Giới Hạn Nào Cho Chúng Ta

Chương 5: Giới Hạn Nào Cho Chúng Ta Chương 5


Sáng hôm sau , Hoài Trang đi cùng xe với cô Thanh đến tiệm, vì hôm nay là thứ hai nên Tina đã đi học , trên xe chỉ có hai người họ, chú Dũng đã ra khỏi nhà từ sớm, nghe cô Thanh nói chú ấy đi xem mấy căn nhà đang sửa dở dang.
Đoạn đường từ nhà cô ấy đến tiệm khoảng 20 phút, vì Hoài Trang là người ít nói nên suốt dọc đường toàn là cô Thanh tìm chuyện để nói “ Trang nè con qua đây bao lâu rồi , nhà còn anh em gì nữa không con”
Nghe cô ấy hỏi vậy Hoài Trang mới mỉm cười nhìn cổ “ dạ con qua đây hơn 5 năm rồi cô, nhà con còn một người em trai nữa ạ”
Nhớ lại hôm qua nói chuyện quên hỏi chuyện con cái cô ấy nhưng lại ngại không biết vợ chồng cô ấy có đứa con nào không , sợ là nếu họ không có mà cô mở miệng hỏi thì kỳ quá , nên đang im lặng không biết nói gì , cô Thanh nhìn cô cười cười nói “ cô với chú thì có một đứa con à , giờ nó đi học rồi , lâu lâu mới về , mà con biết đó ở Mỹ này đâu nhờ được con cái chứ..”
Nói đến đây Hoài Trang cảm thấy cô ấy hơi buồn buồn , thấy vậy nên Hoài Trang cũng mở lời an ủi “ thôi cô đừng buồn, ở Mỹ mà ai cũng như ai ạ, miễn sao con mình sống vui vẻ , khỏe mạnh là được rồi , đúng không cô”
Chắc có lẽ nghe Hoài Trang nói có lý, cô Thanh liền cười cười gật đầu “ cũng phải,ủa mà Trang có người yêu chưa ?”
Câu hỏi của cổ như đánh trúng nội tâm mình, chỉ thấy Hoài Trang cúi đầu rồi sao đó lại mỉm cười nhẹ nhìn cô ấy “ dạ thú thật con đã có chồng sắp cưới nhưng gần ngày cưới chúng con xảy ra chút chuyện nên tụi con đã quyết định hủy hôn..” nói tới đây giọng Hoài Trang như ngẹn lại, thấy vậy cô Thanh dường như đã hiểu , đưa tay vỗ vỗ vai Hoài Trang an ủi “ thôi không sao đâu con, chuyện đã qua rồi, từ nay ở lại đây đi làm với cô đi , rồi từ từ cũng có người yêu con thật lòng à, tin cô đi”
Nghe vậy Hoài Trang liền gật đầu nói dạ , thầm nghĩ không biết qua bao lâu thì bản thân cô mới tìm được người yêu cô thật lòng chứ..
Thế là ngày đầu tiên đi làm của Hoài Trang rất thuận lợi, các anh chị trong tiệm vô cùng vui vẻ , hoà đồng, có lẽ vì khách ở đây đa phần là khách hẹn lại làm theo bao lương nên mọi người làm rất từ tốn , không hề có tình trạng giành giựt như những tiệm khác.
Theo cô Thanh nói, hai tiệm của cô đều mở bảy ngày trên tuần , thợ thì cứ chia nhau ra nghỉ , thế là ngày mà Hoài Trang chọn là chủ nhật vì từ trước giờ ngày nghỉ của cô luôn là cuối tuần , ngày dành cho bản thân và gia đình.
Vậy là sau gần một tháng trôi qua , Hoài Trang đã dần dần quên được nỗi buồn ngày ấy và cũng đã quen với cuộc sống nơi đây , tuy ở đây không được nhộn nhịp tấp nập như nơi cô đã từng sống lúc trước nhưng cô lại rất thích hoàn cảnh ở đây , buổi sáng thì đi làm tối về lại chui lên phòng nghỉ ngơi , lâu lâu lại cùng các anh chị trong tiệm đi ăn , hay cùng đi mua sắm với Tina , như vậy thôi là Hoài Trang cảm thấy vui rồi.


Đăng bởi: