Thiên Đạo Thần Hoàng

Chương 37: Luyện Phi Kiếm


[Nguồn: https://ngantruyen.com – Translates: Tiểu Vy]

Phi kiếm rất cần thiết với những người tu chân như hắn, phi kiếm có thể vừa làm vũ khí cũng có thể vừa làm phương tiện di chuyển, mà khi phi hành bằng phi kiếm sẽ tốn rất ít chân khí, nên hắn muốn luyện một thanh phi kiếm để sử dụng.

“Ân! Vậy huynh nhanh chóng làm đi, muội đi tu luyện!” Tuyết Vân gật đầu đồng ý với quyết định của hắn.
Nàng cũng là một người tu tiên niên biết sự lợi hại của phi kiếm, bình thường nàng chỉ có thể nhìn những tu sĩ cao cấp phi hành trên nó, chứ mình cũng chưa được lần nào dùng thử, nên nàng cũng muốn có một thanh cho mình.

Trần Vũ mặt đồ lại nhưng không đi khỏi phòng Tuyết Vân mà cùng nàng tiến vào Trấn Thiên Tháp một mặt bảo đảm an toàn, mặt khác cho Tuyết Vân trong này tu luyện còn hắn thì sẽ bắt đầu luyện pháp bảo.

Ngồi xếp bằng xuống, một trảo đánh vào không khí lập tức khối Tử Thanh Thiết lập tức xuất hiện trước mặt hắn, hắn lần này đã chuẩn bị kỹ, xin một lượng lớn Hồi Khí Đan của Tuyết Vân, để đề phòng việc hao hụt chân khí.

Tiếp đến hắn bắt đầu xuất ra hỏa nguyên, ngọn lửa lần này thiêu đốt một lượng nhỏ Tử Thanh Thiết cao tầm hai mét. Tử Thanh Thiết bị tinh thần lực của hắn khống chế, làm nó liên tục xoay tròn trên không, việc xoay tròn giúp cho việc nóng chảy điều hơn.

Ngọn lửa không ngừng đốt điều xung quanh Tử Thanh Thiết, cứ như vậy, một canh giờ sau, như hắn dự đoán, chân khí trong đan điền đã dần cạn kiệt, hắn nhanh chóng ăn vào một khỏa Hồi Khí Đan.

"Cũng may ta có xin một ít Hồi Khí Đan, nếu không lại phải dựa vào Trấn Thiên Tháp nữa!"

Hắn ăn vào một viên Hồi Khí Đan, chân khí nhanh chóng được hồi phục lại nhanh chóng, liên tục lại thêm bốn canh giờ sau, hắn liên tục dùng Hồi Khí Đan, bây giờ Tử Thanh Thiết đã nóng chảy ra.

Không dừng lại, hắn tiếp tục cho những tinh kim phụ trợ vào bên trong, bắt đầu nung nóng mạnh hơn để loại bỏ những tạp chất trong tinh kim.

Việc loại bỏ tạp chất trong tinh kim là không thể thiếu được, nếu không pháp bảo sẽ rất yếu kém, đụng phát gãy ngay, khi làm xong hắn vận dụng Tinh Thần Lực bắt đầu tạo hình cho nó.

Tinh Thần Lực cường đại của hắn bắt đầu ngưng hình, Tử Thanh Thiết nóng chảy không ngừng tạo thành hai thanh kiếm dài hai mét, rộng một tất tay, thanh phi kiếm hắn làm cho Tuyết Vân thì có nhiều hoa văn.
Còn thanh phi kiếm dành cho hắn, chỉ có một màu đen duy nhất, đó là vì hắn không thích màu mè, mà cứ để một màu đen cho nó ngầu!

Tiếp đến hai thanh phi kiếm sau khi được ngưng hình, thì nó liên tục xoay tròn trên không, để làm mát nhanh chóng, chờ Tử Thanh Thiết nguội lại, việc này hắn không gấp gáp được, hắn lại mất thêm một canh giờ để làm cho Tử Thanh Thiết nguội bớt.

Khi Tử Thanh Thiết đã đạt đến nhiệt độ tối ưu, hắn liền dùng tinh thần lực khắc lên pháp trận cùng phù văn, việc này tiêu hao tinh thần lực gấp bốn lần việc giữ chúng trên không.

Trên phi kiếm dần dần xuất hiện nhiều trận pháp, nhìn vào như giun bò loằn ngoằn khó hiểu, thật ra đây chính là cổ văn, cùng cổ trận, để giúp cho việc truyền chân khí vào phi kiếm được thuận lợi hơn.

Việc khắc phù văn cùng trận pháp này còn giúp cho nó có khả năng phi hành, nếu không nó sẽ là một thanh kiếm bình thường.

“Phù! Cuối cùng cũng xong!”
Trần Vũ đưa tay vuốt mồ hôi trên trán mình, do tinh thần lực tiêu hao quá nhiều nên hắn ngã người nằm xuống đất nhắm mắt ngủ thếp đi.

Ngày hôm sau, Trần Vũ ngồi dậy vương vai lắc người vài cái, mỉm cười nhẹ, cầm thanh phi kiếm màu đen của mình lên xem một chút, hắn liền nhỏ vào một giọt máu để nhận chủ.

Việc này rất cần thiết, nếu không người khác cũng có thể tùy tiện sử dụng chúng sao!

Khi phi kiếm nhận chủ nó liền rung lên một cổ rung động đặc thù, sau đó hắn liền truyền chân khí của mình vào, bắt đầu thử điều khiển, tinh thần lực phóng thích ra liền điều khiển thanh phi kiếm bay theo ý muốn của hắn.

“Ha ha, thật tốt, cuối cùng ta cũng có một thanh phi kiếm của chính mình, mà hơn hết là do chính tay ta làm ra!” Hắn cười cười, ngoắc thanh phi kiếm lại, nó liền chạy đến tay hắn, sau đó thu nhỏ lại còn chừng một phân.

“Về sau ta đặt tên ngươi là Trấn Ngục Kiếm vậy, hắc hắc” Hắn thấy mình có một chiếc tháp là Trấn Thiên Tháp, nên muốn thêm tên Trấn Ngục Kiếm cho đủ bộ.

“Nên đưa phi kiếm cho muội ấy rồi!” Hắn sờ mũi cười trào phúng, nghĩ đến cảnh tượng Tuyết Vân vui quá đổi sẽ hôn mình một cái.

Nhặt thanh phi kiếm của Tuyết Vân lên, hắn liền đi xuống tầng một, đã thấy Tuyết Vân ngồi trên tảng đá lớn màu trắng, không ngừng luyện hóa linh thạch. Từ khi biết đến tầng hai, nàng ấy cũng đã đổi công pháp tu luyện của mình.

Bây giờ nàng không còn dùng “Nạp Khí Quyết” cùi bắp kia nữa mà đổi thành “Dung Thiên Quyết”, công pháp này không biết cao cấp hơn công pháp trước bao nhiêu lần, nhờ nó mà Tuyết Vân đã nhanh chóng đạt tới Trúc Cơ sơ kỳ rồi.

“Vân Nhi, đây là phi kiếm của nàng!” Hắn cầm thanh phi kiếm đưa tới cho Tuyết Vân.

Tuyết Vân liền đỉnh chỉ tu luyện, mở mắt ra nhìn thấy thanh phi kiếm màu lam, trên đó có điêu khắc nhiều phụng hoàng bay lượng, trông vô cùng đẹp, mà nàng là nữ nhân nên rất thích những thứ như thế.

“Oa, phi kiếm đẹp thật! Về sau đặt ngươi là Phụng Hoàng Kiếm vậy!” Tuyết Vân vui vẻ đón lấy thanh phi kiếm của mình, miệng không ngừng cười tươi như hoa.

Nàng cầm Phụng Hoàng Kiếm vuốt ve một chút, đây là lần đầu tiên nàng được chạm vào một thanh phi kiếm, nàng có mơ cũng không ngờ được sẽ có ngày này!

“Ha ha, muội nhanh chóng nhỏ máu nhận chủ đi, sau đó thử một chút xem có vừa ý không!” Hắn đứng một bên thấy thế liền cười cười nói.

“Ân!” Tuyết Vân ứng một tiếng sau đó liền nhỏ máu vào nhận chủ.

Phượng Hoàng Kiếm liền phát ra âm thanh trầm đục, sau đó phát ra ánh sáng màu lam nhàn nhạt, Tuyết Vân mỉm cười thử đứng trên nó điều khiển.

Thiên phú của nàng không kém, chưa đầy năm phút liền thành thụt sử dụng nó!

Số Từ: 1248

Đăng bởi: