Kinh Thiên Kỳ Án

Chương 1: Đệ nhất trinh thám Hàn Phong cực kỳ lười biếng (3)




“Đúng vậy, lúc ấy tôi không chú ý, hiện tại ngẫm lại, người nọ đột nhiên xuất hiện, sau đó đã không thấy tăm hơi.” Ngô Chí Quang tràn đầy nghi hoặc.

Hàn Phong cầm lấy báo cáo ghi chép, nhìn một chút, hỏi: “Vật liệu thép trên xe của anh, là từ nơi nào vận chuyển tới?”

“Từ xưởng thép Thành An của thành phố T vận chuyển tới. Tôi đưa gấp đến công ty trách nhiệm hữu hạn khai thác mỏ Hằng An.”

Hàn Phong bấm ngón tay tính toán nói: “Thành phố T tới? Vậy anh không phải đã mất gần 1 giờ lái xe sao? Chỉ một mình anh? Công ty khai thác mỏ Hằng An? Là một quặng mỏ sao? Đưa đến đó làm gì?”

Lãnh Kính Hàn giải thích nói: “Công ty khai thác mỏ Hằng An có một xưởng chế biến thép đặc biệt, sản xuất vật liệu thép chất lượng cao.”

Ngô Chí Quang nói: “Bởi vì phải đưa nhanh, cho nên trước khi trời tối tôi gặp phải người bạn nọ, mới có thời gian đi uống một chén.”

Hàn Phong chuyển động con ngươi, “Người bạn cùng anh uống rượu, các anh đã bao lâu chưa gặp mặt?”

“Đã lâu rồi, tôi chừng từng nghĩ đến, cư nhiên sẽ đột nhiên gặp được hắn.”

“Hắn cũng là tài xế?”

“Đúng vậy, chúng tôi đã quen từ rất lâu.”

“Các anh uống bao nhiêu rượu?”

“Không biết, chí ít cũng phải một tá bia, hơn nữa mỗi người còn uống nửa cân (1 cân bằng 1/2 kg) rượu xái.”

Hàn Phong “ừm” một tiếng, tiếp tục nghe gã nói. Nói chuyện ước chừng một giờ, Lãnh, Hàn hai người mới lên đường tìm Phan tiểu thư.
Ba người gặp mặt ở quán cà phê, Lãnh Kính Hàn giới thiệu nói: “Phan Khả Hân, Phan tiểu thư. Vị này chính là trinh thám Hàn Phong nổi tiếng.”

Phan tiểu thư hai hàng lông mày như liễu, một đôi mắt to, khuôn mặt chỉ có thể dùng từ “thiên sứ” để hình dung, khuôn mặt thuần khiết như vậy, quả thực chính là kiệt tác hoàn mỹ của Thượng Đế. Phan tiểu thư vóc người cũng rất tốt, chính là hơi có chút lùn, phỏng chừng chưa tới 1m60, Hàn Phong so với cô có vẻ quá cao. Tóc của cô rất ngắn, Hàn Phong không thích con gái tóc ngắn lắm. Hàn Phong nhìn thẳng bộ ngực cô cừ thật, ít nhất cũng phải cỡ D. Phan Khả Hân thẹn thùng cúi thấp đầu. Đã là lần thứ năm Phan Khả Hân cúi đầu rồi, người có chút đức hạnh đều sẽ tự giác thu hồi ánh mắt. Nhưng Hàn Phong thì không, ánh mắt của anh như sói, nhìn thẳng con mồi liền tuyệt không buông tha; Càng như tiễn đao, quần áo Phan tiểu thư trong mắt anh sớm đã bị răng rắc vài cái cắt rơi. “Khụ khụ” Lãnh Kính Hàn thật sự nhìn không được nữa, ho khan hai tiếng để Hàn Phong chú ý. (Bánh Tiêu: Đồ sắc lang =]])

Lãnh Kính Hàn làm trưởng bối của Phan Khả Hân, thật sự không biết nên xử lý thế nào, ông hàn huyên vài câu, liền chuẩn bị rút quân. “Ừm, hai người đều làm quen rồi, tôi còn chút chuyện khác. Khả Hân à, con yên tâm, nếu như Lương Hưng Thịnh lừa bảo hiểm, vị Hàn đại trinh thám này nhất định sẽ phát hiện thủ đoạn bịp bợm của hắn. Bác đi trước một bước. Các con chậm rãi tán gẫu.” Ông nhanh chóng rời khỏi quán cafe, cảm giác như mình đã đem Phan Khả Hân giao vào trong miệng sói, thoáng có chút áy náy.

Phan Khả Hân hỏi: “Không biết Hàn đại trinh thám đã phát hiện ra sơ hở gì chưa?”

“Em có thể gọi tôi Hàn Phong, hoặc gọi tôi A Phong, tôi cũng có thể gọi em Hân Nhi. Mọi người nói chuyện không cần câu nệ như vậy. Nói thật đi, tôi đối với sự cố phát sinh này vẫn chưa hiểu rõ nhiều lắm, tôi cần tin tức càng nhiều càng tường tận hơn. Có lẽ em có thể giúp được tôi.”

“A, vậy anh cần tôi cung cấp trợ giúp gì?”

“Tôi muốn đi gặp người nhà của người bị hại!”

Phan Khả Hân đột ngột đứng dậy, thanh sắc biến đổi: “Chẳng lẽ hiện trường không có sơ hở gì sao? Chẳng lẽ tài xế kia nói chưa đủ tường tận sao? Kỳ thật, tự điều tra viên của chúng tôi cũng có thể tra được đầu mối, chẳng qua suy xét đến việc các anh thu được tự liệu tiện hơn. Nếu Lương Hưng Thịnh muốn gạt bảo hiểm, đây hoàn toàn là chuyện của cá nhân hắn, cùng người nhà hắn có quan hệ gì?”

Hàn Phong nhìn đường cong thân thể của Phan Khả Hân, lại nghĩ chuyện khác, trong lòng anh nghi hoặc: “Kỳ quái, tại sao nhắc tới người nhà của người bị hại cô ta liền kích động như thế? Giống như mình vừa nhìn thấy người nhà người bị hại thì nhất định sẽ không giúp cô ta vậy.”

Khu vực khai phá Hạ Loan, vốn là khu vực khai phá lớn nhất trong mảng quy hoạch của thành phố, được thương nghiệp khai phá to lớn nào đó nhận thầu quy hoạch tu kiến. Ai ngờ, xây được một nửa, liền có người đưa báo cáo, thương nghiệp khai phá sử dụng lượng lớn vật liệu thép và xi măng chất lượng kém. Sự tình này sau khi được bị truyền thông vạch trần, người phụ trách tập đoàn khai phá mang theo món tiền lớn bỏ trốn, trong khu khai phá lưu lại tảng lớn đoạn tòa nhà dở dang. Trong thành phố cũng muốn khai phá một lần nữa, nhưng vẫn không ái dám nhận, cùng lúc muốn đầu tư lượng lớn, còn phải đem toàn bộ nhà lầu đang xây dỡ phá sập, tính hết phí tổn, liền không còn bao nhiêu lợi nhuận nữa. Lúc ấy đúng dịp chính phủ đổi nhiệm kỳ mới, vì vậy chuyện khu khai phá liền kéo dài, một lần kéo đó là sáu năm.

Trong sáu năm này, tòa nhà đó liền thành nơi nương thân cho những người lưu lạc, nhặt ve chai, nhóm ăn mày. Người càng tụ càng đông, rất nhanh nhà lầu liền không còn chỗ nữa, xung quanh tòa nhà liền dùng ván gỗ xây thành phòng nhỏ. Vừa vào khu khai phá, liền nghe thấy mùi tanh tưởi, mục nát khiến kẻ khác buồn nôn.

Xe chạy đến phụ cận khu khai phá Hạ Loan, đường nọ xe cơ hồ không thể qua lại. Lúc bọn họ xuống xe, không ít người quần áo lam lũ hiếu kỳ đánh giá bọn họ, Hàn Phong còn tưởng rằng bản thân tới địa bàn của cái bang ấy chứ. Quả nhiên, lần đầu tiên Hàn Phong nhìn thấy người nhà Lương Hưng Thịnh đã mềm lòng. Anh sợ hãi than trong thành phố này, cư nhiên còn có chỗ ở đẹp ngang trụ sở của anh. Nhà gỗ rách nát chưa tới 10 mét vuông, ngoại trừ một cái giường ra thì cái gì cũng không có. Vợ của Lương Hưng Thịnh là Lô Phương và con trai cô Lương Tiểu Đồng chen chúc trong căn phòng nhỏ cũ nát này. Hàn Phong thất kinh, cho dù tốt xấu gì, dù sao Lương Hưng Thịnh cũng là một ông chủ của công ty, nhà của hắn làm sao lụi bại đến tình trạng này. Sau khi hỏi mới biết được, nguyên lai, Lương Hưng Thịnh trước đó đắc chí, nuôi dưỡng tình nhân, về nhà thường xuyên đánh chửi vợ con. Vợ Lương dưới cơn nóng giận, mang theo con trai rời khỏi Lương gia. Không bao lâu sau, công ty của Lương tình trạng kinh doanh chuyển biến bất ngờ, mà tình nhân của hắn sau khi vơ vét của hắn, lặng lẽ ra đi, Lương Hưng Thịnh thật sự trở nên trắng tay.