Tu La Vũ Thần

Chương 397: Một chưởng đơn giản


Sau khi giọng nói này vang lên, Sở Phong chỉ cảm thấy một tâng lực lượng mềm mại, bao bọc hắn lại rồi bay về phía sau.

Mà khi thân thể Sở Phong dừng lại, cái bọc năng lượng ấy cũng tiêu tán đi mất, Sở Phong kinh ngạc nhận ra ở bên cạnh hắn lại là một ông lão quen thuộc. Người này không phải là ai khác, chính là ông nội của Tử Linh - Tử Hiên Viên.

Chỉ là Tử Hiên Viên lúc này tạo cho Sở Phong cảm giác rất mạnh dù cho hôm nay Sở Phong đã ăn đan dược cấm kị, tu vi tăng mạnh nhưng vẫn không thể nào nhìn thấu được tu vi của Tử Hiên Viên, hơn nữa Tử Hiên Viên vẫn thản nhiên như thường, một chút cũng không sợ Giới Tinh Bằng kia.

“Ngươi là người phương nào?” Giới Tinh Bằng khẽ nhướng đôi mày kiếm, lạnh giọng hỏi.

“Ta là bạn của Sở Phong.” Tử Hiên Viên híp cặp mắt lại, hiền hòa trả lời.

“Bạn bè? Ta hỏi tên của ngươi.” Giới Tinh Bằng hừ lạnh.

“À, hóa ra là hỏi tên. Lão phu tên gọi là Tử Hiên Viên.” Tử Hiên Viên xấu hổ cười một tiếng.

“Ngươi chính là Tử Hiên Viên?” Nghe thấy tên này, vẻ mặt Giới Tinh Bằng thay đổi, trong mắt hiện lên vẻ giật mình.

“Hả? Người trẻ tuổi này, chẳng lẽ đã từng nghe qua tên của lão phu sao?” Tử Hiên Viên cười hỏi.

“À, nhiều năm về trước, bá chủ Tần Châu này chính là Địa Mãng Vương phủ, Địa Mãng Vương phủ căn cơ hùng hậu, đã xưng bá Tần Châu chừng ba trăm năm, bình định tất cả thế lực ở Tần Châu. Trong lãnh thổ Tần Châu căn bản không có thế lực mới nào có thể chống lại Địa Mãng Vương phủ.”

“Nhưng mà Chí Tôn sơn trang vẫn luôn im hơi lặng tiếng mười mấy năm trước phất lên, đánh bại Địa Mãng Vương phủ, trở thành bá chủ Tần Châu. Mà hết thảy những thứ này lại có liên quan đến một lão nhân.”

“Vị lão nhân này làm khách khanh trưởng lão ở Chí Tôn sơn trang, nhìn qua thì đơn giản những thực ra lại là người khiến cho Chí Tôn sơn trang biến hóa đến long trời lở đất, ngắn ngủi mấy năm đã mở rộng không ngừng, cho đến khi vượt qua Địa Mãng Vương phủ, trở thành bá chủ Chí Tôn sơn trang này.”

“Mà lão nhân trong truyền thuyết ấy, chẳng phải là Tử Hiên Viên ngươi sao?” Giới Tinh Bằng vừa nói vừa đưa mắt nhìn chằm chằm Tử Hiên Viên.

“Ha ha ha. Không nghĩ đến là lão phu lại nổi danh đến vậy. Chỉ là những chuyện này người bên ngoài có thể không biết, xem ra tộc người Giới thị đã âm thầm điều tra không ít chuyện.” Tử Hiên Viên cười ha ha một tiếng, sau đó có chút hoài niệm nói:

“Lão phu cùng với trang chủ trước đây của Chí Tôn sơn trang là Nhâm trang chủ đúng là có chút sâu xa, là bạn cũ với nhau. Ta được hắn nhờ vả nên ở lại Chí Tôn sơn trang làm trưởng lão khách khanh, chăm sóc Chí Tôn sơn trang một chút.”

“Lúc đầu đúng là Địa Mãng Vương phủ quá bá đạo, thấy Chí Tôn sơn trang có thế quật khởi đã đối phó Chí Tôn sơn trang nhiều lần, sử dụng cả thủ đoạn trong bóng tối lẫn ngoài sáng chèn ép, khiến những người ở Chí Tôn sơn trang vô cùng rối loạn.”

“Lão phu đúng là nhìn không nổi nên đến chỗ Địa Mãng Vương phủ kia, nói chuyện cùng phủ chủ vài câu, không nghĩ tới hắn lại chủ động đưa thư cho hoàng triều Khương thị, nói là Địa Mãng Vương phủ của hắn không bằng Chí Tôn sơn trang, đề nghị để Tần Châu này cho Chí Tôn sơn trang quản lí.”

“Tuy rằng kết quả như vậy không nằm trong dự liệu của ta. Nhưng cũng không thể không nói là phủ chủ Địa Mãng Vương phủ đó cũng đã rất nể mặt ta rồi.”

“Hôm nay ta muốn đưa Sở Phong tiểu hữu rời đi, rất mong Giới tộc trưởng bỏ qua, cho Sở Phong tiểu hữu một đường lui, không biết Giới tộc trưởng có thể nể mặt lão phu một chút hay không?”

Tử Hiên Viên mặt mỉm cười, lời nói có vẻ nhẹ nhàng nhưng thực ra lại ẩn chứa một hàm ý khác, chính là biểu dương thực lực của lão, muốn Giới Tinh Bằng biết khó mà lui.

“Nếu lão tiền bối Tử Hiên Viên đều đã lên tiếng vậy vãn bối tất nhiên sẽ nể mặt ngài. Hôm nay ta tha cho Sở Phong một lần nhưng lần sau nếu gặp lại, ta cũng không chắc chắn là hắn sẽ ra tay.” Giới Tinh Bằng nói.
“Vậy lão phu cảm ơn Giới tộc trưởng.” Tử Hiên Viên nói ngoài miệng là thế nhưng thật ra cũng không có ý cảm ơn.

“Ha ha, Hiên Viên tiền bối thật quá khách khí rồi. Chỉ là nếu Hiên Viên tiền bối có thể dùng sức một mình khiến cho Địa Mãng Vương phủ sợ hãi, ắt hẳn thực lực tiền bối cũng rất bất phàm.”

“Vãn bối cũng không có ý gì khác, chỉ là rất mong mỏi khiêu chiến cực hạn bản thân, tìm kiếm cảnh giới cao hơn của tu vũ, cho nên muốn so tài với Hiên Viên tiền bối một chút, không biết tiền bối có nể mặt hay không?”

Giới Tinh Bằng rất xảo quyệt, tuy hắn nói là đồng ý bỏ qua cho Sở Phong nhưng thực ra hắn cũng không thật sự làm vậy.

Hắn dùng danh nghĩa so tài để giao thủ với Hiên Viên, nếu đánh không lại Tử Hiên Viên thì thôi, còn nếu Tử Hiên Viên không phải là đối thủ của hắn, vậy e là Tử Hiên Viên và Sở Phong hôm nay đều phải chết trong tay hắn.

“Ha ha, cũng tốt. Lão phu cũng muốn học hỏi một chút tộc người Giới thị được truyền thừa lâu đời nhất từ trước đến nay.”

“Hôm nay gặp được quý tộc trưởng cũng xem như là duyên phận, vậy hãy để lão phu lãnh giáo một chút thực lực của tộc trưởng Giới thị tộc đi.”

Chiếc áo của Tử Hiên Viên bất ngờ lay động mạnh mẽ, sau đó lại biến mất ngay tại chỗ rất quỷ mị. Lúc lão ấy lại xuất hiện lần nữa đã là đứng trước người Giới tinh bằng.

Tử Hiên Viên ra tay cũng không phải võ kĩ màu mè gì, không có thân pháp nhìn đẹp mắt, không có uy thế kinh khủng, không có tốc độ nhanh như chớp, mà là từ từ đánh ra một chưởng, mang theo luồng khí lực nhẹ nhàng, không gấp gáp, không vội vàng đi đến chỗ Giới tinh bằng.

“A... A!”

Nhưng chính vì Tử Hiên Viên ra tay đầy sơ hở như vậy, thậm chí còn là một chưởng không có chút uy hiếp nào lại khiến cho Giới Tinh Bằng mặt mũi biến đổi nhanh chóng, trong đôi mắt ánh lên vẻ sợ hãi.

Hắn hét lớn một tiếng, vận chuyển huyền công cao cấp, điều động thiên lực khắp người, tay trái nắm quyền đặt ở bên hông, tay phải nắm quyền đánh ra phía trước ngực mà đánh ra một chưởng về phía Tử Hiên Viên.

Tuy nói là đều đánh ra một chưởng nhưng uy thế hai người hoàn toàn khác nhau. Một chưởng mà Giới Tinh Bằng đánh ra Sở Phong thấy rõ hoàn toàn, không gian xung quanh gã đều lay động theo, thiên lực cuồn cuộn xuất hiện, đi vào trong cơ thể. Uy lực một chưởng này tuyệt đối không thể xem nhẹ, cho dù là một ngọn núi đồ sộ cũng sẽ bị một chưởng của gã biến thành đống đổ nát.

“Vù”

Tuy nhiên, một chưởng mạnh mẽ của Giới bằng tinh là thế nhưng khi sắp đến gần lòng bàn tay Tử Hiên Viên lại bất ngờ chầm chậm lại, cuối cùng lại nằm trong lòng bàn tay Tử Hiên Viên nhẽ bẫng.

Không có ầm ầm như trong tưởng tượng, không có nổ tung như dự liệu. Hai chiêu thức của hai người lại chỉ nhẹ nhàng đan vào nhau như vậy.

“Bùm”

Chỉ là cái này nhìn như chạm qua nhẹ nhàng thế thôi chứ thật sự không phải như vậy. Gần như lúc mà hai cú chưởng chạm vào nhau trong nháy mắt, Giới Tinh Bằng đột ngột lùi về sau một bước, lực lượng mạnh mẽ ấy vẫn còn ở trên không, rơi xuống đất trở thành một vết nứt.

Sau lưng gã bộc phát ra một cỗ uy thế mạnh mẽ, thiên lực khắp nơi lại bắt đầu dũng mãnh tiến vào trong cơ thể. Có thể thấy rõ được ở giữa bầu trời nơi này, thiên lực vô hình khuấy động chân trời, giống như một vòng xoáy mà đi vào cơ thể Giới tinh bằng.

Gã đang dùng thủ đoạn đặc biệt để ngưng tụ thiên lực. Thật sự là gã đã dùng hết cả mọi bản lĩnh của mình, dốc hết toàn lực.

Nhưng dù là như vậy thì Giới Tinh Bằng vẫn không thể lay chuyển được Tử Hiên Viên, ngược lại phải nghiến răng nghiến lợi mà lùi về phía sau thêm một bước nữa.