Thiên Linh quyển 1: Đại lục Thiên Huyền-Song xuyên dị thế

Chương 16: Đại lục Thiên Huyền-Song xuyên dị thế Chương 16:


Chương trước

{-Vị tẩu tẩu này thật thú vị, không biết gia cảnh nàng thế nào? - Ngọc Phượng nhìn và xấp giấy duy nhất chỉ có vài từ ít ỏi đến đáng thương kia mà cười nói

-Tiểu thư về vị Lạc Băng Ngọc tiểu thư đó}, nàng từng đến đây thăm bọn ta- Bạch Vũ nhẹ nhàng nói

-Nàng ta đến đây !? Vậy mọi người thấy nàng ta thế nào?- Ngọc Phượng nhàn nhạt hỏi

-Ngọc nhi tỷ tỷ rất đẹp, cách ba tháng tỷ ấy đến một lần, lần nào cũng đem bánh su kem cho bạn muội hết- Bạch Xương hai mắt lấp lánh giọng nói đầy hào hứng

-Ngọc nhi tỷ tỷ ? Bánh su kem ?- Ngọc Phượng nghi hoặc nói ánh mắt lóe lên tia kinh ngạc

-Là Ngọc nhi tỷ tỷ kêu muội gọi vậy, còn bánh su kem rất ngon tiểu thư người ăn không muội còn giữ lại một chút nè....

-Ngừng!! Bạch Vũ tỷ nói đi- Ngọc Phượng xoa nguyệt thái dương ngăn cản Bạch Xương nói tiếp

-Tôi...tỷ thấy nàng là một cô nương tốt nhân nghĩa...không phải là người xấu

-Hể !?! Muội càng ngày càng muốn gặp vị tẩu tẩu này rồi-nàng híp mắt cười đầy mong chờ

Mấy ngày sau, kinh thành Chu Tước

Triệu phủ, Thanh Tâm viện

-Thiên , huynh có thư từ Xuân Phong trấn này- Ngọc nhi đi vào đưa thư cho Triệu Vũ Thiên đôi mắt lấp lánh- con Ưng sư đó huynh làm sao bắt được ?

- Nó là của một người bằng hữu cho ta, nếu nàng muốn thì cứ nuôi con Ưng sư đó - Triệu Vũ Thiên mỉm cười nói

-Nhưng nếu vậy huynh...

-Của ta là của muội - y xoa đầu Ngọc nhi trêu chọc

-Không biết xấu hổ-Ngọc nhi giơ tay nhéo thắc lưng y đỏ mặt trách rồi tò mò nhìn y-Thiên trong thư nói gì thế ?

-Là tin tức của Phượng nhi

-A là tứ muội của huynh sao ? Khi nào muội ấy về tới đây ?

- Nàng đó ta đã nói bao nhiêu lần mà vẫn không sửa nàng là tẩu tẩu của Phượng nhi, cứ gọi con bé giống chúng ta là được - Triệu Vũ Thiên cốc đầu nàng khiển trách

-Ui da ta mới không...

-Không gì đây..?

-Không...không... vậy Ng...Phượng nhi có về kinh thành không ?

-Theo tính cách của con bé chắc sẽ không về kinh thành liền đâu

-Không về kinh thành! Vậy con bé đi đâu ?

-Vào Tuyệt Quang lâm tu luyện

-Tuyệt Quang lâm ? Muội cũng muốn đi- Lục Băng Ngọc đôi mắt sáng lên tràn đầy mong đợi nhìn y

- Nàng muốn đi cũng được nhưng phải có ta đi theo- y nhìn đôi mắt lấp lánh của nàng thở dài nuốt lời từ chối xuống gật đầu

-Tại sao chứ ? Ta tự bảo về mình được mà
-Không phải vấn đề đó...

-Vậy...

-Haizz nàng xem, thê tử của ta xinh đẹp nhưng thiên nữ, ta không đi theo, người khác cướp mất ta đòi ai đây

-Huynh...huynh không biết xấu hổ

Triệu Vũ Thiên ôm thắt lưng Lục Băng Ngọc cười nói, ánh mắt đầy ý cười, thổi khí, gương mặt yêu nghiệt hiện lên vết đỏ ửng, nàng đẩy y ra chạy ra khỏi phòng,

Trong Thanh Tâm viện

Triệu Vũ Thiên dựa vào nhuyễn tháp đôi mắt u ám nhìn hắc y nhân, làm hắn lông tơ toàn thân dựng đứng, hắc y nhân liếc nhìn y cung kính nói

- Chủ tử chuyển lời là sẽ cùng tướng quân vào Tuyệt Quang lâm

- Tùy, hắn tự giữ mạng

- Chủ tử bảo ta đưa tướng quân vật này - hắc y nhân thận trọng lấy phong thư đưa cho y

Triệu Vũ Thiên phấp tay áo lá thư bay về phía y hắc y nhân run rẩy lui xuống. Lục Băng Ngọc chạy được một lúc nàng nhíu mày lẩm bẩm

- Sao ta phải chạy chứ, đó là phòng của ta mà, huynh ấy rời khỏi đúng. Đáng ghét...-nàng ngập ngừng bực bội hướng về Bạch Mai viện

-----dãy phân cách-sama-----
Triệu phủ, Bạch Mai viện

-Bá mẫu Ngọc nhi không phiền ngài chứ - Lục Băng Ngọc ló đầu nhìn vào nói

-Ngọc nhi sao lại gọi ta là bá mẫu, Vũ Thiên thằng bé chọc giận con phải không ? - Vấn Tâm thân thiết nắm tay nàng trách móc

-Mẫu thân, Ngọc nhi biết lỗi rồi mà -nàng lắc tay Vấn Tâm làm nũng

-Con đó... Sao con muốn gì à ?

-Mẫu thân ~ con... muốn đi Tuyệt Quang lâm

-Thật hiếm khi con muốn đi ra ngoài, có việc gì sao ? Nguy hiểm không ? - Vấn Tâm ân cần hỏi thăm nàng

-Mẫu thân người nói, với thực lực của nàng ấy thì có nguy hiểm gì được - Vũ Thiên bước vào dưới ánh mắt nghi hoặc của Vấn Tâm y cong môi nói

-Huynh nói vậy là có ý gì ?- Băng Ngọc trừng mắt nhìn y

Vũ Thiên bước tới ôm eo nàng, ánh mắt đầy ý cười

-Nàng còn giận sao ? Mẫu thân có tin của Phượng nhi- Vũ Thiên đặt cằm trên vai Băng Ngọc ôn hoà nói

- Có tin của Phượng nhi !!! nó thế nào? Sống tốt sao ? Nó đang ở đâu ? - Vấn Tâm nắm tay Vũ Thiên kích động nói ánh mắt đầy kinh hỉ

- Mẫu thân người đừng kích động, ngồi xuống đi đã - Băng Ngọc cười cười đỡ bà ngồi xuống nhẹ giọng nói - Thiên nói Phượng nhi đã trưởng thành, hơn nữa thực lực nàng cũng rất mạnh, hình như muội ấy đang luyện tập trong Tuyệt Quang Lâm

- Đó là lý do con muốn vào Tuyệt Quang Lâm đúng không ?-Vấn Tâm lấy tay dí trán nàng mắt đầy ý cười - Ta nói vì sao, sâu lười như con lại muốn vào Tuyệt Quang Lâm, thì ra là nóng lòng muốn ra mắt tiểu cô (em chồng )

- Mẫu thân ~~người...-Băng Ngọc lắc tay Vấn Tâm trên mặt xuất hiện một rậm mây đỏ

s/p: Mọi người thứ lỗi Âu công chuyện tới tấp nên không đăng chuyện cho mọi người được bây giờ thì mình chỉ có thể đăng trong lúc thật sự rảnh mong mọi người thông cảm


Đăng bởi: