Phế Vật Tiểu Thư: Yêu Nghiệt Vạn Nhất Đừng Chọc Vào

Chương 35: Đường Lớn


Vũ Tinh nàng chính là căm hận thể loại người như vậy.

Vết tay đỏ in trên khuôn mặt trắng bệch của Trần Phỉ Lộ khiến nàng ta ngã xuống, tay ôm má rưng nước mắt.

"Ta không nghĩ tới, ngươi là thể loại như vậy!"

Trần Phỉ Lộ trợn mắt đỏ lòm gào lên với Vũ Tinh.

Vũ Tinh ta cũng chỉ là giúp nàng ấy siêu thoát, ngươi đừng làm khó ta.

Ngáng đường trong cuộc sống của ta, đáng chết.

Vũ Tinh tỏ vẻ mặt khinh bị nhìn Trần Phỉ Lộ.

Trần Phỉ Lộ khiếp sợ, nhìn trong đôi mắt đen thẳm đầy sát khí khiến nàng ta cảm giác lạnh lẽo.

"Ngươi không còn là Vũ Tinh!"

"Ha, chắc vậy quá!"

Vũ Tinh nhếch mép nói, ta chính là không phải Vũ Tinh trước kia.

Quả báo thường đến rất muộn, đây vẫn chưa đến lúc.

Trần Phỉ Lộ nghe vậy liền ngất đi, đây chính là hồn ma về báo thù!

Vũ Điệp liền tỉnh lại ngay lúc đó, nhìn thấy mẫu thân ngất đi thêm với vết tay đỏ trên má liền giận dữ.

"Rốt cuộc là ai?!"

Vũ Điệp gào thét, Vũ Tinh thì đã yên giấc trên giường.

"Ta nhất định sẽ trở lại, quân tử báo thù mười năm chưa muộn..."

Sáng ra đã có người gửi đồng phục của học viện tới phủ tướng quân.

"Tiểu thư, đồng phục của học viện đã được gửi tới!"

"Ngươi cứ để đấy cho ta."

Vũ Tinh nàng đang ngáp ngắn ngáp dài, hóa ra nó còn có đồng phục.

Mở hộp ra là bộ y phục với dây ngọc bội màu đỏ thẫm.

Hắc y phục dài dành cho nữ nhân rất đẹp. Ngọc bội đỏ thẫm màu máu vô cùng uy quyền.

Chẹp chẹp, xem ra học viện này cũng rất có khí thế.

Mặc lên thử, Vũ Tinh nàng thấy nó cũng rất đẹp nha, nhưng hơi lòa xòa vướng víu.

Nhìn lại hộp Vũ Tinh mới để ý, có một lá thư.

Gửi Vũ Tinh tiểu thư,

Ngày mai chính là ngày chào đón tân học sinh mới vào học viện.

Mong tiểu thư ngày mai đến dự.

Thân gửi.

Vậy ra ngày mai...
Cuối cùng cũng được nhập học sớm.

Vũ Tinh liền thay ngay y phục bằng bộ đơn giản hơn.

Hôm nay ta sẽ đi chơi!

"Noãn Cơ!"

Noãn Cơ liền chạy vào nung chóng.

"Mau chuẩn bị!"

Lạch cạch!

Lạch cạch!

"Tiểu thư, đã tới trung tâm của Đường Lớn!"

Đường Lớn chính là nơi nhộn nhịp nhất của Uy Quốc. Nơi đây bất kể lúc nào cũng đều vang tiếng người. Đây chính là con đường xuyên suốt khắp Uy Quốc gồm năm nhánh tới thẳng cung đình.

"Oa!"

Đây là nhánh Đường Lớn trung tâm Uy Quốc. Ở đây nhiều tiếng vui vẻ của người dân. Sặc sỡ và nổi bật, hai từ Vũ Tinh nàng liền nghĩ đến ngay trong đầu.

Sau khi Noãn Cơ bàn xong về việc đón đưa thì quay ra với Vũ Tinh.

Vũ Tinh mặc bộ hồng phấn dễ thương với kiểu dáng vô cùng năng động như một đứa bé. Tóc được buộc gọn vào cài thêm ruy băng hồng.

Thân nàng quay một vòng xem có gì thú vị liền nhìn thấy...

"Hồ lô!"

Vũ Tinh thét lên xong rồi để thỏa mãn sự thèm thuồng của mình liền lôi theo Noãn Cơ chạy ra hàng bán hồ lô.

Vũ Tinh nhanh chóng lấy một cây, ngoạm một viên vào miệng.

Ngon quá ngon!

Vũ Tinh hạnh phúc vừa ăn vừa cười.

"Cho ta thêm cây nữa, đây là tiền của ngươi." Noãn Cơ cũng mua một cây về ăn và trả tiền.

Hầy...

Vừa đi vừa ăn không chú ý đường liền đâm vào một nam tử hán thần bí.

Vũ Tinh nàng đứng lùi lại nhanh chóng, hơi đỏ mặt xin lỗi rồi nhanh chóng kéo Noãn Cơ chạy đi.

Hắn vốn dĩ đeo mặt nạ với bộ y phục trầm nên rất khó tiếp cận.

Lúc va vào nàng, hắn định xin lỗi trước thì nàng đã xin lỗi xong rồi bỏ chạy.

Hắn liền đi vào một xó vắng người gục đầu xuống.

Ta vẫn chưa xin lỗi nàng ấy!

Quá xấu hổ!

Nhìn hắn dày đặc sát khí tỏa ra vì thân phận không phải con người nhưng thực chất...

Tâm hồn hắn rất mỏng manh nha!

Đăng bởi: