Thiên Đạo Thần Hoàng

Chương 26: Hỗn Nguyên Chân Kinh


[Nguồn: https://ngantruyen.com – Translates: Tiểu Vy]

“Tuyết Vân muội tha cho ta, ta chỉ nghĩ quẩn nói đùa thôi, ta nào dám, một cô nuôi đủ mệt rồi sao còn thêm cô nữa.” Lập tức Trần Vũ thét lên đầy đau đớn hét lớn cầu xin tha thứ.

Lập tức Tuyết Vân hừ nhẹ một cái bỏ tay ra khỏi cái eo của hắn, Trần Vũ lập tức vạch chiếc áo lên thì thấy thịt ở trong bầm tím hết lên, miệng lầm bầm nói:

“Nữ nhân có mấy chiêu này sử dụng hoài không chán sao!”

“Huynh nói cái gì đó, muội nghe không rõ lắm!” Tuyết Vân cười đầy sát ý giả bộ kề tai lại gần hắn để nghe hắn nói.

“Ha ha, không có gì, ta chỉ khen muội đẹp thôi, ai có thể đẹp hơn muội chứ.” Trần Vũ đánh trống lảng nói với Tuyết Vân, mặt cười khả ái nói. Hắn nào dám nói thật, nếu không quả thật ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của hắn.

“Ngươi tên Trần Vũ đúng không… thôi khỏi cần nói ta biết rồi!”

Trần Vũ định mở miệng nói thì lão khí linh lấy tay đưa ra đằng trước ra hiệu hắn không cần nói, khiến hắn hố một vố.

“Hì hì!” Tuyết Vân đứng kế bên thấy thế miệng nhỏ cười khúc khích khiến lòng hắn cảm thấy quê thêm một vố lớn.

“Tuyết Vân ta trước hết muốn nói với muội, chuyện của chiếc mai rùa à nhầm chiếc tháp này muội không nên nói với người khác, tránh gây quạ sát thân.”

Nghe Trần Vũ lại nói Trấn Thiên Tháp thành mai rùa, Tháp Lão lập tức liếc ánh mắt sắc lạnh sang hắn.

“Huynh yên tâm, muội sẽ không nói cho ai biết hết!” Tuyết Vân lập tức gật đầu đồng ý, nàng là người thông minh sao lại không hiểu việc này chứ, nếu nàng nói ra chỉ sợ dẫn đến mọi người tranh giành chỉ gây họa sát thân.

“Chúng ta hãy ở trong này tu luyện đi, một ngày ngoài kia đã gần ba năm trong này rồi, hơn nữa chúng ta ở trong đây tu luyện sẽ an toàn hơn.”

Trần Vũ giải thích với nàng, nếu tu luyện trong đây gần ba năm mà bên ngoài chỉ mới một ngày thì thực lực của hắn sẽ nâng lên một mức lớn.

Nghĩ đến tốc độ gia tốc thời gian của Trấn Thiên Tháp, hắn không khỏi hít một ngụm khí lãnh, đây tuyệt đối là đại bảo vật.

Hai mắt Tuyết Vân to tròn mở ra, nàng không ngờ ở ngoài một ngày mà gần bằng trong đây ba năm, nếu tu sĩ khác mà nghe được sẽ đỏ mắt mà bằng bất cứ giá nào cũng sẽ chiếm lấy chiếc tháp này.

“Ân!”
Tuyết Vân gật đầu đồng ý, đối với nàng Trần Vũ muốn làm gì nàng căn bản không muốn ngăn cản trừ khi liên quan đến mệnh người.

“Đúng rồi, xúy nữa ta quên mất, nếu ngươi đã là người có duyên ta sẽ truyền lại công pháp hỗ trợ tu luyện này lại cho ngươi” Tháp Lão tay vỗ vỗ cái trán, sau đó cánh tay phất lên điểm vào trán hắn, lập tức một đám chữ màu vàng nhàng nhạc xuất hiện lên trong não hải của Trần Vũ.

“Đây là công pháp gì?” Trần Vũ nhìn thấy một luồng lớn thông tin đang chạy vào não hải của mình khiến hắn giật mình hoan hỷ quay sang Tháp Lão.

“Đây là Hỗn Nguyên Chân Kinh có thể giúp ngươi tu luyện đến cảnh giới cuối cùng” Tháp Lão cười đắc ý cười.

“Vậy nó giúp được gì cho ta?” Trần Vũ thở gấp gáp hỏi, Trấn Thiên Tháp đã không bình thường rồi, không lẽ Hỗn Nguyên Chân Kinh lại bình thường sao?

“Ngươi đang sử dụng Nạp Khí cái khỉ gió gì đó để tu luyện đúng không, nó chỉ có thể giúp ngươi đạt đến cảnh giới Ngưng Thần cảnh là cùng. Nhưng Hỗn Nguyên Chân Kinh này có thể giúp ngươi tu luyện đến cảnh giới cuối cùng. Hỗn Nguyên Chân Kinh này có khả năng dung nạp tất cả vạn vật thiên địa, thu nạp vạn vật bổn nguyên thiên địa, sau đó chuyển hóa! Giúp ngươi tu luyện nhanh chóng” Tháp Lão tự dương đắc ý cười, công pháp này là điều hãnh diện lớn nhất đối với Trấn Thiên Tháp.

Tuyết Vân đứng kế bên hai người nhưng lại không nghe được hai người đang nói chuyện gì, nàng cũng không quan tâm đứng đó đợi hắn.

“Vậy ta có thể truyền công pháp này lại cho Tuyết Vân không?” Trần Vũ đưa ánh mắt mong đợi nhìn sang Tháp Lão.

“Điều này thì không được, chỉ có người hữu duyên nắm giữ Trấn Thiên Tháp mới có thể tu luyện được công pháp này, nếu rơi vào tay người khác thì vô dụng thôi!” Tháp Lão lắc đầu thở dài nói, lão biết Tuyết Vân rất quan trọng trong lòng hắn, nhưng điều này thì lại không được.

“Được! trước hết chúng ta đi ra ngoài lôi một ít thức ăn vào trong đây cùng với quả cầu linh thạch kia, để chúng ta trong này tu luyện sẽ an toàn hơn bên ngoài.”

Nghe được câu trả lời đích xác của Tháp Lão hắn biết chuyện này không thể miễn cưỡng được, quay sang nói với nàng, sau đó nắm lấy tay Tuyết Vân hai người biến ra khỏi chiếc tháp, xuất hiện lại trong hang động chứa đầy linh thạch. Trần Vũ cùng Tuyết Vân đi lại gần quả cầu linh thạch to lớn nhất trong hang động.

“Huynh có chắc có thể thu được quả cầu linh thạch to lớn này vào trong đó không?”

Tuyết Vân nghi hoặc nhìn hắn, vì quả cầu linh thạch này quá lớn, người thường không cách nào đem đi được, mà hắn lại muốn thâu vào cái tháp đó, nàng sợ Trấn Thiên Tháp không có khả năng thâu vào bên trong được.

“Muội yên tâm, đứng xem ta trổ tài là được.” Trần Vũ cười cười đắc ý.

Lúc trước hắn có hỏi Tháp Lão có thể thu được những vật to lớn như chiếc núi không thì lão nói vẫn được nhưng thực lực hắn phải cao thì mới đem vào được, còn hiện tại thì hắn chỉ có thể thu vào tối đa những vật lớn hơn ngàn thước một chút ví dụ như quả cầu linh thạch này vậy.

Số Từ: 1112

Đăng bởi: