Xuyên Không Trở Thành Sesshomaru Muội Muội

Chương 12: Sesshoseki ( Sát Sinh Thạch )(1)


Nằm tại trung tâm vùng Kantou, tỉnh Shimotsuke (nay là quận Tochigi ở Nhật Bản) là một nơi đông đúc nhộn nhịp. Nàng cùng Inari sama đi bộ trên con đường mòn xuyên xuốt một ngôi làng nhỏ. Nhìn những ngôi nhà gỗ nhỏ bé lụp xụp hai bên nối đi cùng với những con người ăn mặc rách rưới lam lũ trên đường. Có thể thấy cuộc sống của người dân ở Nhật Bản cuối thời kỳ Nam Bắc Triều quả là không dễ dàng gì. Nàng đã từng hỏi Inari sama tại sao lại không ban phước và bảo vệ những người dân hèn kém này. Inari sama chỉ cười và giải thích với nàng rằng dù chị ấy có thể giúp đỡ được họ nhưng chiến tranh quét đến nơi đây và rồi họ sẽ lại tiếp tục phải chịu cảnh bần hàn cơ cực. Thời kỳ chiến tranh loạn lạc, đúng thật là sức lực của thần linh cũng có hạn, chẳng ai có thể ngăn lại bánh xe thời đại cả.

Nàng cũng chẳng quá để ý quá nhiều đến việc đó. Nàng giờ đây cũng đang nằm trong tình trạng ốc còn chẳng mang nổi mình ốc thì sao có thể để ý được nhiều tới những người xung quanh. Cách ăn mặc của nàng và Inari sama ít nhiều cũng giúp tránh khỏi nhiều rắc rối. Có lẽ vì trang phục các nàng quá sang trọng lên người dân xung quanh cũng run sợ và không dám làm phiền.

Con đường mòn đi thông qua nhiều ngôi làng và càng tới gần địa điểm đặt Sesshoseki thì dân cư cũng ngày càng thưa thớt dần. Xung quanh nàng cũng dần dần xuất hiện một tầng xương mờ tím nhạt. Phía xa xa, nàng có thể thấy được một cột sáng tím thấu tận trời.

- Inari onee-chan, vị trí đó là nơi đặt Sesshoseki sao.

- Đúng vậy, Tamamo no Mae đã bị giết ở nơi đó. Trước đó, ta nhớ rằng nơi đó còn có cả một cột sáng trắng nữa. Nay cũng bị yêu khí mạnh mẽ của ả làm biến mất rồi.

Dù cùng là Hồ Tộc nhưng Inari có vẻ không ưa gì Tamamo no Mae. Từ khi đi vào nơi có chướng khí dày đặc, nàng và Inari đã không còn gặp được con người, động vật và thậm chí cả cây cỏ. Chướng khí quá mãnh liệt đã biến vùng đất này trở nên cằn cỗi toàn sỏi đá.

Xung quanh nơi đây xoay quanh hai màu xám và tím. Màu xám của đất đá và màu tím của bầu trời. Đi được thêm vài trăm bước, nàng thậm chí còn thấy rải rác những bộ xương người và xương động vật trông vô cùng đáng sợ hệt như là địa ngục chốn trần gian. Dù chướng khí càng vào gần cột sáng tím đó càng dày đặc mịt mờ nhưng lại chẳng mảy may ảnh hưởng đến nàng và Inari sama. Xung quanh người các nàng có một vầng sáng đạm nhạt che chắn khí chướng khí chẳng thể lại gần mảy may. Nàng được Inari sama dắt tay nhưng dù không được dắt tay thì nhờ có viên ngọc, nàng vẫn có thể dễ dàng thấy được hoàn cảnh xung quanh.

Inari dẫn nàng tới một tảng đá lớn. Xung quanh nó còn cắm lại vài thanh vũ khí như kiếm, thương,... cùng những bộ xương mặc giáp đã mục nát. Trong đó khiến nàng để ý nhất là một bộ xương khoác bên ngoài một bộ tăng bào và gác bên cạnh là một cây thiền trượng ngả vào bên tảng đá. Có lẽ cột sáng trắng mà Inari sama nói đến chính được phát ra từ xác của vị cao tăng này. Chẳng qua sau thời gian dài cũng chẳng thể trấn áp nổi Sesshoseki nữa.

- Sakuya, giờ em chỉ cần tiến tới và đặt tay lên Sesshoseki rồi thu hút yêu lực bên trong tảng đá là được. Yêu lực của nó rất tinh thuần và đậm đặc đủ sức để em có thể trở thành một lục vĩ hồ thậm chí là cửu vĩ hồ và loại bỏ đi dòng máu yêu khuyển chảy trong người em...
- ...Nhưng trong lúc đó, em hoàn toàn có thể bị tấn công bởi oán linh của Tamamo no Mae và có thể bị nó kiểm soát cơ thể...

- ...Thành hay bại tất cả phụ thuộc vào em.

Sau khi Inari sama giải tỏa vòng sáng xung quanh người nàng, nàng có thể thấy yêu khí xung quanh bản thân vô cùng cường bạo. Dù vậy nó chẳng ảnh hưởng đến nàng mảy may mà chỉ khiến dòng máu trong cơ thể nàng như sục sôi vậy.

Tiến tới cách tảng đá chỉ một bước chân, nàng giơ tay phải chạm tới Sesshoseki và nhanh chóng cảm thấy từ bàn tay phải đó có một luồng yêu khí vô cùng tinh thuần dọc theo bàn tay tới cánh tay rồi đi vào toàn cơ thể nàng. Luồng yêu khí mạnh mẽ như vô cùng vô tận đó khiến nàng cảm thấy trong cơ thể như bốc lên một ngọn lửa có thể thiêu cháy mọi thứ.

Yêu lực của nàng lan tràn trên diện rộng và dường như nàng có thể cảm thấy thân xác nàng đang dần lớn lên. Từ một cô bé 11-12 tuổi, nàng có thể cảm nhận được cơ thể đang trưởng thành. Nàng cao lớn hơn, mái tóc trắng dài hơn và có thể cảm thấy ngực căng tràn đầy đặn. Chính trong giờ phút thoải mái này, viên ngọc trên cổ lại phát ra thứ ánh sáng đỏ chói mắt. Nó sáng đến nỗi bao trùm cả người nàng và cao vút lên tận trời cao. Cùng lúc đó, nàng nghe thấy một giọng nói tới từ tâm khảm.

- Nhóc con, mau nhường cơ thể ngươi lại cho ta.

Trước mắt nàng tối đen. Rồi sau đó, nàng như được đưa vào một chiều không gian xa lạ. Một căn phòng trắng toát chỉ có hai người trong đó. Nàng và một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành trước mặt.


Đăng bởi: