Thiên Đạo Thần Hoàng

Chương 19: Khám Phá Hang Động


[Nguồn: https://ngantruyen.com – Translates: Tiểu Vy]

* * *
Thời gian ở trong vực thẳm thấm thoát trôi qua nhanh chóng, mới đây mà đã là một năm kể từ hai người họ ở trong vực thẳm này, ngày ngày hấp thụ thiên địa linh khí xung quanh để tu luyện.

Lúc rảnh thì hai người vui đùa với nhau, nên ở trong đây tuy vắng người nhưng cũng không tịch mịch, cuộc sống như vậy hai người thật không còn gì để trê trách.

Linh khí bốn phía đang tập trung hướng Trần Vũ nhập vào cơ thể, trong đan điền hắn không ngừng hấp thụ lượng linh khí thiên địa này, xung quanh người hắn, từng lỗ chân lông thoát ra từng chất độc màu đen mà cơ thể hắn tích tụ trong thời gian dài.

Hai mắt chợt mở ra, hắn nhả ra một ngụm trọc khí, ánh sáng nhàn nhạc xung quanh người hắn tắt hẳn.

“Không ngờ sau khi đột phá đến Ngưng Thần Cảnh sơ kỳ thì thần thức liền có thể ly khai khỏi thân thể, ra ngoài dò xét!” Trần Vũ không ngừng cảm thán khi thần thức mình đã có thể xuất ra ngoài.

Hắn thử một chút, thả thần thức mình ra ngoài, dò xét xung quanh, hắn liền thấy mọi vật xung quanh mình trở nên đầy sắc màu, hắn có thể nhìn rõ từng hạt cát trên mặt đất.

Nhưng khoảng cách mà hắn nhìn được cũng chỉ có trong năm mét, còn ra ngoài phạm vi đó hắn không thể nhìn thấy được gì, đây chính là điểm giới hạn của Ngưng Thần Cảnh sơ kỳ.

“Như vậy đã trải qua một năm ta rơi xuống đây, thật không biết trong hang động Tuyết Vân chỉ lần trước, trong đó có gì không nữa, thật làm ta phát lên trí tò mò ah nha!” Trần Vũ nhìn vào hang động phía vách núi trong lòng vô cùng hưng phấn cùng hiếu kỳ.

“Tuyết Vân ta muốn đi vào trong đó, xem thử có gì nguy hiểm không, muội ở ngoài này đợi ta.” Trần Vũ trầm tư nói, hắn không muốn dẫn nàng theo, vì sợ bên trong có thứ gì nguy hiểm.

“Không được, chúng ta không biết trong đó có gì, quá nguy hiểm, huynh không nên vào.” Tuyết Vân liền lắc đầu nói.

“Không sao, ta sẽ cẩn thận, muội đừng lo, không chừng bên trong có địa bảo, hay linh dược cao cấp gì đó cũng nên!” Trần Vũ thấy Tuyết Vân không muốn hắn đi vào liền lên tiếng khuyên bảo.

Tuyết Vân biết tính của hắn, một khi đã muốn làm rất khó khuyên ngăn, nên đành mím chặt môi quả quyết nói:

“Nếu huynh muốn vào cũng được thôi, nhưng phải mang muội theo, nếu không huynh đừng mong đi vào đó được.”

“Được! muội cùng ta đi vào, muội đi sau lưng ta đi.” Trần Vũ suy tư một lát, sau đó gật đầu đồng ý, nắm tay Tuyết Vân hai người chậm rãi đi vào.

Hai người tiến đến gần vách đá, lấy thanh kiếm chặt đứt hết mấy cây dây leo đi. Chậm rãi đi vào, ánh sáng nhàn nhạc chiếu sáng cho hắn nhìn thấy xung quanh hang động có mộc rất nhiều linh dược quý giá như Tuyết Linh Quả mộc ở nơi có tính âm hàn như trong hang động, Âm Phong Thảo,...

“Không ngờ trong đây lại có nhiều linh dược quý giá như thế!” Trần Vũ nhìn những cây linh dược đó, không nhịn được hô lên, nhưng hắn không hái liền, chỉ lúc cần dùng hắn mới định vào trong đây hái chúng.

Tuyết Linh Quả có thể ăn trực tiếp vào không cần luyện chế có thể khiến cho đan điền mở rộng ra, cảnh giới tăng lên một bậc, đây là linh dược cấp ba. Đi càng sâu trong này càng lạnh, hàn khí đậm đặc, khiến hắn phải rùng mình.
“Ở đây hàn khí mạnh quá, không biết trong đây có thứ gì nhỉ!” Trần Vũ nhìn hàn khí lẩm bẩm nói.

“Muội cũng không biết, chúng ta đi vào như vậy cũng không phải cách.” Tuyết Vân vừa nói vừa vận dụng chân khí bao vây lấy thân thể tránh hàn khí xâm vào.

“Ta muốn đi vào trong xem như thế nào!” Trần Vũ nhìn vào hang động trong đó nói.

“Nếu huynh đã muốn đi vào, vậy muội cũng theo huynh.”

Tuyết Vân lặng lẽ bám lấy tay áo hắn cùng đi vào theo, trong hang động ánh sáng lờ mờ làm hai người không nhìn rõ phía trước.

Hắn bất đầu thả ra thần thức dò xét xung quanh, nếu có nguy hiểm thì hắn lập tức dẫn Tuyết Vân bỏ chạy.

Đi được một lúc, bọn họ phát hiện ở phía trước có hai hướng rẽ, hang động phía bên trái rộng hơn phía bên phải, nhưng trong đó lại có nguồn linh khí dày đặt hơn, hai người liền đưa mắt nhìn nhau.

Tuyết Vân nhìn về hai phía hang động, sau đó nhìn về hướng Trần Vũ để hỏi ý kiến.

“Ở phía trước có hai hướng, chúng ta nên đi hướng nào đây?”

Trần Vũ nhìn về phía hang động bên trái, sau đó nhìn về phía bên phải, ra quyết định nói:

“Chúng ta đi qua hang động bên phải trước xem sao, ta có linh cảm ở đó có thứ gì đó đang chờ ta.”

Tuyết Vân thấy Trần Vũ có ý muốn vào hang động bên phải trước nên nàng cũng gật đầu đồng ý.

Hai người một người đi trước, một người nắm lấy tay áo người kia đi theo, bọn họ cứ đi như thế, dọc đường gặp không biết bao nhiêu là linh dược quý hiếm, nhưng bọn họ vẫn đi về phía trước.

Ba canh giờ sau, thần thức hắn thấy phía trước mở hồ có một cái ao nước, do sương mù che phủ nên hắn không thể nhìn rõ vào trong. Không nói nhiều hắn nắm lấy tay Tuyết Vân đi vào trong đó.

Trước mặt hai người là một cái đầm nước đang bốc khối lên, khối bóc lên không phải vì nước quá nóng mà là nước quá mức lạnh đi.

Bọn họ nhìn thấy chính giữa có một phần đất nổi lên, trên đó có một ngọn tháp cao trọc trời đang đứng sừng sững ở đó.

Nhìn hồ nước và chiếc tháp trước mắt, hai người nhìn nhau, sau đó nhìn lại trước mặt.

Số Từ: 1106

Đăng bởi: