Hoàng Hậu Thế Kỉ XXI - Thị Trà

Chương 1: Hoàng Hậu Thế Kỉ XXI - Thị Trà Chương 1


Mộng Đường Tịch tỉnh dậy cả người đau nhức ê ẩm, trước mắt cô là khoảng không gian không mấy rộng lớn, tông màu chủ đạo đều là màu trắng. Mộng Đường Tịch nhìn xung quanh còn chưa định hình những thứ đồ vật kỳ lạ đang hiện hữu trước mắt, cô đã bị tiếng hét bên ngoài làm cho giật mình.

"TÔI LÀ NGƯỜI NHÀ VÀO THĂM CÓ GÌ KHÔNG ĐƯỢC?"

"Dạ không không, Mạc tiểu thư hiện giờ Mộc Tiểu Du tiểu thư vẫn còn trong thời gian cách ly."

"CÁCH LY! LẦN NÀO CŨNG LÀ LÝ DO NÀY, ĐÃ MỘT THÁNG TRÔI QUA RỒI CÒN TÍNH CÁCH LY ĐẾN BAO GIỜ."

"Cái này...."

"CÁI GÌ MÀ CÁI, TRÁNH RA ĐỂ TÔI VÀO."

"Ơ... Không, không được.... Tiểu thư... Tiểu thư."

Mộng Đường Tịch còn chưa hình dung chuyện gì đang xảy ra thì cánh cửa bên cạnh đã bật mở.

Hai mắt đối nhau, Mộng Đường Tịch trợn tròn mắt trước cô gái với cung cách ăn mặc "thiếu vải" một cách trầm trọng đối với cô.

"Tiểu Du, chị tỉnh lại rồi sao? Em mừng quá, mừng quá đi mất."

Mộng Đường Tịch cả người đơ ra như khúc gỗ, cư nhiên để cô gái kia sờ soạn khắp người, đôi mắt chỉ chăm chăm nhìn cô gái kì lạ này.

"Ngươi là ai?" Mộng Đường Tích vô thức phản xạ buông câu nói.

Cô gái ngừng lại động tác, rời ánh mắt sang người mặc đồ màu trắng phía sau.
Cất giọng nghi hoặc: "Bệnh viện mấy người chắc chắn phần đầu không có ảnh hưởng chứ?"

Người mặc đồ trắng ngước lên nhìn Mộng Đường Tịch, gương mặt hiện vài phần không chắc chắn.

"Chúng tôi đã kiểm tra phần đầu, có lẽ là không sao?"

"CÁI GÌ MÀ CÓ LẼ, TÔI MUỐN GẶP BÁC SĨ PHỤ TRÁCH." Cô gái lúc nãy tràn đầy ôn nhu với Mộng Đường Tịch bao nhiêu giờ lại như ngọn lửa dung nham, hùng hổ bước ra khỏi phòng bệnh.

"Mạc tiểu thư....., Mộc Tiểu Du tiểu thư không có gì tôi đi trước nhé!" Người mặc đồ màu trắng nhìn cô vài phần kiêng rè, vội vã đóng cửa rời đi.
Mộng Đường Tịch bây giờ mới hoàn hồn, cô nghĩ sao cũng không hiểu tình huống vừa rồi là tại sao?

À, khoan! Mộc Tiểu Du cái tên này sao quen vậy? Không thể nào, mình đang xuyên vào cuốn tiểu thuyết đặc biệt của hoàng cung sao? Mộng Tiểu Du... Mộng Tiểu Du chính là nữ phụ đáng nguyền rủa nhất của cuốn tiểu thuyết đặc biệt này, là cô ta?

Mộng Đường Tịch cô gắng nhớ lại mọi hình ảnh trước khi cô tỉnh dậy tại nơi này.

Lúc đó là canh ba tại thời điểm nàng mất ngủ đành thức dậy đọc sách, lúc đó cả hậu cung duy nhất tồn tại một cuốn tiểu thuyết vô cùng đặc biệt do tác giả ẩn danh nào đó viết nên kể về một thời đại phát triển với nội dung nói đến nữ chính "Bạch Liên Hoa" cùng dàn nam chủ yêu nghiệt, sắc đẹp trời ban, gia thế lẫy lừng và đặc biệt sủng nữ chính lên tận trời mà nữ chính cực sủng như vậy hẳn phải có nữ phụ, nhân vật phản diện người người căm ghét, chỉ muốn lôi ra băm vằm từng mảnh, điều đáng ngờ là bao nhiêu nữ phụ Mộng Đường Tịch không xuyên vào lại xuyên đúng nữ phụ lẳng lơ, trơ trẽn nhất đồng thời cũng có cái kết đắng nhất.

"Mộng" chính là tên cuốn tiểu thuyết cùng tác giả bí ẩn kia hơn nữa cả kinh thành rộng lớn cũng duy nhất có một cuốn, nghĩ đi nghĩ lại càng thấy cuốn sách này tràn đầy tà khí nhưng Mộng Đường Tịch là ai? Nàng chính là Hoàng Hậu uy nghi uy quyền tiếp quản cả lục cung, ngày ngày ngồi xem các phi tần đấu đá, hình ảnh chết tróc tang thương nhìn thấy như cơm bữa thử hỏi với cuốn sách bị coi là tràn đầy tà khí này, thứ nào mới là sạch sẽ.

Nhưng lý do mấu chốt không phải cuốn sách khác thường này mà nguyên nhân Mộng Đường Tịch chết khiến bản thân xuyên vào cuốn sách này chính là do bị hạ độc, khi Mộng Đường Tịch vô cùng nhập tâm với tình tiết của truyện cùng lúc đó một cung nữ bưng đĩa bánh Quế Hoa mà nàng thích ăn nhất vào, còn chưa kịp cắn đến miếng thứ hai đã thổ huyết chết ngay tức khắc, máu thấm đẫm cả cuốn sách, cảnh tượng có thể nói thất kinh hồn vía.

Lại nói Mộng Đường Tịch dù gì cũng là hoàng hậu của lục cung lẽ ra phải đề phòng chuyện bị hãm hại này ngay từ đầu nhưng Mộng Đường Tịch không giống như những hoàng hậu của các thời đại khác do được hoàng đế sủng ái mà được phong tước, nàng chính là cứu giá mà được phong tước, một bước lên mây. Vốn dĩ Mộng Đường Tịch chỉ muốn làm một quý nhân bình thường, ngày ngày an ổn tại cung của mình, hơn nữa nàng thuộc phần tử tránh sủng, trốn thị tẩm bởi nàng hiểu muốn sống lâu trong hậu cung này thứ duy nhất cần tránh chính là Hoàng Đế.
Nhưng ai mà ngờ "ghét của nào trời trao của ấy." Kể cả làm Hoàng Hậu nàng vẫn ngày ngày cách xa Hoàng Đế chỉ tiếc rằng cái danh Hoàng Hậu mới là thứ hại bản thân thành ra như vậy.

Mộng Đường Tịch thở dài một hơi, than vãn: "Đúng là tạo nghiệt mà."

Được một lúc cô lại lắc đầu nguầy ngậy, khí thế hừng hực: "Không được sống lại lần hai nhất định không thể để chết dễ dàng như vậy được, Hoàng Hậu Mộng Đường Tịch bây giờ chính là Mộc Tiểu Du người mang tiếng lẳng lơ, trơ trẽn."

Cô bắt đầu bước xuống giường đưa mắt nhìn lại căn phòng, tên từng đồ vật cũng như nơi đang ở hiện lên trong đầu, có lẽ do ý thức về xã hội của nguyên chủ vẫn còn, từ ngôn ngữ đến văn hoá không khuyết chút nào, Mộc Tiểu Du có thể sống sót được rồi.

"Để xem nào... Bệnh viện... Chính là chương 13 của cuốn tiểu thuyết, thời điểm Mộc Tiểu Du vì bị nam chủ của nữ chính cũng như người bản thân yêu nhất từ chối tình cảm, dùng lời lẽ đay nghiến, chê bai, do thất tình mà uống say cộng với việc lái xe quá tốc độ không cẩn thận mà gây ra tai nạn, khiến bản thân nằm hôn mê tới một tháng, mà không một ai tới thăm kể cả Mộc gia. Ha... Đúng là quá tuyệt tình."

Mộc Tiểu Du tiềm thức trong tim nhói lên đau đơn. Dù cô đang sở hữu thân thể của nguyên chủ nhưng trái tim này vốn không phải của cô, hỏi không cảm thấy đau lòng sao được.

Mộc Tiểu Du đi vào toilet của phòng bệnh, thấy hình ảnh nguyên chủ dù đang bị thương chưa hẳn bình phục nhưng cũng không thể giấu được nhan sắc chim sa cá lặn, nghiêng nước nghiêng thành, đến cả Thuý Kiều cũng phải phẫn uất.

Mộc Tiểu Du đưa tay chạm vào gương mặt mình, đôi mắt sâu như đại giương, cô bình ổn nói: "Từ bỏ nam chủ sống một cuộc đời cách xa nữ chính mới chính là lối thoát của nữ phụ."

~*~

Wattpad: ThTra143

Đăng bởi: