Xuyên Không Đến Đấu La

Chương 22: Sứ Mệnh



"Hạo Thần, Hạo Thần, mau tỉnh lại... mau tỉnh lại". Hồng Miêu nghe tiếng kêu thảm thiết của Hạo Thần, hắn nhanh chóng hiện ra bản thể, liền lên tiếng đánh thức Hạo Thần dậy.

Nghe tiếng gọi văng vẳng bên tai, Hạo Thần với vẻ mặt đau khổ nhanh chóng giật mình tỉnh giấc khỏi cơn ác mộng, trên cơ thể hắn mồ hôi ướt sủng, trong lòng hắn hiện tại vẫn tràn đầy cảm giác bất an và khó chịu. "Thì ra là mơ a, tại sao lại mơ giấc mơ kinh khủng như thế chứ, giấc mơ lại chân thật như vậy, mong nó không thành sự thật". Hạo Thần thở dài một tiếng, trong tâm trí hắn bây giờ tràn ngập những hình ảnh kia, hắn thầm mong những cái đó sẽ không thành sự thật.

Hồng Miêu nhìn thấy Hạo Thần tỉnh dậy, thấy trên mặt hắn cái vẻ đau khổ kia cũng biến mất, Hồng Miêu cũng bớt lo lắng "Này tiểu Thần, lúc nãy có chuyện gì mà nhìn đệ khổ sở vậy, thật là làm người khác lo lắng a".

Hạo Thần thở hổn hển trả lời "Lúc nãy ta nằm mơ thấy một cơn ác mộng, nhưng không hiểu tại sao nó lại chân thật một cách lạ thường, giống như là xuất hiện trước mắt ta vậy, cảm giác lúc đó rất rõ ràng...", Hạo Thần từ từ kể lại giấc mơ kia cho Hồng Miêu, trong lúc kể hắn không hề nhận ra những chi tiết trong giấc mơ lại được hắn nhớ tường tận như vậy. Một người nằm mơ lúc tỉnh dậy thường quên đi giấc mơ mà họ đã thấy, có người lại nhớ một số chi tiết trong đó, rất ít người nhớ được tường tận như vậy, điều đó chứng tỏ một vài phương diện nào đó trong người đã tác động đến trí nhớ của hắn, làm cho hắn nhớ lâu như thế.

Trở lại hiện tại, Hồng Miêu bình tĩnh lắng nghe Hạo Thần kể lại đầu đuôi câu chuyện, nghe hắn nhắc đến cha của hắn bị người khác giam giữ, Hồng Miêu có chút lo lắng, nhưng cũng đành cố gắng an ủi Hạo Thần "Việc đó ta cũng chưa trải qua, cũng không nghe thấy, nhưng ta sẽ tìm cách giúp đệ, ngươi không cần quá lo lắng, giấc mơ cũng chỉ là giấc mơ thôi, đâu phải sự thật, ngươi nên dồn tâm trí vào tu luyện đi".

Những lời an ủi của Hồng Miêu cũng phần nào giúp hắn giảm bớt sự lo lắng của hắn "Đa tạ huynh an ủi ta, ta cũng không muốn lo lắng như vậy, nhưng không biết tại sao sự bất an kia và những hình đó lại cứ tràn ngập trong ta, muốn quên cũng quên không được".
Từ trong hư vô, Sáng Thế từ từ xuất hiện, vẻ mặt hắn có vẻ có phần hưng phấn, nhưng một thoáng đã trở thành nghiêm túc trở lại "Đương nhiên là đệ không thể quên rồi, bởi vì nó là thứ mà không nằm trong phạm trù của nhân loại, nó liên quan đến sứ mệnh mà đệ đang gánh vác, giấc mơ đó chứng minh đệ đủ tư cách để chạm đến cái kia bí mật của ta".

Hạo Thần vừa nghe vừa hoang mang "Sứ mệnh sao, ta liệu có đủ năng lực để gánh vác không".

Sáng Thế nghe vậy liền động viên hắn "Đệ yên tâm, nếu đệ không đủ năng lực thì võ hồn của ta cho đệ cũng không chấp nhận đệ rồi, sự việc hôm nay cũng đã chứng minh, năng lực và tiềm năng của đệ đủ để gánh vác cái kia sứ mệnh, hiện tại ta cũng không giấu đệ nữa, đã là lúc ta nên truyền lại sức mạnh của ta cho đệ rồi a".

"Như các ngươi đã biết, ở thế giới Đấu La này, hàng vạn năm trước đã từng có Thần tồn tại, một khi tu luyện đến cực hạn của loài người và được cái kia Thần giới chấp nhận, có được Thần vị sẽ thoát li khỏi cái thế giới này, thần hồn sẽ nương theo đó mà đến Thần giới, trở thành những tồn tại bất diệt. Lịch sử đã chứng minh tất cả, ta tin các ngươi cũng đã nghe qua về các sự kiện đó, rất lâu về trước Võ Hồn điện đã thôn tính khắp vùng đất Đấu La, khống chế phần lớn hồn sư của toàn đại lục, tạo nên chiến tranh liên miên, giữa lúc ấy bảy thiếu niên trẻ tuổi đã đứng dậy chống lại Võ Hồn Điện, trong trận chiến cuối cùng kia, nhờ vài quyết tâm đánh bại kẻ thù, một trong bảy thiếu niên kia và cũng là môn chủ Đường Môn, Thiên Thủ Đấu La Đường Tam đã vượt qua cực hạn của loài người, được Thần giới chấp nhận, có được Thần vị Hải Thần cùng Tu La Thần và đánh bại Võ Hồn Điện".

"Sau cái sự kiện đó, hàng vạn năm sau đã có thêm một chứng minh khác, vào lúc mâu thuẫn giữa nhân loại và hồn thú đang gay gắt, Linh Băng Đấu La Hoắc Vũ Hạo đã sáng lập nên Truyền Linh Tháp, vì vậy nên mâu thuẫn kia cũng được giải quyết, Linh Băng Đấu La cùng vợ của mình là Đông Điệp Đấu La đã cùng nhau đánh lui Nhật Nguyệt Đế Quốc, Linh Băng Đấu La đã đạt đến cực hạn của loài người và có được Tình Tự Chi Thần Thần vị, hắn cùng vợ mình cùng nhau phi thăng Thần Giới".

"Ngoài hai cái sự kiện trên, hàng vạn năm sau, Long Hoàng Đấu La cùng Ngân Long Đấu La, Long Thần Đấu La cùng vợ của mình cũng đã phi thăng Thần giới".
Đăng bởi: