Trọng Sinh Chi Thần Long Truyền Thuyết

Chương 28: Kẻ địch lấy cắp đan dược


Khởi hành đi đến cái mỏ thứ ba thời điểm thì cái mỏ này cũng không có một cây linh thảo nào mà chỉ toàn là kim loại đất đá.

Cái mỏ này còn là thời kỳ sắp kết thúc, trở thành một cái phế mỏ không có bất cứ loại tài nguyên gì cho võ giả tu luyện.

Nếu bây giờ mà người bình thường vào đây sẽ lập tức phát điên lên vì có quá nhiều tiền thông hành của thường dân. Bất quá người bình thường căn bản không bao giờ đến đây được.

"Quái lạ, ta đã đi tìm tới ba cái mỏ mà không phát hiện dù chỉ là một gốc linh dược tài nguyên tu luyện nào".

"Theo lý mà nói cho dù có yêu thú đi bắt linh thảo thì cũng phải còn các phàm thảo chứ, đằng này một gốc phàm dược cũng không có"

"Kiểu làm việc này rất giống với...nhân loại?"

Long Thiên nheo mắt lại, càng suy nghĩ lông mày càng nhăn lại.

"Đã như thế ta tương kế tựu kế xem ngươi là thần thánh phương nào"

Sau đó Long Thiên lấy một gốc linh thảo có giá trị thấp nhất ra rồi đặt vào một chỗ dễ thấy trong một khu mỏ.


Mà linh thảo Long Thiên đang có dù là một gốc linh thảo giá trị thấp nhất cũng là có giá trị hơn Kim Chi thảo tồn tại.


Làm xong đâu đó Long Thiên cười gằn:


"Không tin không bắt được ngươi".


"Mà như thế thì ta phải ngồi canh một chỗ không đi đâu được"

Long Thiên suy nghĩ cuối cùng vẫn là buông tha cho việc tìm mỏ vàng, ngồi chờ địch nhân xuất hiện.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, đã hai ngày kể từ khi Long Thiên mai phục ở đây. Cuối cùng có mục tiêu đi tới khu vực thần hồn của Long Thiên bao phủ và hướng về phía chỗ khu mỏ có linh thảo khu mỏ.

Long Thiên ánh mắt chăm chú, thần sắc bình tĩnh theo dõi.

"Rốt cục đã xuất hiện, dám xuất hiện ở khu vực của yêu thú chiếm hữu?, đơn giản là tự tìm chết. Hừ"

Nhưng ngay sau đó Long Thiên ngạc nhiên khi thấy hình dạng của kẻ địch.

"Một con chuột?"

Long Thiên mặt có vẻ khó tin nhìn thấy một con chuột đi vào khu mỏ sau đó hái đi thảo dược của Long Thiên, mà ngạc nhiên hơn nữa là con chuột này lại không ăn gốc thảo dược luôn mà lấy linh dược đi.

"Đây.. hình như giống như là ngự thú thuật của nhân loại?"

Long Thiên ánh mắt ngày càng băng hàn lên, lặng lẽ đi theo con chuột.

Sau đó con chuột này đi về phía một cái hang, càng gần cái hang Long Thiên càng cảm nhận được sự hiện diện của càng nhiều con chuột khác.

Chúng đều đi về một phía duy nhất là cái hang này.

Long Thiên hơi giật mình nghĩ thầm:

"Loại hình này, loài người chắc hẳn là vẫn chưa phục dụng linh dược"

Lòng tham nhất đạo ý nghĩ nổi lên, càng nghĩ Long Thiên lại càng bị mê hoặc.
Đăng bởi: