Đoản Văn Ký Lục

Chương: Đoản Văn Ký Lục Song mộng chi dự án


Có hai cái bánh kem
Thấy
Không ai lấy
Có vẻ như người ta bỏ
Lấy để trên lan can
Đi vào học Anh
Cùng với một người bạn
Hết tiết học đến một phòng khác nghỉ-chơi
Ngồi quên bánh chạy về lại hành lang lớp cũ lấy
Băng qua vài hành lang cùng đường dài, đám đông bu nhau ồn ào
Trước khu phòng nghỉ có rất nhiều người
Cố gắng né tránh đi
Vào được lớp
Ngồi một lát
Hỏi bạn
Nó thấy cái bánh thứ hai hông
Nó kêu chỉ thấy một cái
Nghĩ cũng không có gì liền cho qua
Lúc xách hộp bánh chuẩn bị về nhà ăn thấy thấp thoáng bóng ai mặc váy ren âu cổ cùng với dù che nắng bị rọi ra một nửa dưới chân
Đằng sau cũng không ai
Ai cũng về hết rồi
Vậy đây là ai?
Cố gắng chạy ra khỏi phòng
Mà phòng đằng sau dần dần đen ngòm
Quái sợ hãi
Trong lúc chạy cứ ngoảnh lại nhìn
Có lúc thì là cô gái gothic cùng dù
Lúc thì lại là cậu bé mặc vận động y đeo ba lô
Lúc thì là tay không
Nhưng chủ yếu là...
CÀNG NGÀY CÀNG GẦN
Cậu bé hỏi tại sao cứ ngoảnh lại
Bảo rằng cậu đẹp vậy nên sợ lạc mất mới ngoảnh nhìn
Cậu ta cười, dễ thương nhể
Vội chạy vào nhà cho nó lành
....
Cậu vội chạy theo, đến trước cửa nhà nhưng không dám vào
Ghét mình à?
Thấy lòng ngực buồn
....
Mẹ nó đi thấy cái điện thoại, có vẻ thấp thoáng thấy cậu đứng đáng thương ngoài cửa
Nhìn sơ xác định là của nửa kia
Mẹ nó bấm số
Sau đó đưa thêm tổng đài God-know-thing
Mẹ nó gửi tin nhắn qua
Đầu bên kia
Cậu bé nghe thấy chuông điện thoại liền móc ra
Thấy là số lạ
Nhưng tin nhắn lại nói là người kia rất yêu mình
Lại còn là duyên trời tác hợp
Còn kí tên nữa
Là của người kia
Cậu bé kích động
Đúng lúc đó cửa mở
...
Không biết sao ngủ một giấc lại mơ
Trong đấy là game
Mà cũng không nhớ
Cũng như là chỉ nhớ mang máng cảm giác
Giống như trong lòng ngực cứ buồn buồn
Nhớ ra một cảnh trong mơ
Bỏ rơi một người rời đi
Người kia chỗ ánh sáng dao động không chừng
Dường như muốn nuốt chửng đi
Lúc bóng tối định hoàn toàn chiếm cứ
Cũng là lúc thấy áy náy quay trở lại ôm người kia vào lòng
Người kia ngẩng đầu nở nụ cười rực rỡ thấp thoáng thấy gương mặt, còn quái đáng yêu
Trông như người ngoài kia
Nghĩ vậy
Lại nhớ tới cảnh ấy
Cậu bé đợi lâu không?
Rời đi chưa?
Mặc dù trông giống quỷ quái nhưng có vẻ như không hại gì lắm
Nghĩ thế thì cũng chưa có gì đáng sợ
Ra mở cửa
Thấy cậu bé vẫn còn đứng im như thế nãy giờ
Chỉ khác là cậu móc điện thoại ra
Giơ lên trước mặt
Nhìn thấy nội dung thì cũng ngẩn ra
Ai nhắn vậy
Điện thoại mình để quên mà Tính phản bác
Nhưng nhìn thấy vẻ mặt tươi như hoa của cậu
Y như trong mơ
Dù sao thì tính
Trông cũng rất đáng yêu
Này cũng không sai (vẫn chưa nhìn thấy câu sau)
Cõng cậu bé lên
Bước về đường cũ
Dường như sự sợ hãi đã tan biến từ khi nào
....
Cõng đến gần căng tin trường
Thấy một phụ nữ trung niên
Bà ấy nhìn lại đây
Nói một vài thứ
Nhận đây là mẹ cậu bé
Đưa qua (nửa đừng chuyển ôm à mà đưa qua)
Mẹ cậu ấy nhận
Chào từ biệt tính rời đi
Nhưng dường như
Cậu có đều gì muốn nói
Cậu nói nhỏ
Đủ để nghe thấy
Có thể ở cùng với người không?
Giọng cũng rất đáng yêu
Quay lại
Thấy cậu bé co rúm, lại có chút mong đợi
Cảm thấy như từ chối cậu ta sẽ khóc ra mất
Thế nên chấp nhận
Cho cậu bé nụ cười
Cậu ta cũng hồi lại một nụ cười còn rực rỡ hơn
Ôm lấy
Bà ấy nhìn một cách rất ẩn ý rồi rời đi
Mới đầu tính ôm kiểu bế trẻ con
Sau lại ôm cả hai chân
Kiểu như ngồi trên tay ấy
Nhưng sợ không thoải mái
Hỏi cậu thích loại nào
Cậu bảo thích như thế này
Xong còn cười ngượng ngùng
Quái đáng yêu
Bước đi về hướng nhà
Ôm cậu ấy kiểu này cũng không tệ
Cảm giác như ôm cả cậu ấy vào ngực
Dường như cả thế giới đều trong ngực
Hảo thoã mãn~
(Rất thích thế này, được ôm hoàn toàn vào trong ngực
Dường như chúng ta là một thể
Không bao giờ rời xa
Thế giới ta vì ngươi mà ra
Thế nên
Có ngươi
Như có cả thế giới...)
....
End~

Này chỉ là chi tiết
Nếu có thể phát triển thành văn
Thì cũng rất đáng yêu
Câu chuyện này hảo ngọt ngào~
Chỉ có lúc nhân vật chính sợ hãi chạy
Có chút khổ sở
Nhưng không sao
Trong hoàn cảnh ấy
Ai cũng sẽ như vậy
Nên về tình về lí có thể tha thứ cho~
Cậu bé bé nhỏ đáng yêu như thế mà lại sợ hãi~
Có một số tình tiết có vẻ phi logic
Nếu sau này nếu tôi viết văn
Tôi sẽ cố sửa chữa cho chúng thật hợp lí
Nhưng bản này sẽ không sửa đâu~
Nó quái đáng yêu~
Làm tôi không kiềm chế được~~
Đừng hỏi tôi tại sao lại nghĩ ra nó
Tôi không biết
Đừng hỏi tôi
Tôi sẽ đặt nhan đề có chữ mơ
Để ai cũng thấy
Là do tôi mơ mà ra~
P.s: ôm như hình~ đáng yêu hông~


Đăng bởi: