tân thế giới

Chương: trốn thoát


Cơn đau tiếp tục giày vò Neo trong mấy ngày tới. Trong những ngày này lão pháp sư cũng có đến thăm Neo mấy lần nhưng chỉ nhìn qua thương thế của hắn. Khi hắn gần khỏi lão lại mang đến 1 loại độc dược khác nhau cho hắn uống, có loại uống vào khiến cơ thể hắn ngứa điên lên như hàng ngày hàng hạn con kiến cắn xé, có loại khiến hắn như rụng rời từng miếng thịt, kinh khủng nhất là loại dược tề khiến hắn mất đi các giác quan, từ thính giác, thị giác, đến vị giác.
Từng cơn đau khiến Neo muốn chết không được muốn chết không xong, hắn đã từng thử tự tử nhiều lần nhưng không được. Mỗi lần như vậy ấn kí nô lệ trên trán hắn lại phát tác, khiến hắn không thể chết, phải tiếp tục làm dược nô cho lão pháp sư tà ác kia.
Tuy vậy không phải cũng không có thu hoạch. Nếu xét cấp bậc theo như trên đại lục này thì bây giờ tinh thần của Neo đã là hồn chiến sĩ cấp 1- chiến hồn màu trắng. Do hấp thu rất nhiều độc dược khiến cơ thể hắn có thêm năng lực tự hồi phuc, tuy rất chậm nhưng đã năng lực này đã cứu hắn rất nhiều lần chống chọi lại những độc dược của lão pháp sư.
Mỗi lần bị hành hạ bởi các loại dược tề, lăn lộn giữa sự sống và cái chết. hắn cũng rèn luyện được 1 ý chí hơn người, từ lúc đầu còn kêu gào cho đến bây giờ hắn gần như là chết lặng, nhất là khi đã trải qua loại dược tề khiến hắn đánh mất đi ngũ giác kia, hắn đã luyện được sức chịu đựng kinh người.
Đã hơn 1 tháng trôi qua kể từ khi Neo bị bắt làm dược nô, hắn phát hiện ra tinh hồn của mình có khả năng trung hòa và cải tạo mạnh mẽ. Sau mỗi lần hồi phục, hắn cảm giác cơ thể của mình ngày càng mạnh mẽ, hiện giờ đã khỏe gấp 3 lần lúc hắn vừa xuyên qua, tuy cơ thể chưa đạt được cảnh giới chiến hồn cấp 1 nhưng đã là mạnh hơn rất nhiều so với người thường rồi. Một phát hiện bất ngờ khác mà tinh hồn của hắn mang lại đó là khả năng hấp thụ, khả năng này giúp hắn ăn mòn đi đạo năng lượng màu đen mà lão pháp sư đã đưa vào cơ thể để nô dịch hắn.
Hai tháng sau kể từ khi Neo xuyên việt qua thế giới này. Đạo năng lượng màu đen ép buộc hắn trở thành nô lệ đã bị cơ thể hắn hấp thu, cất giữ ở 1 nơi nào đó trong cơ thể mà hắn không biết. Tuy nhiên ấn kí nô lệ nhìn như con mắt ở trên trán hắn vẫn còn.
Mặc dù không còn bị sai khiến bởi ấn kí nô lệ nhưng hắn vẫn phải giả vờ như vẫn còn để qua mắt lão pháp sư, tìm cơ hội chạy trốn.
Trời không phụ lòng người. Hôm đó Neo đang trong quá trình trị thương thì bỗng nhiên hắn nghe thấy một tiếng rồng ngâm mạnh mẽ, rồi sau đó là từng tiếng ầm ầm, mặt đất rung lắc dữ dội, từng mảng kiến trúc sụp đổ. Trên trần phòng giam bị sụp đổ 1 mảng lớn bởi 1 cánh tay với móng vuốt sắc nhọn được phủ kín lân phiến mầu vàng. Nhìn qua mảnh tường sụp đổ hắn vừa vui mừng vừa sợ hãi.
Đó là 1 loài sinh vật mà trong thần thoại gọi là rồng, đây là loài rồng phương tây với cơ thể như thằn lằn khổng lồ với đôi cánh mạnh mẽ. Đây là lần đầu tiên hắn thấy tận mắt loài rồng gần như vậy. Con rồng đó mỗi lần nhào xuống lại làm cho cả tòa lâu đài run rẩy và sụp đổ 1 vài căn phòng, cùng lúc đó nó gào rú từng tiếng long ngâm đáng sợ mang đầy ý uy hiếp. Mỗi sinh vật đều tồn tại lòng kinh sợ đối với loài rồng,tuy nhiên hắn là hiện thân của cơn đói và cái khát, tổ tiên của hắn đã từng ăn biết bao thần tiên, sao có thể chịu khuất phục trước 1 con thằn lằn được. Tuy hắn vừa thức tỉnh tinh hồn không lâu nên vẫn chịu sự đè ép của con rồng kia nhưng ý chí của hắn không cho phép, đôi chân hắn run run nhưng quyết không quỳ xuống
Một luồng ý chí bất khuất hiện lên trong lòng Neo, xen lần với đó là sự phẫn nộ tích tụ trong hơn 2 tháng vừa qua bị tra tấn bới lão pháp sư độc ác. Hắn phẫn nộ, hắn hận ông trời bất công, hắn muốn chiến đấu với số phận, hắn muốn làm chủ vận mệnh của mình, hắn quyết không quỳ gối trước bất kì ai, hắn muốn tự do.
Trong đầu điên cuồng hô hào, cả cơ thể Neo như sôi lên, hắn vùng vẫy để thoát khỏi sợi xích đang trói chặt tứ chi kia. Hắn biết đây là cơ hội ngàn năm có 1 để thoát khỏi kiếp nô lệ của lão pháp sư tà các kia, hắn bất chấp dù tay có bị bẻ gãy cũng phải giằng thoát khỏi sợi xích này cũng như thoát khỏi kiếp nô lệ.
Phía trên phải chống chọi với long uy của con rồng kia cùng việc mặt đất không ngừng run rẩy có thể sụp đổ bất cứ lúc nào thì Neo còn phải phí hết sức để thoát khỏi những căn xích sắt này.
Sau khi dùng hết toàn bộ khí lực để thoát khỏi 4 căn xích sắt đã giam giữ hắn 2 tháng kia, Neo vui mừng đến phát khóc nhưng hắn biết đây chưa phải là lúc ăn mừng. Hắn bò lên khỏi đống gạch vụn, trước mặt hắn là 1 cánh rừng xanh thắm. Nhân lúc con rồng tiếp tục oanh kích tòa lâu đài, hắn lợi dụng đống tường đá vụn trốn vào trong khu rừng. Có lẽ con rồng không nhìn thấy hắn hoặc bận đối phó với những tên lính trong lâu đài nên hắn dễ dàng trốn thoát.
Khi đã chạy đến bìa rừng, xác định không có ai đuổi theo Neo quay đầu lại nhìn tòa lâu đài lần cuối. Đó là nơi đầu tiên hắn đặt chân khi xuyên qua, là nơi hắn thức tỉnh tinh hồn và cũng là nơi hắn chịu kiếp sống nô lệ hơn 2 tháng với bao đau khổ. cảm xúc dâng tràn trong lòng, hắn thầm nghĩ: “ta nhất định sẽ trở lại, chờ đó, ta sẽ mạnh mẽ”.

Đăng bởi: