Thiên Đạo Thần Hoàng

Chương 29: Trúc Cơ Đan


[Nguồn: https://ngantruyen.com – Translates: Tiểu Vy]

“Ha ha, tốt muội theo ta, ta sẽ cho muội một kinh hỉ thật lớn!” Hắn giả vờ làm ra vẻ thần bí nói.

Lúc này phía trên hắn đã lục vài tấm xem liền thấy có phương pháp luyện đan, mà hắn biết Tuyết Vân rất thích luyện đan, nếu nàng biết được chắc chắn sẽ rất vui.

“Ân!” Tuyết Vân đáp lại một tiếng sau đó cùng hắn xuất hiện tại tầng hai Tàng Kinh Các.

Tuyết Vân cũng như hắn, vừa lên tầng trên liền bất ngờ, trước mắt nàng là thật nhiều ngọc giản, đây là lần đầu nàng được nhìn thấy những thứ này, nàng đi lại cầm thử vài tấm lên xem liền vui mừng.

Đây không phải là phương pháp luyện đan sao!

“Huynh có thể cho muội học những phương pháp luyện đan ở đây không?” Tuyết Vân hai mắt sáng lên nhìn sang hắn hỏi han, dù là người thân nhưng nàng cũng hỏi một chút.

“Nha đầu ngốc này, trong đây muội thích thì cứ lấy, cần gì hỏi ta, với lại muội cũng nên đổi công pháp tu luyện đi!” Trần Vũ gõ đầu nàng một cái, mắng yêu.

Tuyết Vân thì sờ sờ cái đầu nhỏ nhắn của mình, cười hì hì nhìn hắn, sau đó tự nhiên lấy vài tấm ngọc giản lên thả thần thức vào xem.

Hắn thấy vậy cũng không làm phiền nàng mà tiến đến khu thứ ba xme xét. Khu này có chứa nhiều ngọc giản về luyện pháp, pháp trận, luyện phù, nên hắn muốn xem một chút.

Hắn cầm một tấm ngọc giản lên, thả thần thức vào trong, liền đọc được nội dung bên trong “Liệt Hỏa Phù – Nhất gai cao cấp phù, tài liệu cần máu cùng da Hỏa Hạt”

Hắn bất đầu hứng thú, liền dùng tinh thần lực vẽ thử phù văn bên trong ra không trung, hắn vẽ được một lần rồi đến lần hai liền nằm bẹp xuống đất, do tinh thần lực tiêu hao quá mức nên hắn liền nghỉ ngơi một chút.

Hắn liếc mắt nhìn qua phía Tuyết Vân đã thấy nàng đang ngồi tập khống hỏa rồi, nên cũng không muốn phá rối nàng.

Thời gian như vậy lại một năm trong tháp trôi qua, sáng thì hai người ngồi hấp thụ linh thạch tu luyện, thời gian còn lại thì bắt đầu học những thứ kỳ diệu trên tầng hai Tàng Kinh Các.

Bây giờ tinh thần lực của hắn đã mạnh hơn trước gấp mười lần, ngày nào hắn cũng lấy phù văn ra vẽ chơi, dần dần tinh thần lực cũng được nâng theo, nhưng mà chưa có vật liệu nên hắn cũng chưa có làm phù.

Học xong luyện phù hắn đến xem luyện pháp bảo, hắn thấy nó không có gì khó, chỉ là các bước vẽ phù văn lên pháp bảo sẽ làm khó người khác, hơn nữa khống hỏa phải chuẩn xác.

“Muội ấy đã trở thành một Luyện Đan Sư rồi!” Trần Vũ nhìn qua thấy nàng đang ngồi luyện đan.

Tuyết Vân luyện đan mà không cần dược đỉnh, mà khống chế dược liệu lơ lửng trên không sao đó khống hỏa rút ra tinh hoa bên trong, hắn nhìn mà phát thèm.

“Ngưng!” Tuyết Vân khẽ quát một tiếng, linh dược trên không liền dần dần cô áp lại hình thành một viên hình tròn, sau đó cứng lại, hiện ra màu lam nhạt.

Tuyết Vân mỉm cười cầm đan dược của mình lên xem xét, đây chính là đan dược mà nàng muốn luyện cho hắn.

“Đây huynh ăn vào đi, đan dược này rất tốt cho huynh!” Tuyết Vân cầm đan dược đi đến đưa cho hắn.

“Đây là đan dược gì, thơm quá!” Hắn cầm đan dược lên xem một chút, ánh mắt hắn có hạn, vì hắn không rành nhiều về đan dược nên muốn hỏi nàng.

“Đây là Trúc Cơ Đan, đan dược giành để củng cố tu vi cho huynh đấy!” Tuyết Vân lau nhẹ mồ hôi trên trán của mình, cười nhẹ nói với hắn.

“Khà khà thật tốt, để ta ăn thử xem” Hắn cười vui vẻ cầm đan dược bỏ vào miệng, nhắm mắt lại.

Vận dụng Hỗn Nguyên Thiên Kinh tản mát ra dược lực của đan dược, nhanh chóng từng dòng linh khí trong đan dược thấm vào từng kinh mạch của hắn, sau đó được chuyển hóa nhanh thành chân khí sau đó chứa lại trong đan điền.

Toàn bộ quá trình này diễn ra không đến năm phút thời gian, mà hiệu quả của nó rất tốt, hắn cảm nhận được tu vi của mình nhích lên một chút, đây là dấu hiệu tốt.
“Đan dược tốt lắm!” Hắn dơ ngón cái lên khen nàng, sau đó nhớ lại linh dược nàng luyện cũng đã hết nên nói:

“Linh dược muội đã hết, chúng ta ra ngoài thu hái những linh dược kia vào trong tháp đi.”

Tuyết Vân gật đầu cùng Trần Vũ đứng lên, tiến ra khỏi Trấn Thiên Tháp tiến khỏi hang động linh thạch, đi ra ngoài. Bên ngoài bọn họ vẫn như vậy, vẫn không có thay đổi gì nhiều, chỉ khác lúc trước là linh khí ở đây đã loãng đi rất nhiều không còn nồng đậm được như trước nữa.

“Muội giúp ta thu hái những cây linh dược này lại, chúng ta sẽ đem tất cả chúng vào trong Trấn Thiên Tháp trồng xuống” Trần Vũ đứng nhìn xung quanh một vòng sau đó quay đầu sang Tuyết Vân nói.

Trần Vũ cùng Tuyết Vân bắt đầu đi xung quanh thu hái những cây linh dược nào là Tuyết Linh Hoa, Huyết Cơ Thảo, Huyền Thanh Quả, Tủy Cố Hoa, Thanh Lam Hoa,... ở đây tuy không có nhiều linh dược quý nhưng đối với bọn hắn là rất cần thiết.

Phải mất đến mười ngày sau Trần Vũ cùng Tuyết Vân mới có thể nhổ hết đám linh dược trong vực thẳm này đem vào trong Trấn Thiên Tháp trồng xuống.

“Chúng ta đã lấy được tổng cộng hơn 1000 gốc linh dược! nếu như để người khác mà biết được chúng ta hái được nhiều linh dược như vậy chắc chắn sẽ tức chết mất, ha ha”

Trần Vũ đứng nhìn số linh dược mà mình và Tuyết Vân đã trồng xuống không ngừng vui mừng cảm thán nói, hiện tại hắn như là một dược viên di động, có thể đem theo linh dược thoải mái mà không sợ người khác chiếm lấy.

“Đúng vậy, nếu mà các tu sĩ khác mà thấy chắc sẽ đỏ mắt lên cho xem! Mà muội cũng không lo thiếu linh dược để luyện đan.” Tuyết Vân mỉm cười phụ họa theo Trần Vũ.

Nàng hiện tại không quan tâm nhiều đến các gốc linh dược này, nàng chỉ cần ở bên cạnh hắn là mãng nguyện rồi.

“Phải như ta có một thanh phi kiếm thì tốt quá!”

Trần Vũ trầm ngâm nói, đối với các tu sĩ Luyện Khí cảnh tầng năm đã có thể phi kiếm mà đi nhưng hắn lại không có nổi một thanh phi kiếm, các gia tộc lớn hay tông phái, chỉ có những đệ tử hạch tâm mới có thể nhận được.

Một thanh phi kiếm bình thường phải mất hơn năm mươi viên hạ phẩm linh thạch mới mua được, mạc rệp như hắn lúc trước làm sao chạm đến được.

“Không sao, nếu về thành chúng ta sẽ mua một thanh phi kiếm” Tuyết Vân an ủi nói với Trần Vũ.

“Cũng đúng, nhưng mà ta lại muốn chính tay mình luyện chế thanh phi kiếm đó, cảm giác đó thật tuyệt vời khà khà.”

Cảm giác chính tay mình luyện ra thanh phi kiếm làm Trần Vũ vô cùng háo hức.

“Huynh không phải lo lắng, chúng ta đi mua tài liệu về liền có thể luyện chế được.” Tuyết Vân nhìn hắn mỉm cười nói.

“Thôi chúng ta tiến vào hang động xem còn gì có thể mang đi được không, he he he nếu ta mà không lấy hết ta lại cảm thấy có lỗi với chính mình!” Trần Vũ cười gian xảo nói khiến Tuyết Vân nhìn hắn như kẻ điên.

“Chúng ta vào thôi!”

Trần Vũ nắm lấy tay Tuyết Vân dẫn nàng đi vào trong sơn động, đi một lúc trước mặt hắn là một hồ nước, mặt nước khối bốc lên nghi ngúc do nhiệt độ quá lạnh.

“Tại sao hồ nước ở đây lại lạnh như thế!” Trần Vũ nhìn xuống hồ nước tay vuốt càm ra vẻ suy tư.

“Muội cũng không biết nữa, có lẽ ở dưới đáy hồ có vật gì đó.” Tuyết Vân suy nghĩ một sát sau đó nghĩ đến tình huống này.

“Được, ta hiện tại cũng đã là Trúc Cơ cảnh rồi, chắc có thể xuống dưới được, muội đứng ở phía trên này đợi ta!” Trần Vũ nhìn xuống dưới hồ nước, sau đó nhảy xuống dưới hồ.

Đùng!

Số Từ: 1530

Đăng bởi: