Thiên Đạo Thần Hoàng

Chương 30: Phía Dưới Đáy Hồ


[Nguồn: https://ngantruyen.com – Translates: Tiểu Vy]

Khi vừa xuống dưới hồ, lập tức một cơn hàn khí kéo đến xâm nhập vào cơ thể hắn, Trần Vũ nhanh chóng dồn chân khí bao quanh thân thể để chóng cái lạnh giá của nước trong hồ.

“Không ngờ ta đã đạt đến Trúc Cơ cảnh mà vẫn không thể tránh nổi cái hàn lạnh này.”

Tuy mới lặn xuống được hơn mười mét phía dưới hồ, nhưng mặt dù có chân khí bao quanh thân thể thế nhưng càng lặng xuống hàn khí phía dưới này càng mạnh hơn khiến hắn muốn đống băng.

“Không được, nếu ở lại thêm nữa ta sẽ thành người băng mất, nhưng không biết phía dưới đây có thứ gì mà khiến nước ở đây lạnh như vậy?”

Trần Vũ ra vẻ suy tư, thật sự hắn không thể đi xuống phía dưới đáy hồ để có thể nhìn vật ở phía dưới là gì.

“Đúng rồi, ta có Trấn Thiên Tháp!”

Chợt nhớ đến mình có pháp bảo phòng thân, chỉ cần vào đó là có thể an toàn, cũng có thể thám hiểm bằng cái tháp đó nên tâm niệm vừa động, lập tức Trần Vũ tiến vào trong Trấn Thiên Tháp, cảm giác lạnh giá lập tức mất đi, thay vào đó là một cảm giác ấm áp.

“Thật dễ chịu, cũng may ta có chiếc tháp này nếu không đừng hòng mà mò xuống dưới đáy hồ.”

Trần Vũ vào Trấn Thiên Tháp bắt đầu điều khiển chiếc tháp như lời của Tháp Lão, Trấn Thiên Tháp bắt đầu đi xâu xuống dưới đáy hồ, phía dưới đáy hồ càng ngày càng rộng, tuy không có ánh sáng nhưng hắn có thần thức nên có thể thấy rõ ràng ở phía dưới.

“Ồ! Không ngờ phía dưới đây lại có một viên đá tròn đặt biệt như thế này!”

Đập vào mặt hắn là một viên đá hình quả trứng gà cao hơn đầu người, xung quanh viên đá hình tròn đó không có gì khác ngoài rông riêu, tảo...

Trần Vũ cho Trấn Thiên Tháp tiến lại gần viên đá hình quả trứng đó, sau đó hắn thả thần thức ra tra xét, điều khiến hắn giật mình đó là viên đá này có sinh cơ, không những vậy hắn cảm nhận được nguồn hàn khí xuất phát từ quả trứng này.

“Không ngờ đây không phải viên đá mà là quả trứng của một loại ma thú nào đó, quả trứng này thật lớn, không biết cha mẹ của nó lớn đến mức nào?”

Sau đó hắn nhìn sang phía bên phải của quả trứng ở đó có một khối thạch màu đen tím, thân thì sần xùi, nhưng điều khiến Trần Vũ chú ý nhất là khối thạch này phát ra ánh sáng nhàn nhạt màu tím, lập tức Trần Vũ nhớ đến Tử Thanh Thiết lúc trước hắn có đọc trong mấy cuốn sách về các loại tài bảo.

“Ha ha, không ngờ dưới đây lại có Tử Thanh Thiết, đúng là may mắn mà, không ngờ trong vực này lại có nhiều đồ tốt như thế.”

“Tốt nhất nên thu hết vào trong đây, khi đó mới là đồ của ta.”

Trần Vũ tâm niệm vừa động lập tức quả trứng và Tử Thanh Thiết bị thu vào trong tháp, khi thu quả trứng cùng Tử Thanh Thiết vào trong tháp, Trần Vũ lập tức cảm nhận được hàn khí xung quanh bắt đầu tan đi, không còn lạnh như trước nữa.

Không ngừng lại, Trần Vũ tiếp tục đi xung quanh tìm kiếm các tài bảo khác nhưng hắn mất nữa canh giờ ngoài tìm ra được rong với tảo thì cũng chẳng tìm được thứ gì khác.
“Trong hồ nước này đã không còn vật gì quý giá nữa, ta cũng nên lên trên thôi!”

Trần Vũ bắt đầu điều khiển Trấn Thiên Tháp từ từ ra khỏi mặt nước, không nhanh không chậm, hắn không vội ra sớm, trên đường trồi lên mặt hồ, dùng thần thức quan sát kỹ thêm một lần nữa, xét thấy đã thực sự không còn gì nữa Trần Vũ liền ra khỏi mặt hồ. Thấy Trần Vũ xuất hiện ra, Tuyết Vân lập tức chạy lại hỏi han hắn.

“Ở dưới đáy hồ nước này huynh thấy có gì vậy?” Tuyết Vân tò mò hỏi.

“Ở dưới ta thấy được một quả trứng và một khối Tử Thanh Thiết.”

Sau đó hắn lấy ra cho Tuyết Vân xem, khi Tuyết Vân và hắn chạm vào quả trứng màu đen lập tức phát hiện được sinh mệnh ở trong quả trứng vô cùng cường đại.

“Không biết đây là trứng gì mà lại to như thế?”

Tuyết Vân nhìn quả trúng cảm thán nói.

“Ta cũng không rõ, nhưng mặt kệ đi, trứng gì cũng được, cứ vứt nó vào trong Trấn Thiên Tháp là an toàn rồi.”

Trần Vũ không quan tâm lắm về quả trứng này, đối với hắn Tử Thanh Thiết quan trọng hơn.

Tuy hắn là một tán tu nhưng kiến thức về các địa bảo vẫn có, Tử Thanh Thiết khi kết hợp với một số loại tài liệu khác sẽ chế tạo được không gian trữ vật, nhưng ở đây Tử Thanh Thiết của hắn vô cùng lớn, cao hơn hai trăm mét, nếu để người khác biết được sẽ bằng mọi cách để lấy được.

Nhưng lúc Trần Vũ thu quả trứng màu đen vào Trấn Thiên Tháp lại, hắn cảm nhận được quả trứng đang hấp thụ linh khí trong tháp của hắn, nhưng Trần Vũ vẫn không quan tâm, “Thích thì cứ hấp thụ” mặt lệ quả trứng.

“Nước phía dưới hồ đang dần dần không còn lạnh như trước nữa” Tuyết Vân bất ngờ khi cảm thấy hàn khí xung quanh mình đang tiêu tán nhanh chóng.

“Không có gì, hàn khí là do quả trứng đen kia tạo ra, hiện ta đã lấy đi thì tự nhiên nước trong hồ sẽ bình thường trở lại” Trần Vũ mỉm cười giải thích cho Tuyết Vân nghe.

“Hiện tại chúng ta cũng đã là cảnh giới Trúc Cơ cảnh, chúng ta nên trở về Thanh Phong Thành, dù gì đó cũng là cố hương của chúng ta, nơi đó còn có di hương của cha mẹ muội nên không thể bỏ đi như thế.” Trần Vũ nhìn về phía xa xa, khuôn mặt trầm xuống nói.

“Muội cũng muốn về đó, nơi đó có di hài của cha mẹ muội, muội cũng không thể bỏ đi như thế.” Khuôn mặt Tuyết Vân hơi trầm xuống, buồn bả nói, đối với nàng nơi đó là nơi mà nàng cảm thấy khi có cha mẹ của mình.

“Được, ở đây đã không còn gì để lấy nữa, chúng ta ra khỏi vực thẳm này thôi!” Trần Vũ nắm lấy tay Tuyết Vân ra khỏi hang động đi đến gần vách núi gần như dựng đứng đó.

“Vách núi ở đây đứng như vây quả thật khó leo, hay là muội tiến vào tháp đi, huynh muốn rèn luyện một chút.” Tuyết Vân nghe Trần Vũ muốn rèn luyện với vách núi này lập tức gật đầu tiến vào trong Trấn Thiên Tháp.

“Được rồi, ta nên thử sức với vách núi này!” Trần Vũ cười lạnh, đứng xoay cổ tay một lát mới quyết định leo lên.

Số Từ: 1246

Đăng bởi: