Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Chương 19: Tịch Kính Tỉnh Ngộ


“Bọn quỷ Nhật Bổn này, thật là vô pháp vô thiên!”

Căn phòng của Nguyên Huyết Tầm bây giờ tự nhiên không thể ở được, cho nên nàng tạm thời cùng mẫu thân chuyển tới một chỗ khác tại khu B, sau đó đem mọi chuyện tiền căn hậu quả giải thích rõ ràng. Vân Bích U nghe xong không thể tin được, bọn quỷ Nhật Bổn lại dám mua chuộc thành viên Huyết sát vệ, công khai ám sát con gái mình!

“Chuyện này không phải chuyện đùa, tuyệt không thể qua loa!” Vân Bích U lúc này vẫn còn rất sợ hãi nhìn nữ nhi. Vừa rồi nữ nhi thiếu chút nữa đã chết trong tay quỷ Nhật Bổn, nghĩ tới đã khiến nàng hận thấu xương “Con lập tức đem chuyện này nói lại cho cha con! Để cha giúp con làm chủ. Nói như thế nào, con cũng là huyết mạch của Nguyên thị gia tộc!”

“Tất nhiên sẽ phải liên hệ với phụ thân, nhưng quan trọng hơn là...” Nguyên Huyết Tầm nói đến đây, khuôn mặt có chút lo lắng: “Bọn hắn có thể thò tay vào rạp chiếu phim Bỉ Ngạn Hoa, cài người vào Huyết sát vệ, còn làm đến chức đội phó! Cũng chính là nói, chưa chắc bên trong rạp chiếu phim Bỉ Ngạn Hoa chỉ có một mình hắn!”

Vân Bích U ngẩn ra, lập tức nói: “Vậy... Rạp chiếu phim này sao có thể tồn tại nữa đây?”

“Mặc Vân còn không chết, con sẽ dụng hình với hắn, ép đến khi hắn khai ra hết mới thôi! Mặt khác con cũng đã hạ lệnh thanh tra toàn bộ diễn viên, phàm đã từng hợp tác cùng viện tuyến Đông Doanh, tất cả đều nhốt lại, điều tra xem bọn hắn có lui tới với Mặc Vân hay không! Còn có, sau lưng chuyện này chắc chắn là do bọn quỷ tử Nhật Bổn kia, bọn hắn còn chưa có cách nào thò tay vào viện tuyến Phong Đô, cho nên muốn dùng con khai đao, thông qua ám sát con để thử thực lực Nguyên thị gia tộc!”

Hôm nay Nguyên thị gia tộc ở viện tuyến Hoa Hạ đã vượt hơn hẳn những thế lực khác, Huyết trần tử Nguyên Thanh lại càng rất có hi vọng trở thành đại năng tứ trọng môn tiếp theo của viện tuyến Phong Đô...! Đám quỷ tử này đương nhiên sẽ không nguyện ý nhìn chuyện này xảy ra! Nhưng danh khí huyết ma công pháp của Nguyên gia quả thực rất lớn, muốn giết chết Nguyên Thanh, tự nhiên là chuyện không hề dễ dàng! Cho nên đã nghĩ ra cách, ám sát Nguyên Huyết Tầm, xem một chút Huyết Ma bất tử thân của Nguyên gia đến tột cùng có hung hãn như lời đồn, thức thần cao cấp có khả năng phá được bất tử thân này hay không!

"Abe Hằng Nhất!" Nguyên Huyết Tầm lộ ra ánh mắt hung tợn, "Chuyện này nhất định có hắn ở sau lưng thao túng! Thức thần trình độ cao như thế, đại viện tuyến cũng không thể có được bao nhiêu tấm! Bọn họ thật đúng là để ý đến con!

"

“Mấy tên quỷ tử đáng hận này! Huyết hải thâm cừu năm ấy cùng Hoa Hạ dân tộc chúng ta, hôm nay rốt cục cũng lộ ra lòng muông dạ thú tại thế giới địa ngục này!” Vân Bích U nói đến đây, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, lại nói: “Từ trên người Mặc Vân còn tìm thấy Thức thần khác hay không?”

“Không có. Thức thần cao cấp như vậy tuyệt đối không có nhiều, cho dù là không gian của cụm rạp cỡ trung cũng có thể xé rách, nữ nhi không dám khẳng định, nếu bản thân trúng chiêu, có thể còn sống được hay không!”

Bất tử thân của Nguyên thị đích xác đáng sợ, nhưng tuyệt đối không phải là không có sơ hở! Nguyên Huyết Tầm tuyệt đối sẽ không dùng mạng của mình để thử bất tử thân của Nguyên gia có thể ngạnh kháng với thức thần cao cấp hay không.

Vân Bích U cầm tay con gái nói: “Huyết Tầm, nghĩ đến vị tiên sinh kia... Tên là gì nhỉ? Thật đúng là đại ân nhân của con!”

“Trong số những diễn viên từng nhìn thấy qua không hề có hắn, cho nên con cũng rất kỳ quái, hắn rốt cuộc là ai, đến tên con cũng không biết. Nhưng hắn có lẽ, có cùng nguồn gốc với Nguyên gia...”

Một nhà ba người Diệp Tưởng được an bài tại khu sinh hoạt của diễn viên khu C. Thiết kế nơi này rất đầy đủ, có khu huấn luyện, quầy rượu, khu giao dịch. Mà số lượng diễn viên ở đây cũng gấp rất nhiều lần so với rạp chiếu phim thứ 13.

“Vốn trên nguyên tắc là nam nữ không thể ở chung. Bất quá các ngươi là người một nhà, liền an bài cho các ngươi một gian phòng nhỏ đơn độc. Phòng ăn của diễn viên khu C tại lầu 4, qua giờ cơm sẽ không bán nữa. Bắt đầu từ ngày mai, sẽ học các hạng mục huấn luyện.”

Về khóa học huấn luyện, Vũ Sóc cũng thu được từ trong tư liệu của tiểu thư bán vé kia.

Cùng mô hình cụm rạp nhỏ hoàn toàn khác, diễn viên của cụm rạp cỡ trung được thương nghiệp hóa, cũng càng hoàn thiện hơn. Đầu tiên, yêu cầu chuyên nghiệp đối với kỹ xảo diễn đã có chuẩn mực nhất định. Người tới nơi này đã không tồn tại diễn viên mới, ai nói bản thân đã diễn tốt rồi không cần học nữa chính là chuyện cười. Kỹ năng diễn nếu không tốt nhất định sẽ bị loại bỏ, không giống như thế giới hiện thực, người có kỹ năng không tốt cũng có thể dùng quan hệ để trèo lên, dùng đủ các loại hình tự mình lăng xê, nhưng ở thế giới này, kỹ xảo diễn của diễn viên mới chính là điểm thu hút người khác tới xem phim. Bởi vì bọn họ cần thông qua quan sát để học tập kỹ xảo của diễn viên, và học cách làm thế nào để sống sót. Sau đó, thực lực cũng rất quan trọng, bất luận là tu đạo tu phật tu ma, vật nguyền rủa ở chỗ này đã trở nên vô nghĩa. Ở chỗ này sẽ có người dạy ngươi làm cách nào tu tập các loại công pháp, làm cách nào phản kích với quỷ hồn, trớ chú, nguyền rủa. Quá trình này tự nhiên muôn vàn gian khổ, nhưng để sinh tồn, đó là cách tốt nhất. Trải qua muôn vàn đau khổ gian khó mới có cơ hội biểu diễn một nhân vật.

Ở chỗ nầy, biểu diễn điện ảnh đã không còn là phân phối cưỡng chế, mà căn cứ vào thực lực cùng đẳng cấp của cụm rạp, trong một năm nhất định phải biểu diễn một số lượng điện ảnh nhất định, nếu không thể, liền sẽ bị rạp chiếu phim trục xuất vĩnh cửu ra không gian loạn lưu bên ngoài, khi đó chính là tử lộ, một con đường tuyệt đối phải chết! Mà muốn được biểu diễn điện ảnh, cũng không phải chuyện dễ dàng. Nhân vật có bao nhiêu, số lượng diễn viên lại nhiều như vậy, vì thế hàng năm có rất nhiều diễn viên vì tranh đoạt nhau một nhân vật mà xảy ra tàn sát lẫn nhau. Mà có lúc, sẽ có những bộ điện ảnh cần tuyển rất nhiều diễn viên quần chúng, việc quản lý tự nhiên cũng không khác biệt lắm so với hiện thực.

Áp lực sinh tồn lớn chưa từng có! Người cạnh tranh người, đếm không nổi!
So sánh với hiện thực, còn tàn khốc hơn vô số lần!

“Tịch Kính, con nghe rõ đây!” Diệp Tưởng để con gái ngồi đối diện, giọng điệu nghiêm khắc nói: “Nơi này không giống như rạp chiếu phim thứ 13, cha mẹ đã không có lực bảo vệ cho con. Từ giờ phút này trở đi, con phải tận lực mà trở nên mạnh mẽ! Bất luận có bao nhiêu khó khăn cũng phải kiên nhẫn! Con phải trở nên mạnh hơn bây giờ, phải mạnh mẽ hơn cả cha nữa!”

Thân làm cha mẹ, nguyện ý vì con cái hy sinh tất cả. Song đối với nữ nhi này, Diệp Tưởng có chút thất vọng. Nhưng dù sao cũng là con cái, cho dù nàng có chút yếu đuối, thế nhưng hắn không thể bỏ mặc. Đứa nhỏ này... Nếu có thể giống như Tích Kính, vậy có phải sẽ tốt hơn không?

“Con biết rồi, cha!”

Trải qua chuyện cơ hồ chết đi trong không gian loạn lưu không nói, hơn nữa nhìn thấy cha mẹ vì nàng mà phải chịu nhục nhã, nếu nàng còn chưa tỉnh ngộ, như vậy thực sự là không thể cứu được nữa rồi.

Lúc này Tịch Kính có ngốc nghếch tới đâu cũng biết, là Nguyên Huyết Tầm đem bọn họ lâm vào tử địa, cha mẹ vì cứu nàng, không tiếc vứt bỏ tôn nghiêm, cầu xin người. Thân làm ‘kẻ yếu’, chính là kết cục như vậy! Nàng muốn trở nên mạnh mẽ, mạnh tới mức có thể bảo vệ cha và mẹ!

Nàng đưa tay, cầm lấy bàn tay của Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc, nước mắt vòng quanh khóe mắt.

“Con xin lỗi... Cha... Mẹ... Là vì con... Nên hai người mới phải...”

Nước mắt tuôn ra, nàng nghẹn ngào không thể nói tiếp. Vũ Sóc lập tức ôm lấy nàng.

“Không quan hệ... Tất cả không quan hệ, Tịch Kính...”

“Bởi vì con... Vé chuộc cái chết của ba mẹ đã không còn... Bởi vì con...”

“Không quan hệ... Đối với mẹ mà nói, bất kỳ thứ gì trên thế gian cũng không thể trân quý bằng con, chỉ là một chút vé chuộc cái chết mà thôi, sau này vẫn có thể kiếm lại được.” Vũ Sóc vuốt ve Tịch Kính, đối với nàng, một nhà ba người cùng sống sót là đủ rồi, nàng không dám yêu cầu xa vời gì.

Buổi trưa, khi bọn họ chuẩn bị đi ăn cơm, phát hiện không khí bên ngoài có chút không đúng.

Huyết sát vệ gõ cửa, không ngừng tra hỏi diễn viên, hơn nữa bên trong rạp chiếu phim, cứ ba bước lại có một người canh, năm bước lại có một trạm gác, không khí cực kỳ nghiêm trọng!

“Xin hỏi...” Diệp Tưởng ngăn một diễn viên vừa đi qua, hỏi: “Là chuyện gì vậy?”

Điễn viên kia lắc đầu, nói: “Xảy ra chuyện lớn! Nghe nói Huyết công chúa điện hạ bị ám sát! Tình huống tỉ mỉ không được rõ ràng lắm, bất quá nghe nói công chúa không có chuyện gì. Rốt cuộc là kẻ nào gan lớn như vậy, ngay cả Nguyên thị gia tộc cũng không sợ?”

Ám sát Nguyên Huyết Tầm?

Diệp Tưởng cực kỳ ngạc nhiên, lúc trước nàng ta vẫn còn rất tốt, đột nhiên lại có người ám sát nàng ta? Phản ứng đầu tiên của hắn chính là nghĩ tới Nguyệt Quang! Khi ấy nàng ta không phải lưu lại Nguyệt Quang đơn độc nói chuyện sao?

Nguyên Huyết Tầm tự nhiên không có đem việc người ám sát nàng là phó đội Huyết sát vệ nói ra ngoài. Dù sao trong thân vệ đội của nàng lại có người ra tay ám sát nàng, việc này lộ ra, uy tín của nàng sẽ bị quét sạch! Mà điều này ngược lại khiến Diệp Tưởng hoài nghi người động thủ là Nguyệt Quang! Chuyện này làm hắn lo lắng trong lòng, Nguyệt Quang là cùng nhau tấn chức với bọn hắn, một khi Nguyên Huyết Tầm hoài nghi hắn là đồng phạm, muốn giết cả nhà hắn đề hả giận thì làm sao?