Đoản Văn Ký Lục

Chương: Đoản Văn Ký Lục Next Desk - Bạn bàn bên


Mariana có một người bạn cùng bàn, chính xác hơn là bàn bên, một cậu con trai, ngồi bên cửa sổ. Cậu ta trông rất trầm tĩnh y như một ông cụ non, chẳng hợp với số tuổi chút nào.

Hôm nay có tiết kiểm tra, Mariana hỏi xin mượn cây bút viết, cậu ta cho mượn nhưng vẫn không nói lời nào. Thật khó gần, nhưng cũng thói quen.

Tan học, cô được mẹ đón về nhà ngay cổng trường. Xe chạy bon bon, ngồi trong xe cô nhìn phong cảnh chạy nhanh như tua phim trước mắt, bỗng thấy Stakeriane thình lình xuất hiện lại tụt xa xa phía sau. Cậu ta đi xe đạp mà, còn cô thì ngồi trên ô tô, chênh lệch tốc độ không phải là nhỏ.

Mariana vào nhà, đặt cặp sách trên bàn rồi đi vào phòng tắm. Trong lúc đó mẹ có tới gõ cửa phòng cô vài lần, nhằm thúc giục cô ăn tối.

Xuống phòng khách, mẹ bày ra mấy dĩa thức ăn trông rất ngon miệng, mùi hương bay nghi ngút. Mẹ của cô nấu ăn là ngon nhất. Mariana ăn gọn gàng ngăn nếp xong hết chỗ đó, nghĩ. Còn mẹ cô thì trông rất hài lòng.

Sau khi ăn xong, mẹ cô thình lình hỏi "Con có muốn có thêm thành viên trong gia đình không con yêu?"

Mariana giật mình, rồi lại kinh ngạc, ý mẹ là gì? "Tùy thôi mẹ ạ, mặc dù con cảm thấy như bây giờ khá tốt."
Mẹ cô không nói gì nữa.

Nằm trên giường, Mariana tư thế quy củ như nằm trong quan tài, khuôn mặt trầm lắng thể hiện sự suy tư trong lòng cô.

Mẹ hỏi thế là sao? Mẹ muốn có thêm đứa con khác hay là một người chồng để yêu thương sẻ chia? Cô chỉ có thể nghĩ đến hai khả năng đó, nhưng vẫn chưa thể chắc chắn được. Cũng có thể là mẹ muốn nuôi thú cưng như mèo chó chim cảnh gì đấy mà sợ mình phản cảm chăng?...

Cuối cùng đêm cũng đã khuya, trăng sáng treo cao cao trên bầu trời, Mariana liếc khẽ qua nhìn rồi nhắm mắt lại. Mẹ chưa nói thì cô cũng không cần nghĩ nhiều, giờ thì cô chỉ cần ngủ một giấc, và chờ mẹ cho mình biết, ý bà là gì....
___________

Ông ta chẳng bao giờ để ý cậu nghĩ gì. Những người lớn nhẫn tâm luôn nghĩ rằng họ đã làm đúng, đã làm rất tốt, nhưng thật ra chẳng được cái gì cả. Ông nói ông có người phụ nữ mới? Người đàn bà ngu xuẩn nào đã dẫm phải vũng bùn nhem nhuốc này đây? Hay lại là những quý bà siêu thực, giàu có và đầy quyền lực??

Cậu đã tìm hiểu kĩ về luật trẻ em rồi, kĩ đến mức độ không cần nhìn mà cậu vẫn có thể nói đúng từng luật nào với luật nào, đến độ cậu cho rằng khi cách vài năm mình sẽ trở thành một nhà luật sư. Để có thể rời khỏi cái nhà này, ông già kia, cậu liều mạng.
Nói vậy thôi, cậu vẫn còn tỉnh táo lắm.

"Cha, kí vào đây đi ạ." Stakeriane vươn tờ giấy ra, giọng nói chậm rãi, cậu không sợ ông ta thấy kĩ nội dung trên thủ tục.

Cha của Stakeriane một tay giữ điện thoại, một tay lấy cây bút từ trên túi áo xuống viết đại vài chữ, trong lúc đó ông cũng chả thèm quay đầu nhìn nội dung ra sao, nhưng vẫn kí tên đoàng hoàng, có vẻ như việc này diễn ra vô số lần. Phải chăng trong ông, cũng chỉ là sự vô tâm hững hờ đối với đứa con trai của mình.

"Rồi đấy, đi ra đi, ta có chuyện cần nói với các dì."

Cậu cười mỉm, lộ ra hàm răng trắng đều đều, trông có vẻ như rất sung sướng. Chứng cứ nắm giữ rồi, điều kiện cũng thoả mãn rồi, thủ tục cũng được kí tên rồi. Bây giờ, cậu, tự do.

Stakeriane gửi hồ sơ đến trụ sở công ty chuyên về luật, cạu chỉ việc sắp xếp quần áo, chờ họ xác nhận và cậu rời đi. Có chăng cần làm là tìm công việc để lấy mức lương sống tạm qua ngày.

Rồi cuộc sống của cậu sẽ được cải thiện hơn.

Thật đáng mong chờ.

Trong bóng đêm, đôi mắt của cậu long lanh, tựa như viên pha lê chờ ngày toả sáng. _____________

Mariana ngồi trên sofa đọc báo mới, tới đoạn ấn tượng, cô gọi mẹ tới cùng đọc.

"Vào ngày hôm qua, lúc 10 giờ tối, cụ thể ngày 15-11-xx18, cậu bé người Mĩ bang California, đã xin quyền hủy bỏ quan hệ huyết thống với ông Quetiuo Entrelin. Cậu đã đưa ra một số chứng cứ: người cha này khi vợ mất, đã không chăm lo cho cậu mà còn ném cậu cho bảo mẫu; khi cậu lớn thì không cho cậu tiền sinh hoạt, còn nhờ số tiền cậu làm ra được để đi mua vui với lí do: ta là cha con. Một số tội danh khác: vi phạm quyền trẻ em, phá vỡ hôn nhân người khác, lao động trẻ em vị thành niên... Thông tin về cậu bé đã được phía chính phủ và tổng cục bộ dân sự bảo mật, chỉ có thể tiết lộ là cậu bé này đã đổi tên khác, với ý muốn như 'sống lại một cuộc đời mới', cậu bé nói...

Tin khác, vợ của tổng thống Asiek đánh mạc chược thua và cái kết bi hài khi ông giúp đỡ vợ thắng trở về..."

Mariana đọc cho mẹ nghe, trong lòng cảm thấy rất tức giận khi thế giới vẫn còn một số người không đáng là 'người' như thế này. Cô căm giận nói: "Người này thật là quá đáng. Cùng với nói người không bằng nói cầm thú!"

"Mẹ..." Mẹ cô ngập ngừng, vẻ chột dạ hằn rõ trên mặt "Ông ta là người...mẹ nói hôm qua.." Bà dè dặt nói trước sự kinh ngạc của con gái.

"Hừ, may cho mẹ đó, nếu chậm một chút thì có lẽ mẹ sẽ bước vào vũng lầy nhem nhuốc này, có thấy không, phá vỡ hôn nhân người khác đấy, không phải người tốt lành gì đâu. Mẹ hiền như thế này không bị ông ta bắt chẹt thì tốt rồi đó...."

Mariana hầm hè, sau đó cằn nhằn như một bà cụ non đang lo lắng cho đứa con gái ngây thơ thiếu chút nữa bị kẻ phong lưu lừa đi.

Bà biết là con gái mình rất thương yêu mình mới như thế, trong lòng cứ như là kẹo đường bà được ăn khi bé, vừa ngọt lại vừa sung sướng. Bà cười hưởng ứng, chút ý tưởng vừa mới chớm nở cũng bị dập tắt.

Bà cảm thấy ngày hôm qua Maria nói rất đúng. Sống cùng con bé rất hạnh phúc, nếu có thêm một chàng rể thì tốt rồi, bà sung sướng nghĩ.
____________

*Leng keng king kong*

"Mẹ trong này rất sạch sẽ, ngồi bên này."

Mariana kéo mẹ ngồi ngay chiếc bàn kê cạnh cửa sổ. Từ đây có thể nhìn thấy được đoạn đường vắng người nhưng vô cùng yên bình của con phố này.

Cửa tiệm này rất có phong cách, bên trong được sắp xếp ngắn gọn, đơn giản mà không kém phần tươi mát. Khiến tâm tình người ta vô cùng thoải mái trong mùa hè nóng nực.

Cô vươn đôi tay dành mảnh khảnh cầm menu lên, đọc sơ lược rồi lại đưa đến trước mặt người phụ nữ trung niên: "Ăn gì mẹ? Có vài món mẹ chưa ăn trong này."

Ngón tay thon dài trắng nõn chỉ chỉ vài chỗ "Panna Cotta, Key Lime, cookie đen trắng..."

"Mẹ thì gì cũng được, con chọn cho mẹ đi." Bà cười cười, đôi mắt híp lại lộ ra vài vết nhăn nơi khoé mắt, nhưng trông bà vẫn đẹp và ôn hoà.

Mariana thấp giọng bảo bà ngồi chờ, bản thân thì đặt menu xuống mặt bàn, đứng lên hướng phục vụ đi tới.

"Làm phiền, cho tôi một phần Panna Cotta, Key Lime, Macaron hương Café và Vanila, một ly Cacao nóng loại đắng cùng với một ly trà Tiramisu."

Mariana nói xong liền đi trở về, cho nên cũng không thấy được người phục vụ im như hến nãy giờ khi nghe cô cất tiếng nói đầu tiên liền ngước đầu lên thật nhanh và mạnh, nhìn chằm chằm cô đến lúc cô rời đi mới thôi...

.....
Đăng bởi: