Thượng Phong kiếm tích

Chương 28: Thượng Phong kiếm tích Chương 28


“ thì ra nàng đang ở đây”
Nghe tiếng nói quen thuộc, Lạc Băng liền xoay người lại, là chàng, lòng nàng bất giác mỉm cười “ khuya thế này chàng vẫn chưa ngủ sao”
Nghe vậy Thượng Phong không vội trả lời mà chỉ chầm chậm tiến lại phía nàng “ ta ngủ không được, định là sẽ ra đây ngắm cảnh đêm một chút không ngờ lại gặp nàng”
Vừa nói tay chàng khẽ đưa ra nắm lấy bàn tay vì đứng ở ngoài lâu mà có chút lạnh của nàng, Lạc Băng không có ý định rút tay lại mà cũng không muốn làm vậy, nàng từ từ tiến lại , tựa đầu vào phần ngực rắn chắc của chàng .
Ánh trăng trên cao chiếu rọi xuống hồ nước bên dưới, bóng hai người dường như quyện làm một thể, tay Thượng Phong càng ôm chặt nàng từ phía sau hơn, sau đó khẽ thì thầm từ trên đỉnh đầu nàng “ Lạc Băng , đợi sau khi cứu được thành chủ phu nhân , ta sẽ đưa nàng đến Trùng Vương sơn, ta hy vọng nàng sẽ thích nơi đó, chúng ta sẽ sống ở đó đến trọn đời có được không ?”
“ trọn đời sao ?”
Lạc Băng thì thầm một lần nữa như đang tự hỏi bản thân, sau đó cụp mi mắt , nhẹ gật đầu “ ừm..”
Nghe nàng đồng ý, Thượng Phong không khỏi vui mừng, khẽ đưa tay nâng cằm nàng, lúc này hai mắt nàng nhìn thẳng mắt chàng, như biết trước chàng định làm gì nhưng nàng cũng không hề có ý tránh né..
Ngay sau đó đôi môi dày rộng và cương nghị của chàng đã chạm vào đôi môi mềm mại , lại có chút lạnh của nàng, Thượng Phong khẽ chà xát, sau đó cẩn thận ngậm lấy phần môi dưới mềm mại của nàng ,lúc đầu chàng hôn nàng một cách tôn kính như đang chạm vào vị nữ thần cao quý , sau đó có lẽ chỉ như vậy sẽ không thể thỏa mãn tình yêu của chàng dành cho nàng , động tác chàng nhanh và mạnh hơn một chút, đưa lưỡi tiến vào khoang miệng thơm mát của nàng ,cuốn lấy chiếc lưỡi của nàng , hai mắt nàng mở to hơn , nhưng lại không hề phản kháng mà chỉ nhẹ đưa tay níu lấy phần y phục trước ngực chàng, như nhận thấy vẻ bối rối của người trong lòng , Thượng Phong biết mình đã có những hành động quá mức với nàng nhưng không hiểu sao bản thân lại không thể dừng lại được , cảm giác này thật sự quá mức tốt đẹp , đến nổi chàng chỉ muốn trầm luân trong đó , không bao giờ muốn buông nàng ra nhưng lại tự biết là chuyện đó không thể..
Khó khăn lắm Thượng Phong mới buông được đôi môi ngọt ngào, mềm mại kia ra , đưa trán tựa vào trán nàng, hơi thở có chút nhanh , mở mắt nhìn nàng thì thầm “ ta xin lỗi, ta không thể ngăn được cảm xúc của mình, ta đã mạo phạm nàng rồi”
Chàng hiểu với một cô nương thanh thuần, tôn nghiêm như nàng thì chuyện này đã xúc phạm đến thanh danh của nàng nhưng chàng nhất định, nhất định sẽ thú nàng làm thê , chỉ là bây giờ vẫn chưa thể , đợi đến sau khi gặp sư phụ , chàng sẽ không chần chừ mà tuyên bố chuyện hôn sự này.
Khác với suy nghĩ lo sợ của chàng , Lạc Băng chỉ nhìn chàng , sau đó khẽ cười “ ta không nghĩ gì đâu , chỉ là ta chưa làm quen được với cảm giác này nên có chút bối rối mà thôi”
Nụ cười này trong mắt Thượng Phong thật sự quá đẹp, mắt chàng nhìn nàng chằm chằm , sau đó khẽ đưa tay ôm nàng vào lòng “ nàng không giận ta là được rồi, lần sau ta hứa sẽ không như vậy nữa..”
Lần sau sao..nghe vậy mặt Lạc Băng đã ửng đỏ một chút , cúi đầu đưa tay ôm lấy chàng, cảm nhận từng nhịp tim đang đập nhẹ nhàng của chàng , nàng khẽ mỉm cười , ánh trăng hôm nay đẹp và sáng quá, nếu khoảnh khắc này có thể dừng lại thì tốt biết mấy , nếu mọi chuyện chỉ dừng lại ở đây thì tốt biết mấy..

Đăng bởi: