Xuyên Không Đến Đấu La

Chương 38: Một Trăm Triệu Năm?


Chương 38: Một Trăm Triệu Năm?

Nghe giọng nói kia vang lên, trong nội tâm hắn không khỏi xúc động, vẻ mặt hắn càng tỏ ra vui mừng khôn xiết, bởi vì hắn biết, hắn biết cái giọng nói đó là của ai.

Đó không phải là giọng của kẻ ban nãy vì hắn mà nguyện hi sinh bản thân, cam tâm làm hồn linh cho hắn sao. Hắn hiểu kẻ đó làm vậy cũng không phải vì hắn mà làm, mà là vì sứ mệnh. Nhưng không phải hoàn toàn vì sứ mệnh, hắn cũng biết người đó cũng vì một phần là lo cho hắn.

"Hồng Miêu ca, huynh đang ở đâu vậy, sao ta lại không thấy huynh, chẳng lẽ việc kia thất bại nên huynh sắp tiêu tán sao". Hạo Thần trong tâm vô cùng lo lắng, hắn nhìn khắp cả căn phòng nhưng vẫn không thấy Hồng Miêu.

Hồng Miêu thấy hắn lo lắng như vậy, trong lòng cũng nhẹ nhõm một chút. Hắn thầm nghĩ "Đúng là ta không chọn lầm người, lo lắng cho người khác còn hơn cả bản thân, sau này nhất định chiếu cố hắn thật tốt".

"Ngươi không cần lo lắng, tách hoàn đã xong, giờ ngươi thử phóng thích đệ nhất hồn hoàn ra đi".

Hạo Thần nghe thế, trong vô thức phóng thích đệ nhất hồn hoàn ra bên ngoài.

Hồn hoàn lẳng lặng hiện ra, một cỗ khí tức mãnh liệt nương theo vòng hồn hoàn đó áp bách không gian xung quanh, cũng may là kết giới lúc trước Sáng Thế làm ra vẫn còn hữu hiệu, nếu không e rằng cả cái ngoại thành này vì vậy mà phải chịu náo động một phen, phải biết niên hạn của cái hồn hoàn này không bình thường chút nào.

Từ dưới chân hắn, vòng hồn hoàn bay lên phát ra một ánh sáng chói mắt trông rất quỷ dị, nhìn vào tuy nó mang một màu đỏ rực nhưng tỏ ra một khí chất thuần khiết, xen kẻ hai bên là một đường viền có màu cam kim sắc rất mỹ lệ, phía giữa những đường kim vân lúc ẩn lúc hiện chen chút nhau chật khít cả cả một vòng, ở bên ngoài vòng hồn hoàn còn được bao phủ một lớp lửa đỏ rực.
"Đây là...". Hạo Thần nhìn hồn hoàn trên cơ thể bản thân, hắn ngạc nhiên khi thấy màu sắc của hồn hoàn lại kì lạ như vậy. Ở Đấu La Đại Lục từ trước đến giờ màu hồn hoàn được phân từ Trắng, Vàng, Tím, Đen, Đỏ, Bạch Kim...và niên hạn tương ứng với các màu của nó là mười năm, trăm năm, nghìn năm, mười nghìn năm(vạn năm), một trăm nghìn năm(mười vạn năm), một trăm vạn năm,...không chỉ vậy còn có một số hồn hoàn đặc biệt như hồn hoàn màu xanh lá, hồn hoàn màu vàng kim, hồn hoàn màu cam,...nhưng mà hồn hoàn của hắn lại không giống vậy, đó là hồn hoàn song sắc đó nha, trong lịch sử là chưa từng có đấy. Phải biết là màu của hồn hoàn còn thể hiện niên hạn của nó, còn hồn hoàn song sắc như vậy thì làm sao mà phán định được đây

Hạo Thần quay sang nhìn Sáng Thế Chi Thần, vẻ mặt ngơ ngác, tỏ ra không biết gì. Hồng Miêu cũng biết hắn bây giờ rất hoang mang, vì đây là trường hợp đặc biệt a, hồn hoàn có hai màu phải nói từ xưa đến nay chỉ xuất hiện trên cơ thể hắn, phải là độc nhất, lúc nãy nếu không phải Sáng Thế Chi Thần giải thích cho Hồng Miêu thì hắn cũng chưa chắc đã biết.

"Không cần sốc như thế, hồn hoàn song sắc đó chứng minh là ta đã dung hợp thành công với đệ đó. Nó có hai màu nguyên do chính là do bản thân ta đấy, nếu như đổi lại là kẻ khác thì màu sắc của nó không phải vậy. Nó có song sắc là vì chính huyết mạch của bản thân ta cùng với thuộc tính mà ta sở hữu hợp nhất mà thành, mà còn có một nguyên nhân khác chính là niên hạn của ta đã vượt quá giới hạn cho phép rồi, haha!".

Nghe vậy trong nội tâm Hạo Thần cũng không khỏi trầm trồ "Thì ra là vậy, thì ra nó có song sắc là do huynh ấy, ta còn tưởng....haha, nhớ lại lúc đó thật đáng sợ a, hỏa thuộc tính đó thật mãnh liệt, nếu như lúc đó thả lỏng một chút thì thật không dám tưởng tượng đến hậu quả, so với lúc đó thì cảm giác lúc này thật sảng khoái". Hạo Thần trong đầu bỗng nhiên nhớ ra điều gì, liền hỏi: "Hồng Miêu ca, nó có màu sắc như vậy thì chắc là cũng mạnh lắm phải không, nó đặc biệt như vậy chắc cũng không phải vô dụng. Lúc nãy huynh nói niên hạn vượt qua mức cho phép là sao, chẳng phải niên hạn cao nhất của hồn hoàn từ xưa đến giờ là một trăm vạn năm sao, chẳng lẽ lại có thể cao hơn hay sao?".

Hồng Miêu gật đầu, ánh mắt đầy vẻ tự tin "Ta còn tưởng đệ không để ý đến tác dụng của nó đấy chứ. Sức mạnh của nó thì chỉ tàm tạm mà thôi, hồn hoàn thứ nhất thì lấy hỏa thuộc tính làm chủ đạo, mà hỏa thuộc tính đó thì chỉ đạt đến cực trí chi hỏa, độ tinh thuần thì chỉ cao hơn các cực trí chi hỏa khác khoảng năm mươi phần trăm. Do độ tương thích khi ta và đệ dung hợp hồn linh đạt đến một trăm phần trăm nên đệ nhất hồn kĩ cũng được tăng lên khoảng hai lần. Còn niên hạn thì thôi đi, niên hạn hồn hoàn chỉ là một trăm triệu năm".

Thấy Hồng Miêu nói trong bộ dạng thất vọng, Hạo Thần cũng không để ý lắm đến những lời nói đó, bộ dạng buồn bã, cười khổ  "Haizzz, chỉ tàm tạm thôi sao...cực chí chi hỏa...một trăm triệu năm..".

Nói đến đó, hắn dường như đã nhận ra rằng có gì đó sai sai, liền đem những lời nói lúc nãy của Hồng Miêu ngẫm lại thật kĩ. Thoáng chốc, hắn nhảy dựng lên, tay ôm trộn khuôn mặt, trợn mắt há hốc mồm kinh ngạc.

"Một trăm triệu năm!!!".
Đăng bởi: