Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 278: Có chết cũng không được bỏ cuộc


Âm thanh va chạm như một vụ bom của thế kỷ, coi như là bạo tạc hồn đạo khí cấp cao cũng chưa chắc gì có thể làm được một lượng năng lượng khủng khiếp đến như vậy.

“OÀNH OÀNH, XOẸT XOẸT, ẦM”

Tiếng va chạm như muốn đập nát tất cả, nhưng hai bên lại không ai nhường ai, đặc biệt là phía Hình Na, vì khao khát sống còn, vì còn muốn tiếp nối ước mơ của bản thân, Hình Na không khóc, cô cắn chặt môi mình và chịu đựng cơn đau như muốn xé toạt cô ra thành trăm mảnh mà duy trì Protect.

“Mama”

“NA TỶ”

Phun ra một lượng máu thật lớn, cặp mắt của Hình Na mất đi ý thức, cô dùng toàn bộ sức lực còn lại để dồn hết vào Protect.

Vòng phòng hộ đột ngột sáng lên chắn hết tất cả, các hồn đạo khí như những quả trứng bị chọi đá, vỡ nát ra và trở về với các bụi.

“Sống..., phải sống”

Nước mắt ứa trào, sinh mạng của mẹ mình ngày càng trôi đi càng nhanh, cô không muốn mất mẹ đâu, cô mới sinh ra còn không được bao lâu, còn chưa được cảm nhận đủ nhiều tình cảm và yêu thương từ mama, cô không muốn.

“KHÔNG...”

Một cơn bão tuyết bộc phát, Hình Tuyết hai mắt chảy máu, những giọt lệ đỏ thẩm từ hai gò má rơi xuống hóa thành băng tuyết đỏ thẫm tạo nên một đóa hoa hồng diễm lệ bao chắn lại hai người bọn họ.

“Mẹ ơi, ở bên con”

Yếu đuối gục xuống bên cạnh Hình Na, Hình Tuyết mệt mỏi, hai mắt đau đớn và rát đến độ cô muốn móc ra cặp mắt của mình.

Trộn lẫn trong dòng máu của cô, những giọt lệ tinh khiết cũng như tình cảm trong sáng mạnh mẽ này là tấm khiên để cô bảo vệ tất cả mọi người.

Quay lại nhìn về phía sau, Dragonite vừa lo lắng cho đôi mẹ con này, vừa phải quan sát và né tránh các đòn đánh mạnh nhất mà rời đi, các tà hồn sư không hề bỏ cuộc, cuộc bạo loạn Hình Na gây ra không đủ để cản trở đám tà hồn sư.

Hơn nữa, trong đám đối phương có một người con gái mọc sau lưng đôi cánh quạ màu đen, cặp mắt màu tím đang liên tục ngắm tới phía bọn họ.

Rõ ràng là cách nhau rất xa, nhưng không hiểu sao mọi đòn đánh của cô ta lại vượt qua được lĩnh vực của Tuyết Nhi mà bắn trúng Hình Na một cách chính xác, dù cho có Protect và các hồn đạo khí bảo vệ, bọn cô vẫn chịu đựng đủ nhiều tổn thương từ phía sau rồi.

“Đ... Đây là? Lại là cái quái gì đây???”

Một luồng máu tanh của thù hận, nó cũng là huyết khí nhưng lại cực kỳ thuần thiết, máu của Hình Tuyết hòa thành một với băng giá lĩnh vực của cô.

Màu trắng của băng lập tức trở thành màu đỏ rực lửa, các đóa hoa xinh đẹp rực rỡ nở rộ lại không kém phần uy nghiêm, chúng như các vị nữ thần ngăn cản đám ngu xuẩn đang tiến về phía trước này.

Cứng rắn lên khoảng chục lần, Băng tuyết cực hạn được đẩy mạnh lên một mức độ mới, sự kết hợp của 70 vạn năm hồn thú và máu huyết của Hình Na, một năng lực chứa đựng mối liên kết bền vững này được hình thành.

“Khốn nạn, chắn đường quá”

Ngọc Ly nỗi giận, cô dùng một chân đạp vào tảng băng đang đâm vào phía mình, một cú đá dồn hết hồn lực và sút.

t r u y e n c u a t u i . v n
“Oành”

Vết nứt được vạch ra trên thân băng tuyết, những khác hẳn lúc nãy, những khối băng này không bị vỡ vụn ra thành nhiều mảnh, coi như là Ngọc Ly cũng chỉ có thể đập cho nứt ra một chút thôi.

Dưới một môi trường và nhiệt độ như vậy, không tốn quá nhiều thời gian để tái thiết lập cấu trúc và tái xây dựng các cây kiếm bằng băng để tấn công.
Không hiểu hồn lực của đối phương lấy từ đâu ra, nhưng có thể khống chế một lĩnh vực mạnh đến vậy, coi như là Phong hào đấu la bọn ông cũng phải bỏ ra một cái giá lớn.

“Xoẹt”

Một trong các khối tảng băng đâm xuyên qua cánh tay của Ngọc Ly, một vệt máu được kéo dài, tuy nhiên Ngọc Ly không những không đau đớn, cô còn ngạc nhiên nhìn vào tảng băng tuyết này mà cười lạnh lùng.

“Máu của ngươi có thể làm băng trở nên mạnh mẽ hơn, vậy máu của ta có thể làm tan chảy băng giá của ngươi”

Như trở nên điên cuồng, khi phát hiện tảng băng đâm qua tay mình vấy lên vết máu hóa thành giọt lỏng rơi xuống, không những không thể tái tạo lại thành băng, chúng còn không ngừng ăn mòn mọi thứ trên đường chúng chạm qua.

“Tử vong nhãn, giúp ta nào”

Cặp mắt màu tím sáng lên, một mũi tên từ không trung xuất hiện lơ lửng trước mặt Ngọc Ly, cô không hề do dự mà nắm lấy nó đâm thẳng vào bụng mình, một vết thương thật sâu vào trong cơ thể.

“Phịch”

Không đau đớn hay sợ hãi, hay nói đúng hơn, cô đã quá quen thuộc với những cảm xúc này rồi, chỉ một chút đau đớn này có là cái thá gì?

Rút mũi tên đẫm máu của bản thân, từ thân tiễn đến ngọn tiễn, giọt máu nóng đặc sệt bám dính khắp mọi thân mũi tên, Ngọc Ly cười lạnh mà đặt nó lên cây cung của mình, kéo căng dây

“Đi nào, con khốn, nhận này”

Một lực kéo kinh khủng, toàn bộ 7 cái hồn hoàn xoay tròn cực đại, sau lưng đôi cánh màu đen kéo rộng ra, to lên thêm vài thước che khuất cả bầu trời, hồn lực màu tím đen thuần khiết đến nổi các tà hồn sư bên cạnh còn phải run sợ.

Đám Phong Hào đấu la bắt đầu thấy hoang mang, không lẽ việc chọn con nhỏ này làm thánh nữ là một sai lầm? Nếu cứ để như thế này, một ngày nào đó nó sẽ một tay chưởng khống hết tất cả mọi chuyện của Thánh Linh giáo? Một con nhỏ đáng sợ.

“CHẾT”

Tử vong thanh âm vang lên, ở phía xa Hình Tuyết đột nhiên cảm nhận được đến một nguy cơ cực cao, cả cơ thể của Tuyết nhi không tự chủ mà run lên, băng tuyết lĩnh vực của cô? Bị phá ư?

Phía trên cao, một nguồn hắc khí tụ lại trở thành hung tinh, chúng trực tiếp bó chặt và nuốt chửng Hình Na, sinh mạng của cô ngày càng mong manh, hơi thở thậm chí còn không đều và yếu đi rất nhiều, không biết cô còn cố sống được bao lâu.

Ngay tại đấu trường, nhiệt độ bất ngờ tăng lên, các tảng băng tưởng chừng như không thể phá giải được của Hình Tuyết nay lại bị phá vỡ dễ dàng, cô bất lực nhìn mũi tên được nhuốm máu này thiêu cháy mọi băng giá trên đường nó đi qua.

“Không”

“Không”

Hình Tuyết đứng lên, cô nhìn vào Hình Na đang gục ngã trong miệng của Dragonite, hơi thở của cô ta đã rất yếu rồi, coi như có thể chặn được cây tiễn này thì Hình Na, thì Mama cũng sẽ chết!

“Không muốn, Tuyết nhi KHÔNG MUỐN!!!”

Hai tay ôm đầu, tế bào trong cơ thể cô liên tục vỡ tung, hai mắt, mũi, tai, miệng bắt đầu chảy máu, cơ thể của Hình Tuyết như muốn phát nổ, cô muốn làm mọi thứ để chặn lại đòn tấn công này để cứu lấy mọi người, cô không muốn, cô không muốn kết thúc mọi thứ tại đây!

“KHÔNGGGGGGG”

Gào hét như điên loạn, băng tuyết một lần nữa dấy lên, dù cho nó có bị mũi tên của Ngọc Ly nung chảy bao nhiêu lần, cô vẫn tuyệt vọng nỗ lực để đóng băng tất cả, bằng mọi nỗ lực, dù có chết cô cũng không được phép bỏ cuộc.

Sinh mệnh này, người trao cho con, vậy hãy để con dùng nó đến bảo vệ người, Mama, con yêu mẹ.

Tiếu Vô Thường là tà nhân, nhưng hắn tà một cách quân tử, tà mà không mất đạo đức