trán của Tuyết Vân nhẹ nhàng nói.

“Ân! Về sau muội là người của huynh, mãi mãi như thế!” Tuyết Vân mỉm cười nhẹ nhàng.

Ngày hôm sau Trần Vũ thức sớm đi ra ngoài bắt đầu sử dụng công pháp Nạp Khí Quyết hấp thu linh khí xung quanh, Nạp Khí Quyết này là công pháp mà hắn dùng năm mươi linh thạch mới mua được tại cửa hàng của lão hồ ly, tuy chỉ là công pháp phàm cấp nhưng quý giá vô cùng.

Bốn phía ba động thiên địa linh khí bắt đầu chậm rãi hội tụ lại nhiều, hướng vào thân thể hắn mà đến, tuy linh khí ở đây đậm hơn trong Thanh Phong Thành, nhưng vẫn còn kém một ít so với hạ phẩm linh thạch.

Số Từ: 701

Đăng bởi: