Đạo Mộ Bút Ký 1

Chương 12: Cánh Cửa


Tôi nhớ đến mấy tờ giấy giống như bản đồ trong cái ba lô của tên vừa dọa bọn tôi, có lẽ trên đó sẽ có chút manh mối. Lúc này có bệnh phải vái tứ phương, đi về phía trước thì có Thất Tinh Nghi Quan, lùi lại là thứ quái vật mà đến cả Bình Kín Miệng cũng phải dập đầu, bên nào cũng không đi được, chỉ có chỗ này an toàn nhất. Tôi ngồi xuống trải mớ giấy ra lật tung một hồi. Trong đó có một tờ tôi nhận ra là bản thiết kế hang trộm của chúng, bên dưới ghi rất nhiều giả thiết, nhất là những suy đoán liên quan đến thiết kế mộ thây máu. Tôi xem không hiểu lắm vì nội dung viết quá lộn xộn, chỉ thấy có mấy chữ đại loại như vòm lưu ly. Xem ra bọn chúng tốn khá nhiều công sức phá giải bẫy trong mộ, không biết cuối cùng có được thực thi không nữa. Tấm cuối cùng vẽ một thứ đang nhe nanh múa vuốt, vừa giống cây lại vừa giống một cái móng quỷ.

Tôi giở lại mớ giấy, cuối cùng cũng thấy một tấm có chút ý nghĩa. Tờ giấy vẽ lại cấu trúc một ngôi mộ nhìn từ trên cao, tôi trông thấy mộ đạo dưới đáy hồ, sau đó là chỗ để Thất Tinh Nghi Quan, hình vẽ cực kỳ rõ ràng. Hầm mộ chúng tôi đến lúc đầu không thấy vẽ, xem ra bọn chúng vẫn chưa đến đó. Tôi còn thấy cả cái hang trộm mình vừa mới chui qua, lối rẽ có đánh dấu rõ ràng. Nếu tôi chọn lối còn lại thì giữa chừng sẽ không đi tiếp được, bên cạnh viết một chữ “sập”.

Ý tứ đã quá rõ ràng, mơ tưởng đi theo hang trộm trở ra ngoài của tôi đã hoàn toàn sụp đổ. Tôi nhìn lại lần nữa, chỗ ly kỳ nhất của tấm bản đồ là phía trái nơi tôi đang đứng đây không hề có bất cứ con đường nào liên thông, vậy mà lại vẽ ra một hầm mộ nữa. Hầm mộ đó nối với hầm mộ này bằng nét đứt khiến tôi có cảm giác nó ở một không gian khác. Bất giác sờ lên bức tường sau lưng, lẽ nào sau tường có mật đạo gì?

Tôi quan sát kỹ bức tường, nhớ lại những kết cấu bí mật bằng đá trong bút ký của ông nội. Thường thì muốn bẫy ngàn năm không mục nát thì phải dùng đá và thủy ngân khởi động, thiết bị khởi động chắc chắn là một mặt phẳng. Bức tường này đầy những khối đá khắc văn tự, nếu có cửa ngầm thì một trong số đó ắt có thể di chuyển được. Có điều khối đó sẽ ở nơi cực kỳ khó chú ý.

Chiếu theo suy đoàn này, tôi cúi xuống nhìn chỗ tiếp xúc giữa chân tường và mặt sàn. Quả nhiên có một phiến đá vuông rất khả nghi. Tôi ấn lên không thấy phản ứng gì nhưng có hơi lỏng lẻo. Ấn phát nữa vẫn không có phản ứng, tôi cáu tiết đứng dậy đạp cho một cú, lần này liền nghe thấy tiếng lộc cộc vang lên.

Giây phút đó tôi cứ nghĩ sẽ giống như trong phim nước ngoài, bức tường xoay lại đưa tôi vào trong, nếu không thì bức tường cũng sẽ mở ra như cánh cửa, thế nên lúc nền nhà dưới chân tôi bỗng nhiên biến mất, tôi không hề đề phòng, cả người rớt xuống. Thiết kế này mà gọi là cửa ngầm cái gì chứ, phải là hố bẫy mới đúng! Tôi thầm kêu không ổn, quả này chắc toi rồi! Bên dưới không biết có thứ gì, chưa biết chừng có mấy thanh đao chặt xương.

Loáng một cái, tôi còn chưa nghĩ xong đã thấy đập mông xuống đất, chẳng kịp ăn mừng vì không bị ngã chết, cây đèn mỏ trên tay đã đập bộp lên sàn văng cả pin, ánh đèn tắt phụt. Tôi liền rơi vào trong bóng tối.

Trong tình huống này, cái đèn quan trọng như mạng sống của tôi, ở chốn mộ cổ tối tăm nếu không có ánh sáng thì chỉ có đường chết. Tôi vội mò định tìm đèn, tôi vẫn nhớ vị trí của nó nên mau chóng sờ thấy. Cục pin có lẽ nằm ở bên trái, tôi tiện tay mò sang, chợt mò phải một bàn tay lạnh ngắt.